HỆ THỐNG THUẦN PHỤC HOA TÂM NHÂN

Warning: Có sử dụng sex toy, breath play, choking.

———————————————————

Không tìm đường chết sẽ không chết.

Người đời đã nói thì cấm có sai.

Bất quá, Bạch Kết Dương sâu sắc nghiệm được điều đó có hơi muộn.

Sau khi bị Hoa Thư Giải cưỡng gian tối hôm đó, Bạch Kết Dương bị một cú sốc tâm lí lớn. Lần đầu một mỹ công tuyệt vời như hắn bị đàn ông thượng, nỗi nhục này nuốt sao cho trôi. Sau khi tỉnh lại thì Hoa Thư Giải săn sóc hắn ân cần vô cùng. Điều này lẽ ra hắn sẽ cảm thấy rất cảm kích nếu như:

Một, hắn không bị giam.

Hai, cổ chân hắn không bị xích lại bởi một dây xích bằng thép rắn chắc.

Ít ra thì tên nhóc đó còn cẩn thận lót một lớp bông mềm ở trong, lương tâm vẫn chưa bị chó gặm nát hết.

Khoan, đó thực sự không phải là trọng tâm.

Sau khi Hoa Thư Giải bỏ đi giải quyết chút việc, Bạch Kết Dương lén lấy kẹp xước hắn giấu dưới da để mở khoá. Hệ thống thì quá vô dụng, hắn không nhờ vả được.

Hệ thống: Huhu, tui cũng đâu muốn đâu mà. Tui được lập trình có hạn thôi. QAQ

Moẹ, rách da đau muốn chết. Hoa Thư Giải, ông đây thù mi cả đời.

Bạch Kết Dương mở khoá thành công, tiếp tục tiến đến cửa. Cửa khoá bằng mã từ bên ngoài, nên vô dụng. Trên đỉnh trần nhà có một cửa sổ nhỏ thông ra ngoài, bị che kín nên nếu không để ý sẽ không phát hiện. Bạch Kết Dương phải tốn rất nhiều sức lực để tiếp cận, sử dụng kĩ năng võ thuật hack game, và mở nó để thoát ra ngoài. Bạch Kết Dương lén lút né tránh những người hầu có mặt trong biệt thự, đánh ngất một số người mở đường ra ngoài.

“Haha, ta có thể thấy lối ra rồi. Thấy ta giỏi không a?”

“Dạ vâng rất giỏi, nhưng mà… “

“Ấp úng cái gì? Mà thôi im đi, để ta tập trung. “

“Nhưng mà nam chủ đang đứng sau ngài. “

Hệ thống vừa dứt lời, một đôi tay hữu lực luồn qua eo nhỏ của hắn. Bạch Kết Dương đông người, không dám quay lại đằng sau, hơi thở nóng ấm bao phủ giác quan của hắn.

Hoa Thư Giải thật sự nộ khí xung thiên, hắn muốn trốn thoát khỏi y đến như vậy sao?

Y thực sự đã muốn dịu dàng với hắn, nhưng hắn lại không biết điều, ngu ngốc thách thức giới hạn của y.

“Có vẻ tối qua em làm chưa đủ phải không? Anh vẫn còn đủ sức để chạy trốn này.”

“Anh… Anh… “

“Hôm nay em nhất định phải trừng phạt anh, để anh vứt luôn cái ý nghĩ muốn rời khỏi em.”

Bạch Kết Dương ngửi thấy mùi chất hoá học áp vào mũi mình, dần dần mất đi sự tỉnh táo, ngất đi trong vòng tay của Hoa Thư Giải.

———————————————————

Trở về hiện tại, Bạch Kết Dương đang hoàn toàn trần truồng nằm trên giường, bên trong hậu huyệt chứa một quả trứng rung tẩm chất kích dục. Dưới sự ảnh hưởng của thuốc, toàn thân hắn nóng ran cả lên, vặn vẹo muốn chà xát hạ thân để thoả mãn, tuy nhiên cử động bị hạn chế. Hai tay hắn bị trói gô ra đằng sau, chân bị cột thành hình chữ M như trói ếch, trên cổ đeo một chiếc vòng như xích cổ chó. Bạch Kết Dương thở dốc, cắn chặt răng hòng ngăn chặn những thanh âm đáng xấu hổ tuôn ra. Trong người như có một ngọn lửa như muốn thiêu đốt toàn bộ lý trí của hắn, sự đói khát thống khổ khiến hắn điên lên, giãy dụa càng kịch liệt.

Hoa Thư Giải thu hết vẻ dâm đãng ấy vào trong tầm mắt, hạ thân đã sớm cứng rắn.

Đêm nay, y nhất định phải thao chết hắn mới có thể kiềm được lửa giận này.

“Khó chịu lắm phải không?” Hoa Thư Giải âm trầm cười khẩy.

Bạch Kết Dương lôi hết 18 đời tổ tiên của Hoa Thư Giải ân cần hỏi thăm một lần. Cơ thể hắn ngày càng cơ khát, cửa huyệt co rút như muốn được lấp đầy, hắn muốn chèn ép bao nhiêu cũng không thể nén xuống.

“Xem anh kìa, thèm muốn như thiếu thao vậy. Phải chăng anh muốn em tiến sâu vào trong anh, đem côn th*t to lớn của em đâm rút liên tục không ngừng nghỉ vào điểm G của anh, muốn em thao nát cái lỗ nhỏ hư hỏng của anh, muốn em lấp đầy anh bằng tinh dịch của em đến khi bụng trướng lớn? “

“Anh muốn như vậy, có phải không? “

Môi Hoa Thư Giải áp sát tai hắn mà buông lời tịc tĩu, Bạch Kết Dương không nhịn được càng thêm thở dốc, “cậu nhỏ” không biết xấu hổ mà nhỏm dậy, thu được ý kiến cười trong mắt Hoa Thư Giải.

“Anh cứ như vậy mà cứng lên à? Đáng yêu thật. “

“Không, không phải,… ” Giọng nói khàn đặc khó khăn thoát ra.

“Haha, đừng tự dối lòng nữa. Hôm nay, em muốn chơi đùa anh một chút.”

Nói rồi, Hoa Thư Giải rút ra một thanh kim loại trong suốt, nho nhỏ vờn quanh na căn mịn màng hơn đàn ông bình thường. Không hề báo trước, y đâm thanh kim loại đó vào sâu trong niệu đạo của Bạch Kết Dương, chốt chặn ngay tại đỉnh đầu.

“Đau quá. Không được, mau tháo nó ra. ” Bạch Kết Dương đau khổ vặn vẹo, một cơn đau khó diễn tả xâm nhập tuyến thần kinh của hắn, thanh kim loại đâm sâu bên trong chặn hắn xuất tinh.

“Hôm nay nếu em không cho phép, anh không được xuất ra.”

“Hoa Thư Giải cái đồ hỗn đản, cái tên tiểu quỷ không biết tốt xấu!” Bạch Kết Dương chửi ầm lên, nhưng thanh âm lại nức nở vì khoái cảm lạ lẫm. Trong mắt Hoa Thư Giải lúc này hắn chẳng khác gì một con mèo đang xù lông, khơi dậy ham muốn bắt nạt hắn đến thân tàn ma dại trong y.

“Anh dễ thương quá, em làm sao có thể để anh đi đây? “

Hoa Thư Giải vừa cười sủng nịch vừa lôi ra một cây gậy lớn. Khi nhìn thấy rõ đó là thứ gì, mặt Bạch Kết Dương tái mét. Không để ý biểu tình cứng ngắc của hắn, Hoa Thư Giải khêu gợi liếm ướt thứ đồ chơi trên tay, đôi mắt đầy nhục dục khiêu khích nhìn hắn. Đó là một dương v*t giả có kích thước tương đương với thứ nghiệt súc đã xâm nhập “cửa sau” của hắn tối qua. Nó màu đen tuyền, toàn thân có gai nổi lên nhìn kinh khủng đến rợn người.

Tệ hơn, nó rung, nó còn rung được đó.

“Em… Em tính làm gì với thứ đó? “

“Anh đoán xem.”

Hoa Thư Giải bật công tắc lên, cây dương v*t rung lắc kịch liệt. Hoa Thư Giải tinh nghịch nhấn nó lên hai hạt anh đào của hắn. Hai hạt châu hồng nhỏ không chịu được kích thích, run rẩy cứng rắn. Hoa Thư Giải si mê nhìn nụ đào, cúi người bú mút mạnh đến nỗi phát ra tiếng. Tiếng rên rỉ phát ra từ đối phương như tiếng nhạc trong tai y. dương v*t giả được đưa xuống hậu huyệt, mạnh mẽ đâm vào tràng đạo ướt át.

“Ưm a…” Hạ thân được lấp đầy khiến Bạch Kết Dương phát ra tiếng kêu đầy thoả mãn. Mắt Hoa Thư Giải loé lên, tay đưa dương v*t ra vào lỗ nhỏ với tần suất lớn, đâm rút đến mấy chục lần. dương v*t lạnh lẽo tấn công đũng đạo yếu ớt, “tiểu Dương” đứng thẳng lắc lư đập vào bụng của y. Với sự trợ giúp của thuốc kích dục, khát khao muốn bắn của hắn càng mãnh liệt.

“Mau tha anh. Anh muốn bắn. Van em…” Bạch Kết Dương khóc nấc, mặt nhăn lại vì thống khổ xen lẫn khoái cảm.

“Muốn bắn, em sẽ đáp ứng anh. Nhưng mà… ” Hoa Thư Giải giật mạnh dây xích đang vòng trên cổ hắn, thô bạo kéo hắn dậy, cổ theo quán tính giật mạnh về phía sau, đau nhói. Bạch Kết Dương thét lên một tiếng, ngoài dự đoán lại thấy mình ẩn ẩn mang sự hưng phấn.

Cái gì đây? Bị Hoa Thư Giải làm đau, hắn lại thấy sướng sướng?

Đậu má ông đây không phải là M nha. Đây tuyệt đối là tác dụng của thuốc. Đúng, hẳn là như vậy rồi.

Bạch Kết Dương mắt ngấn nước bị Hoa Thư Giải kéo xuống đất, mông đập mạnh xuống nền gạch khiến dương v*t gắn trong huyệt đạo thọc thẳng vào tuyến tiền liệt, hắn đau đớn rít lên một tiếng. Bên trong có hẳn hai thứ rung với tần suất cao làm hắn thống khổ không thôi. Hoa Thư Giải ngồi lên giường, lôi ra tính khí đã cứng như thiết ra, đưa về phía Bạch Kết Dương.

“Ngậm nó.” Y ra lệnh.

“Cái… gì cơ? “

“Ngậm lấy nó. Nếu anh làm em bắn được, em sẽ để anh bắn.”

“Không, anh không muốn…” Bạch Kết Dương liều mạng lắc đầu, cái thứ khủng bố đó sao có thể bỏ vào miệng anh được.

Hoa Thư Giải trầm mạnh, bấm nút tăng tốc độ của cả hai thứ đồ chơi kia. 

Bạch Kết Dương hét toáng lên, thân thể run rẩy kịch liệt, muốn bắn mà bắn không được. Đầu óc hắn trở nên mơ hồ, khó chịu đến cực điểm nhưng không thể nào giải thoát được. Tên ác quỷ nhìn hắn khóc lóc đến đáng thương, đáy lòng vui sướng khôn nguôi. Y nghiến chặt cằm hắn đến phát đau, tàn nhẫn ép sát miệng hắn vào đỉnh bao quy đầu. Mùi hăng của nơi đó làm hắn nôn khan.

“Ngậm lấy nó. Nhanh lên.”

Đôi mắt Bạch Kết Dương đục ngầu, nỗi cơ khát đã choán hết tâm trí. Hắn há lưỡi liếm nhẹ lên đại nhục bổng của y, chiếc lưỡi mềm mại lướt nhẹ trên đỉnh rồi dần dần liếm xuống phần thân. Hoa Thư Giải hừ lên trong khoái cảm, động tác thẹn thùng của Bạch Kết Dương làm y sướng đến phát điên. Từ góc độ này, y có thể nhìn rõ khuôn mặt của hắn, đỏ hồng cùng đôi ngươi kiều mị thấm đượm sắc dục, dâm đãng đến cùng cực. Khối thiết lại cứng lên, đập nhẹ vào mặt hắn.

“Ngậm lấy nó. Mút đi.”

Bạch Kết Dương mê man vâng lời, miệng nhỏ há to đem côn th*t ngậm vào. Hoa Thư Giải gầm lên, giọng khàn khàn, xúc cảm tuyệt vời thôi thúc y nắm chặt tóc Bạch Kết Dương, thúc mạnh vào vòm họng ấm nóng. Bạch Kết Dương bị bất ngờ muốn nôn nhưng cổ họng bị chặn đứng, tính khí khổng lồ như muốn xé rách khoang miệng hắn, từng đợt thúc mãnh liệt đem đầu dương v*t va chạm mạnh đến sâu cổ họng. Mặt hắn đỏ lên, từng đợt đâm ra thúc vào làm má hắn phồng lên liên tục, đôi sỉ mao đập mạnh vào mặt hắn. Hoa Thư Giải yêu cái vẻ mặt bất lực mà hết mực dâm dục này. Y vùi sâu đầu hắn vào giữa hai chân mình, na căn bạo lực ép buộc Bạch Kết Dương nuốt đến tận cùng, y thở dốc mãn nguyện. Rất lâu sau, Bạch Kết Dương mới cảm nhận được một trận dịch lưu chảy vào miệng mình, vị tanh mặn kì dị làm hắn muốn nôn ra.

“Anh nuốt vào cho em. Một giọt cũng không được để sót. ” Hoa Thư Giải mặt ửng hồng chặn miệng Bạch Kết Dương, ép hắn nuốt lấy toàn bộ. Hắn sợ hãi run lên, khó khăn đem đống tinh dịch đó nuốt hết. Hoa Thư Giải hài lòng bắn nốt lên khuôn mặt còn đang hít thở không thông của hắn. Y ôm đối phương đặt lên giường, rút hết tất cả các món đồ chơi trên người của Bạch Kết Dương ra, đem đôi chân trắng nõn đặt lên vai mình, liếm cắn lên từng thớ thịt mềm mại, tạo thêm dấu vết ái muội. Ngay khi được giải thoát, hắn bắn ra, tinh dịch cũng bị Hoa Thư Giải thu hết vào miệng.

“Anh làm tốt lắm, Dương ca ca. Giờ em sẽ thưởng cho anh.”

Nói rồi, y đem đại nhục bổng bóng nhẫy bởi nước bọt tiến công lỗ huyệt hồng rực. Khối thịt như con rắn, tham lam luồn sâu vào bên trong vùng đất ấm áp, tra tấn nội bích nhạy cảm. Hông của y hoạt động hết công lực, rút ra thúc vào không chút lưu tình, hai tay bóp chặt cặp mông nộn thịt mà nhiệt tình cọ xát.

“Ưm a, nhanh quá. Chậm… Lại… “

“Anh đúng là yêu tinh… “

Hoa Thư Giải ôm chặt Bạch Kết Dương, liếm lộng khắp cơ thể hắn, điểm thêm những vết hôn ngân chi chít, thân dưới không ngừng luận động. Y ra vào thêm vài chục lần nữa thì bắn vào tràng đạo, chất lỏng đục ngầu lấp kín cúc huyệt, nhỏ giọt ra ngoài ướt cả một khoảng đệm. Hạ thân hắn nhất thời hỗn độn, lồng ngực phập phồng sau trận “yêu thương” kịch liệt, dâm đãng vô cùng.

Đến lúc này, thuốc hết dần tác dụng, Bạch Kết Dương chậm rãi lấy lại tỉnh táo. Những tưởng đã kết thúc, Bạch Kết Dương ẩn ẩn cảm nhận được dị vật tiếp cận hạ thân hắn lần nữa. Hắn vô lực ngăn lại thì bị y bóp cổ, phía sau bị hung hăng sáp nhập. Chất lỏng bên trong chưa trào ra hết lại bị ép trở lại vào trong, tiếng nước cùng tiếng va chạm “phạch phạch” tục tĩu hoà vào nhau, cơ thể hắn giật nảy nhịp nhịp. Hắn muốn dịch chuyển ra xa nhưng bàn tay to lớn ấn cổ hắn xuống, hít thở thêm khó khăn, nước bọt trào ra khỏi miệng. Hoa Thư Giải liếm hết chất lỏng thơm ngon ấy, hung hăng hôn cánh môi hồng nhuận, hạn chế hô hấp của hắn đến cực điểm. Bạch Kết Dương như muốn tắt thở, tuy nhiên một trận sóng khoái hoạt mới lại nhấn chìm hắn vào bể dục.

“Mau, gọi tiếng chủ nhân.”

Bạch Kết Dương mặt tái đỏ như gan heo, lực đạo trên cổ hắn lớn đến độ muốn đâm xuyên da. Tiếng nói của y cũng bị làm cho mơ hồ.

“Gọi chủ nhân, em sẽ để anh thở.”

“Chủ nhân… Chủ nhân…”

Dây dưa một hồi, y lại bắn, lần này lên người của hắn. Y hứng thú vẽ loạn trên từng đường nét mềm mại của hắn. Không dừng lại, y lật hắn ra đằng sau, một lần nữa tiến nhập.

“Anh… chịu không nổi… nữa rồi, làm ơn tha cho anh..” Hoa Thư Giải không khoan nhượng vùi đầu hắn xuống gối, cười đầy chiếm hữu mà tra tấn lỗ nhỏ đã sớm bị cày đến nát. Những cú đưa đẩy tàn nhẫn như đang trừng phạt, Bạch Kết Dương có cảm tưởng y đang muốn đâm thủng hắn đến chết.

“Gọi thêm một tiếng chủ nhân. “

“Ư a… Hả? “

Bạch Kết Dương mông lung nhìn về tên ác ma trên thân, lực đạo đặt trên cổ hắn tăng mạnh. Bạch Kết Dương hốt hoảng giãy dụa nhưng không thể thoát khỏi gọng kiềm cứng như sắt, côn th*t tàn nhẫn đâm sâu đến điểm G càng làm hơi thở hắn thêm gấp gáp. Hậu huyệt do thiếu dưỡng khí thít chặt, như muốn cắn đứt hung khí đang ma sát kịch liệt bên trong.

“Ngoan nào, gọi chủ nhân đi. “

Bạch Kết Dương khóc nấc lên, tay cào cấu lên cơ bắp độn thịt của y, tham lam hít lấy không khí ít ỏi.

“Gọi đi, em sẽ để anh thở.” Hoa Thư Giải liếm liếm vành tai nhạy cảm, kích thích đối phương. Bạch Kết Dương bắt đầu thấy những điểm đen, buông tay đầu hàng.

“Chủ nhân, chủ nhân… Làm ơn tha cho… “

Hoa Thư Giải bị nỗi thoả mãn bệnh hoạn tấn công, nở nụ cười vặn vẹo, mắt đỏ sáng rực lên, y buông tay để rồi ôm lấy thân hình nhỏ nhắn của hắn, điên cuồng ra vào không kiểm soát. Lửa dục liên tục bị y thách thức, khoái cảm quá lớn khiến Bạch Kết Dương hoàn toàn mềm nhũn, tứ chi vô lực, ngây dại như con búp bê vải mặc Hoa Thư Giải chà đạp.

“Em yêu anh… Em yêu anh nhiều lắm… “

“Em sẽ mãi mãi trói buộc anh bên cạnh em, cơ thể này chỉ có thể thèm muốn em mà thôi.”

———————————————————

Lời tác giả: Tự thấy mình biến thái quá đê. Mình gõ chương này khi bố đang ngồi ngay bên cạnh luôn, đã thế còn duy trì được poker face nữa ahihi! ≧﹏≦

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi