HỆ THỐNG XUYÊN NHANH HÔM NAY LẠI CHỌN ĐÚNG NGƯỜI RỒI


Tầng hai bày rất nhiều đồ lưu niệm, Bình An thích chúng lắm.

Nào là gấu bông, móc khoá, tượng, quà, đồ chơi..

cực kì đẹp mắt.
Cẩm Tú phát hiện từ lúc bước vào, bạn nhỏ bên cạnh chỉ nhìn một chú chồn bông trên cái kệ cao nhất.

Hm..

nó có đôi mắt lác, trông hề hề.

Nàng không nghĩ gu cô lại như thế này.
Cẩm Tú yêu mị cười, định lấy nó cho cô.

Chợt, cậu con trai đứng gần đó cũng với lên.

Tình huống có phần ngượng ngùng.

Nhìn cô gái đứng cạnh cậu ta ăn mặc hở hang chắc chắc là người yêu với nhau..

Hai người cùng nhắm con gấu đó.
Bình An muốn ngăn, nhưng cảm thấy bản thân không có quyền, đành lùi lại.

Nhưng Cẩm Tú là ai? cháu gái duy nhất của Ôn gia mà phải nhường lũ người này? cô kéo con gấu tới gần mình
Bên kia nhỏ bạn gái liền kéo tay bạn trai, nũng nịu đòi hỏi:" anh yêu, người ta lấy gấu của em" nếu cậu ta giành của Cẩm Tú thì còn gì là đàn ông, mà không lấy bạn gái sẽ giận.

Khó sử ghê.

Bình An kéo vạt áo của nàng, hai mắt ánh lên tia sáng:" đừng nhường..."
Mọi người:...
Cứ tưởng cô định can, ai ngờ thêm dầu vào lửa.

Bình An chỉ về phe nữ chủ thôi, cô còn phải kiếm đổ hảo cảm chứ.
Cẩm Tú nhếch miệng, ngạo mạn nói:" xin lỗi, cái này CỦA TÔI" rồi lắc lắc con gấu.

Tình thế hiện tại nổi sóng ngầm, đôi nam nữ kia yếu thế hơn, nhưng có bạn gái ngọt ngào tiếp xức, máu anh hùng càng tăng.

Cẩm Tú thì bình thản, nàng đã khẳng định nó là của mình chắc chắn là của mình.
Cẩm Tú hâm hiểm nhìn cậu con trai, cô lườm nhỏ bạn gái.

Hai người phối hợp rất ăn ý, giống hai chú hổ đồng lòng tranh giành miếng mồi ngon.

Biết bản thân không có cơ hội, cậu ta hỏi chị nhân viên xem còn mẫu như thế không.

Kết quả cô ấy lắc đầu, ý tứ rõ ràng.
Bạn gái cậu ta càng lúc càng nháo, thế là làm bộ mặt ngầu lòi rồi nhìn đểu Cẩm Tú:" chị chủ, en muốn mua lại con gấu kia giá gấp ba" thì Cẩm Tú thấp giọng cười, tựa bông tuyết đầu mùa, hơi thở lạnh lẽo tràn ra, đưa mắt về phía nhân viên:" tôi sẽ bảo cha tăng lương gấp năm cho chị, đuổi họ đi đi"
Mọi người:....
Cô nhân viên khó sử nhìn đôi người yêu, thấy họ hét lên:" ca..

các người có quyền gì chứ?"
Cẩm Tú:" dựa vào việc đây là trung tâm thương mại của nhà tôi"
Đù, khét quá nữ chủ ơi.

Bình An và hệ thống hò reo như tết đến xuân về.

Hai kẻ kia thì khỏi nói, nhục mặt chạy đi.
Cẩm Tú dáng vẻ đắc thắng đưa con gấu cho cô, Bình An mặt đầy khó hiểu liền nghe thấy nàng nói:" cho cậu"
Bình An nhìn chú chồn hài hước nằm trong tay mình, ngoài mặt cười tươi đáp:" cảm ơn".

nhưng trong lòng khó hiểu: vì sao nàng biết mình thích nó?
--------
tác giả thở dài: dạo này tôi thấy trình độ viết của mình cứ bị phèn phèn.

Muốn đăng chương nhưng toàn nghĩ ra cái tào lao.

Nếu không cho Bình An về bên hồ li ngạo mạn nhanh.

Cẩm Tú lườm chết tôi mất.

Haizz
Hệ thống vỗ ngực: ngài yên tâm, có tôi ở đây rồi
Tác giả: người còn không mau về chỗ Bình An, nhỡ cô ấy lại gây chuyện...
Từ hôm ấy, cô được tiếp xúc với nữ chủ nhiều hơn trong thân phận là một chân sai vặt trung thành.

Cẩm Tú cần gì, Bình An sẽ giúp nàng lây thứ đó.

Các bạn khác vừa vui vừa lo, họ không bị Cẩm Tú nhắm nữa, nhưng sợ Bình An bị nàng ép làm đến chết...

Tiết sinh hoạt cuối giờ, cô giáo chủ nhiệm bình thản bước vào, nhưng đám học sinh biết bản thân sẽ không yên ổn.

giáo viên đẩy gọng kính, dở sổ điểm rồi nói:" điểm toán của cái lớp này rất kém nhá, năm ngoái còn đứng đầu trường vậy mà giờ tụt dốc quá"
Bình An cảm thấy cô giáo trung niên này rất coi trọng thành tích, vểnh lỗ tai nghe đọc điểm.
" Ánh Ánh 9 điểm"
" Mạn Hoa 10"
" Hân Á 9.5"
Cô nghiên đầu khó hiểu, điểm cao như này mà chỉ đứng top 2.

Đủ biết lớp đứng đầu khủng thế nào...
" Xuân Ninh 9"
" " Bình An..7"
Bình An:.....lại là toán
" Cẩm Tú 9,25"
Cô nằm bẹp ra bàn, hai mắt ánh lên mệt mỏi cùng mất mát.

Đêm trước khi thi đã ôn rất kĩ.

thế mà....
Bỗng, giáo viên kia bất ngờ đưa ra quyết định:" tôi phải sắp lại chỗ, không thể để tình hình này xảy ra nữa"
Nói là làm, cả một tiết học mọi người bị đổi tới đổi lui, nhưng cô cũng chẳng ngờ, mình sẽ ngồi cạnh Cẩm Tú.
Hệ thống vui mừng:" như vậy việc côn lực sẽ dễ hơn nhiều" Đồ hảo cảm đã cán mốc 70 từ bao giờ, Bình An bao công bao sức phục tùng nàng, tất nhiên là thành quả quá xứng đáng.
Cô giáo:" các em ngồi cạnh nhau có trách nhiệm giúp đôi phương nâng cao thành tích và kiến thức.

Chúng ta cần đoàn kết vượt qua lớp E" hai mắt ngập tràn lửa nhiệt huyết sớm đã đốt cháy trái tim của đám học trò....
-----------
Tiết toán
Bình An nghe mãi cũng không lọt tai, bên má áp vào mặt bàn, đầu óc bắt đầu không còn tỉnh táo.

Rũ mi, nàng phát hiện bạn ngồi canh đã thϊếp đi từ bao giờ.

Cẩm Tú chọc chọc cái mũi của cô, ngủ say thật rồi...
Cẩm Tú bất lực cười, bỗng nàng kéo rèm lại khiến góc lớp tối đi một chút.

Mọi người nhìn Cẩm Tú, nhưng không ai dám phản bác.

Thấy Bình An thả lỏng mắt hơn, nàng mới híp mắt hài lòng.

Nàng một tay chống cằm, sờ sờ búi tóc tròn của cô.

Cảm thấy món đồ chơi này không tệ...nhưng không ngờ càng động càng rối.

Cẩm Tú bắt đầu luống cuống...
Đang thiu thiu ngủ, đầu óc tự dưng đau nhức.

Bình An định ngồi dậy kiểm tra thì đã bị góc nghiêng của nàng ngăn lại.

Cẩm Tú làm gì đó với tóc cô, mặt mày mất kiên nhẫn dù miệng vẫn cam đoan:" nằm im, tôi sửa lại"
Bình An đành chịu trận, hai người làm việc riêng cũng chẳng ai biết, vì họ đã bị cô giáo đam mê giảng dạy vực tinh thần học tập.
----------
Xuân Ninh muốn tìm bạn thân thì đơ cả người, m...mái tóc dễ thương của cô đã rối tung.

Rất khó gỡ, Bình An bất lực nhờ Xuân Ninh tháo giúp.

Hai mắt u ám nhìn nữ chủ.
Cẩm Tú giả vờ ho..

vờ như không thấy
---------
Chuyện ngoài lề:
Cẩm Tú đến tìm nhà tạo mẫu tóc giỏi nhất thành phố, bá đạo yêu cầu: này, dạy ta cách búi tóc đi
Ông ta:......


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi