HỆ THỐNG TU LUYỆN TOÀN NĂNG

Dương Lỗi không khỏi thở dài, đi Tu Chân giới, hiện tại vẫn không phải lúc, nhưng mà Dương Lỗi lại nghĩ tới một vấn đề, là có thể ở bên trong Tinh Bàn tìm tới vị trí Địa Cầu hay không? Nếu như có thể tìm tới vị trí Địa Cầu, như vậy chẳng phải mình có thể một lần nữa trở lại Địa Cầu rồi? Nếu như vậy, sảng khoái hơn, trở lại Địa Cầu, kia cũng là một cái mơ ước của mình.

Dương Lỗi nhìn Phương Hàn lần thứ hai nói:

- Hàn đại sư, không biết ngươi có nghe nói qua một tinh cầu tên Địa Cầu tồn tại hay không?

- Địa Cầu? Ta đây cũng không có nghe nói.

Phương Hàn lắc đầu.

- Làm sao ngươi muốn tìm một tinh cầu như thế, có vấn đề gì sao?

- Không có, không có.

Dương Lỗi lắc đầu nói.

Bất quá nhưng trong lòng thì đang suy nghĩ, nhân vật bên trong thần thoại này, một ít đại năng, tỷ như Tôn Ngộ Không, Ngọc Đế, Phật tổ,… đều là xuất thân từ thần thoại trên địa cầu, nếu những người này rất có thể là tồn tại chân thực, như vậy tại sao trong Tu Chân giới, không có một tinh cầu như Địa Cầu tồn tại?

Hoặc giả là, ở trong Tu Chân giới, Địa Cầu cũng không phải là cái tên này, mà là do một cái tên khác thay thế? Bất quá bất kể như thế nào, Địa Cầu này nhất định là tồn tại, mình một ngày nào đó sẽ trở về.

Dương Lỗi suy nghĩ một chút, không khỏi nở nụ cười, kỳ thực vị trí mình bây giờ này, cái không gian này, làm sao không phải là Địa Cầu đây? Nơi này cũng là Nam Tống, lịch sử nơi này, có cái gì không giống nhau sao?

Bất quá này là nằm ở Địa Cầu ngàn năm trước mà thôi. Trừ thứ này ra, cái khác tất cả, địa vực, bản đồ, kỳ thực đều là giống nhau.

Đương nhiên cũng có thể tưởng tượng thành, nơi này là một không gian song song, bất kể như thế nào, mặc kệ tất cả những thứ này đến cùng là chuyện gì xảy ra, mình muốn làm rõ, nhất định phải tăng lên tu vi, phải đạt đến cấp độ đỉnh cao, thoát ly thời gian cùng không gian ràng buộc, như vậy mới có thể rõ ràng tất cả những thứ này.

... ...

Cuối cùng Dương Lỗi vẫn là không có muốn Đạt Ma kinh, còn Dịch Cân Kinh cùng Tẩy Tủy Kinh ngược lại là tới tay.

Đương nhiên Dương Lỗi cũng cùng chủ trì Thiếu Lâm Tự bây giờ gặp mặt, thậm chí cũng gặp được Giác Viễn, bất quá lúc này Giác Viễn mới chỉ là một tiểu hòa thượng mà thôi, toàn tâm toàn ý làm việc vặt, đương nhiên hắn là ở trong Tàng Kinh Các làm việc vặt, quét tước kinh thư,… Giác Viễn này kỳ thực cũng là chịu đến chiếu cố đặc thù, tư chất của hắn vô cùng tốt, tâm tư cũng đơn thuần, Dương Lỗi phỏng chừng gia hoả này hẳn là sẽ bị chọn đi Tu Chân giới.

Dương Lỗi đối với Giác Viễn này cũng đặc biệt chú ý một thoáng, hắn là sư phụ của đại tông sư Trương Tam Phong a.

Đương nhiên Trương Tam Phong, cũng chính là Trương Quân Bảo, vào lúc này vẫn không có sinh ra đây này.

Ngược lại cũng để Dương Lỗi khá tiếc nuối, dù sao mình không thể nhìn thấy nhất đại tông sư Trương Tam Phong.

Sau khi ra Thiếu Lâm Tự, Dương Lỗi liền dự định trước tiên hoàn thành nhiệm vụ đánh bại Ngũ Tuyệt, bên trong Ngũ Tuyệt Đông Tà Hoàng Dược Sư, Tây Độc Âu Dương Phong, Bắc Cái Hồng Thất Công, Trung Thần Thông Vương Trùng Dương, đều đã gặp, vậy thì chỉ kém một cái Nam Đế Đoàn Chí Hưng.

Đi Đại Lý một chuyến cũng là cần phải.

Dương Lỗi cưỡi Kim Vũ, tốc độ cực nhanh, đến Đại Lý căn bản không cần bao lâu thời gian.

Bây giờ Đại Lý chính là thời điểm xuân sang hoa nở, hoa sơn trà phiêu hương.

Nói đến, Dương Lỗi vẫn muốn mở mang kiến thức Đại Lý tuyệt học một chút, Lục Mạch thần kiếm, không biết Lục Mạch thần kiếm này có phải là thật lợi hại như vậy hay không.

Phải biết, ở bên trong Thiên Long Bát Bộ thế giới, Lục Mạch thần kiếm này là kiếm pháp lợi hại nhất thiên hạ, không nói Lục Mạch thần kiếm, chỉ nói Nhất Dương Chỉ kia cũng là tuyệt kỹ cực kỳ lợi hại, mà Lục Mạch thần kiếm này, là muốn lấy Nhất Dương Chỉ làm căn cơ mới có thể tu luyện Lục Mạch thần kiếm, có thể thấy được Lục Mạch thần kiếm này cường hãn cỡ nào.

Đương nhiên còn có Bắc Minh Thần Công, cũng là Dương Lỗi muốn, Bắc Minh Thần Công này chính là tuyệt học có thể hấp thụ công lực người khác để bản thân sử dụng, nếu như mình học được Bắc Minh Thần Công này, không biết sẽ có biến hoá gì đây? Mình là dựa vào đánh quái thu hoạch kinh nghiệm đến thăng cấp, nếu như mình học được Bắc Minh Thần Công, nếu như có thể thay đổi một thoáng, có thể hấp thụ nội lực người khác, sau đó chuyển hóa thành kinh nghiệm giá trị, vậy thật là tốt a.

Bất quá đây cũng chỉ là ngẫm lại mà thôi, e sợ Bắc Minh Thần Công này còn không có hiệu quả như vậy.

Dương Lỗi trực tiếp triển khai Chân Thực Ưng Nhãn lục soát vị trí Nhất Đăng Đại Sư.

Đại Lý này không lớn, Dương Lỗi rất nhanh liền tìm ra vị trí của Nhất Đăng Đại Sư, Nhất Đăng Đại Sư này tu vi cùng bọn người Đông Tà Tây Độc cách biệt không xa.

Bất quá Nhất Đăng Đại Sư này không có tu luyện Đại Lý Đoàn Thị Lục Mạch thần kiếm, nếu như Nhất Đăng này tu luyện Lục Mạch thần kiếm, chỉ sợ cũng sẽ trở thành nhân vật lợi hại nhất bên trong Ngũ Tuyệt rồi.

- Người nào?

Thời điểm Dương Lỗi muốn đi vào, bị một người ngăn lại, người nọ là một cái trang phục nông phu.

Dương Lỗi rõ ràng, nông phu này chính là Vũ Tam Thông, Vũ Tam Thông này đã yêu dưỡng nữ của mình, sau đó trở nên điên điên khùng khùng, ngược lại cũng có chút đáng thương, bất quá người đáng thương tất có chỗ đáng trách.

Dương Lỗi không thèm để ý hắn, cũng không liếc hắn một cái, dưới chân sinh phong, tốc độ cực nhanh, hướng về phía trước đi đến.

Dọc theo đường đi cũng gặp phải ba đồ đệ khác của Nhất Đăng, một người là tiều phu, một người là người đánh cá, còn có một cái là người đọc sách, vậy chính là Chu Tử Liễu, trong đó Chu Tử Liễu là được Nhất Đăng yêu thích nhất, cũng vô cùng thông minh, thậm chí có thể cùng Hoàng Dung thông minh tài trí sánh ngang, có thể thấy được người này thông minh cao ra sao.

- Đứng lại.

Chu Tử Liễu nhìn Dương Lỗi nói.

- Ngươi đi gọi sư phụ ngươi ra, ta tìm hắn có việc, đừng dong dài.

Dương Lỗi thả ra khí thế bản thân, lười cùng hắn léo nha léo nhéo, Dương Lỗi biết người này rất thông minh, công phu ngoài miệng rất tốt, bất quá Dương Lỗi lười cùng hắn nhiều lời.

- Ngươi yên tâm, ta không phải tìm sư phụ của ngươi phiền phức, nếu ta tìm sư phụ của ngươi phiền phức, ngươi cũng ngăn không được.

Chu Tử Liễu là người thông minh, gặp Dương Lỗi như thế, biết mình quyết không phải là đối thủ, mặc dù sư phụ mình Nhất Đăng Đại Sư cũng không nhất định mạnh hơn hắn, hơn nữa nhìn hắn cũng không có ác ý, liền gật đầu.

Một lát sau, Nhất Đăng Đại Sư liền cùng Chu Tử Liễu đi ra.

- Không biết thiếu hiệp tìm lão nạp có chuyện gì?

Nhất Đăng nhìn Dương Lỗi nói.

- Ta tới nơi này tìm Đại Sư là có hai việc, một trong số đó, là liên quan tới sự tình Đại Lý.

Dương Lỗi nhìn Nhất Đăng nói.

- Ta muốn Đại Lý quy thuận ta.

- Cái này không thể nào.

Dương Lỗi vừa dứt lời, Chu Tử Liễu nhân tiện nói.

- Câm miệng, ta và sư phụ ngươi nói chuyện, ngươi chõ miệng vào làm gì.

Dương Lỗi lạnh lùng quát lên.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi