HỆ THỐNG XUYÊN KHÔNG VƯƠNG PHI MUỐN LẬT TRỜI!


Đường Ma Ma vốn là người hầu thân cận của Lão Thái Thái nàng từng gặp qua mấy lần không ngờ lần này bà ta lại ở đây.

Suýt chút lộ thân phận may nàng phản ứng kịp.
Giang Thi Thi thấy Đường Ma Ma tới thì tỏ vẻ tội nghiệp chảy vài giọt nước mắt cá sấu.

Lâm Tĩnh Hương cho người lui xuống hết.
- Đường Ma Ma người tuyệt đối đừng trách Tô tiểu thư...!Là tiểu nữ thấy sáng nay cô ấy bị Khương Ma Ma đánh vài roi tuy không nặng tay lắm nhưng sẽ bị thâm tím.

Tiểu nữ vốn định mang một chút thuốc trị thương tới ai ngờ Bạch Tiểu Thư lại thấy ta ngứa mắt cùng với Tô tiểu thư đánh ta ra nông nỗi này.
Nàng ta khóc sụt sịt như mình vô tội ý, nàng ta tay còn nhẹ đấy hai phát dép chỉ tựa hai phát tát thôi bình thường là cô ta xác định què suốt đời rồi.
- Rõ ràng là Bạch Diệp Yên cậy huynh trưởng là Nhiếp Chính Vương Dương Triều nên mới hống hách như vậy! Đường Ma Ma phải phân xử giúp bổn quận chúa đấy.
Lâm Tĩnh Hương tự dưng chui ra thêm dầu vào lửa sát thêm tội danh vào người Tiểu Yên.
- Haizzz! Trà xanh hạng A! Ngươi nên đi giật giải diễn viên đặc biệt Oscar đi.

Diễn hay lắm!
Bạch Tiểu Yên chán chẳng thèm đôi co với đám nhãi nhép vô danh tiểu tốt này.
- Trà...xanh là ý gì? Ngươi đang chửi Thi Thi..
Dạ Ngưng im hơi lặng tiếng từ nãy giờ cuối cùng cũng ra trận.

Hừ! Một đám ruồi nhặng phiền phức.
- Con mắt CHÓ nào của cô thấy bổn tiểu thư chửi cô ta.
Tiểu Yên phản đòn nào là mang sát thương đến đó bọn chúng nghẹn họng.


Nàng từ từ đứng dậy đi về phía Giang Thi Thi đang đứng.
- Bổn tiểu thư với ngươi không thân tới vậy! Ta rất lười để ý một kẻ não tàn...An phận một chút đừng có địa ngục vô môn hữu khách tầm.*¹
*¹: Nghĩa là địa ngục không cửa lại có người tìm đến, điều xấu xa tội lỗi lại thích làm.
Nghe ngữ khí này của nàng khiến Đường Ma Ma hết cả hồn.

Bệ hạ mà biết hoàng hậu bị đánh tới tay xưng đỏ thì cái học đường này muốn giữ mạng cũng khó.
- Lão nô thấy Giang Tiểu thư cũng không nghiêm trọng lắm chắc Tô tiểu thư không cố ý đâu.

Chuyện này đến đây thôi.
Đường Ma Ma đứng ra giải vây khiến ba người kia trợn tròn mắt.

Nàng biết kết quả sẽ là vậy! Có lẽ mấy ả kia sẽ không để yên đâu.

Mặc kệ đi ra ngoài dạo đã ở đây không khí ô nhiễm.
...----------------...
...Ngự Hoa Viên học đường nội uyển....
Đang đi trên đường thì Hắc Miêu lại hiện lên.
- Hey! Kí chủ đại nhân.
- Ngươi chui ra đây làm gì? Có nhiệm vụ mới à.
- Đúng rồi!
- Nói đi.
- Nhiệm vụ hiển thị: Kí chủ đại nhân chấp nhận mọi hình phạt của Khương Ma Ma.

Hoàn thành được 1 triệu điểm thêm một số vật phẩm nữa.
- Nhiệm vụ chết tiệt gì đây? Bảo bổn cung mặc cho bà ta đánh à.

Ngươi thích thì tự đi mà làm bổn cung không rảnh.
- Nếu không hoàn thành điểm thiện cảm sẽ giảm 30%.
- Mẹ kiếp! Hệ thống các ngươi biết hành ngươi ta đấy...!Làm thì làm.
- Hệ thống cảnh báo sắp tới kí chủ có thể gặp nguy hiểm ngươi phải cảnh giác.
Hắc Miêu vừa nói xong liền biến mất.

Chắc là giờ này đám ruồi chúa kia đến chỗ bà Khương khó tính rồi.
...1 canh giờ sau....
Bạch Tiểu Yên chạy xộc xệch tới không ngừng thở dốc.
- Lão đại! Không xong rồi...bà giáo khó tính kia đang nổi trận lôi đình đòi phạt hai bọn mình đấy.
Bạch Tiểu Yên vừa nói vừa vuốt ngực thở dốc.
- Bạch Tư Thành đâu? Hắn không tới bảo vệ cậu à.
Nàng đứng khoanh tay thản nhiên hỏi ngược lại.

- Cậu còn nhắc tới hắn à! Tên đó vừa thấy mình liền bảo không phải muội muội của hắn trực tiếp ném mình vào học đường này.

Hắn chê mình thô lỗ hành xử như nam nhân.

Tức chết mà!
Bạch Tiểu Yên vừa nhắc tới Bạch Tư Thành là tức giận đạp cỏ dứt hoa.

Oan gia ngõ hẹp! Rồi hắn sẽ từ từ bị cậu thu phục nhanh thôi.
- Đi nào!
- Đi đâu?
- Nhận phạt.
- Phạt...!phạt cái gì chứ...ê...cậu mà lại để cho bà ta phạt à...lão Đại.
Bạch Tiểu Yên thấy nàng đi về phía sảnh học đường liền theo sau.
...----------------...
...Sảnh Học Đường Nội Uyển....
Khương Ma Ma nhàn hạ uống trà bên cạnh có Dạ Ngưng xoa bóp.

Giang Thi Thi đứng khóc lóc tỏ ra đáng thương còn Lâm Tĩnh Hương ngồi chễnh chệ ở ghế.
Thấy nàng với Tiểu Yên đến vẻ mặt của 3 ả ta đắc ý ra mặt.

Tiếng ly trà với bàn gỗ chạm nhau vang lên một âm thanh rất khó nghe.
- Khương Ma Ma gọi tiểu nữ đến là chuyện vừa nãy sao?
Nàng cũng chẳng sợ gì bà ta cùng lắm thì bị phạt quỳ thôi.
- Tô tiểu thư! Cô hống hách cũng nên có chừng mực thôi! Bên ngoài cô tự do thích làm gì thì làm nhưng đã bước chân vào nội uyển thì phải tuân theo quy tắc của học đường.

Cô ra tay đánh người ta tới mặt mũi xưng lên thế này thì còn ra thể thống gì nữa.

Tới người Tĩnh Hương Quận chúa cũng dám động cô gan quá đấy.

Khương Ma Ma đập ly trà bôm bốp khiến nó sóng nước ra ngoài.
- Ma Ma đừng tức giận hại thân thể.
Dạ Ngưng giả vờ an ủi bà ta.
- Ma ma...!chuyện...
Phương Doanh định nói giúp nàng thì bị Lâm Tĩnh Hương chen lời.
- Phương Nhị tiểu thư! Cô tốt nhất đừng nên cãi lời Ma Ma đứng xem là được rồi.
Thấy lời cảnh báo kia Phương Doanh cũng chẳng dám ho he câu nào nữa.
- Muốn phạt thì cứ phạt cần gì phải nhiều lời.
- Được.
Thấy nàng không sợ chết bà ta tức giận cầm lấy cây roi trên bàn.
- Khương Ma Ma! Bà định làm gì...!vết thương sáng nay của cô ấy còn chưa khỏi.
Bạch Tiểu Yên đứng ra chắn trước mặt nàng.
- Thế thì sao?
Khương Ma Ma chẳng hề quan tâm tới nàng.
- Ta...
Tiểu Yên lắp lắp...!Bỗng nàng kéo Bạch Tiểu Yên ra sau dặn dò nàng ấy im lặng ai ngờ.
- Ai dám động vào người của ta...!đừng quên huynh trưởng của ta là Nhiếp Chính Vương.
- Chẳng phải ngài ấy vẫn vứt ngươi vào đây đó sao? Ai cũng biết nội uyển này là nơi giáo huấn nữ nhi để mặc muội muội thân yêu của mình ở nơi này có khi ngươi bị vứt bỏ rồi cũng nên.
Dạ Ngưng chua ngoa đáp trả lại nói trúng luôn tim đen của Tiểu Yên.
- Cô ấy...!chính là Dung Phi nương nương! Ta xem ai dám động vào.
...- Hết chương 83 -....


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi