HỆ THỐNG TU LUYỆN TOÀN NĂNG

- Hừ, ngươi không có cơ hội rồi, nếu như ngươi nếu không xuất hiện ở trước mặt ta thì có lẽ tương lai ngươi tiền đồ vô hạn, thậm chí khả năng trở thành tồn tại cường đại như Chuẩn Thánh, Thánh Nhân cũng không chừng. Đáng tiếc, hôm nay gặp ta, hơn nữa còn ở trong thế giới thuộc về ta, ta mặc kệ ngươi là Hạn Bạt hay là Oán Khí Châu, tất cả đều sẽ bị ta kết thúc.

Dương Lỗi lúc này giơ vũ khí mình lên,

Vũ khí này cũng không phải Hổ Phách Đao, cũng không phải Phong Ẩn Đao, mà là Tiên Thiên chí bảo Không Động Ấn, Không Động Ấn lúc này tuy rằng vẫn đang ở trạng thái phong ấn, bản thân hắn không thể nào phát huy ra được uy lực của nó, thậm chí ngay cả 1% thực lực cũng không thể nào thi triển, nhưng Dương Lỗi biết rõ, mình tuy rằng không thể nắm giữ Không Động Ấn, cũng không thể phát huy ra toàn bộ thực lực của nó, nhưng Không Động Ấn lại chính là lựa chọn tốt nhất để đối phó với đầu Cương Thi Khôi Lỗi trước mắt này.

Không Động Ấn chính là Tiên Thiên chí bảo, cũng là biểu tượng của Đế Vương nhân gian, thậm chí thượng giới, trong đó ẩn chứa Đế Vương chi khí cực kỳ cường đại, còn có Hạo Nhiên Chính Khí, tất cả các lực lượng đó đều thuộc về Thuần Dương, chí cương chí dương, hoàn toàn trái nghịch vơis Oán Khí Châu, với cương thi, cho nên nó chính là vũ khí tốt nhất để đối phó với tên này.

So sánh với Hổ Phách Đao, Phong Ẩn Đao mà nói, ở phương diện này phải mạnh hơn nhiều, huống hồ, ở thế giới này, mình chính là chúa tể, cũng là Đế Vương của thế giới này, có trợ lực như vậy, có lẽ còn không đủ thực lực để phát huy Không Động Ấn đến cực điểm, nhưng muốn giết một đầu Cương Thi Khôi Lỗi, muốn tiêu diệt Oán Khí Châu đã đủ rồi.

- Không Động Ấn, đi cho ta, tru diệt tà ác nhân gian, khiến Quang Minh, khiến cái kia Hạo Nhiên Chính Khí phủ kin đại điện này, tiêu diệt hết tất cả tà ác trước mắt đi.

Dương Lỗi miệng lẩm bẩm, kỳ thật những điều này đều là nói nhảm cả, chẳng qua là do Dương Lỗi thuận miệng nói thôi, Không Động Ấn bản thân hắn còn chưa thể nắm giữ, cũng không có được cách tu luyện của Không Động Ấn, pháp quyết điều khiển một chút cũng không biết, hắn sở dĩ có thể phát huy ra một bộ phận uy lực của Không Động Ấn chính là vì hắn sử dụng Hoàng giả chi khí bản thân để kích thích uy năng Không Động Ấn.

Chỉ thấy một đạo ấn ký màu vàng cự đại bắn lên, trên đó có tám chữ to: Thụ mệnh vu Thiên, ký thọ vĩnh sương.

Tám chữ to kia hóa thành tám đạo ký hiệu cự đại, nguyên một đám bay tới Cương Thi Khôi Lỗi, quang mang màu vàng chiếu rọi toàn bộ đại địa.

- Đây là cái gì?

- Chuyện gì xảy ra?

Lúc này trong lòng Hổ Tam Bưu khiếp sợ không thôi, khí tức như vậy, Thiên Địa chính khí, Hạo nhiên chính khí, Đế Vương chi khí, toàn bộ đều tập trung vào cùng một chỗ, hơn nữa uy năng lại cực kỳ lớn, cổ khí tức kia khiến Hổ Tam Bưu và Lâm Tam Chân cảm giác thập phần không thoải mái, tựa hồ như muốn tinh lọc mất bản thân vậy.

- Đại ca, ta nghĩ, chúng ta phiền toái rồi, khí tức này hẳn là một kiện bảo vật cường đại, ít nhất cũng đạt tới tình trạng Linh Bảo.

Lâm Tam Chân mặt sắc mặt ngưng trọng nhìn vào chỗ Dương Lỗi thi triển Không Động Ấn oanh kích Cương Thi Khôi Lỗi ở phương xa nói:

- Nhưng đây còn không phải là Linh Bảo bình thường, đây là một kiện pháp bảo thuộc tính Cực Dương, trong đó ẩn chứa năng lượng kinh thiên, những lực lượng kia còn hoàn toàn khắc chế chúng ta nữa.

- Không tốt, ta cảm giác được Cương Thi Khôi Lỗi của chúng ta đang cầu cứu.

Lúc này Hổ Tam Bưu thần sắc dừng một chút, tiếp theo sắc mặt tái nhợt, thanh âm có chút suy yếu nói.

- Cầu cứu?

Lâm Tam Chân cũng có chút há hốc mồm, Cương Thi Khôi Lỗi thực lực thế nào hắn rõ ràng nhất, Cương Thi Khôi Lỗi này là tồn tại cực kỳ khủng bố, khác với khôi lỗi bình thường, Cương Thi Khôi Lỗi này đao thương bất nhập, thủy hỏa bất xâm, lực phòng ngự cường hãn tới cực điểm, hơn nữa còn có được một tia ý thức thuộc về mình khiến nó có thể nói là như hổ thêm cánh, nhưng cũng chính vì như thế nên tên này thập phần không nghe lời, tăng thêm trong cơ thể nó có một cổ lực lượng cực kỳ âm hàn, cực kỳ âm độc, cổ lực lượng này khiến người khó có thể khống chế, một khi kích phát cổ khí tức kia ra, mình tùy thời cũng có thể sẽ bị cắn trả, bị oán khí trùng kích, thậm chí bị ảo cảnh bao phủ, mất ý thức thuộc về mình.

- Đúng vậy, hắn quả thật thật là đang cầu cứu.

Hổ Tam Bưu nói:

- Ta không nghĩ tới Thánh Sứ kia rõ ràng mạnh mẽ như vậy, chẳng lẽ, chẳng lẽ trong tay hắn không chỉ có một kiện Linh Bảo cường đại sao?

- Có khả năng, xem bộ dáng của hắn trước kia, xem ra không giống như là đang nói láo.

Lâm Tam Chân gật đầu nói:

- Bất quá nếu vậy chúng ta chẳng phải sẽ không công tổn thất cực lớn sao, chỉ riêng kiện linh Linh Bảo kia, Thuần Dương Linh Bảo như vậy không phải chúng ta có thể khống chế được, chúng ta cũng không cách nào chống lại được, bởi vì pháp bảo này hoàn toàn áp chế lực lượng của chúng ta, đối mặt với pháp bảo như vậy, chúng ta đều không thể phát huy ra thực lực mạnh nhất của bản thân, ở dưới tình huống như vậy, chỉ có thể phát huy ra tám phần thực lực, tám phần thực lực, căn bản không đủ để uy hiếp vị Thánh Sứ đại nhân kia.

- Vậy bây giờ chúng ta nên làm thế nào?

Hổ Tam Bưu nói:

- Chẳng lẽ thật sự buông tha như vậy sao, nếu là trước kia thì còn may, nhưng hiện giờ, chúng ta đã trả một cái giá lớn như vậy, chẳng lẽ cứ như vậy tay không mà về? Cái gì cũng không chiếm được, lại còn tổn thất một cổ Cương Thi Khôi Lỗi?

- Hổ ca, chúng ta bây giờ không thể đối kháng được, hôm nay ta tuy rằng bố trí xuống Cửu Thiên Thập Địa Diệt Tuyệt Đại Trận, nhưng trận pháp này tiêu hao quá lớn, căn bản không kiêng trì được bao lâu, huống hồ, Cửu Thiên Thập Địa Diệt Tuyệt Đại Trận này tuy rằng lợi hại, nhưng cũng không phải không cách nào bài trừ được. Thánh Sứ đại nhân kia trận pháp chi đạo tạo nghệ cực cao, đạt đến một cấp độ rất cao, chỉ sợ đã đạt đến cảnh giới kia rồi, cho nên, dưới loại tình huống này, chúng ta cũng không có cách nào chiến thắng được, nếu quả thật muốn cứng đối cứng vậy thì phong hiểm quá lớn, không cẩn thận một chút hai huynh đệ chúng ta đều sẽ xong đời, thường nói núi xanh còn đó, không sợ không có củi đốt, cho nên Hổ ca, thực lực chúng ta vẫn quá yếu, không có cách nào khác, chỉ có lựa chọn duy nhất này, hơn nữa đây cũng là lựa chọn thích hợp nhất rồi.

- Không cam lòng, ta thật sự là không cam lòng.

Hổ Tam Bưu hung hăng vỗ một chưởng lên mặt đất, mặt đất lập tức bị đánh ra một cái hố to.

- Ta cũng rất không cam lòng, nhưng thế thì đã sao? Hổ ca, chúng ta không thể lại do dự nữa, bằng không thì chậm trễ quá nhiều thời gian, sẽ không có cơ hội rơi đi đâu!

Lâm Tam Chân thúc giục nói.

- Đi thôi.

Cuối cùng Hổ Tam Bưu vẫn gật đầu, Linh Bảo tuy rằng trọng yếu, nhưng phải có mạng đi dùng mới được, cho nên Hổ Tam Bưu lựa chọn rời đi, dù sao tánh mạng chỉ có một lần, Linh Bảo về sau còn có cơ hội cướp đoạt, đợi sau này đủ cường đại rồi, muốn bảo vật gì lại không có.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi