HỆ THỐNG TU LUYỆN TOÀN NĂNG


Dương Nguyệt lắp bắp kinh hãi, cái này nếu để cho người khác biết, là một kiện đại phiền toái:
- Không được, chuyện này vẫn là phải nói cho mẫu thân, bằng không thì ngươi sẽ gặp nguy hiểm.
Tu luyện chi nhân đều là không từ thủ đoạn, biết rõ Dương Lỗi có đan dược tốt như vậy, như thế nào sẽ không sinh ra tâm dò xét, ở cái thế giới này giết người cướp của, đó là sự tình rất bình thường.
Dương Lỗi bề bộn giữ nàng lại, nói ra:
- Nhị tỷ, ngươi không cần lo lắng, ta là hóa trang đi làm, bọn hắn nhận thức không ra ta.
- Thật sự, ngươi không có lừa gạt ta?
Trong nội tâm Dương Nguyệt vẫn là rất lo lắng.
- Ta lừa gạt tỷ làm gì?
Dương Lỗi nói:
- Hơn nữa tỷ, ta có biện pháp có thể ẩn nấp khí tức của mình, trừ khi là Võ Thánh, bằng không thì nhìn không thấu tu vi của ta, như vậy, bọn hắn sẽ cho rằng ta là một tuyệt thế cao thủ, hơn nữa còn là một Đan Sư phi thường lợi hại, chẳng lẽ tỷ cho rằng bọn họ có can đảm đắc tội một Đan Sư nhìn không thấu tu vi sao?
Lúc này Dương Nguyệt mới nhẹ nhàng thở ra, xem như đã tin tưởng Dương Lỗi nói, trên đại lục, địa vị của Đan Sư là phi thường cao, hơn nữa cũng rất khó xuất hiện, bởi vì trở thành Luyện Đan Sư, điều kiện thập phần hà khắc, một trong số đó chính là phải có thể chất Hỏa Hệ, thứ hai, đối với dược liệu, phải có năng lực phân biệt rất cao, cho nên trở thành Luyện Đan Sư, thể chất tốt nhất là Hỏa Hệ cùng Mộc hệ song thuộc tính, mà tỷ lệ xuất hiện thể chất song thuộc tính này cực nhất.
Cho nên ở trên đại lục, Luyện Đan Sư cũng không phải nhiều, Luyện Đan Sư cao cấp thì càng ít.
- Về sau ngàn vạn lần không nên đi làm những chuyện này, quá nguy hiểm, vạn nhất ngươi có sự tình gì mà nói, ta. . . ta. . . ta chẳng phải là thiếu đi một đệ đệ tốt sao.
Dương Nguyệt ấp úng nói, quả thật ngay cả nàng cũng không biết lòng mình đang nghĩ cái gì.
- Yên tâm đi, Nhị tỷ, ta sẽ cẩn thận.
- Cái gì cẩn thận, về sau còn dám đi bán đan dược mà nói, ta sẽ không nhận ngươi là đệ đệ nữa.
Dương Nguyệt nắm chặt lỗ tai của hắn, cả giận nói.
- Tốt, tốt, Nhị tỷ, ta đáp ứng tỷ vẫn không được sao?
Vẻ mặt Dương Lỗi như màu gan heo, cái tỷ tỷ này, thật là làm cho người không hiểu thấu.
- Tốt rồi, xem phân thượng ngươi nhớ kỹ ta, mua cho ta những vật này, ta không trách ngươi nữa.
Dương Nguyệt mừng rỡ cầm lấy những đồ vật thuộc về nàng kia, sau đó quay người lại hướng phía bên ngoài đi đến, khi đi tới cửa còn xoay người nói:
- Nhớ kỹ, phải hảo hảo tu luyện, cách gia tộc Đại tỷ thí không có bao nhiêu thời gian nữa rồi.
Gia tộc Đại tỷ thí, đối với Dương Lỗi hiện tại mà nói, đã không cần lo lắng, hiện tại Dương Lỗi lo lắng chính là ba tháng sau Phong Vân tuyển bạt, chỉ có ở bên trong Phong Vân tuyển bạt thắng được, như vậy mình mới tính toán là chân chính dương danh lập vạn, chính thức chứng minh mình, chính thức đả kích những người đã từng nói mình là phế vật.
Hơn nữa Phong Vân tuyển bạt là cách mình tiến vào Huyền Cơ Môn tốt nhất, dù sao tiểu Ngọc vẫn còn ở Huyền Cơ Môn.
Nhớ tới tiểu Ngọc, không khỏi nhớ tới thời gian nàng ở bên cạnh mình, sự tình gì trong nhà mình cũng không cần quan tâm, trong sân, khắp nơi đều sẽ bị nàng quét dọn sạch sẽ.
Cũng không biết tiểu Ngọc ở Huyền Cơ Môn như thế nào rồi? Có phải cũng bắt đầu tu luyện rồi hay không? Có bị người khi dễ hay không? Nghĩ đến tiểu Ngọc có khả năng bị người khi dễ, trong lòng Dương Lỗi không khỏi hỏa khí, nếu như thực sự có người dám khi dễ tiểu Ngọc mà nói, như vậy vận mệnh của hắn cũng sẽ chấm dứt.
Thật lâu Dương Lỗi mới bình tĩnh trở lại, xem ra mình đích thật là tiến độ tu luyện quá nhanh, gần đây tâm tình không quá ổn định, một bộ công pháp ngưng thần tĩnh khí, bây giờ là thập phần tất yếu rồi.
Đúng rồi, dùng điêu khắc để di chuyển lực chú ý, làm cho mình tập trung tinh thần.
Dương Lỗi lấy ra một đoạn Mộc Đầu.
Điêu khắc thuật.
Bắt đầu từng đao từng đao mà điêu khắc.
Mỗi một đao đều dung nhập tinh thần lực của mình, mỗi một đao đều vừa đúng chỗ.
Thời gian dần qua Dương Lỗi hoàn toàn dung nhập trong đó, khắc đao ở trong tay không ngừng bay múa, trong đầu không còn có chuyện khác, hoàn toàn tiến nhập trong cảnh giới vong ngã.
Không có gì vô ngã.
Nếu như lúc này Trương Dật chứng kiến Dương Lỗi biểu hiện, tất nhiên sẽ kinh ngạc không thôi, sẽ coi Dương Lỗi trở thành bảo bối, sẽ trực tiếp mang hắn về Huyền Cơ Môn, trực tiếp thu làm nội môn đệ tử.
Mười phút đồng hồ đi qua.
Nửa giờ đi qua.
Dương Lỗi y nguyên đang điêu khắc, hai tay không ngừng bay múa, mảnh gỗ vụn điêu khắc không ngừng bay ra, giống như Thiên Nữ Tán Hoa.
Tay Dương Lỗi vô cùng linh xảo, càng lúc càng nhanh, càng lúc càng nhanh, thời gian dần qua lại để cho người khó có thể nhìn rõ ràng dấu vết động thủ.
Đã qua một giờ, đoạn Mộc Đầu trong tay Dương Lỗi kia đã dần dần hiện ra hình dạng muốn điêu khắc, mà Dương Lỗi cũng không có đình chỉ, tiếp tục không ngừng vung vẩy lấy khắc đao.
Lại qua nửa giờ, tốc độ Dương Lỗi chậm lại, mà pho tượng trong tay càng phát ra rõ ràng, rất sống động.
Cuối cùng một đao hoàn thành, đao ngừng.
- Đinh, chúc mừng người chơi điêu khắc thành công. Điểm kinh nghiệm EXP +5000, khí công giá trị +50, điểm tích lũy +50, độ thuần thục tăng lên.
Bất tri bất giác tinh thần lực của mình vậy mà thăng hoa, một loại nhẹ nhõm trước nay chưa có, Dương Lỗi đại hỉ, xem ra điêu khắc này quả nhiên đối với tinh thần lực cùng cảnh giới tăng lên rất có trợ giúp.
Nhìn xem pho tượng trong tay, trong nội tâm Dương Lỗi hết sức hài lòng, đây là pho tượng tiểu Ngọc, rất sinh động, cùng trong tưởng tượng của mình giống như đúc.
Không nghĩ tới mình lần thứ nhất điêu khắc rõ ràng có thành tựu như vậy, Dương Lỗi thập phần đắc ý, đem tượng điêu khắc trong tay lật qua lật lại nhìn mấy lần, sau đó cẩn thận từng li từng tí thu vào, cái này là lần thứ nhất mình điêu khắc, đáng giá trân tàng, có lẽ đợi lúc nhìn thấy tiểu Ngọc sẽ cho nàng.
Mà lúc này Dương Lỗi nhớ tới Bạch Tố Trinh, bộ dạng lúc trước của Bạch Tố Trinh cùng Bạch Hạc, kia là cực kỳ uy mãnh, mình có thể điêu khắc nguyên hình của Bạch Tố Trinh hay không? Nghĩ đến liền bắt đầu hành động.
Điêu khắc thuật.
Gỡ Mộc Đầu xuống, bắt đầu điêu khắc.
Một đao, hai đao, ba đao….
Thời gian dần qua Dương Lỗi tiến nhập trạng thái vong ngã.
Thời gian dần qua, Dương Lỗi đem hình dạng đại khái điêu khắc đi ra.
Bắt đầu điêu khắc lân phiến trên người, tinh tế tỉ mỉ, một đao, một đao, rất chuyên tâm, tinh thần lực tập trung đến cực điểm, trên trán sớm đã toát mồ hôi.
Dương Lỗi cảm giác được tinh thần lực của mình tiêu hao thật lớn, so với thời điểm điêu khắc tiểu Ngọc, tiêu hao lớn hơn mấy lần.
Không được, quả thực không nổi nữa. Tinh thần lực tiêu hao thật lợi hại, nếu như muốn điêu khắc ra nguyên hình của Bạch Tố Trinh, mình tối thiểu phải có tinh thần lực cường đại gấp trăm lần hiện tại mới có thể, tu vi của mình vẫn là quá yếu.
Không được, hiện tại mình phải dừng lại.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi