HỆ THỐNG TU LUYỆN TOÀN NĂNG

- Ngươi tên hỗn tiểu tử này, bần đạo, bần đạo không thay trưởng bối giáo ngươi huấn ngươi một chút không được.

Dứt lời hắn liền cất bước lướt tới Dương Lỗi.

- Thay trưởng bối giáo huấn ta, thật sự là khẩu khí thật lớn, chỉ bằng ngươi cũng dám thay trường bối của ta giáo huấn ta, lỗ mũi trâu, hôm nay ta không cho ngươi nếm lợi hại không được.

Dương Lỗi nghe vậy không giận ngược lại cười, một gia hỏa cảnh giới Vũ Đế nho nhỏ, lại còn nói muốn giáo huấn mình, thật sự là không biết sống chết.

Dương Lỗi thân hình khẽ động, lập tức đạp vào mông Vương Xử Nhất khiến hắn bay ra ngoài, bờ mông hướng về sau, bình sa lạc nhạn thức chính là như vậy.

- Giáo huấn ta, chỉ bằng chút năng lực ấy cũng muốn giáo huấn ta, đệ tử của Vương Trùng Dương chỉ có chút năng lực ấy thôi sao, Toàn Chân giáo, chính là một trò cười.

Dương Lỗi cười lạnh châm chọc nói, nếu như không phải Vương Xử Nhất này nói muốn giáo huấn mình thì Dương Lỗi cũng sẽ không làm như vậy, dù sao Toàn Chân giáo thanh danh cũng không tệ lắm, đệ tử cũng nhiều, nếu như tiến hành lợi dụng cũng là một cổ lực lượng rất lớn, nhưng hết lần này tới lần khác Vương Xử Nhất lại rõ ràng khẩu khí thật lớn, rõ ràng liều lĩnh muốn thay trưởng bối phụ mẫu giáo huấn mình, cái này khiến Dương Lỗi nổi giận, cho nên kết quả của hắn chính là như vậy.

- Ngươi. . . Ngươi dám vũ nhục tiên sư?

Vương Xử Nhất xấu hổ và giận dữ muốn chết, chính mình tài nghệ không bằng người, hôm nay còn bị làm nhục tiên sư.

- Ta vũ nhục thì đã có sao, Vương Trùng Dương mà thôi, hừ, coi như là hắn còn sống, muốn thu thập hắn, chẳng qua chỉ là chuyện nhấc tay thôi, rất dễ dàng.

Đối với Vương Trùng Dương, nói thật, Dương Lỗi thật sự không để vào mắt, đoán chừng Vương Trùng Dương cũng chỉ mạnh hơn đám Đông Tà Tây Độc một chút thôi, mình muốn thu thập hắn cũng không phải việc khó, Dương Lỗi suy đoán, tu vị ngũ tuyệt đoán chừng ở cấp độ Võ Thánh Đại viên mãn, mà Vương Trùng Dương nhiều nhất là Vũ Thần, hoặc có thể là nửa bước Vũ Thần.

- Ngươi. . . Ngươi tốt, tốt, khẩu khí thật là lớn, hôm nay là lão đạo tài nghệ không bằng người, ngày khác, đợi các sư huynh đệ ta đến, bày xuống Thiên Cương Bắc Đẩu Trận chắc chắn phải lấy lại công đạo.

Vương Xử Nhất tự biết không phải đối thủ bởi vậy liền đưa ra lời ước chiến.

- Thiên Cương Bắc Đẩu Trận? Thật là lợi hại, ta sợ ah.

Dương Lỗi ngoài miệng tuy rằng nói như vậy, nhưng càng nhiều hơn là khinh thường, Thiên Cương Bắc Đẩu Trận, ngay cả Tây Độc Âu Dương Phong cũng không thể đánh bại, huống chi là mình.

Hơn nữa Chân Thực Ưng Nhãn của mình liền có thể đơn giản nhìn thấu nhược điểm bên trong trận pháp, muốn bài trừ Thiên Cương Bắc Đẩu trận gì đó của bọn hắn quả thực dễ dàng, cũng không phí bao nhiêu sức lực.

- Hừ, thực xin lỗi tiểu huynh đệ, lão đạo hôm nay không giúp được ngươi rồi.

Vương Xử Nhất nói với Quách Tĩnh.

- Tự cho là đúng, Dương đại ca cũng không định làm gì vị đại ca kia, chẳng qua là do tự lỗ mũi trâu ngươi nghĩ như vậy thôi.

Hoàng Dung thấy hắn nói như vậy liền bất mãn.

Vương Xử Nhất cũng không nói gì quay người đi rời đi, hôm nay quá mất mặt rồi, ngay cả mặt của sư phụ mình cũng bị ném đi, nào còn dám tiếp tục lưu lại nữa, chỉ có chờ gọi đủ các vị sư huynh đệ đến tìm về mặt mũi thôi.

- Lỗ mũi trâu, vội vã đi như vậy làm gì?

Dương Lỗi thấy hắn muốn đi lại nói.

- Ngươi muốn như nào? Còn muốn vũ nhục một phen sao? Bần đạo tài nghệ không bằng người, không đi, chẳng lẽ lưu lại cho ngươi tiếp tục vũ nhục?

Vương Xử Nhất thấy Dương Lỗi rõ ràng cầm chặt lấy không buông, không khỏi cả giận nói.

- Ngươi còn gì đáng cho ta vũ nhục chứ?

Dương Lỗi cười vang nói:

- Dù sao ngươi không phải muốn tìm các sư huynh đệ khác của ngươi cùng bố trí xuống trận pháp, tìm về mặt mũi sao, ta và ngươi cùng đi Chung Nam sơn, ta ngược lại muốn xem thử, cái gọi là Thiên Cương Bắc Đẩu Trận của các ngươi là như thế nào, bất quá hẳn cũng không có gì đặc biệt.

- Hừ, đi, đi thì đi.

Vương Xử Nhất tức giận đến dựng râu trừng mắt, nếu như Dương Lỗi còn nói thêm nữa, hắn đoán chừng mình sẽ bị tức giận đến phát bệnh mất.

- Tốt, Dung nhi, Mai Siêu Phong, còn có Mục Niệm Từ, chúng ta liền đến Toàn Chân giáo xem thử, kiến thức xem Thiên Cương Bắc Đẩu Trận kia có lợi hại như lời đồn không, đừng nên giống như tên đạo sĩ mũi trâu này, chỉ được hư danh, vậy thì không có ý nghĩa rồi.

Dương Lỗi cũng mặc kệ Vương Xử Nhất tức giận thành bộ dạng gì, quay người nói với Quách Tĩnh nói:

- Vị huynh đệ kia, nhìn ngươi tràn đầy chính khí, tấm lòng nhân hậu, những đan dược này ta tặng cho ngươi, ăn vào sẽ rất có lợi cho tu vị của ngươi, hi vọng ngươi nhớ kỹ một câu, hiệp chi đại giả, vì nước vì dân.

- Hiệp chi đại giả, vì nước vì dân! Hiệp chi đại giả, vì nước vì dân!

Quách Tĩnh ngây ngốc lặp lại những lời này, nhưng trong lòng lại bị rung động thật sâu, những lời này như khắc thật sâu vào lòng hắn.

Ngay cả Vương Xử Nhất cũng không ngoại lệ, bi lời này hoàn toàn chấn trụ, người có thể nói ra lời này, sẽ là người xấu sao? Bất quá đã không phải người xấu, nhưng mà cần gì nhắm vào mình, nhằm vào Toàn Chân giáo như vậy? Chẳng lẽ hắn cùng với Toàn Chân giáo có cừu oán? Vương Xử Nhất trong nội tâm cực kỳ mê hoặc, rất là khó hiểu.

Mục Niệm Từ và Hoàng Dung lại càng thêm bội phục Dương Lỗi, không nghĩ tới hắn có thể nói ra lời có triết lý như vậy.

Hơn nữa Hoàng Dung còn nhớ tới lời Dương Lỗi nói, muốn thống nhất toàn bộ Trung Nguyên, thống nhất Kim quốc Mông Cổ, thống nhất Đại Tống, hắn làm như vậy, xem ra là vì dân chúng, vì thiên hạ dân chúng không phải chịu nỗi khổ chiến loạn nữa.

- Dương đại ca, ngươi nói những đan dược kia có thể tăng lên tu vị võ công sao, ta cũng muốn.

Hoàng Dung sau khi đi mấy bước, Hoàng Dung nhìn Dương Lỗi nói.

Mục Niệm Từ cũng trơ mắt nhìn Dương Lỗi.

- Tự nhiên có thể, ta sẽ cho các ngươi thứ tốt hơn, chờ các ngươi tu vị tăng lên, mới có thể trợ giúp được ta.

Dương Lỗi cười nói.

Một ít đan dược mà thôi, Dương Lỗi tự nhiên sẽ không keo kiệt rồi, bản thân hắn vốn chính là Luyện Đan Sư, những đan dược kia cũng là do hắn luyện chế ra, cùng thượng đẳng đan dược chính thức so ra thì căn bản không đáng giá nhắc tới.

Về phần Quách Tĩnh Quách đại hiệp kia, Dương Lỗi cho hắn một ít đan dược, đan dược kia cũng đủ cho tu vị hắn tăng lên tới tầng thứ Vũ Đế, bất quá muốn đề cao lên cấp độ cao hơn nữa thì phải xem vận mệnh hắn thế nào rồi.

Bất quá người giống như hắn, có nghị lực, mới chính là đại trí tuệ, muốn trở thành Võ Thánh, chẳng qua chỉ là vấn đề thời gian thôi, đan dược mình đưa chỉ là khiến hắn tăng lên nhanh hơn thôi.

Bất quá Quách đại hiệp hôm nay đã không có một Hoàng Dung tính cách tinh quái ở bên trợ giúp, chuyện tương lai cũng có chút khó nói. Bất quá tất cả những chuyện đó cũng không liên quan gì đến Dương Lỗi, bản thân hắn không nợ nần gì, về phần cho hắn đan dược chẳng qua là xem ở tính cách vì nước vì dân của hắn thôi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi