HỆ THỐNG TU LUYỆN TOÀN NĂNG

Dương Lỗi phong khinh vân đạm (*gió nhẹ mây bay) nói.
- Không nói những thứ này, đúng rồi ngươi cùng Thanh Thủy là như thế nào quen biết?
Lúc này Dương Nguyệt hỏi.
Dương Lỗi nói:
- Kỳ thật tình huống cũng không sai biệt lắm, Thanh Thủy thiếu chút nữa bị Dương Thiên Phong khi dễ, mà ta vừa vặn đi ngang qua, cho nên liền thu thập hắn, không nghĩ tới tên kia rất lợi hại, rõ ràng có một ma sủng Hắc Sát Hổ, ta thiếu chút nữa không thấy được ngươi đây này.
- Cái kia ngươi không sao chớ?
Dương Nguyệt nghe xong, Dương Lỗi rõ ràng thiếu chút nữa không thấy được mình rồi, có thể thấy được hắn nguy hiểm to lớn.
Dương Lỗi lắc đầu nói:
- Đương nhiên không có việc gì, nếu có sự tình mà nói, đệ đệ của ngươi còn có thể đứng ở chỗ này sao?
Ba người nghỉ ngơi một lát, sau đó tiếp tục tiến lên, lại nói tiếp Dương Nguyệt dọc theo con đường này chiến tích cũng không nhỏ, giết không ít ma thú, bất quá lục cấp ma thú chỉ có Xích Nhãn Kim Tinh Báo, là dựa vào Thiên Lôi phù giết chết đấy. Dù sao tu vi của nàng mới là Vũ Sư ngũ giai mà thôi.
Một giờ sau.
- Đệ đệ, đó là cái gì?
Theo ngón tay Dương Nguyệt xem qua, ánh mắt Dương Lỗi không khỏi lạnh lẽo, đại gia hỏa, thật là đại gia hỏa. Một con thằn lằn cực lớn, giáp da dày đặc, miệng không lồ, ngẫu nhiên mở ra, có thể chứng kiến hàm răng sắc bén bên trong, một đôi móng vuốt cực lớn, ở trên móng tay sắc bén, lớn như dao găm, lợi hại vô cùng, nếu như bị nó bắt trúng, nhất định là không có kết cục tốt, lúc này con mắt đại gia hỏa kia vẫn không nhúc nhích nhìn xem ba người Dương Lỗi.
- Trời, lại là Thiết Bối Cự Tích.
Dương Thanh Thủy hoảng sợ nói.
Giám Định Thuật.
Thiết Bối Cự Tích:
Thất cấp ma thú, hình thể cực lớn, lực phòng ngự kinh người, người bình thường căn bản khó có thể phá vỡ lân giáp của nó, cùng hình thể Thiết Bối Cự Tích không cân đối chính là, Thiết Bối Cự Tích hành động nhanh chóng, lực lớn vô cùng, hàm răng cùng móng vuốt sắc bén, có thể so với Địa giai vũ khí, ở bên trong thất cấp ma thú là tồn tại Vương Giả tuyệt đối.
Híz-khà-zzz. . .
Thấy được tin tức kia, Dương Lỗi không khỏi hút miệng khí lạnh, thằng này quá mãnh liệt, hơn nữa da dày thịt béo, đao thương bất nhập, Vương Giả bên trong thất cấp ma thú, đây cũng chính là nói trừ khi là bát cấp ma thú, bằng không thì không phải là đối thủ của nó, như vậy cũng ý nghĩa thực lực của nó dĩ nhiên đạt đến Vũ Hoàng Đại viên mãn, hơn nữa so với nhân loại Vũ Hoàng Đại viên mãn còn muốn lợi hại hơn, trừ khi là Vũ Đế cảnh giới, bằng không thì ở trước mặt nó chỉ có nước chạy trốn.
- Đi, chúng ta đi.
Dương Lỗi quyết định thật nhanh, nói giỡn sao, thằng này da dầy như vậy, mặc dù mình có Bạo Vũ Lê Hoa Châm, nhưng mà không biết có thể phá vỡ phòng ngự của nó hay không, nếu như phòng ngự cũng phá không mở, cái châm kia đánh không đi vào, chẳng phải là đánh không, không thể mạo hiểm như vậy.
- Ân.
Dương Nguyệt cùng Dương Thanh Thủy gật đầu, lui về sau.
Bọn người Dương Lỗi muốn rời khỏi, nhưng Thiết Bối Cự Tích lại không buông tha bọn hắn như vậy, ở trong mắt Thiết Bối Cự Tích, ba người này là bữa tối tốt nhất của mình, làm sao có thể dễ dàng buông tha như thế. Thân hình cực lớn ở trong tích tắc bắt đầu chuyển động, cái này có thể nói tĩnh như xử nữ động như thỏ chạy.
Dương Lỗi xem xét, thầm nghĩ không tốt, thằng này xem ra là muốn quấn lên rồi.
- Chạy mau, nhanh lên.
Dương Lỗi thúc giục nói.
Vù vù. . .
Ba người nhanh chóng chạy về phía trước.
Không được, sắp đuổi kịp rồi, nhìn xem Thiết Bối Cự Tích càng ngày càng gần, Dương Lỗi không có nghĩ tới tên này tốc độ rõ ràng nhanh như vậy, quá kinh người.
Vốn Dương Lỗi cũng nghĩ qua triển khai hai cánh, mang theo hai nữ phi hành, nhưng hắn tinh tường, tự mình một người phi hành mà nói, có thể, mang một người có chút miễn cưỡng rồi, hai người thì càng thêm miễn cưỡng, căn bản khó có thể chạy ra phạm vi công kích của Thiết Bối Cự Tích, dù sao tu vi mình không có đột phá Vũ Vương cảnh giới, khó có thể lâu dài ủng hộ. Hơn nữa hiện tại thời gian cũng không còn kịp rồi, một khi đình trệ một lát, cũng sẽ bị đuổi theo.
- Đáng chết.
Dương Lỗi thầm mắng, trở lại là một tấm phù triện,
- Băng Hỏa phù.
Năng lượng Băng Hỏa phù này đả kích ở trên người Thiết Bối Cự Tích, nhưng lại không có chút hiệu quả nào, ngược lại chọc giận Thiết Bối Cự Tích, tốc độ nhanh hơn một phần.
- Các ngươi đi trước, ta thu thập thằng này lại truy các ngươi.
Dương Lỗi biết rõ như vậy xuống dưới sớm muộn sẽ bị đuổi kịp rồi, biện pháp duy nhất là để cho hai nữ đi trước, mình ngăn trở thằng này, đợi thời cơ đến mình đuổi theo sau.
- Không được, không được, vậy ngươi làm sao bây giờ, ta sẽ không vứt bỏ ngươi.
Dương Nguyệt lắc đầu nói.
- Nhị tỷ, thằng này quá lợi hại, ngươi lưu lại mà nói, căn bản không thể giúp của ta bề bộn, ngươi cùng Thanh Thủy đi trước, để cho Tiểu Lang bảo hộ các ngươi, đợi đến thời cơ thích hợp thoát khỏi Thiết Bối Cự Tích này, ta liền đuổi theo các ngươi. Thời gian không nhiều lắm rồi, Nhị tỷ, chẳng lẽ ngươi muốn tất cả mọi người chết ở chỗ này sao?
Dương Lỗi nói xong, cũng không để cho nàng có cơ hội phản bác, đẩy nàng ra trước, sau đó trở về chạy.
- Ta. . . Ta. . . Vậy ngươi coi chừng.
Dương Nguyệt biết rõ hắn nói đúng, mình cùng Dương Thanh Thủy tu vi quá yếu, ở lại đây căn bản cũng không có chút trợ giúp nào, chỉ là vướng víu mà thôi.
Nhìn xem Thiết Bối Cự Tích càng ngày càng gần, Dương Lỗi dấy lên chiến ý hừng hực, đầu tiên, Truy Hồn nơi tay, liên tục bắn ra ba mũi tên.
Nhưng chỉ nghe "đinh đinh đinh" ba tiếng, giống như bắn ở trên thép tấm, mà đối với Dương Lỗi mà nói, ba mũi tên này lực đạo, uy lực, coi như là những thép tấm dày đặc kia cũng có thể đơn giản xuyên thấu, nhưng giáp da của Thiết Bối Cự Tích này lại không hư hao chút nào, chỉ là ba cái ấn ký không công mà thôi.
Mà lúc này Thiết Bối Cự Tích nổi giận, tiểu côn trùng này rõ ràng còn dám khiêu khích mình.
Thiết Bối Cự Tích đuổi theo, nhìn xem Dương Lỗi là một móng vuốt.
Nhưng Dương Lỗi sắc mặt không thay đổi, khó khăn lắm tránh thoát một trảo này.
Thầm nghĩ thằng này lợi hại như thế, lực phòng ngự kinh người, nhưng ánh mắt của nó tổng không có khả năng cũng có phòng ngự lợi hại như thế a.
Bạo Vũ Lê Hoa Châm chuẩn bị.
Nhìn đúng thời cơ, Dương Lỗi mở ra cơ quan Bạo Vũ Lê Hoa Châm.
XÌ... Thử. . .
Bạo Vũ Lê Hoa Châm lập tức phóng ra ngoài, châm vũ như lông trâu điên cuồng mà bắn về phía não bộ, con mắt cảu Thiết Bối Cự Tích.
Ngao ngao NGAO.
Thiết Bối Cự Tích bị bắn trúng rồi, nhưng không có như Dương Lỗi đoán trước nhanh chóng tử vong, mà là càng thêm điên cuồng, bất quá con mắt đã mù.
Móng vuốt, cái đuôi điên cuồng vung vẩy, cây cối bốn phía nhao nhao bẻ gẫy, như là gió thu cuốn hết lá vàng, ở bốn phía Thiết Bối Cự Tích, hoàn toàn bị hủy diệt, trên mặt đất kích ra nguyên một đám hố to. Một khối lại một khối cự thạch bị kích thành bụi phấn, Dương Lỗi xa xa nhìn xem không khỏi nuốt nuốt nước miếng.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi