HÓA RA ANH LÀ CHÀNG TRAI NĂM ẤY

Hứa Hạo Nhiên đóng sầm cửa lại như thể chẳng nhìn thấy gì cả.

“Ầm”.

Hứa Hiếu Dương tắt bản đàn nhị hồ thê lương trong tivi rồi đi ra ngoài.

Ông ấy hỏi Hứa Hạo Nhiên: “Ai đến đấy, sao con lại đóng cửa?”

Tiếng nói của Liễu Hồng Hoa vang vọng vào trong: “Em rể, là chị họ đây, em mau mở cửa đi”.

Vừa nghe thấy giọng nói cửa Liễu Hồng Hoa, Hứa Hiếu Dương không khỏi chau mày.

Ông ấy mở cửa ra bèn nhìn thấy Liễu Hồng Hoa và Trương Toàn Đức cầm quà trong tay.

Ngoài ra, Trương Diệu Diệu cũng đứng bên ngoài với nụ cười giả dối.

Mặc dù không mấy thích gia đình của bọn họ, nhưng dù gì cũng là họ hàng.

Hứa Hiếu Dương mời ba người họ vào nhà.

Sau khi khách sáo vào câu, Liễu Hồng Hoa nói bọn họ đến đây là để xin lỗi.

Rồi sau đó, bà ta lại gạt bỏ mâu thuẫn giữa hai nhà với đôi ba câu nói.

Nói là trước kia hai nhà thân thiết với nhau thế nào thế nào, hòa thuận thế nào thế nào.

Tổng kết lại bằng một câu, bà ta hy vọng tập đoàn Lăng Tiêu và tập đoàn Tô thị lại có cơ hội hợp tác với nhau.

Nếu là thế, Trương Diệu Diệu có thể lên chức trong tập đoàn.

Tập đoàn Lăng Tiêu của bọn họ có thể lên tỉnh phát triển, đôi bên cùng có lợi.

Bây giờ tập đoàn Lăng Tiêu đã đứng vững gót chân ở Đông Hải.

Đúng là Hứa Hiếu Dương có lòng muốn khai thác một vài nghiệp vụ mới ở trên tỉnh.

Vốn dĩ Hứa Hiếu Dương và Hứa Mộc Tình cũng tha thiết hy vọng có thể hợp tác với tập đoàn Tô thị.

Chỉ có điều, Tô Phương Hoa không giống như trong lời đồn.

Sau một bữa cơm, tất cả những hiểu lầm trước đó đều được hòa giải.

Họ hàng dù gì cũng là họ hàng, máu vẫn đặc hơn nước.

Đợi đến khi gia đình Liễu Hồng Hoa đi về, Hứa Hạo Nhiên lặng lẽ đến gần Lý Phong rồi len lén nói với anh.

“Sao em cứ cảm thấy chuyện này kỳ quặc thế nào đấy?”

Lý Phong còn chưa nói gì, Liễu Ngọc Phân đã nhéo tai Hứa Hạo Nhiên: “Nói bậy cái gì thế? Dù gì bà ấy cũng là dì của con, họ hàng một nhà sẽ không làm hại chúng ta đâu”.

Hứa Mộc Tình nhìn Lý Phong: “Anh thấy thế nào? Chúng ta có cần hợp tác với tập đoàn Tô thị không?”

Lý Phong nhân cơ hội này cầm lấy bàn tay mảnh mai mềm mại của Hứa Mộc Tình, anh cười tươi tắn rồi nói.

“Quyền quyết định nằm trong tay em, cho dù em muốn làm sao thì anh cũng sẽ ủng hộ em vô điều kiện”.

Lý Phong vừa nói vừa dùng ngón tay nhẹ nhàng vuốt v3 lòng bàn tay của Hứa Mộc Tình.

Hứa Mộc Tình cảm thấy như có một chú mèo con đang cào trong lòng mình vậy, cô vội vàng rút tay về như thể bị điện giật.

Hứa Mộc Tình hờn dỗi liếc mắt nhìn Lý Phong: “Ghét anh ghê!”

“Ha ha ha…”, Hứa Hạo Nhiên liên tục lắc đầu: “Thời thế thay đổi, lòng người không còn như xưa”

Cùng lúc đó, gia đình ba người Liễu Hồng Hoa ngồi trong chiếc Audi.

Chiếc xe chạy chậm rãi trên đường.

Trên xe, rõ ràng Trương Diệu Diệu kích động vô cùng.

“Mẹ à, sau khi mẹ về nhớ lấy hết tiền trong nhà mình ra để mua cổ phiếu của tập đoàn Tô thị nhé”.

Dù gì Trương Toàn Đức cũng là lãnh đạo nhỏ, làm việc tương đối cẩn thận.

Sau khi nghe Trương Diệu Diệu nói thế, ông ta đanh giọng lại: “Làm thế có mạo hiểm quá không?”

“Bố à, bố chẳng hiểu gì hết! Cổ phiếu mà bây giờ chúng ta mua không phải là cổ phiếu bình thường đâu, mà là cố phiếu phát hành trước khi tung ra thị trường của tập đoàn Tô thị đó”.

“Cậu Tô cố tình lấy một ít trong định mức của cậu ấy ra để chia cho chúng ta”.

“Nếu chẳng phải vì nhà mình không có nhiều tiền thì con còn muốn mua thêm nữa kìa”.

Trương Toàn Đức nhíu mày lại: “Bố vẫn không hiểu, tại sao cậu Tô phải bán cổ phiếu phát hành trước khi tung ra thị trường của cậu ấy cho chúng ta?”

Vào lúc này, Trương Diệu Diệu mới thì thầm: “Bố, để con nói cho bố mẹ nghe, cậu Tô thích Hứa Mộc Tình”.

Trương Toàn Đức còn chưa kịp phản ứng thì Liễu Hồng Hoa lập tức réo lên: “Thật đấy à!?”

“Chính xác trăm phần trăm nhé, cậu Tô thích Hứa Mộc Tình nên mới hợp tác với tập đoàn Lăng Tiêu đó”.

Nghe thấy thế, đôi mắt Liễu Hồng Hoa sáng bừng.

Bà ta lập tức nói với Trương Toàn Đức: “Ông mau lấy giấy tờ nhà của chúng ta ra”.

“Làm gì?”, Trương Toàn Đức sững sờ.

“Còn có thể làm gì? Đương nhiên là đi vay ngân hàng rồi!”

“Ông mau gọi điện cho bạn cùng lớp cũ đi, bảo bọn họ cho chúng ta mượn tiền trong vòng ba ngày”.

“Nếu như cậu Tô đã lấy cổ phiếu phát hành trước khi tung ra thị trường của mình ra, chúng ta có mua thì phải mua nhiều một chút!”

Trương Toàn Đức do dự: “Nhưng mà Hứa Mộc Tình đã kết hôn rồi!”

“Hơn nữa hai đứa nó cũng yêu thương nhau lắm, chúng ta làm thế, có phải…”

“Im miệng!”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi