HIỆP NỮ KHUYNH THÀNH

Thôn này có khoảng mấy trăm hộ, tất cả đều có gốc gác là Kim Bằng. Trên Tiên giới, tộc Kim Bằng xưa nay vốn không đông, toàn bộ yêu giới ở đây cũng chỉ có khoảng trên ba trăm con Kim Bằng mà thôi.

Trưởng thôn là Kim Xán, trong nhà vừa có thêm một tiểu Kim Bằng nên lúc này cả nhà đang quây quần chuyền tay bế tiểu Kim Bằng, hết sức phấn khởi thì một làn lưu quang đột ngột bay đến.

“Trưởng thôn Kim Xán có nhà hay không?”

“Tôi là Kim Xán đây, tìm tôi có việc gì không?”

“Yêu hoàng bảo ông đến gặp người gấp!”

“Không rõ Yêu hoàng tìm tôi có chuyện gì trọng đại?”

“Cái đó thì ông đến đó hỏi người!”

Kim Xán thầm nghĩ chắc có chuyện chẳng lành rồi. Trong Yêu giới, địa vị của tộc Kim Bằng vốn khá cao, đâu có thể nào lại xuất hiện một con yêu binh ranh con nói năng hỗn xược như vậy được. Kim Xán nhìn một nhà đang vui vẻ nên cũng không tỏ thái độ gì hết chỉ quay vào cười nói: “Yêu hoàng có chuyện gấp tìm ta, ta đi gặp người một lát sẽ quay về!”

“Đang yên đang lành sao Yêu hoàng lại triệu ông đến gặp làm gì?”

“Bà à, không có chuyện gì đâu! Tôi đi một lát rồi sẽ về ngay thôi!” Kim Xán tươi cười nói với vợ rồi nhìn qua đám con trai, con dâu cùng cháu trai rồi quay người bước ra. Lưu Hương Nguyệt Nhi quang loáng lên đã vỗ cánh bay theo tên yêu binh hướng tới điện Yêu Hoàng.

Kim Xán vừa bước vào đại điện thì đã cảm thấy một luồng sức ép cực mạnh tràn đến, sáu bảy cao thủ rất nhanh chóng nhảy ra từ chỗ khuất đè nghiến Kim Xán xuống đất.

“Yêu hoàng làm vậy nghĩa là sao?”

“Hừ! Kim Xán, ngươi nghe ta hỏi, ta vốn đối xử rất tốt với tộc Kim Bằng nhà ngươi, sao tộc nhà ngươi lại dám làm phản?”

Mưu phản? Kim Xán mỉa mai nghĩ thầm, ông ta muốn mưu phản còn phải chờ tới tận hôm nay sao?

“Yêu hoàng, ông không nên vu khống tộc Kim Bằng chúng tôi!”

“Vu khống? Có con Kim Bằng hơn chục năm trước phi thăng lên đây, ta thấy nó căn bản rất tốt nên mới có nhã ý thu nhận nó là Hộ điện Đại tướng quân, nhưng bây giờ nó lấy oán trả ơn rêu rao khắp nơi là nhất định phải giết ta. Kim Xán, ngươi nói đó có phải là chuyện của tộc Kim Bằng các ngươi không?”

Kim Xán cũng từng nghe nói chục năm trước có một con Kim Bằng phi thăng lên đây nhưng mà ông ta đi tìm rất lâu cũng không thấy được nó, không ngờ Yêu hoàng lại giữ nó làm Hộ điện đại tướng quân.

“Yêu hoàng, chuyện đó Kim Xán không biết, tôi sẽ điều tra rồi thưa lại với Yêu HSu!”

Yêu hoàng ra vẻ nổi giận đùng đùng đập bàn một cái rõ mạnh hét lớn: “Kim Xán, nhà ngươi thật to gan. Ta thấy là ngươi cũng sắp làm phản tới nơi rồi, chờ ngươi điều tra? Chỉ e chờ ngươi đến đây lần nữa thì điện Yêu Hoàng này của ta cũng xong rồi. Nếu hôm nay ngươi không có được câu trả lời thỏa đáng cho ta thì ta sẽ cho người đuổi cổ cả tộc Kim Bằng các ngươi ra khỏi hoàng tịch!”

“Vậy Yêu hoàng muốn Kim Xán tôi phải làm thế nào chứ?” Kim Xán nắm chặt tay vô cùng phẫn nộ, Yêu hoàng này quả nhiên có ý đồ bất minh. Ngày trước không phải là Kim Xán ông nhường lại ngôi vị thì hắn có thể ngồi lên vị trí Yêu hoàng chắc?

“Ngươi hãy dẫn người đi giết con Kim Bằng ấy tỏ lòng trung thành cho ta!”

Kim Xán nghe Yêu hoàng nói mà không nhịn được cười lớn, cười đến độ khiến Yêu hoàng nghệt ra khó hiểu.

“Kim Xán, nhà ngươi cười gì hả?”

“Yêu hoàng, tôi chưa biết rõ thực hư mọi chuyện ông đã bảo tôi đi giết con Kim Bằng nọ, ông không cảm thấy mình buồn cười quá sao? Nhìn khắp yêu giới này, tộc Kim Bằng vốn đã hiếm hoi mà những người có công lực cao, ngộ tính tốt lại càng hiếm hơn cả. Ông bảo tôi đi giết người đồng tộc mà không cảm thấy buồn cười sao?

Yêu hoàng, ông cũng tính là mang một phần dòng máu Kim Bằng trong người, ông sao có thể làm ra những chuyện kinh tởm như vậy được chứ?”

Kim Xán đanh giọng khiến Yêu hoàng tái mặt mà không thể làm gì được, mọi ngày không thấy gã biểu hiện gì không ngờ hôm nay gã lại chống đối hắn như vậy.

Kim Xán ngày trước lẽ ra nên đoán được là con Kim Bằng ngày trước đang ở đây mới đúng, càng nghĩ ông càng cảm thấy hưng phấn, vậy là tộc Kim Bằng cuối cùng cũng xuất hiện một người có thể lãnh đạo quần yêu rồi, thằng cha Yêu hoàng thâm hiểm, bội nghĩa này cũng đến lúc cuốn gói biến đi rồi!

Yêu hoàng nhìn vẻ mặt bất cần mà không khỏi tức giận, gã hừ lạnh một tiếng nói: “Kim Xán, ngươi chớ quên, nếu ngươi dám phản bội ta thì...hừ! Ngươi biết hậu quả rồi đấy!”

Mỗi đời Yêu hoàng đều được thừa kế một số bí kiếp kỹ thuật đồng thời được sở hữu Yêu Linh châu – bảo bối lợi hại có thể trấn an quần yêu, truyền thuyết kể lại rằng năng lượng của Yêu Linh châu có thể hủy diệt toàn bộ tiên giới cùng yêu giới nên các thế lực khác mới không dám tới yêu giới gây chuyện.

“Kim Xán này đương nhiên không dám nhưng Yêu hoàng bảo tôi giết đồng tộc của mình thì xin lỗi, Kim Xán này không làm được! Tuy nhiên... Kim Xán có thể đi bắt nó giao nộp cho Yêu hoàng xử lý!”

Yêu hoàng nghe vậy lập tức nói: “Tốt! Ngươi hãy tức tốc đi bắt tên Kim Bằng ấy về đây cho ta!”

Yêu hoàng thầm tính toán, chỉ cần Kim Xán bắt được Kim Bằng thì sợ gì nó không có cách giết nó chứ?

Kim Xán sao có thể không nhận ra những tính toán đó của Yêu hoàng chứ? Ông cười khẩy, đây chẳng qua chỉ là kế hoãn binh, đợi ông gặp được Kim Bằng rồi thì Yêu hoàng đâu có chuyện muốn gì được nấy được? Kim Xán nghĩ rồi vỗ cánh bay đi.

Đợi Kim Xán bay đi rồi thì một con Kim Bằng biến bị từ phòng trong bước ra nói: “Phụ hoàng! Con cho rằng tên Kim Xán này sẽ không chịu nghe lời đâu, ông ta nhất định đi tìm tên Kim Bằng đó rồi đưa nó rời khỏi đây!”

Yêu hoàng cười lớn, vẻ hài lòng nhìn con trai mình: “Mạc Kha, con ngày càng thong minh lên, thực không hổ danh là con trai ta! Ha ha ha... Kim Xán tự cho mình thông minh thì phụ hoàng con là kẻ ngu hay sao? Con chờ mà xem màn hay còn ở phía cuối kìa! Tộc Kim Bằng có muốn không tàn sát lẫn nhau cũng không thể nào tránh được. Phụ hoàng đã nói, những thứ của ta không ai có thể lấy được!”

Hai cha con Yêu hoàng nhìn nhau cười lớn, tiếng cười vang mãi trong đại điện.

Kim Xán lúc này dẫn theo một toán quân Kim Bằng cùng một đám yêu binh phi như bay về hướng tây, lòng khắc khoải mong chờ Kim Bằng này chính là người bấy lâu nay ông tìm kiếm. Kim Xán tăng tốc bay nhanh đi khiến cho bọn yêu binh thở hồng hộc bay theo, bây giờ mà không đuổi theo thì chúng bị tụt lại xa mất.

Phía trước, một con Kim Bằng với bộ lông vũ màu hoàng kim đang chiến đấu với một đám yêu thú. Dù là đang ở rất xa thì Kim Xán vẫn có thể cảm nhận được sát khí bao trùm không gian.

Trong đám yêu binh bao vây Kim Bằng có Bạch Hổ bậc sáu và ba tên Kim Ty Báo đang bày thiên la địa võng vât chặt Kim Bằng. Ánh mắt Kim Bằng lúc này không có tới một tia sợ hãi, bộ lông vũ màu hoàng kim bay lượn trong làn khí lưu cường hãn, không ngừng toát ra khí thế cuồng bạo.

Bạch Hổ cùng Kim Ty Báo xoay mình biến thành hình người, toàn thân cao chừng bảy tám thước, ánh mắt thèm khát của bọn chúng phủ khắp người Kim Bằng rồi lớn tiếng cười: “Ta cứ tưởng là nhân vật lớn nào mà Yêu hoàng lại phải cử chúng ta ra tay...thì ra chỉ là một con Kim Bằng cấp năm ranh con mà thôi...”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi