Chương 426:
Tận mắt chứng kiến những biến ảo kỳ lạ trước mặt, Mã Lương liền phát ra một tiếng kêu kỳ quái.
Nghe thấy tiếng kêu kì quái của Mã Lương, khuôn mặt thanh tú của Bạch Du Tĩnh lộ ra vẻ khinh thường: “Dương Tiêu ơi, Dương Tiêu à, anh đúng thật là đồ rác rưởi, thật sự vô dụng, lại có thể vì thể diện còn bảo Linh Nhi nói dối.
Giả dối, thật quá đạo đức giả.”
Theo Bạch Du Tĩnh thấy, lý do khiến Mã Lương hét một cách lạ lùng như vậy, chắc chắn là hiệu suất của chiếc xe chỉ ở mức trung bình này, chuyện này đã khiến cho Mã Lương cô cùng tức giận.
Giờ phút này, trong lòng Bạch Du Tĩnh tràn đầy khinh thường đối với Dương Tiêu, ngay cả một cô gái nhỏ cũng lừa gạt, thật là quá đáng!
Hẳn là Dương Tiêu biết mình có mặt trước khi anh ta đến, để giữ thể diện trước mặt mình nên bảo Cung Linh Nhi nói như vậy.
Vốn dĩ, Bạch Du Tĩnh đã có rất nhiều thành kiến với Dương Tiêu, cộng thêm chuyện lần này, Bạch Du Tĩnh càng thêm khinh thường Dương Tiêu cực độ.
Sự ưu tư trên gương mặt thanh tú của Bạch Du Tĩnh biến mắt, cô lập tức hỏi: “Mã sư phụ, tôi xin lỗi vì đã làm mắt thời gian của ông, một lát nữa tôi sẽ chuyển khoảng một triệu nhân dân tệ vào tài khoản của ông !”
Nhìn những đường nét củng bộ phận đã được cải tạo trước mắt, Mã Lương dường như vô cùng xúc động như phát hiện ra Tân thế giới, ông ta hít một hơi thật sâu, kìm nén sự phần khích hỏi: “Bạch tiểu thư này, cô lầy chiếc xe này ở đâu vậy? Còn nữa, ai đã cải tạo chiếc xe này? Có phải ông già Colin không? “
Cái gì! Cải tạo? Colin?
Nghe đến đây, gương mặt Bạch Du Tĩnh thoáng sững lại, cô thật sự không ngờ Mã Lương lại cao hứng như’ vậy, chẳng khác nào kẻ lang thang nhặt được báu vật, chẳng khác nào kẻ bị kẹt trong núi máy chục năm nhìn thấy một người đàn bà gợi cảm.
“Sư phụ Colin? Mã … Mã sư phụ, chuyện gì đang xảy ra vậy?” Bạch Du Tĩnh bối rồi.
Mã Lương ghì chặt hai tay Bạch Du Tĩnh vì sợ Bạch Du Tĩnh sẽ bỏ chạy: “Bạch tiểu thư, cô lấy chiếc xe này từ tay lão già Colin à?”
Nhìn thấy dáng vẻ kích động của Mã sư phụ, gương mặt thanh tú của Bạch Du Tĩnh tê cứng cực độ.
Colin, được toàn thế giới công nhận là bậc thày đứng đầu về việc cải tạo.
Làm thế nào Mã Lương có thể suy nghĩ việc cải tạo chiếc xe này đến Colin được chứ?
Không lẽ chiếc xe Volkswagen Beetle này đã được cải tạo hoàn hảo và thành công?
Không! Không thể nào!
Dương Tiêu không phải là chỉ là một tên vô dụng chỉ biết ăn bám hay sao? Làm thế nào anh ta lại biết cải tạo chiếc xe được chứ?
Bạch Du Tĩnh đã tin rằng Cung Linh Nhi vừa rồi chỉ nói chuyện qua loa với mình, mục đích chính là để cô chú ý đến Dương Tiêu hơn mà thôi.
Không ngờ, sau khi để cho Mã Lương – Mã sư phụ kiểm tra, ai nghĩ rằng chỉ vừa nhìn thấy chiếc xe Volkswagen Beetle này Mã Lương đã kích động đến như vậy.
Bạch Du Tĩnh vội vàng nói: “Mã sư phụ, đừng kích động, rốt cuộc là chuyện gì vậy?”
Mã Lương nhận ra mình thật lỗ mãng, vội buông Bạch Du Tĩnh ra, vội vàng giải thích: “Xin lỗi Bạch tiểu thư, vừa rồi lão già tôi quá kích động, để tôi nói cho Bạch tiểu thư biết kỹ thuật cải tạo của chiếc xe này căn bản không giống kỹ thuật cải tạo của những chiếc xe khác, giống như kỹ thuật cải tạo đến từ từ tương lai, năm mươi năm, không, ít nhất là một trăm năm sau!”