HỆ THỐNG TU LUYỆN TOÀN NĂNG

- Đinh, chúc mừng người chơi đạt được Sát Lục Chi Chương.

- Đinh, chúc mừng người chơi đạt được Trữ Vật Giới Chỉ một quả.

- Đinh, chúc mừng người chơi đạt được gia tốc linh phù.

- Đinh, chúc mừng người chơi đạt được chìa khóa bảo khố Thiên Tinh Lâu.

Thu hoạch như vậy coi như miễn cưỡng chấp nhận được, tuy rằng điểm kinh nghiệm và giá trị điểm tích lũy không đáng kể chút nào, chỉ như muối bỏ biển, nhưng Sát Lục Chi Chương là thứ Dương Lỗi muốn lấy được, còn có gia tốc linh phu kia ̀ cũng là đồ vật không tệ, đương nhiên quan trọng nhất chính là chìa khóa bảo khố Thiên Tinh Lâu. Không nghĩ tới Thiên Tinh Vũ thật sự giao Thiên Tinh Lâu cho con của mình, nếu như không phải như thế thì cũng không thể nào giao chìa khóa bảo khố cho hắn được.

- Chúng ta đi.

Dương Lỗi nói:

- Thiên Diệc, ngươi dẫn đường, chúng ta trực tiếp đi Âm Hồn Động, chờ sau khi đến Âm Hồn Động, ngươi đi xử lý những chuyện khác.

Thiên Tinh Lâu này ngoại trừ Thiên Tinh Hồng thì địa vị Thiên Diệc là cao nhất, đương nhiên còn có một ít trưởng lão, bất quá những người này đều chuyên tâm tu luyện, không hỏi thế sự, tự nhiên cũng không cần lo lắng.

Rất nhanh bọn người Dương Lỗi đã đi tới cửa vào Âm Hồn Động, Âm Hồn Động này cần phương thức đặc thù để mở ra, hơn nữa có người đặc biệt thủ hộ.

Đứng xa xa nhìn qua, người thủ hộ anyf tu vị thật sự không kém, cũng đạt đến cảnh giới Võ Thánh Đại viên mãn, hơn nữa tinh thần lực của hắn cực kỳ cường đại, so với Võ Thánh Đại viên mãn bình thường mạnh hơn rất nhiều, Dương Lỗi đoán chừng cái này có quan hệ đến công pháp hắn tu luyện, hoặc là có quan hệ với Âm Hồn Động.

- Đứng lại.

Lúc này Thiên Diệc đứng dậy, lấy ra một tấm lệnh bài nói:

- Có thể tiến vào chưa?

Hai người kia nhìn nhìn, nhẹ gật đầu, liền mở ra cửa đá.

Sau khi cửa đá mở ra, Dương Lỗi xoay người nói:

- Các ngươi cũng đừng tiến vào, một mình ta vào là được, nhớ kỹ lời ta nói.

- Thiếu gia, như vậy sao được, chúng ta...

Nghe Dương Lỗi nói như vậy, Hồn Thiểm liền lo lắng không thôi, nhưng lời còn chưa nói hết đã bị cắt đứt.

- Không cần nhiều lời, chiếu theo đó làm là được, yên tâm ta không có việc gì đâu.

Dương Lỗi phất phất tay, trực tiếp đi vào trong Âm Hồn Động.

Hồn Thiểm thấy ngữ khí Dương Lỗi kiên quyết như vậy cũng biết, muốn thay đổi chủ ý của hắn là chuyện không thể nào, nhưng trong lòng vẫn lo lắng Dương Lỗi sẽ xảy ra chuyện gì đó, phải biết rằng Dương Lỗi chính là chủ nhân của hồn chi nhất tộc, là người mệnh trung chú định, nếu như hắn xảy ra chuyện gì đó thì sao được?

- Thiểm thúc, không cần lo lắng, thiếu gia là người ông trời chú định, không có việc gì đâu.

Hồn U nói.

- Chúng ta đi thôi.

Hai người thủ hộ kia biết rõ những người này rất có thể không phải người Thiên Tinh Lâu, nhưng bọn hắn cũng mặc kệ những thứ khác, trách nhiệm của bọn hắn chỉ là trông coi Âm Hồn Động, Thiên Diệc đã lấy ra lệnh bài, như vậy những chuyện khác đều không cần để ý tới nữa.

Vừa tiến vào trong cửa vào Âm Hồn Động liền có mối lối đi, ở bên ngoài căn bản không chịu ảnh hưởng gì.

Sau khi tiến vào thông đạo ước chừng ba mươi thước, thông đạo bắt đầu trở nên khoáng đạt hơn, nhưng hào khí lại lộ ra cực kỳ âm trầm, bên tai không ngừng truyền đến thanh âm ‘ ô ô ’ khiến người lạnh cả gáy.

Chân Thực Ưng Nhãn mở ra, tất cả đồ vật biến ảo đều hiện ra trước mặt Dương Lỗi, thì ra nơi này sở dĩ được gọi là Âm Hồn Động là bởi vì nơi này có vô số âm hồn, du đãng bốn phía, càng hướng bên trong, thực lực những âm hồn này cũng càng cường đại hơn.

Âm hồn ở lối vào này căn bản không có thực lực gì cả, ngược lại cũng không cần lo lắng, mặc dù không có ảnh hưởng gì đối với Dương Lỗi, nhưng đối với những người khác mà nói, vẫn có thể sinh ra ảo giác, ảnh hưởng đến tinh thần ý chí của bọn hắn.

Cửa vào một khu vực, có một tấm bia đá dựng đó, tấm bia đá này cũng không phải dễ khiến người khác chú ý, bất quá một chữ cổ trên đó lại khiến Dương Lỗi phải chú ý.

Đó là một chữ "Trấn", toàn bộ chữ "Trấn" mang đến cho Dương Lỗi một loại rất cảm giác quen thuộc, đến cùng đã gặp ở đâu? Trong lúc nhất thời, Dương Lỗi thật sự nghĩ không ra rốt cuộc là hắn đã thấy qua ở nơi nào rồi.

Bỗng nhiên Dương Lỗi vỗ đầu của mình, nghĩ tới, đây không phải là chữ cổ trên Phong Ma Thiên Bi trước kia sao.

Như thế xem ra, bí mật của Âm Hồn Động rất có thể là nằm trên bia đá này.

Dương Lỗi cũng không nóng nảy tiến lên, mà đi tới bên cạnh bia đá, dùng ra {Giám Định Thuật}

- Đinh, xem xét thất bại, {Giám Định Thuật} độ thuần thục tăng lên!

Đã thất bại, rõ ràng đã thất bại, chỉ là một khối bia đá thôi, ở trong đó quả nhiên có bí mật.

{Giám Định Thuật}.

Dương Lỗi không thể nào tin được, lần nữa thi triển một cái {Giám Định Thuật}.

- Đinh, xem xét thất bại, {Giám Định Thuật} độ thuần thục tăng lên.

{Giám Định Thuật}.

- Đinh, xem xét thất bại, {Giám Định Thuật} độ thuần thục tăng lên.

{Giám Định Thuật}.

- Đinh. . .

Thất bại, lần lượt thất bại, Dương Lỗi có thể khẳng định, khối bia đá này có 80% chính là hạch tâm của Âm Hồn Động này, hoặc là nói, khối bia đá cổ quái này chính là thứ khống chế toàn bộ Âm Hồn Động, cũng như ngày đó trong thí luyện mình luyện hóa được đầu mối then chốt của Tiên Khí, nếu Âm Hồn Động này giống như một Tiên Khí pháp bảo thì đây chính là đầu mối then chốt rồi.

Bất quá theo tình huống này xem ra, muốn luyện hóa cũng không dễ dàng, hơn nữa Dương Lỗi cũng không dám đơn giản nhỏ máu nhận chủ nó.

Ai biết vật này có phải là ma khí hay không, Âm Hồn Động ah, hơn nữa nơi này âm khí um tùm, thập phần khủng bố.

Lắc lắc đầu, hắn xua tan đi hết những tạm niệm kia.

- Hống hống hống, trả mạng cho ta.

Khi Dương Lỗi đi được hơn mười mét liền nghe được một tiếng quát tháo u ám cực kỳ khủng bố vang lên.

Bất quá Dương Lỗi căn bản không sợ hãi, mà phía trước quả thật có một bóng dáng nhàn nhạt, dưới Thực Ưng Nhãn của Dương Lỗi Chân lập tức hiện ra nguyên hình.

Đó là một gia hỏa tóc tai bù xù, sắc mặt trắng bệch, khóe mắt còn chảy ra máu, thoạt nhìn thật sự rất dọa người, khiến Dương Lỗi nghĩ tới bộ dạng tên kia giống như quỷ trong phim kinh dị trên địa cầu vậy.

Bất quá Dương Lỗi cũng không sợ hãi, tên này tuy rằng tướng mạo hơi chút khó coi, nhưng căn bản không có lực uy hiếp gì cả.

Một cái {Giám Định Thuật} đi qua.

Cổ Sài, âm hồn, tu vi Võ Sư tam giai.

Mới chỉ là Võ sư tam giai thôi, Dương Lỗi căn bản không để trong lòng.

- Cổ Sài đúng không, ngươi chẳng qua chỉ là một âm hồn thôi, rõ ràng dám tới quấy rầy ta, dám làm ta sợ, tránh ra, bằng không thì ta tiêu diệt ngươi.

Dương Lỗi hừ lạnh một tiếng.

- Hống hống hống.

Cổ Sài kia rõ ràng nổi cơn điên, giương nanh múa vuốt đánh tới Dương Lỗi.

- Móa, cho mặt mũi lại không biết điều, tha cho ngươi một cái mạng, rõ ràng còn không biết dừng lại, rõ ràng còn dám tìm ta gây phiền toái, muốn chết.

Dương Lỗi tròng mắt hơi híp, Phong Ẩn Đao ra.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi