HỆ THỐNG TU LUYỆN TOÀN NĂNG

Dương Lỗi cũng nói không ra lời, không có nghĩ tới nơi đây rõ ràng nhiều Thủy Linh tinh như vậy, lại là một mạch khoáng.

- Không đúng, không đúng, đó là. . .

Dương Lỗi vốn định qua, nhưng mà có một vật, lại để cho hắn ngừng lại. Tinh tế xem xét, không khỏi ngược lại hút miệng khí lạnh.

- Làm sao vậy?

- Linh thú thủ hộ.

Dương Lỗi ngăn cản hai nữ.

Theo cánh tay Dương Lỗi, hai nữ cũng rốt cục thấy được dị thú ở phía trước Thủy Linh tinh quáng mạch trông coi, đó là một hung thú hình thể cực lớn, có con mắt thứ ba, trên trán mọc ra một cái sừng thú trong suốt như thủy tinh, thoạt nhìn giống như Sư như Hổ.

Giám Định Thuật.

Tam Nhãn thủy tinh Độc Giác Thú Vương, cường đại vô cùng, đẳng cấp không rõ, tính nguy hiểm thật lớn, đề nghị tránh lui.

- Đi, chúng ta đi, đi mau, đừng đánh thức nó, bằng không thì chúng ta đều phải chết ở chỗ này.

Dương Lỗi rõ ràng tính nghiêm trọng cảu chuyện này, thằng này dùng cao cấp Giám Định Thuật của mình cũng xem xét không đi ra, có thể thấy được nó khủng bố, mình hôm nay Giám Định Thuật đã đạt đến cao cấp, coi như là Võ Thánh Đại viên mãn cũng có thể xem xét được đi ra, mà Tam Nhãn thủy tinh Độc Giác Thú Vương này lại là đẳng cấp không rõ, có thể thấy được thằng này biến thái.

Thấy vẻ mặt Dương Lỗi như thế, hai nữ cũng biết sự tình nghiêm trọng, cũng không có hỏi nhiều, đi theo Dương Lỗi lui trở về.

Rất nhanh ba người về tới chỗ cũ, hai nữ đều hơi có chút thở dốc, dù sao một đường chạy vội, khoảng cách cũng có chút xa, tiêu hao còn là rất lớn.

- Đó là ma thú gì, thoạt nhìn cũng rất khả ái, nếu như nhỏ một chút mà nói, làm sủng vật rất tốt.

Sau khi bình tĩnh, Dương Nguyệt hỏi.

- Đúng vậy, đầu ma thú kia thoạt nhìn cũng không phải rất lợi hại, tựa hồ còn không có hung mãnh như Thiết Bối Cự Tích trước kia ah.

Dương Thanh Thủy cũng hỏi.

- Các ngươi chứng kiến chính là hiện tượng mặt ngoài, không nhất định ma thú bề ngoài lớn lên hung hãn sẽ đặc biệt lợi hại, mà ma thú lớn lên so sánh đẹp mắt, so sánh ôn hòa sẽ không lợi hại, đây là cách nhìn của nữ hài tử các ngươi, kỳ thật những ma thú cường đại kia, thoạt nhìn bộ dạng đều là cả người lẫn vật vô hại, nhưng cường hãn vô cùng, chém giết chiến đấu mà nói, sẽ cực kỳ khủng bố, tàn nhẫn.

Dương Lỗi lắc đầu nói.

- Mà ma thú này, tuy thoạt nhìn bộ dạng rất ôn hòa, nhưng trên thực tế nó cường đại vô cùng.

- Đầu ma thú này ta biết đến cũng không nhiều, hẳn là gọi Tam Nhãn thủy tinh Độc Giác Thú Vương, tối thiểu nhất là cửu cấp đỉnh phong, thậm chí là thập cấp ma thú, thực lực khủng bố vô cùng, nếu như chúng ta bị nó phát hiện mà nói, hậu quả không thể lường được.

- Cửu cấp đỉnh phong, thậm chí là thập cấp?

Hai nữ không khỏi ngược lại hút miệng khí lạnh, nếu như thằng này nổi giận mà nói, như vậy ba người cũng không đủ nó nhét kẽ răng đấy.

- Cho nên ta mới khẩn trương như vậy.

Dương Lỗi nói.

- Cái kia chúng ta hiện tại đi nhanh đi, bằng không thì tên kia đuổi theo, sẽ rất phiền toái.

Lúc này Dương Thanh Thủy nói ra.

Dương Lỗi nhẹ gật đầu:

- Đúng vậy, Thủy Linh tinh này, đợi về sau chúng ta có thực lực lại đến lấy, dù sao ở chỗ này người khác cũng cầm không đi.

Dương Nguyệt cũng nhẹ gật đầu biểu thị đồng ý.

...

Ra Minh Thủy Hồ, ba người đều nhẹ nhàng thở ra, dù sao bên trong con ma thú kia thật lợi hại.

Lúc này sắc trời cũng không sớm, mắt thấy muốn trời tối, cho nên ba người chuẩn bị nghỉ ngơi cả đêm, ngày mai hồi trình.

Rống, rống, rống.

Dương Lỗi ngừng lại, nhíu mày nói:

- Tiếng rống này là của ma thú gì, sao khủng bố như thế.

- Không đúng, đây là. . . Đây là tiếng hô của Trường Tí Ma Hầu, cường đại như vậy, chẳng lẽ là. . . Chẳng lẽ là Trường Tí Ma Hầu Hoàng?

Nghĩ tới đây sắc mặt Dương Lỗi đại biến, nếu như Trường Tí Ma Hầu Hoàng mà nói, cái kia liền phiền toái. Mình là diệt đi hậu thế của Trường Tí Ma Hầu Hoàng, nhất định là vì tìm mình, cho nên mới gào thét như thế.

- Làm sao vậy?

Nhìn xem sắc mặt Dương Lỗi đột nhiên trắng bệch, Dương Nguyệt lo lắng hỏi.

- Đã xảy ra chuyện gì?

- Nhị tỷ, chúng ta nhất định phải đi, hiện tại không đi, phiền toái sẽ rất lớn.

Dương Lỗi nghiêm túc nói.

- Chuyện gì xảy ra, chẳng lẽ cùng tiếng hô kia có quan hệ?

Dương Nguyệt hỏi.

Dương Thanh Thủy ngược lại là nghĩ tới, tiếng hô này chẳng phải cùng tiếng hô của những Trường Tí Ma Hầu ngày đó tương tự sao, bất quá tiếng hô này so với ngày đó càng cường liệt, có thể thấy được đầu Trường Tí Ma Hầu này càng cường đại hơn.

- Đúng vậy, nếu như ta không có đoán sai mà nói, đây là thanh âm của Trường Tí Ma Hầu Hoàng, ta giết nhiều Trường Tí Ma Hầu như vậy đã khiến nó thù hận rồi, nếu như không phải có kết giới mà nói, chỉ sợ nó sớm đã xông vào, bây giờ nghe đến thanh âm, hiển nhiên thằng này đã xông vào, nếu như chúng ta không đi, bị nó đuổi theo thì phiền toái lớn rồi, tên kia thực lực tuyệt đối không phải chúng ta có thể chống lại, đã đạt đến cấp bậc Thánh thú, gặp được, chúng ta tuyệt đối là chỉ còn đường chết.

Dương Lỗi giải thích nói.

Tuy không muốn, nhưng Dương Nguyệt cũng biết chuyện nghiêm trọng.

- Tốt, hiện tại chúng ta nhanh đi, nhanh chạy đi, chỉ cần về tới lối vào thì không cần lo lắng rồi.

- Ân.

Ba người lập tức thu dọn đồ đạc, hướng đường về tiến đến.

Một canh giờ sau, sắc trời đã đen lại, Dương Lỗi lấy ra hai dạng đồ vật, là Dạ Minh Châu mình ở trong động phủ của Điền Thi Vận lấy được, thứ này không có hiệu quả thực tế gì, chỉ có một ít giá trị xem xét, còn có thể dùng để lấy niềm vui của nữ hài tử mà thôi. Nhưng hiện tại ngược lại là chút công dụng rồi.

- Đây là Dạ Minh Châu, cái này. . . Đệ đệ, ngươi tại sao có thể có Dạ Minh Châu?

Dương Nguyệt giật mình nhìn xem hắn, Dạ Minh Châu này tuy Uy Vũ Vương phủ cũng có, nhưng mà gần kề chỉ có mấy khỏa mà thôi, rất trân quý, hôm nay Dương Lỗi một cầm là hai khỏa, làm nàng như thế nào không kinh ngạc.

- Bất kể thế nào đến, chúng ta vẫn là trước chạy đi, các ngươi mỗi người một khỏa, tặng cho các ngươi a.

Dương Lỗi đem hai khỏa Dạ Minh Châu, một người một khỏa bỏ vào trong tay hai nữ.

- Cái này ta không thể nhận, quá quý trọng rồi.

Dương Thanh Thủy cự tuyệt nói.

- Cầm, hiện tại đừng nói nhiều như vậy, chờ chúng ta về tới khu vực an toàn nói sau, cho dù ngươi không nhận, hiện tại cũng phải cầm.

Dương Lỗi nói ra.

- Đúng vậy a, hiện tại trời đã tối rồi, chúng ta muốn chạy đi, cho nên ngươi cầm sẽ dễ dàng một chút.

Dương Nguyệt lôi kéo tay Dương Thanh Thủy nói ra.

- Cái kia. . . Vậy được rồi, chờ đến địa phương an toàn, ta trả lại cho Dương đại ca.

Dương Thanh Thủy nói.

Ba người một đường chạy vội, một mực không có dừng lại, gặp được một ít ma thú cấp thấp cũng không để ý tới, về phần lục cấp ma thú, Dương Lỗi lợi dụng thủ đoạn lôi đình gạt bỏ, không chút nào nương tay, còn gặp được thất cấp ma thú, Dương Lỗi chính mình ngăn chặn, để cho hai nữ đi trước, sau đó đợi thoát khỏi liền đuổi theo mau.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi