HỘ HOA CAO THỦ TẠI ĐÔ THỊ


Đại lý xe Phi Long ở vùng giáp ranh nội thành Giang Hải, nơi đây khá vắng nhưng lại nổi tiếng trong giới chơi xe Giang Hải. Đại lý này không những bán xe, cũng sửa xe, nhưng nơi này nổi tiếng độ xe.

Mạch Phi Long chính là ông chủ đại lý xe Phi Long, trình độ "độ xe" của hắn được xếp vào bậc nhất thành phố Giang Hải. Đám đua xe ở Giang Hải đều được Mạch Phi Long độ xe mà cảm thấy tự hào, nhưng nếu muốn để Mạch Phi Long tự mình độ xe thì không phải dễ dàng.

Vì đối với Mạch Phi Long thì sở thích của hắn là độ xe, nhưng đây cũng không phải chủ nghiệp, hắn chỉ thích độ xe mà thôi. Mà rất nhiều người biết Mạch Phi Long là ông chủ nghiệp đoàn cho vay nặng lãi, hắn chính là chủ nợ cho vay nặng lãi lớn nhất thành phố Giang Hải.

Hơn ba giờ chiều, Điền Hiểu Nhã chạy chiếc xe Audi A6 của nàng vào đại lý xe Phi Long, đồng hành cùng nàng ngoài Tôn Thiên Vũ thì còn có Hạ Thiên và Tôn Hinh Hinh. Trước đó Điền Hiểu Nhã đã đến đây vay tiền, vì vậy nàng biết có muốn tiếp tục trả nợ hay không phải nói với Mạch Phi Long một câu, nếu tên này gật đầu thì chẳng còn gì để truy cứu, nếu hắn không đồng ý thì cực kỳ phiền phức.

- Người đẹp, sửa xe hay độ xe?

Khi nhìn thấy Điền Hiểu Nhã thì có một tên thanh niên huýt sáo đi tới.

Tôn Hinh Hinh xuống xe thì lập tức có bảy tám ánh mắt quét tới, có tên còn nuốt nước miêng vang dội, đám này thấy một người đẹp ngon lành như Tôn Hinh Hinh thì tất nhiên sẽ rục rịch.

- Tôi tìm Long ca.

Điền Hiểu Nhã mở miệng.

Tên thanh niên quét mắt nhìn Điền Hiểu Nhã:

- Người đẹp, em cũng không phải muốn là gặp được Long ca.

- Tôi tới trả tiền.

Điền Hiểu Nhã đã sớm quen với những ánh mắt thế này, nàng có vẻ rất tự nhiên, nếu so sánh về phương diện này thì nàng mạnh hơn Tôn Hinh Hinh. Lúc này Tôn Hinh Hinh đang nhíu mày, có chút mất tự nhiên.

- Trả tiền sao?

Tên thanh niên cười hì hì nói:

- Người đẹp, mỗi ngày có rất nhiều người đến trả tiền, cũng không phải ai cũng được gặp Long ca. Em phải biết là Long ca rất bận rộn.

- Tao cũng rất bận.

Hạ Thiên khó chịu:

- Mau gọi thằng Mạch Phi Long lăn ra đây cho tao, nếu không tao đập nát chỗ này ra bây giờ.

Hạ Thiên vừa nói ra khỏi miệng thì có bảy tám tên mắng chửi:

- Thằng kia, mày nói gì vậy?

- Đệch, tên của Long ca mà mày cũng dám gọi như vậy sao?

- Thằng khốn, chán sống rồi hả mày?

- Anh em, xử lý nó đi, sau đó xách vào cho Long ca.

... ...

Khoảnh khắc sau đám người đã vây quanh Hạ Thiên, tất nhiên trên tay kẻ nào cũng có cờ lê lớn dùng để sửa xe ô tô, người bình thường nếu bị gõ vào thì không chết cũng trọng thương.

- Mọi người cứ từ từ, chúng tôi thật sự đến trả tiền.

Vẻ mặt Điền Hiểu Nhã chợt tái nhợt, tuy nàng biết rõ Hạ Thiên lợi hại nhưng tình cảnh này cũng làm nàng sợ hãi.

- Thằng nhóc, bây giờ mày quỳ xuống cầu xin tha thứ, thuận tiện đưa con bé này lên giường hầu Long ca, như vậy chúng tao sẽ tha cho mày một mạng.

Tên thanh niên lúc đầu dùng ánh mắt dâm dục nhìn chằm chằm vào ngực Tôn Hinh Hinh, bộ dạng giống như hận không thể phóng đến dùng tay xoa bóp.

- Bây giờ mày quỳ xuống xin tao tha thứ, đồng thời dâng vợ mày lên cho tao, như vậy tao cũng tha cho mày.

Hạ Thiên hừ lạnh một tiếng, ngay sau đó hắn cũng ra tay, tay phải phóng về phái tên thanh niên nhanh như chớp, đúng vào vị trí cần cổ. Hạ Thiên khẽ dùng sức, tên này lập tức bị đánh văng ra ngoài, sau đó đạp người lên một chiếc xe, kính xe vỡ nát, tên này cũng lập tức hôn mê.

- Rầm, rầm, rầm... ....

Những âm thanh khủng bố vang lên, Hạ Thiên ra tay rất đúng cách, đám người còn lại ai cũng được bay nhảy trên không, tên nào cũng được đập mình lên xe, chỉ trong nháy mắt đã có tám chiếc xe bị móp méo mà tám tên kia cũng hôn mê bất tỉnh.

- Chất lượng của những chiếc xe kia cũng không tốt lắm, bị người đụng vào mà đã móp méo như vậy rồi sao?

Hạ Thiên lầm bầm nói.

- Á... ....

Một tiếng thét kinh thiên động địa vang lên, một giọng nói tức giận cũng truyền đến:

- Thằng nào, thằng nào đập xe của bà?

Một nam một nữ xuất hiện trong mắt Hạ Thiên, nam khoảng bốn mươi, thân hình cao lớn cường tráng, nữ tuổi khá nhỏ, khoảng mười bảy mười tám, tóc màu tím ngắt. Người này gương mặt trái xoan xinh đẹp, lúc này nàng đang cực kỳ tức giận, nhưng cách ăn mặc trên người cũng rất mê người.

Trên người là một chiếc áo đen khá ngắn, áo vừa đủ bao trọn bộ ngực hùng vĩ, vòng eo mảnh khảnh lộ ra ngoài không khí, mà bên dưới cũng là một chiếc quần da màu đen, phối hợp với tất chân đen và giày cao gót càng làm tăng thêm sức quyến rũ của cặp dùi thon dài.

Thiếu nữ tóc tím nổi giận đùng đùng lao về phía đám người hạ thiên, nàng tức giận chất vấn:

- Chúng mày đập xe của bà sao?

Hạ Thiên dùng ánh mắt tò mò nhìn cô gái:

- Tóc em màu tím trời sinh sao?

Cũng khó trách Hạ Thiên hiếu kỳ, lần đầu tiên hắn nhìn thấy có người tóc tím.

- Im mồn!

Cô gái tóc tím hét lớn:

- Nói mau, ai đập xe của bà?

- Đó là xe của em sao?

Hạ Thiên hỏi.

- Là chiếc này.

Cô gái tóc tím chỉ vào một chiếc Ferrari màu đỏ cách đó không xa.

- Là nó đập.

Hạ Thiên chỉ vào một tên thanh niên xui xẻo đang ngất xỉu trên mặt đất, hắn nói với vẻ mặt vô tội:

- Anh chỉ đánh hắn văng ra, sau đó hắn nện vào xe của em.

- Thì ra là mày, thằng khốn, mày dám đập xe của bà sao?

Cô gái tóc tím thét lên một tiếng, hai bàn tay trắng nõn chộp về phía Hạ Thiên, nàng còn chưa nó gì mà trực tiếp ra tay.

Quá nhanh.

Từ khi xuống núi đến bây giờ Hạ Thiên đã đánh nhau mười mấy lần, nhưng lần đầu tiên thấy có người ra tay nhanh như cô gái tóc tím này. Những ngày qua hắn luôn than thở vì không tìm được đối thủ thật sự lợi hại, vì vậy hắn cho rằng trong thành phố căn bản không có người võ công cao cường, hắn chỉ cần dùng một phần sức cũng đủ quét ngang Giang Hải.

Nhưng bây giờ hắn mới biết trong thành phố này thật sự có cao thủ tồn tại, mà thiếu nữ trước mắt tuyệt đối coi là cao thủ, chỉ cần nhìn tốc độ ra quyền cũng vượt qua hai chữ cao thủ.

Hạ Thiên lần đầu tiên gặp được cao thủ thật sự, tất nhiên hắn sẽ rất hứng thú, vì vậy hắn cũng không đánh trả mà chỉ né tránh. Thiếu nữ cũng không buông tha, nàng đấm ra quyền thứ hai, thứ ba... ....

Trong mười giây ngắn ngủi mà cô gái tóc tím đã đánh ra hơn mười đấm, tốc độ rất nhanh làm người ta phải sợ hãi.

Nhưng Hạ Thiên vẫn có chút tiếc hận, người này vẫn chưa thật sự lợi hại, vẫn không thể nào là đối thủ của hắn.

Nếu đã như vậy thì thôi, Hạ Thiên quyết định không muốn lãng phí thời gian. Khi nắm đấm của cô gái đến gần, thân thể hắn lóe lên phóng ra sau lưng nàng, sau đó hắn ôm eo, tay kia khóa hai tay nàng, điều này làm cho cô gái không thể nhúc nhích. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

- Á...Thằng khốn, mau bỏ bà ra, mày dám sàm sỡ với bà, bà cắt giái mày.

Cô gái tóc tím vừa giãy dụa vừa dùng giọng tức giận mắng.

- Nói lời thô tục thì không phải bé ngoan.

Hạ Thiên lắc đầu, hắn nhìn chằm chằm vào mái tóc màu tím của cô gái rồi lầu bầu:

- Mái tóc này có phải trời sinh không nhỉ? Mình phải nghiên cứu mới được.

- Bà thích nói tục, mày làm mẹ gì được bà?

Cô gái tóc tím lập tức tung một cước ra phía sau nhưng ngay sau đó cảm thấy hai chân mình bị xiết chặt, Hạ Thiên dùng chân kẹp lấy hai chân của nàng, vì vậy mà cặp mông to tròn ép lên người Hạ Thiên.

Cô gái tóc tím liều mạng vùng vẫy, vì vậy mà cặp mông căng vô tình ma xát lên một bộ vị mẫn cảm của Hạ Thiên, trong lúc vô tình địa phương đó cũng cứng lên như sắt để chống đỡ cặp mông của cô gái.

- Á... ....

Cô gái tóc tím lập tức cảm nhận được có một cây gậy dặt dọc theo khe mông, nàng nổi giận nói:

- Thằng khốn, bà phải thiến mày.

- Này, em nói cho anh biết, mái tóc em có phải trời sinh màu tím không, nói anh sẽ thả.

Hạ Thiên vẫn rất hứng thú với mái tóc của cô gái.

- Sao mày ngu thế, không biết nhuộm tóc sao?

Cô gái tóc tím tức giận mắng.

Hạ Thiên lập tức thất vọng:

- Thì ra là nhuộm.

Hạ Thiên khẽ buông tay, hắn đẩy cô gái về phía trước, bộ dạng có chút tiếc nuối:

- Tuy em rất đẹp, võ công không tồi nhưng đáng tiếc là quá tục tĩu, thần tiên tỷ tỷ sẽ không thích em, vì vậy anh không muốn lấy em làm vợ.

- Thằng khốn, bà thiến mày.

Cô gái tóc tím vừa lấy lại tự do thì phóng về phía Hạ Thiên, trên tay nàng đã xuất hiện một con dao nhỏ. Lúc này cô gái cầm đao, mục tiêu của nàng chính là hạ bộ của Hạ Thiên, rõ ràng nàng muốn thiến Hạ Thiên.

- Này, nha đầu, em làm như vậy là không được, anh không muốn lấy em làm vợ, sao em lại bắt anh làm thái giám?

Hạ Thiên khẽ né qua, hắn dùng giọng bất mãn nói.

Cô gái tóc tím không nói lời nào, nàng tiếp tục đâm đao về phía hạ bộ Hạ Thiên.

Lần này Hạ Thiên không tránh, hắn chộp vào cổ tay cô gái, sau đó mỉm cười và khẽ dùng sức, thuận tiện cướp luôn con dao trên tay nàng.

Cô gái tóc tím bị cướp vương kiệt nhưng vẫn không bỏ qua, chân dài chợt vung lên, giày cao gót nhắm về phía hạ bộ của Hạ Thiên, bộ dạng giống như không biết Hạ Thiên thành thái giám là không được.

- Đại sư phụ nói không sai, có phụ nữ không đánh không được.

Hạ Thiên lầm bầm một câu, hắn chụp lấy chân phải của cô gái, sau đó khẽ dùng sức hất lên, cô gái ngã lăn xuống đất.

- Á... ....

Cô gái tóc tím khẽ rên một tiếng, ngay sau đó nàng lại bật lên phóng về phía Hạ Thiên.

- Đợi chút.

Một âm thanh hùng hậu vang lên, người mở miệng chính là người đàn ông trung niên, khi người này mở miệng thì cô gái cũng ngừng động tác.

Người đàn ông trung niên nhanh chóng đi đến bên cạnh cô gái, hắn hạ giọng nói:

- Sở tiểu thư, cô không phải là đối thủ của hắn, không cần phải tiếp tục chịu thiệt.

- Thằng khốn, bà không để yên cho mày đâu.

Cô gái tóc tím dùng ánh mắt oán hận nhìn Hạ Thiên:

- Một ngày nào đó bà sẽ thiến mày.

Cô gái tóc tím nói xong thì thở phì phò đi đến chiếc Ferrari, tuy xe bị người đập lên nhưng vẫn không sao, vẫn có thể chạy được. Ngay sau đó cô gái khởi động xe, khoảnh khắc sau xe đã gào thét chạy khỏi đại lý xe Phi Long.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi