HỆ THỐNG TU LUYỆN TOÀN NĂNG

- Cái này quá ít a? Một ngàn miếng hạ phẩm linh thạch, còn không bằng ta tự mình uống.

Dương Lỗi nói, một ngàn miếng hạ phẩm linh thạch quá ít, nếu như là một ngàn miếng miếng trung phẩm linh thạch, vậy còn không sai biệt lắm.

- Vậy một vạn miếng hạ phẩm linh thạch?

Lão Tửu Quỷ nói.

Dương Lỗi lần nữa lắc đầu, Dương Lỗi rất rõ ràng, lão gia hỏa này thật sự thích rượu như mạng, nếu như không xảo trá nhiều một chút chẳng phải sẽ phụ lòng bản thân sao? Vì vậy nhìn hắn nói:

- Vẫn quá ít, ít nhất cũng cần một ngàn miếng trung phẩm linh thạch, cũng là mười miếng thượng phẩm linh thạch.

- Tốt.

Cái giá tiền này so với dự đoán của Lão Tửu Quỷ còn ít hơn một chút, tự nhiên mừng rỡ giao dịch, rất sảng khoái lấy ra mười miếng thượng phẩm linh thạch đưa cho Dương Lỗi:

- Thiếu gia, cho ngươi.

Lão Tửu Quỷ ném linh thạch cho Dương Lỗi, lập tức rất nhanh đoạt lấy vò rượu ngon trong tay Dương Lỗi.

Dương Lỗi ngẩn ngơ, lão gia hỏa này cũng quá sảng khoái đi, xem ra mình vẫn còn ra giá quá thấp.

- Hảo tửu, quả nhiên là hảo tửu.

Lão Tửu Quỷ uống một ngụm, lập tức cảm thấy toàn thân khoan khoái dễ chịu, cả người tựa hồ như bị Liệt Dương linh khí vờn quanh cùng một chỗ.

Dĩ nhiên là muốn đột phá, không tệ, một ngụm rượu này, rõ ràng khiến bình cảnh đã nhiều năm không đột phá của hắn đã có một tia lổ hổng, cái này khiến Lão Tửu Quỷ đại hỉ.

Vội hỏi:

- Thiếu gia, ta gần đây có thể không bảo hộ ngươi được rồi, ta phải sớm rời đi, cám ơn Liệt Dương của thiếu gia.

Nói xong cũng không để cho Dương Lỗi cơ hội giải thích, lập tức biến mất ở trước mặt hắn.

Dương Lỗi vốn còn muốn xảo trá thêm mấy miếng linh thạch, nhưng tên này không biết xảy ra chuyện gì lại chạy nhanh như vậy, cũng không có cách nào, hắn đành bất đắc dĩ lắc đầu đi về phía trước.

Bất quá thế cũng không tệ rồi, mười miếng thượng phẩm linh thạch, cũng có nghĩa là một quả đạn pháo uy lực nhỏ, như vậy cũng có nghĩa là mình có thể đánh chết một vị võ giả Vũ Thần Đại viên mãn, tương đương với vài tỷ giá trị điểm tích lũy, như vậy cũng rất lời rồi, mấy ức giá trị điểm tích lũy ít nhất có thể hối đoái được mấy trăm đàn Liệt Dương.

. . .

Tư Tinh Cư, trong sân.

Luyện Khí Thuật, Phù Văn Thuật.

- Đinh, chúc mừng người chơi luyện chế ra cực phẩm linh khí Thị Huyết Độc Đằng Trường Tiên, độ thuần thục Luyện Khí Thuật tăng lên.

- Mời đặt tên cho vũ khí mới.

Dương Lỗi nhì trường tiên kia, bởi vì sử dụng Thị Huyết Độc Đằng luyện chế cho nên toàn bộ lộ ra màu đỏ như máu, hơn nữa phù văn xếp đặt trên đó thoạt nhìn cực kỳ xinh đẹp, vì vậy Dương Lỗi nghĩ nghĩ nhân tiện nói:

- Huyết Vũ Trường Tiên.

- Đinh, chúc mừng người chơi đặt tên Huyết Vũ Trường Tiên thành công.

Trường tiên này là kiện cực phẩm linh khí đầu tiên mà Dương Lỗi luyện chế, đây là hắn cố ý luyện chế cho Xuân Lan, Xuân Lan đã từng nói qua, nàng muốn một sợi trường tiên, cho nên lần này hắn mới luyện thứ này.

Đã luyện chế cho Xuân Lan một sợi trường tiên, như vậy nhất định cũng phải luyện chế cho Hạ Trúc một thanh đoản kiếm, bằng không thì Hạ Trúc sẽ tìm mình ầm ĩ mất.

Cũng may, mình gần đây đã nhận được một ít tài liệu tương đối tốt, luyện chế một thanh trường kiếm phẩm chất cực phẩm linh khí ngược lại không có vấn đề gì.

Bất quá nghĩ nghĩ, đoản kiếm trước kia luyện chế cho Hạ Trúc vẫn rất không tệ, nếu như gia nhập một ít tài liệu tốt luyện chế lại một lần nữa thì có lẽ có thể thăng cấp thành cực phẩm linh khí.

- Oa, đây là. . . Đây là. . . Thiếu gia, sợi trường tiên này cho ta có được không?

Lúc này Xuân Lan đi tới, nhìn Huyết Vũ Trường Tiên Dương Lỗi để ở một bên, trong lòng càng nhìn càng thấy thích.

Dương Lỗi cười nói:

- Đương nhiên, cái này là luyện chế cho ngươi mà, ngươi đã nói muốn một sợi trường tiên, xem thứ, có thích nó không?

- Thiếu gia, cái này thật sự là cho ta sao?

Xuân Lan mừng rỡ không thôi, cơ hồ có chút không tin vào tai mình nữa, nhìn qua Dương Lỗi nói.

- Tự nhiên là thật rồi, thiếu gia ta lúc nào nói dối ngươi chưa?

- Thích, rất thích, cám ơn ngươi, thiếu gia.

Xuân Lan cầm lên trường tiên, nhanh chóng hôn bên mặt Dương Lỗi một cái, mắc cở đỏ mặt, cầm Huyết Vũ Trường Tiên đi vào trong phòng.

Chỉ chốc lát sau, đúng như Dương Lỗi sở liệu, Hạ Trúc lập tức hấp tấp chạy ra.

- Thiếu gia, ta cũng muốn cực phẩm linh khí.

Sau khi đi tới trước mặt Dương Lỗi, Hạ Trúc trơ mắt nhìn hắn.

- Đương nhiên không thiếu ngươi rồi, lấy đoản kiếm của ngươi ra đây, ta luyện chế lại cho ngươi một chút.

Dương Lỗi mỉm cười nói với nàng.

- Tốt, cám ơn thiếu gia.

Hạ Trúc vui mừng lấy đoản kiếm yêu quý của mình ra đưa cho Dương Lỗi.

Dương Lỗi tiếp nhận đoản kiếm, nghĩ nghĩ, liền từ trong hệ thống hối đoái mấy miếng Hỏa Diệu Thạch, Hỏa Diệu Thạch này là tài liệu tuyệt hảo để luyện chế trang bị hỏa thuộc tính, dùng để luyện chế một kiện cực phẩm linh khí cơ hồ có thể nói là đại tài tiểu dụng. Đương nhiên Hỏa Diệu Thạch Dương Lỗi hối đoái cũng không phải những Hỏa Diệu Thạch cực phẩm kia, mà là những Hỏa Diệu Thạch tương đối bình thường, loại cực phẩm hệ thống cũng không cho hối đoái.

Bảy miếng Hỏa Diệu Thạch tiêu tốn của Dương Lỗi 1000 vạn giá trị điểm tích lũy, cũng không ít.

Đương nhiên muốn tăng phẩm chất chuôi đoản kiếm này cũng không cần nhiều như vậy, hai miếng là đủ rồi.

Luyện Khí Thuật, Phù Văn Thuật.

Chân khí gia trì.

Sau nửa giờ, Dương Lỗi trên mặt nở một nụ cười, cũng sắp thành công rồi.

Quả nhiên lại qua năm phút đồng hồ, tiếng nhắc nhở của hệ thống đã truyền đến.

- Đinh, chúc mừng người chơi thành công luyện chế cực phẩm linh khí đoản kiếm, độ thuần thục Luyện Khí Thuật tăng lên.

Dương Lỗi cầm đoản kiếm trong tay, chuôi đoản kiếm này khéo léo đẹp đẽ, sau khi gia nhập Hỏa Diệu Thạch luyện chế liền nhiều thêm vài phần hào quang chói mắt, nhiều hơn chút ít linh khí.

- Đây là đoản kiếm của ngươi, xem thử có thích không?

Dương Lỗi đưa đoản kiếm cho Hạ Trúc mỉm cười nói.

- Thật tốt quá, ta rất thích, thật cao hứng.

Hạ Trúc vuốt vuốt bảo kiếm trong tay, mừng rỡ dị thường.

. . .

Ngày hôm sau, Dương Lỗi mang theo hơn ba mươi người của hồn chi nhất tộc, đi theo Thiên Diệc chuẩn bị giết vào hang ổ Thiên Tinh Lâu.

Thiên Tinh Lâu ở vào trong Lạc Nhật sơn mạch ở phía nam Càn Nguyên quốc.

Lạc Nhật sơn mạch với tư cách là sơn mạch lớn thứ ba Sùng Vũ đại lục, sơn mạch lớn thứ hai Càn Nguyên quốc, uốn lượn gập ghềnh, địa hình khấp khủy

Mà chỗ của Thiên Tinh Lâu ở ngay trên Tử Vân Phong ở bên ngoài Lạc Nhật sơn mạch.

Tử Vân Phong địa thế hiểm yếu, hơn nữa chướng khí tràn ngập, nếu như không phải người trong Thiên Tinh Lâu thì căn bản khó mà tiến vào được.

Bất quá bọn người Dương Lỗi cũng không cần lo lắng, bởi vì có Thiên Diệc ở đây, hơn nữa đối với một ít chướng khí nho nhỏ ở đây, Dương Lỗi cũng có thể dùng Giải Độc Đan để khắc chế.

Trên đường đi cẩn thận từng li từng tí, cũng không xuất hiện bất cứ sai lầm nào.

- Còn cần bao lâu mới có thể đến Âm Hồn Động?


Đến giờ đã qua hơn hai giờ, trên đường đi Dương Lỗi cũng thu thập hết mấy sát thủ hộ vệ phát hiện khác thường. Đối với Dương Lỗi mà nói, những tên này đều là tôm cá nhãi nhép cả, ngay cả cấp độ Võ Thánh cũng không đạt đến, căn bản không có bất cứ ý nghĩa gì cả.

- Thiếu gia, nơi này cách nơi đóng quân chính thức của Thiên Tinh Lâu vẫn còn một đoạn lộ trình, ước chừng còn cần chừng nửa giờ nữa.

- Nửa giờ, được rồi, chúng ta đẩy nhanh tốc độ chút đi.

Dương Lỗi nói.

Hai chừng mười phút đồng hồ sau, bọn người Dương Lỗi rốt cục đi tới nơi đóng quân của Thiên Tinh Lâu.

Cái này thật sự là một lầu các, ba chữ Thiên Tinh Lâu vàng chói sáng lóng lánh, bên phải là một thanh trường kiếm dính máu, sát khí lăng nhiên. Bộ dạng như thế, khiến Dương Lỗi tương đối im lặng, thoạt nhìn rất không được tự nhiên.

Dương Lỗi và Thiên Diệc nhìn nhau, Dương Lỗi mang theo hơn ba mươi người hồn chi nhất tộc ẩn núp ở một bên, để Thiên Diệc đi xử lý.

- Mở cửa.

Thiên Diệc la lớn.

Hộ vệ ở bên kia lắc đầu nói:

- Thiên Diệc thiếu gia, thực xin lỗi, Hồng thiếu chủ đã từng nói qua, bất luận kẻ nào nếu như không được sự cho phép của hắn liền không thể tiến vào nơi đóng quân.

- Ngươi câm miệng, lúc nào Hồng thiếu chủ có thể làm chủ rồi, là lâu chủ ra lệnh sao?

Thiên Diệc quát:

- Ngay cả ta cũng không thể vào, lá gan ngươi thật lớn đấy?

- Cái này. . . Cái này. . .

Hộ vệ kia chần chờ, quả thật ở trong mắt Tthiên Tinh Vũ, địa vị của Thiên Tinh Hồng quả thật không bằng Thiên Diệc, Thiên Tinh Hồng tuy rằng là con ruột của Thiên Tinh Vũ, mà Thiên Diệc chẳng qua chỉ là đệ tử của hắn, nhưng hai người so sánh với nhau thì Thiên Tinh Vũ tựa hồ càng coi trọng Thiên Diệc hơn một ít.

Cũng chính vì thế nên Thiên Tinh Hồng mới khắp nơi nhằm vào Thiên Diệc, gây khó dễ cho hắn.

- Nếu ngươi không mở cửa thì ta sẽ xông vào đấy!

Thiên Diệc hừ lạnh một tiếng:

- Hơn nữa ta có chuyện quan trọng muốn tìm Sở sư thúc, nếu như chậm trễ, ngươi gánh vác được sao?

Hộ vệ kia nghe vậy cắn răng một cái nói với người bên cạnh:

- Mở cửa.

Đợi sau khi đại môn mở ra, Dương Lỗi lộ ra mỉm cười.

Thiên Diệc đi tới trước mặt mấy tên hộ vệ:

- Làm rất không tồi.

Hộ vệ kia lộ ra vẻ tươi cười:

- Thiên Diệc thiếu gia, hi vọng. . . Hi vọng ngươi đừng khiến tiểu nhân khó xử, không phải nói là chỉ ngươi vào thôi sao?

Thiên Diệc và Thiên Tinh Hồng chính là Thần Tiên đánh nhau, mình chẳng qua chỉ là một tên hộ vệ canh cổng nho nhỏ thôi, không dây vào nổi, không trêu chọc nổi.

Thiên Diệc vỗ vỗ bờ vai của hắn ghé vào lỗ tai hắn nhỏ giọng nói:

- Không có chuyện gì đâu, ngươi yên tâm, bởi vì Thiên Tinh Hồng phải chết rồi!

Hộ vệ kia kinh hãi, nhưng vào lúc này, Thiên Diệc đã đánh choáng hắn, không cho hắn bất luận cơ hội phản ứng nào, tiếp theo nhanh chóng xử lý những người canh cổng khác.

Đoạn đường này ngược lại dị thường nhẹ nhõm, quá dễ dàng, thật ra khiến Dương Lỗi có chút hoài nghi, cho nên Dương Lỗi không khỏi mở ra Chân Thực Ưng Nhãn xem xét tình huống bốn phía.

Lại trải qua một đoạn đường.

- Ha ha. . . Ha ha. . . Thiên Diệc, tên tạp chủng ngươi rốt cục lộ ra chân ngựa rồi, rốt cục vẫn không nhịn được sao?

Lúc này liền có mấy trăm người đi ra bao vây bọn người Dương Lỗi vào trong.

Thiên Diệc lắp bắp kinh hãi, không nghĩ tới mình rõ ràng bị Thiên Tinh Hồng gài bẫy như thế.

Không khỏi nhìn về phía Dương Lỗi, nhưng thấy trên mặt hắn không có chút khác thường nào mới thực sự bình tĩnh lại.

Không sai, Dương Lỗi đã sớm phát hiện, hơn nữa những người này tu vị tuy rằng không kém, nhưng so với những người mình mang đến vẫn còn kém khá xa, nhất là đám người cảnh giới Võ Thánh như Hồn Thiểm đã tu luyện Hồn Sát Thuật, đối phó bọn hắn quả thực dễ dàng, huống chi còn có mình ở đây nữa?

- Hừ, tạp chủng, ngươi mới là tạp chủng, Thiên Tinh Hồng, ngươi cho rằng ngươi có thể không sợ hãi sao? Nói cho ngươi biết, Thiên Tinh Vũ đã bị chết, tiếptheo là ngươi đấy!

Thiên Diệc lạnh lùng nhìn hắn nói.

- Cái gì? Không có khả năng, không có khả năng, ngươi đang gạt ta, ta sẽ không tin ngươi đâu!

Thiên Tinh Hồng coi như là một nhân vật, rất nhanh đã trấn định lại.

Không nên dong dài với hắn, trực tiếp giết hắn đi là được.

Dương Lỗi vội vã đi Âm Hồn Động, cho nên không muốn quá dong dài, lập tức nói.

- Hừ, giết ta, ngươi muốn giết ta? Ha ha, đầu óc ngươi thấy ngu chưa, bây giờ là tình huống như thế nào? Ngươi đã hiểu rõ chưa? Thiên Diệc, thủ hạ này của ngươi tựa hồ đầu óc có chút vấn đề thì phải.

Thiên Tinh Hồng nói.

Dương Lỗi nghe xong, sắc mặt tối sầm, mà mọi người hồn chi nhất tộc cũng nhao nhao lộ vẻ giận dữ, ở trong lòng người hồn chi nhất tộc, Dương Lỗi chính là Thần của bọn họ, là người bọn hắn sùng kính nhất, sao có thể dễ dàng tha thứ cho người khác vũ nhục được.

Thiên Diệc cũng phẫn nộ rồi, nhìn hắn nói:

- Ngươi đây là muốn chết.

- Động thủ.

Dương Lỗi thấp giọng nói.

Dương Lỗi vừa phát mệnh lệnh, Hồn Thiểm dẫn đầu động thủ trước, lao thẳng đến Thiên Tinh Hồng.

Mọi người khác cũng nhao nhao động thủ.

- Giết, giết bọn chúng đi, đều lên cho ta!

Thiên Tinh Hồng quát.

Dương Lỗi kinh ngạc, bên người Thiên Tinh Hồng rõ ràng còn có một cao thủ cảnh giới Võ Thánh Đại viên mãn.

Người nọ che chở Thiên Tinh Hồng, Võ Thánh Đại viên mãn, đây là điểm kinh nghiệm ah, một đống lớn điểm kinh nghiệm như vậy, Dương Lỗi tự nhiên sẽ không bỏ qua rồi, giá trị kinh nghiệm của mình đã tích lũy đến một điểm giới hạn, nếu như đánh chết gia hỏa Võ Thánh Đại viên mãn này mình có lẽ liền có thể đột phá Võ Thánh tam giai tiến vào Võ Thánh tứ giai, cũng chính là Võ Thánh sơ kỳ đạt tới Võ Thánh trung kỳ.

Võ Thánh sơ kỳ đạt tới Võ Thánh trung kỳ, như vậy thực lực của mình sẽ lại đề thăng một cấp độ, nói như vậy, khi đối phó Sở Tường sẽ càng nắm chắc hơn một chút.

Dương Lỗi mặc kệ người khác, trực tiếp lao tới chỗ Thiên Tinh Hồng.

Một ít người muốn qua để đối phó Dương Lỗi đều bị hắn đơn giản đánh bay.

Những tôm tép nhãi nhép này căn bản không lọt vào mắt Dương Lỗi, mục đích của Dương Lỗi chính là tên hộ vệ Võ Thánh Đại viên mãn tên là Thiên Tinh Thành kia của Thiên Tinh Hồng.

- Phong đao Thất Sát, Phong Bạo Sát

Dương Lỗi bổ ra một đao, lập tức mở ra một i lối đi, mấy người ngăn ở trước mặt Dương Lỗi lập tức bị đánh chết.

- Đinh, chúc mừng người chơi đánh chết Vũ Đế tam giai, lấy được 3000 vạn giá trị kinh nghiệm, 30 vạn giá trị khí công, 30 vạn giá trị điểm tích lũy.

- Đinh, chúc mừng người chơi đánh chết Vũ Đế nhị giai, lấy được 2000 vạn giá trị kinh nghiệm, 20 vạn giá trị khí công, 20 vạn giá trị điểm tích lũy.

- Đinh, chúc mừng người chơi đạt được hạ phẩm linh khí Đại Hợp Đao.

- Đinh, chúc mừng người chơi đạt được hạ phẩm linh khí Bạch Mục Kiếm

- Đinh, chúc mừng người chơi...

Chứng kiến Dương Lỗi hung hãn như vậy, Thiên Tinh Hồng sợ hãi kêu lên một cái, liên tiếp lui về phía sau, tên này quá mức hung mãnh, vốn tưởng rằng chỉ là lâu lac, không nghĩ tới lại chính là tên khó chơi nhất trong bọn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi