Giang Thu Thu và Trịnh Tự đều là người nổi tiếng trong trường, có khá nhiều người theo dõi. Sau khi hai người quen nhau cũng không cố gắng giấu giếm. Chẳng mấy chốc, tin tức hai người yêu nhau đã được lan truyền.
Sau đó, Giang Thu Thu nhận được cuộc điện thoại từ Hà Chỉ Đinh.
Ở đầu dây bên kia, Hà Chỉ Đinh gào khóc thảm thiết và rất ghen tị, “Bạn thân, sao bà lại lén thoát ế sau lưng tôi!”
Giang Thu Thu quả quyết đổ thừa, “Không có lén nhé, là quang minh chính đại thoát ế.”
“Hu hu hu, rốt cuộc khi nào cái đồ trai thẳng Vương Đằng mới tỏ tình với tôi đây!” Hà Chỉ Đinh hầm hừ nói nhảm: “Nếu cậu ấy không tỏ tình với tôi, tôi sẽ chạy theo người khác! Tôi rất được chào đón đấy!”
“Hmmm–” Giang Thu Thu nghi ngờ, “Vương Đằng vẫn chưa biết bà thích cậu ấy à?”
Hà Chỉ Đinh: “Tôi đã điên cuồng ra hiệu rồi, nhưng cậu ấy là đồ đầu heo!”
Giang Thu Thu: “Đầu heo như thế nào?”
Giọng nói của Hà Chỉ Đinh lộ vẻ tuyệt vọng, “Lần trước tôi nói với cậu ấy là muốn đi xem phim rạp, không tìm được người đi cùng… Cậu ấy lại lên mạng tải phim cho tôi!”
Giang Thu Thu bội phục từ tận đáy lòng, “… Cậu ấy đúng là nhân tài. Nhưng mà bà nhớ nhắc nhở cậu ấy rằng tải phim lậu là không nên.”
Ở năm 2008, mọi người vẫn chưa có ý thức về bản quyền, phim lậu cũng tràn lan trên một số trang video. Phản ứng đầu tiên của nhiều người muốn đi xem phim rạp đều là tải xuống từ trên mạng.
Tuy nhiên, tình hình sẽ khá hơn trong vài năm nữa. Mỗi khi Giang Thu Thu thấy những sự việc này phát triển một cách chóng mặt ở thời đại này, cô đều có cảm giác kỳ lạ như được chứng kiến lịch sử.
Hà Chỉ Đinh: “Đó là trọng điểm à?”
“À đúng, không phải.” Giang Thu Thu kịp thời phản ứng. Cô nghĩ ngợi rồi đề nghị, “Hay là bà tỏ tình với cậu ấy trước?”
Hà Chỉ Đinh lầm bầm: “Tôi cũng đã nghĩ đến bước đó. Nhưng lỡ đâu cậu ấy không đồng ý, tôi sẽ rất mất mặt đó.”
“Mình nghĩ thích một người không có gì mất mặt cả.” Giang Thu Thu bảo: “Nhưng nếu bà thấy phiền thì cứ đợi đi.”
Hà Chỉ Đinh vẫn có điểm khác biệt so với cô. Mặc dù bình thường búp bê trông có vẻ cẩu thả, nhưng trên phương diện tình cảm vẫn có chút dè dặt và ngượng ngùng của thiếu nữ, vẫn lo lắng sẽ thấy xấu hổ khi bị từ chối.
Tuy Giang Thu Thu cảm thấy không có gì to tát, nhưng cô vẫn có thể hiểu được sự mâu thuẫn đó.
Hà Chỉ Đinh tò mò hỏi: “Nếu Trịnh Tự không tỏ tình với bà, bà có tỏ tình với cậu ấy trước không?”
“Nếu tôi còn thích cậu ấy thì có.” Giang Thu Thu trả lời.
Hà Chỉ Đinh: “Nhưng bà không sợ bị từ chối à?”
Giang Thu Thu: “Sợ chứ, nhưng tỏ tình vốn không thể thành công 100%, dù là ai tỏ tình trước cũng đều vậy thôi. Nếu cả hai đều giữ suy nghĩ đó, không ai chịu hành động thì sẽ không bao giờ có chuyện bắt đầu.”
“Cũng đúng…” Hà Chỉ Đinh rơi vào trầm tư, “Nhưng bà có cho rằng Vương Đằng không biết tí gì không? Tôi nghĩ tôi đã ra hiệu rất rõ ràng.”
“Vậy phải xem bà coi trọng cái gì.” Giang Thu Thu nói: “Bà muốn quen cậu ấy, hay là cho mình một chỗ dựa.”
Hà Chỉ Đinh suy nghĩ, “Tôi đã lớn rồi, tôi muốn tất.”
“…”
Thật không nên truyền dạy quan niệm người trưởng thành muốn tất cho cô ấy.
Giang Thu Thu im lặng một hồi, “Vậy cậu ấy có biết hay không đều không quan trọng. Bà đi tỏ tình đi, thành công thì đôi bên cùng vui. Nếu không thành công, chúng ta có thể nghĩ cách thuê xã hội đen đến đánh cậu ấy một trận, ép cậu ấy phải quen bà.”
Hà Chỉ Đinh: “Đó là phạm pháp mà?”
Giang Thu Thu hạ giọng, “Không có được trái tim của cậu ấy, có được người của cậu ấy cũng không tồi.”
Hà Chỉ Đinh: “Vậy thì không cần đâu… Đánh cậu ấy một trận là được rồi. Đàn ông từ chối tôi nhất định là thằng mù, tôi chẳng cần!”
Giang Thu Thu: “Bà nói đúng.”
“Hu hu hu —— Tôi chỉ mạnh miệng mà thôi. Tôi vẫn muốn tất, tôi cũng không nỡ đánh cậu ấy!”
Giang Thu Thu: “…” Cô cũng chỉ giỡn mà thôi.
Hà Chỉ Đinh thở dài ngao ngán, “Thôi được rồi. Đợi đến hết Tết Nguyên Đán, nếu cậu ấy không hành động nữa, tôi sẽ ra tay trước. Có điều…”
Cô ấy “Hừ” nặng nề, “Nếu tôi ra tay trước, tôi phải chửi cậu ấy một trận trước! Đồ trai thẳng khắm lọ!”
Tuy nhiên, Hà Chỉ Đinh không thể phiền não vì chuyện của trai thẳng Vương được lâu, chẳng mấy chốc CLB Hers lại trở nên tất bật.
Cuộc thi nữ sinh tài năng “Cô Nàng Tỏa Sáng” do CLB Hers và CLB Hải Nghệ hợp tác tổ chức đang diễn ra rất sôi nổi. Đây là cuộc thi có quy mô lớn đầu tiên ở Đại học Châu Xuyên, kéo dài trong phạm vi 14 trường thuộc khu đô thị đại học, hơn nữa còn được các nhà tài trợ đánh giá cao và đầu tư rất lớn. Cuộc thi đã nhận được nhiều sự quan tâm ngay từ khi bắt đầu quảng bá.
Cuộc thi áp dụng quy chế lựa chọn kép, gồm bình chọn công khai và chuyên gia bình chọn. Video và hình ảnh của nữ sinh ở mỗi vòng thi đều sẽ được đăng tải lên diễn đàn Công đoàn Đại học Châu Xuyên, để người dùng diễn đàn lựa chọn và bình chọn. Sau mỗi lượt bình chọn, sẽ có một lượt rút thăm ngẫu nhiên cho người dùng tham gia tương tác. Tất nhiên, phần thưởng sẽ là những bộ sản phẩm đắt tiền của Tuyết Sam. Chính vì vậy, mọi người tham gia rất nhiệt tình, sức ảnh hưởng của sự kiện càng lan rộng hơn.
Cuộc thi càng trở nên gay cấn, nhà tài trợ chính Tuyết Sam của sự kiện lại càng trở nên nổi tiếng trong khu đô thị đại học. Ngoài bản thân sự kiện thu hút nhiều sự chú ý, tài khoản trang điểm “Hers – Thu Thu” nổi tiếng trên Công đoàn Đại học Châu Xuyên còn dùng sản phẩm của Tuyết Sam để tạo ra một kiểu trang điểm riêng, dựa trên chủ đề của mỗi vòng thi.
Những kiểu trang điểm mà cô tung ra luôn được các nữ sinh khen ngợi. Vì vậy, các sản phẩm liên quan của Tuyết Sam cũng thường xuyên trong tình trạng hết hàng.
Thậm chí rất nhiều nam sinh đều biết rằng, nếu không quyết định được nên tặng quà gì cho bạn gái, tặng một bộ trang điểm cơ bản của Tuyết Sam sẽ luôn đúng.
Điều càng khiến các thành viên của nhóm dự án Tuyết Sam Châu Xuyên vui mừng là chủ đề “Cô Nàng Tỏa Sáng” trên Công đoàn Đại học Châu Xuyên ngày càng hot, nhiều phương tiện truyền thông đều đưa tin về cuộc thi đang diễn ra. Các diễn đàn đại học của thành phố khác cũng thường xuyên đưa tin về cuộc thi. Bên cạnh đó, chủ đề trang điểm mà “Hers – Thu Thu” tạo ra cũng được rất nhiều nữ sinh theo dõi.
Mặc dù những thành phố khác cũng đang tổ chức các hoạt động quảng bá trường học tương tự, nhưng kể từ khi Anna – sếp của Dương Hân trình bản báo cáo dựa trên dữ liệu mạng then chốt cho trụ sở chính Tuyết Sam, bây giờ khi trụ sở chính đánh giá kết quả quảng bá của các nơi đều sẽ tham khảo một phần dữ liệu mạng.
Hiện tại, dữ liệu diễn đàn đại học của một số thành phố đều cho thấy “Cô Nàng Tỏa Sáng” và “Thu Thu” đều có sức ảnh hưởng nhất định tại các thành phố khác ngoài Châu Xuyên. Trong số sản phẩm phổ biến của Tuyết Sam ở những thành phố khác, cũng có một phần lớn sản phẩm được đề cử trong bài viết chủ đề của “Hers – Thu Thu”.
Kết quả làm việc của nhóm dự án Tuyết Sam Châu Xuyên đã quá rõ ràng và nhanh chóng. Anna – người phụ trách bộ phận marketing Châu Xuyên đã trở lại làm việc sau kỳ nghỉ thai sản. Nếu không có sự cố gì, năm sau chị ấy và cấp dưới Dương Hân đều sẽ được thăng tiến, cả về chức vụ và tiền lương. Thậm chí sau này, dù có người bên trụ sở chính chướng tai gai mắt với chị ấy cũng khó mà giở trò để lay chuyển chị ấy.
Tất nhiên, có thể đoán được tiền thưởng cuối năm của nhóm dự án sẽ rất hậu hĩnh.
Một học kỳ đã thoáng trôi qua. Gần đến Tết Nguyên Đán cũng là lúc sắp kết thúc học kỳ. Sau Tết Nguyên Đán, “Cô Nàng Tỏa Sáng” sẽ bước vào vòng chung kết.
Dù là ban tổ chức CLB Hers và CLB Hải Nghệ, hay là nhà tài trợ Tuyết Sam cũng đều đặt rất nhiều kỳ vọng vào vòng chung kết. Hiện tại, danh tiếng và những thảo luận về cuộc thi đều đã có. Việc tổ chức sự kiện thương hiệu của CLB có thành công hay không còn phải phụ thuộc vào vòng chung kết có thể vươn đến tầm cao mới, tạo được tiếng tăm triệt để hay không.
Vì chuyện này, nhân viên của CLB Hers và CLB Hải Nghệ đều bận rộn tối tăm mặt mũi, lúc nào cũng phải kiểm tra, điều chỉnh quy trình và chi tiết.
Trong bầu không khí đó, Giang Thu Thu không quên nhắc nhở mọi người: “Đừng chỉ đăm đăm vào công việc CLB, mà phải chú ý học hành nữa nhé. Đừng quên sau khi kết thúc cuộc thi sẽ đến lượt chuẩn bị thi cuối học kỳ.”
“Bà có còn là người không!” Gần đây, Hà Chỉ Đinh bận đến mức không có sức lực gội đầu mỗi ngày. Cô ấy cầm kẹp tóc hình trái dâu tây lên kẹp tóc mái, làm như tóc không bị bết dầu, “Não của tôi chỉ cho phép xử lý từng việc một thôi.”
Giang Thu Thu nghĩ ngợi, “Để tôi cho bà vài quả óc chó nhé.”
Nhắc đến chuyện này, Hà Chỉ Đinh vô cùng xoắn não, “Tại sao mỗi ngày bà đều có nhiều quả óc chó để ăn thế?”
Giang Thu Thu thuận miệng đáp: “Cháu trai của tôi cho.”
Vốn dĩ thời gian trôi qua, hoạt động đưa quả óc chó của Trịnh Thanh Xuyên đã lắng xuống một thời gian. Thế nhưng cách đây không lâu, sau khi cậu ta biết Giang Thu Thu và Trịnh Tự quen nhau lại bắt đầu khôi phục dịch vụ này, hơn số lượng quả óc chó còn nhiều gấp đôi. Lý do mà cậu ta đưa ra cũng có logic của trẻ trâu: Thím của Trịnh Thanh Xuyên không thể là một người bị chấn động não.
Lúc đó, Giang Thu Thu đã hoàn toàn cạn lờn. Nếu là trước đây, cô sẽ cãi tay đôi với cậu ta. Nhưng hiện giờ, nếu đã hẹn hò với Trịnh Tự, cô cũng được xem là một nửa người lớn của Trịnh Thanh Xuyên.
Người lớn không cần so đo với lớp trẻ, Giang Thu Thu suy nghĩ ngập tràn yêu thương.
Hà Chỉ Đinh: “…”
Thế nhưng cô ấy thực sự ghen tị với cô bạn thân khi thành công có bạn trai!
“Tin vui!” Tô San ra ngoài nói chuyện điện thoại xong, lập tức chạy vọt vào với gương mặt vui tươi, “Chị tìm được khách mời biểu diễn cho đêm chung kết rồi!”
Hà Chỉ Đinh sáng mắt lên, “Ai ạ?”
“Mấy đứa có biết ban nhạc GA không?” Tô San phấn khích hỏi.
“Ban nhạc GA?” Hà Chỉ Đinh nghe vậy cũng kích động, “Em biết, em biết. Bọn họ rất nổi tiếng trong khu đô thị đại học!”
Ban nhạc GA là một ban nhạc ngầm địa phương ở Châu Xuyên, trước đây đã ra mắt một số bài hát được phổ biến rộng rãi tại địa phương. Họ xem như có chút tăm tiếng trong giới sinh viên ở Châu Xuyên, hơn nữa cùng có khá nhiều fan. Nghe nói gần đây, họ còn ký hợp đồng với một công ty quản lý. Nếu không có biến cố, có lẽ năm sau sẽ chính thức ra mắt.
Để nâng tầm đêm chung kết “Cô Nàng Tỏa Sáng”, ngoài phần trình diễn của các thí sinh, bọn họ còn dự định mời một số khách mời đến biểu diễn. Thế nhưng những vị khách mời đó cũng không phải dễ tìm.
Đầu tiên, khách mời phải thuộc đẳng cấp cao hơn thí sinh, tốt nhất là có chút danh tiếng mới có thể thu hút nhiều khán giả. Nếu đáp ứng được hai điều kiện này, người đó phải là nghệ sĩ chuyên nghiệp.
Tuy nói CLB Hers có ngân sách dồi dào, đó cũng chỉ là dồi dào trong CLB sinh viên thôi, còn minh tinh đàng hoàng trong giới giải trí thì đừng nghĩ đến. Thế nhưng lại rất khó để tìm được người có sức hút với giới sinh viên trong số các nghệ sĩ bình thường.
Các cô vốn còn lo sốt vó về chuyện khách mời. Thấy ngày diễn ra vòng chung kết ngày càng đến gần, Tô San bắt đầu nghĩ đến việc nhờ Hà Chỉ Đinh lên kéo đàn cello để góp đủ người. Không ngờ đến cuối cùng lại có sự thay đổi bất ngờ, Tô San đã liên lạc được với ban nhạc GA.
Phải nói rằng ban nhạc GA đúng là khách mời phù hợp nhất cho cuộc thi của các cô tại thời điểm này. Họ nổi tiếng trong giới sinh viên, nhưng vẫn chưa đến mức quá nổi tiếng. Họ đã ký hợp đồng với công ty quản lý, nhưng vẫn chưa chính thức ra mắt. Hiện tại, mức giá biểu diễn thương mại* vẫn chỉ dao động một chút so với các buổi biểu diễn ngầm của họ. Hơn nữa, biểu diễn tại các sự kiện của trường thường sẽ có ưu đãi.
*Biểu diễn thương mại: Là một buổi biểu diễn thường để tăng hiệu quả kinh doanh như ra mắt sản phẩm, lễ kỷ niệm của một công ty…
Làm tròn số tương đương với miễn phí.
Tô San và Hà Chỉ Đinh vui sướng ôm chầm lấy nhau.
Tuy nhiên, khóe miệng của Giang Thu Thu lại giật giật, không nói nên lời.
Cô nghĩ chuyện này thật quá mức trùng hợp, ngay cả ban nhạc GA mà cô cũng có thể gặp được.
Cô cũng biết ban nhạc GA này. Năm 2018, khi cô cuồng theo đuổi thần tượng, ban nhạc đó vẫn còn tồn tại trên mạng, nhưng vẫn rất mờ nhạt, chưa bao giờ thực sự nổi tiếng.
Lý do cô biết nhóm nhạc mờ nhạt nhỏ lẻ này là vì ca sĩ chính của GA thường xuyên mỉa mai chồng trước của cô trên Weibo, hiện tại là cháu trai đích tôn Trịnh Thanh Xuyên. Anh ta nói rằng năm đó, Trịnh Thanh Xuyên vồ lấy cơ hội mà GA không cần nên mới có thể ra mắt.
Dù sao câu chuyện đó giống như minh tinh kể lại rằng, ban đầu mình từ bỏ một vai diễn vì lý do nào đó. Kết quả là sau khi một diễn viên khác lợi dụng cơ hội nhảy vào mới đột ngột phất lên.
Nhưng do ban nhạc GA thực sự quá mờ nhạt, mờ đến nỗi fan của Trịnh Thanh Xuyên cho rằng chửi bọn họ là rảnh rỗi tạo độ hot cho bọn họ. Vì vậy tuy GA cà khịa vài lần, thế nhưng vẫn không được fan của trẻ trâu đếm xỉa như mong ước.
Ấy thế mà lại có fan từng đào bới chuyện rốt ruột ca sĩ chính của GA là ai. Thế nhưng Giang Thu Thu có quá nhiều chồng, Trịnh Thanh Xuyên chỉ là một Đáp ứng* trong hậu cung, cô sẽ không quan tâm nhiều đến những chuyện nhỏ nhặt, lỗi thời đó.
*Đáp ứng: Sang thời nhà Thanh, cấp bậc này ban đầu cũng để chỉ cung nữ, sau dần trở thành danh hiệu cho phi tần, thuộc hàng thấp nhất, chỉ trên một danh vị không phẩm trật là Quan nữ tử.
Bây giờ đột nhiên nghe thấy tên của ban nhạc GA làm gợi lên ký ức trong đầu Giang Thu Thu.
Nhưng điều khiến cô lo lắng không phải là ân oán giữa GA và Trịnh Thanh Xuyên, mà là chuyện khác.
Giang Thu Thu lưỡng lự một hồi mới nói khéo: “Tô San, khi nghe cái tên GA, em cảm thấy nhân phẩm không được ổn cho lắm.”
Tô San đang vui vẻ, nghe thấy vậy đã sửng sốt, “Sao em nhìn ra được?”
Giang Thu Thu nghiêm túc, “Truyền thống quốc học của chúng ta có đoán chữ mà.”
Tô San im lặng một lúc, “Nhưng GA là chữ cái tiếng Anh mà.”
“À, em nói xàm thôi.” Giang Thu Thu nhún vai, “Nhưng thật ra em thấy ca sĩ chính của bọn họ trông có vẻ ranh ma, sợ anh ta sẽ giở trò gì đó.”
Lời nói của cô không phải vô duyên vô cớ đổ oan cho GA. Thật ra ban nhạc GA vẫn có chút thực lực, nhưng ra mắt nhiều năm lại không nổi tiếng. Nghe nói lý do chủ yếu là vì nhân phẩm của ban nhạc không tốt cho lắm, rất biết cách gây chuyện.
“Em còn biết xem tướng à?” Tô San co quắp miệng, “Chắc sẽ không vậy đâu. Hơn nữa, cậu ta có hiền lành hay không đều không quan trọng, dù sao chúng ta chỉ hợp tác một lần. Năm sau người ta đã ra mắt, chúng ta muốn mời cũng không mời được nữa.”
“Cũng đúng.” Giang Thu Thu gật đầu. Suy cho cùng, cuộc thi của các cô cũng chỉ là sự kiện trong trường, mời được khách mời có chút danh tiếng không dễ dàng gì, còn đòi hỏi gì nữa. “Vậy các chị nhớ theo sát đó.”
“Wao ——” Hà Chỉ Đinh phấn khích nói: “Em sẽ chuẩn bị một số hình của GA trước để xin chữ ký của họ. Đợi khi họ ra mắt, em sẽ đưa lên mạng bán!”
Giang Thu Thu: “…” Đại tiểu thư cũng có hơi thở của cuộc sống người thường nhỉ?
Cô xỉa xói: “Tôi khuyên bà đừng lãng phí thời gian đó. Dù bà hao tâm tổn sức, tiền bán được chắc chắn không đủ để mua kẹp tóc của bà đâu.”
Sự thật là ban nhạc GA chưa từng nổi tiếng. 100 tệ có thể mua được một chục hình có chữ ký, còn được tặng bịch mì gói.
“Nhỡ đâu được thì sao?” Hà Chỉ Đinh không tin vào điềm xấu, “Tiền lãi bằng một chiếc kẹp tóc cũng được mà.”
Giang Thu Thu nhìn vào chiếc kẹp tóc trái dâu tây nhỏ có đính mảnh kim cương của cô ấy, “Tôi nghĩ bà nên gội đầu thường xuyên thì tốt hơn, đừng gửi gắm hy vọng vào kẹp tóc.”
Hà Chỉ Đinh lập tức dùng hai tay che đi tóc mái của mình, “Ngày nào tôi cũng gội tóc mái đấy!”
Gội tóc mái mỗi ngày là kỹ năng mà gái xinh nào cũng đều thuần thục.
Giang Thu Thu rất hiểu chuyện, “Tôi sẽ giữ bí mật.”
Công việc của CLB Hers đang đi vào quỹ đạo. Vấn đề khách mời nan giải cũng đã được giải quyết, mọi người đều thở phào nhẹ nhõm. Lúc này, Giang Thu Thu cũng nhận được tin nhắn mới từ bạn trai.
“Cùng đi ăn tiệc ở nhà anh nhé?” Giang Thu Thu khá ngỡ ngàng sau khi nghe xong, “Tại sao?”
Trịnh Tự trả lời: “Anh muốn giới thiệu em với người nhà của anh.”
Giang Thu Thu vui sướng trong lòng, nhưng vẫn rất bối rối, “Đàn anh, anh gấp gáp quá đấy.”
Bọn họ mới hẹn hò chưa được bao lâu mà?
Trịnh Tự im lặng một lúc mới nói tiếp: “Bọn họ vốn định sắp xếp cho anh đi xem mắt. Anh nói anh đã có bạn gái, cho nên…”
Giang Thu Thu “Ố” lên, “Xem mắt? Bị ngáo à? Anh mới học năm nhất thôi mà?”
Trịnh Tự trả lời: “Là chủ ý của bên nhà mẹ Thanh Xuyên.”
“Gà mẹ… Khụ, ý em là bên nhà mẹ của trẻ trâu bị ngáo à?” Giang Thu Thu vô cùng khó hiểu, “Sao lại kiểm soát anh như vậy?”
Trịnh Tự cười cười, “Vì anh là cổ đông lớn thứ hai trên danh nghĩa nhà họ Trịnh, nhưng bao năm nay anh trai của anh đều thay mặt nắm giữ.”
Anh không giải thích gì thêm. Anh tin bạn gái có thể hiểu được dựa vào IQ của mình.
Quả thật Giang Thu Thu đã hiểu ra. Cô nhíu mày, “Đó là nguyên nhân khiến anh và trẻ trâu trở nên bất hòa?”
Trước đây cô vẫn luôn cảm thấy rất khó hiểu. Rõ ràng Trịnh Thanh Xuyên rất thích người chú Trịnh Tự này, mười năm sau càng cố gắng bảo vệ người chú này hơn. Thế nhưng tại sao lúc này lại có thái độ kỳ quặc với Trịnh Tự?
Cuối cùng bây giờ cô đã biết.
Trịnh Tự có quyền nắm giữ cổ phiếu nhà họ Trịnh trên danh nghĩa, nhưng quyền lực thực tế lại không bằng anh trai Trịnh Văn Hiển của anh. Trong tình huống đó, cho dù Trịnh Văn Hiển không động tâm, cũng khó đảm bảo những người khác không động tâm.
Mà người có liên quan, được lợi nhất trong việc này dĩ nhiên là vợ của Trịnh Văn Hiển, cũng là người bên nhà mẹ của Trịnh Thanh Xuyên.
Giang Thu Thu hoảng hốt nhớ lại lúc cô vừa xuyên không đến năm 2008, hình như lý do khiến cô bị quả bóng rổ của Trịnh Thanh Xuyên đập trúng cũng là vì lúc đó cô hồ đồ nhắc đến chuyện Trịnh Tự “cầu hôn”, đúng lúc bị Trịnh Thanh Xuyên nghe thấy. Còn Trịnh Thanh Xuyên cho rằng Trịnh Tự đang chán ghét bọn họ.
Giang Thu Thu hỏi: “Đây không phải là lần đầu bọn họ sắp xếp cho anh xem mắt đúng không?”
“Ừ.” Trịnh Tự gật đầu, “Nghỉ hè từng đề cập một lần, nhưng anh đã phớt lờ.”
Giang Thu Thu bừng tỉnh, nếu vậy đã có thể giải thích rõ mọi chuyện. Bọn họ định sắp xếp cho Trịnh Tự đi xem mắt, Trịnh Tự phớt lờ, bọn họ đi nói với Trịnh Thanh Xuyên gì đó, cho nên Trịnh Thanh Xuyên cho rằng Trịnh Tự cố tình chán ghét bọn họ.
Giang Thu Thu không hiểu, “Tại sao bọn họ lại gấp gáp sắp xếp cho anh đi xem mắt?”
“Vì anh đã tròn 18 tuổi.” Trịnh Tự giải thích. Về mặt lý thuyết, tròn 18 tuổi là lúc lấy lại cổ phiếu mà Trịnh Văn Hiển nắm giữ thay anh. Nếu anh ấy có dã tâm, chẳng mấy chốc nhà họ Trịnh sẽ bước vào trạng thái tranh đoạt quyền lực.
Mặc dù thế lực hiện tại của Trịnh Tự không mạnh bằng Trịnh Văn Hiển, nhưng anh có một ưu thế rất lớn là chưa lập gia đình, có thể xin cưới hỏi.
Để cắt đứt khả năng này, hiển nhiên người nhà của cậu Trịnh Thanh Xuyên phải lên kế hoạch sớm. Nhân lúc Trịnh Tự vẫn chưa có năng lực tự chủ, bọn họ quyết định khoanh vùng đối tượng kết hôn với anh trước. Nếu bọn họ có thể khống chế gia đình sẽ càng tốt hơn.
Giang Thu Thu: “… Nhà giàu đúng là bị khùng.”
Trịnh Tự mỉm cười, không có biện bạch.
Giang Thu Thu lại rất tức giận, “Tại sao lại bọn họ có thể làm vậy? Còn chia rẽ mối quan hệ giữa anh và trẻ trâu nữa!”
“Ừ.” Nhưng Trịnh Tự không phản ứng gì, chỉ nói: “Sớm muộn gì Thanh Xuyên cũng sẽ hiểu ra.”
Giang Thu Thu im lặng, cô đột nhiên hiểu được nỗi khổ của Trịnh Tự.
Bề ngoài Trịnh Tự là đối thủ của Trịnh Văn Hiển. Nhưng trong mắt người ngoài, người mà anh thực sự gây uy hiếp là Trịnh Thanh Xuyên. Anh trạc tuổi với Trịnh Thanh Xuyên, nhưng lại là bậc trên của Trịnh Thanh Xuyên.
Chỉ cần tầng lớp quan hệ này còn tồn tại, cho dù Trịnh Tự không làm gì cả, người ngoài cũng tự nhiên có cách khiến Trịnh Thanh Xuyên nảy sinh hiềm khích. Đó là chuyện gần như không thể tránh khỏi, huống hồ là người trong gia đình chú ruột thịt của Trịnh Thanh Xuyên.
Trịnh Tự và Trịnh Thanh Xuyên còn quá trẻ. Trước đây bọn họ vẫn còn là học sinh cấp Ba, Trịnh Thanh Xuyên vẫn chưa hoàn toàn thoát ra khỏi thời kỳ nổi loạn.
Giang Thu Thu sụt sịt, “Bạn trai của em thật đáng thương!”
Trịnh Tự: “…”
Có nên nói cho bạn gái biết anh đã sớm có chuẩn bị, chẳng qua đang đợi thời cơ thôi không?
Anh nhanh chóng đưa ra quyết định, ung dung đến gần bạn gái, “Ừ, rất đáng thương.”
“May mà có em.” Anh hạ giọng nói.
“Yên tâm, có em ở đây!” Giang Thu Thu vỗ lưng anh, “Em và anh cùng đi ăn tiệc tất niên!”
“Ừ.” Trịnh Tự thuận thế ôm Giang Thu Thu vào lòng.
Kế hoạch đã thuận lợi.
Giang Thu Thu cũng giang tay ôm lấy eo Trịnh Tự, tựa đầu lên vai anh.
Ôi, dáng người của đàn anh thật xịn, cô lại có thể rồi!