HỆ THỐNG TU LUYỆN TOÀN NĂNG

Đương nhiên Dương Lỗi rõ ràng, người lợi hại trong Xạ Điêu thế giới khẳng định vẫn có, ví dụ như Thiếu Lâm tự, Thiếu Lâm tự đuọc xưng là võ công thiên hạ xuất Thiếu Lâm, đó cũng không phải hư danh.

Nhớ rõ ở trong Thiên Long Bát Bộ thế giới, tu vị của vị lão tăng Thiếu Lâm tự kia đã đạt đến tình trạng khủng bố, Dương Lỗi suy đoán, tu vị của lão hòa thượng Thiếu Lâm kia nhất định là đã ngoài cảnh giới Vũ Thần, người có thể tu luyện đến cảnh giới Vũ Thần, thọ nguyên tự nhiên sẽ không ngắn, mặc dù trong thế giới này đã bị áp chế, nhưng sống đến bây giờ căn bản không phải là vấn đề gì cả.

- Lần trước cũng là vì lão đầu kia nên ta mới cãi nhau trở mặt với phụ thân.

Hoàng Dung thấy Dương Lỗi nhìn Chu Bá Thông, nhân tiện nói.

Dương Lỗi cười cười:

- Chúng ta đi qua đi, hắn có lẽ chính là Chu Bá Thông của Toàn Chân giáo rồi, thuận tiện thu tên tay chân này cũng không tệ.

- Ân, ân, chúng ta đi qua đi, lão nhân này rất thú vị, là Toàn Chân giáo sao?

Hoàng Dung nói.

- Ân, hắn chính là người có bối phận cao nhất trong Toàn Chân giáo, là sư đệ của Vương Trùng Dương.

Dương Lỗi giải thích nói.

- Thì ra hắn chính là sư đệ của Vương Trùng Dương ah, vậy võ công nhất định rất cao?

Hoàng Dung nhìn nhìn Chu Bá Thông, lại nói.

Dương Lỗi nghe vậy gật đầu nói:

- Đúng vậy, võ công của Chu Bá Thông này hiện giờ quả thật rất lợi hại, nếu hắn biết dùng võ công của mình thì đánh bại cha ngươi khẳng định không có vấn đề.

- Ta không tin đâu, nếu như hắn thật sự đánh thắng được cha ta thì sao còn bị cha ta vây ở chỗ này chứ?

Hoàng Dung nhếch miệng, ánh mắt lộ ra vẻ ta không tin.

Dương Lỗi khẽ lắc đầu, cười nói:

- Ta không phải đã nói sao, hắn hiện giờ không biết dùng như thế nào, nếu như hắn biết sử dụng võ công của mình ra sao, vậy thì đã có thể đánh bại cha ngươi rồi, còn có, ta cho ngươi biết ah, Chu Bá Thông này còn có được quyển trên của Cửu Âm Chân Kinh đấy, bất quá hắn không tu luyện thôi, nếu như tu luyện vậy thì đánh bại cha ngươi lại càng thêm dễ dàng.

- Cửu Âm Chân Kinh?

- Đúng vậy, Cửu Âm Chân Kinh của cha ngươi chính là mẹ ngươi lấy được ở chỗ Chu Bá Thông.

Dương Lỗi nói:

- Lại nói tiếp, mẹ ngươi thật sự là người thông minh, giống như ngươi vậy, bất quá mẹ ngươi còn lợi hại hơn ngươi một chút ah, nàng có thể nhìn qua một lần là không quên, trí nhớ của Dung nhi mặc dù tốt, nhưng so với mẹ ngươi vẫn kém một chút, bất quá, chờ tu vị ngươi đề cao một chút là có thể làm được điểm này rồi.

- Đương nhiên, mẹ ta khẳng định thông minh hơn ta.

Hoàng Dung nghe Dương Lỗi tán thưởng mẫu thân mình, trong lòng cảm thấy cực kỳ cao hứng, tuy rằng nàng từ nhỏ đã không có mẫu thân, nhưng đối với mẫu thân mình vẫn có tình cảm rất thâm hậu.

- Cẩn thận một chút, đừng đi lên phía trước nữa.

Trông thấy Hoàng Dung sôi nổi đi lên phía trước, Dương Lỗi vội giữ nàng lại, nói đùa, Dương Lỗi rất rõ ràng, phía trước đã bị Chu Bá Thông hạ bẩy rập, đây chính là đại tiện ah, Chân Thực Ưng Nhãn của Dương Lỗi sớm đã phát hiện ra rồi, Dương Lỗi mơ hồ nhớ rõ, ở trong nguyên tác, dường như là do Âu Dương Phong trúng chiêu.

Nếu như Hoàng Dung trúng chiêu vậy thì thật không tốt.

Lão Ngoan Đồng quả nhiên là Lão Ngoan Đồng, niên kỷ tuy lớn, nhưng tính trẻ con vẫn như trước, kỳ thật người như vậy, lòng của hắn cực kỳ đơn thuần, tu luyện võ công cũng dễ dàng hơn nhiều.

Không thể không nói Lão Ngoan Đồng này tư chất cực cao, nếu như nếu hắn tu luyện Cửu Âm Chân Kinh thì chỉ sợ đã sớm đột phá Võ Thánh Đại viên mãn, tiến vào cảnh giới Vũ Thần rồi.

- Dương đại ca, ngươi giữ chặt ta làm gì vậy? Chẳng lẽ không được đi tới phía trước sao?

Hoàng Dung thấy Dương Lỗi giữ chặt mình, có chút khó hiểu, liền hỏi.

Dương Lỗi chỉ chỉ mặt đất nói:

- Ngươi nhìn kỹ xem, nếu như ta không giữ ngươi lại, hậu quả không thể lường được ah, Chu Bá Thông này được xưng là Lão Ngoan Đồng, hắn thích nhất chính là trêu người, nơi này đã bày ra bẩy rập, hơn nữa ngươi không ngửi thấy ở đây rất thối sao?

- Thực rất thối ah, đó là? Ah. . . Buồn nôn chết rồi, Xú lão đầu này, uổng cho ta trước đây mang đồ ăn đến cho hắn, không nghĩ tới hắn rõ ràng hư hỏng như vậy, làm hại Dung nhi thiếu chút nữa đã giẫm trúng rồi.

Vừa thấy rõ bẫy rập do Chu Bá Thông bố trí, Hoàng Dung lập tức tức giận hét lớn.

Dương Lỗi thấy bộ dáng Hoàng Dung tức giận liền kéo lấy bàn tay nhỏ bé của nàng, nói khẽ bên tai:

- Chu Bá Thông này rõ ràng dám đối đãi với chúng ta như vậy, vậy chúng ta có nên cho hắn chút giáo huấn không?

- Ân, Ân, nhất định phải cho hắn chút giáo huấn.

Hoàng Dung liên tục gật đầu:

- Phải do hắn dậm vào bẫy của mình, hừ hừ, xem hắn về sau còn dám trêu người như vậy nữa không.

Hoàng Dung trong miệng lầu bầu nói.

Dương Lỗi mỉm cười nhẹ gật đầu, dùng tu vị của Dương Lỗi, muốn dụ Chu Bá Thông đi vào trong cạm bẫy của mình cũng không phải việc gì khó, Dương Lỗi hôm nay mặc dù chỉ là Vũ Thần nhất giai, nhưng so với Chu Bá Thông mạnh hơn nhiều lắm.

- Lão Ngoan Đồng, đi ra, mau ra đây, đã mang đến đồ ăn ngon cho ngươi đây.

Dương Lỗi la lớn lên.

Chu Bá Thông nghe thấy có người đến, còn là một người xa lạ, trong lòng có chút cao hứng, có người ngoài đến, nhưng lập tức lông mày lạ nhíu một cái, người này không phải là Hoàng Lão Tà tìm đến, lừa gạt Cửu Âm Chân Kinh của mình đấy chứ, không được, không được, nhất định không thể mắc lừa, ta không đi, hừ hừ, ta không đi, xem hắn làm sao bây giờ. Trên mặt Lão Ngoan Đồng lộ vẻ mỉm cười, cũng hô:

- Không đi, Lão Ngoan Đồng ta sẽ không mắc lừa đâu, ngươi nhất định là do lão ô quy Hoàng Lão Tà kia tìm đến lừa gạt Lão Ngoan Đồng, muốn Lão Ngoan Đồng mắc lừa, không có cửa đâu cưng, Lão Ngoan Đồng ta cũng không ngốc vậy đâu.

- Tức chết ta rồi, tức chết ta rồi, Dương đại ca ngươi nhất định phải hảo hảo thu thập Lão Ngoan Đồng này.

Hoàng Dung nghe thấy Lão Ngoan Đồng này rõ ràng gọi phụ thân mình là lão ô quy, sao alij không tức giận cho được, Hoàng Dung vẫn luôn rất bội phục phụ thân, hôm nay đã có Dương Lỗi, địa vị của Hoàng Dược Sư trong lòng nàng tuy giảm bớt một ít nhưng vẫn không cho phép ngoại nhân nhục mạ, Lão Ngoan Đồng Chu Bá Thông này mắng Hoàng Dược Sư như vậy, Hoàng Dung tự nhiên tức giận không thôi rồi.

Dương Lỗi trong nội tâm cười thầm, Lão Ngoan Đồng này cũng thật là, rõ ràng mắng Hoàng Lão Tà là lão ô quy, ở trên đời này, dám mắng Hoàng Dược Sư là lão ô quy chỉ sợ cũng chỉ có mình hắn thôi.

- Ân, Dung nhi ngươi yên tâm, Lão Ngoan Đồng này rõ ràng dám mắng nhạc phụ đại nhân của ta, không hảo hảo thu thập hắn không được, phải cho hắn biết, người nào có thể mắng, người nào không thể mắng.

- Lão Ngoan Đồng, đi ra, ngươi nếu không đi ra thì ta cũng không khách khí nữa đâu.

Dương Lỗi hô.

- Không đi ra, không đi ra, Lão Ngoan Đồng không ra, xem ngươi làm gì ta, ha ha, không mượn ngươi xen vào, không xen vào.

Lão Ngoan Đồng Chu Bá Thông cười đắc ý nói.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi