HÓA RA ANH LÀ CHÀNG TRAI NĂM ẤY

"Chúng ta đã tốn bao công sức để đối phó với nhà họ Trương rồi, giờ còn thêm nhà họ Lương nữa!"

"Để người nhà họ Đổng giết Lương Thế Thành và con trai ông ta đi. Chiêu này là để vây Ngụy cứu Triệu!"

"Các cao thủ của nhà họ Lương mà không bị dụ đi chỗ khác thì đêm nay kẻ chết sẽ là chúng ta đấy!"

"Đi mau đi!"

"Vâng vâng!"

Quản gia vội vàng lao vào phòng làm việc!

Sinh tử tồn vong!

Kỳ Vĩnh Niên chưa bao giờ lo lắng như vậy.

"Bùm!"

Cánh cửa sắt của ngôi biệt thự bị đạp tung từ bên ngoài.

Hơn hai trăm tên côn đồ nhà họ Kỳ đã trực sẵn ở đó từ lâu!

Kỳ Vĩnh Niên hít một hơi thật sâu, lập tức đứng dậy dắt theo hai cao thủ bước ra cửa.

Ngoài cửa, tiếng chém giết rung chuyển cả bầu trời!

Lúc này, tại biệt thự của Lương Hàn Thần.

Lương Hàn Thần đang phê tận nóc với hai người phụ nữ.

Anh ta đang trần như nhộng nằm trong bồn tắm.

Toàn thân bôi đầy mật ong, hai người phụ nữ đang dùng lưỡi li3m cơ thể của anh ta.

Đây là phương pháp xóa hình xăm mà anh ta đã bỏ ra rất nhiều tiền để mua.

Chưa kể đến việc phương pháp này có hiệu quả hay không.

Thì chỉ riêng quá trình này thôi cũng đủ khiến anh ta cảm thấy phê lòi mắt rồi.

Lương Hàn Thần hơi nheo mắt.

Hai chân ngâm trong nước, còn ‘cái chân thứ ba’ thì đang chào cờ.

Hai người phụ nữ mỗi người một bên đang hầu hạ anh ta.

Nhưng Lương Hàn Thần vẫn cảm thấy thiếu thiếu.

Nếu thêm một người nữa chắc sẽ tuyệt lắm đây.

Nghĩ vậy, Lương Hàn Thần lập tức gọi Lại Tranh Hồng ở ngoài cửa vào.

"Cậu chủ gọi có việc gì không ạ?"

"Tôi nhớ một thời gian trước, công ty chúng ta hình như vừa ký hợp đồng với một con bé 18 tuổi”.

"Mặc dù trông cũng không xinh lắm, nhưng body cô ta rất được. Gọi cô ta đến đây đi”.

Lại Tranh Hồng cười gật đầu.

Chỉ cần Lương Hàn Thần vẫn thích hưởng thụ, thì cuộc sống của anh ta sẽ không quá tệ.

Còn đối với những người phụ nữ Lương Hàn Thần chơi còn thừa lại, anh ta cũng có thể bế vào phòng của mình và tận hưởng.

Lại Tranh Hồng cầm điện thoại lên, lập tức xoay người rời khỏi phòng.

Trước khi cánh cửa đóng lại, thì thấy một vài người đang đi lên ở lối vào của hành lang phía trước.

Lại Tranh Hồng cau mày, lập tức hét lên: "Chúng mày làm gì ở đây?"

"Đây là nơi cậu chủ nghỉ ngơi, loại hôi thối chúng mày đến đây làm ô uế cậu chủ thì sao?"

Lại Tranh Hồng tưởng những tên đàn ông vạm vỡ này là vệ sĩ của họ.

Một tên đàn ông to con dẫn đầu nhìn Lại Tranh Hồng từ trên xuống dưới một lượt và nói: "Lương Hàn Thần có ở bên trong không?"

"Láo! Sao mày dám gọi thẳng tên cậu chủ như thế”.

"Chúng mày là người mới à, sao không hiểu tí quy tắc nào vậy!?"

Trong khi nói chuyện, những tên đàn ông to con đã đến trước mặt Lại Tranh Hồng.

"Tới gần thế làm gì? Tránh xa tao ra, chúng mày không biết bản thân mình rất hôi à?"

Vừa rồi, cách một khoảng cách nhất định, Lại Tranh Hồng đã ngửi thấy mùi hôi phát ra từ người bọn họ.

Còn bây giờ khi đã ở gần rồi, Lại Tranh Hồng cuối cùng cũng nhận ra mùi hôi này là mùi máu tươi!

Tên đàn ông cầm đầu lấy một con dao găm đẫm máu từ phía sau lưng ra, cười hung dữ.

Con dao găm đó đâm thẳng vào bụng Lại Tranh Hồng!

"A!"

Hét.

Lại Tranh Hồng hét lên thảm thiết như một đứa con gái.

Một phát.

Hai phát.

Ba phát.

Tên đàn ông kia đã đâm Lại Tranh Hồng ba phát.

Lại Tranh Hồng ôm bụng, lảo đảo bước vào phòng.

Anh ta chỉ vào tên đàn ông to con và hét lên: "Tại sao? Tại sao mày lại …”

Tên đàn ông nhổ ra một bãi nước bọt.

"Mẹ kiếp! Tao không nhịn được nữa!"

"Tao chưa từng thấy đứa nào ẻo lả như mày”.

"Đâm mày như đâm một con mụ già vậy!"

"Còn tiếng hét của mày nữa, tởm không chịu được”.

“Ra đây, để tao đâm thêm mấy phát nữa cho đỡ tức nào!

Trong khi nói chuyện, vài tên đàn ông to con lập tức bước vào phòng.

"Oa, lão đại! Cảnh tượng này thật là hiếm có khó tìm mà!"

"Haha, quyết định của tôi quả là đúng đắn”.

"Tôi nói rồi mà, đến giết thằng Lương Hàn Thần này nhất định sẽ có cảnh đẹp để xem mà!"

"Anh em mau lên xử nó đi, xử xong thì đem hai con đàn bà kia về chơi!"

Lập tức, những tên đàn ông này lao về phía Lương Hàn Thần và Lại Tranh Hồng như bầy sói đói.

Hét!

Sau tiếng hét, là tiếng kêu la thảm thiết!

Sau tiếng kêu la là tiếng rên rỉ!

Chờ đến khi những tên đàn ông này dẫn hai người phụ nữ đi rồi.

Trong ngôi biệt thự khổng lồ này, không còn một sinh vật sống nào nữa.

Lại Tranh Hồng bị đâm tổng cộng mười mấy phát.

Máu đỏ tươi nhuộm đỏ cả sàn gỗ rắn chắc.

Trong khi đó, cổ của Lương Hàn Thần trống rỗng.

Đầu anh ta bị chặt đứt, rồi bị đặt vào giữa hai chân.

Còn "cái chân thứ ba" của anh ta thì cũng bị cắt bỏ và nhét vào miệng!

Giống như một nén nhang hướng thẳng lên trời.

Đầu anh ta chính là một cái bát hương.

Giống như một lễ tế thần.

"Bốp!"

"Bốp!"

"Bốp!"

Trong một nhà kho âm u ở Phú Châu.

Với đôi tay mang găng, Kỳ Ti Mẫn đã tát Hứa Hiếu Dương ba lần.

“Đừng đánh, đừng đánh nữa!”, Liễu Ngọc Phân bị trói chặt hai tay, ở bên cạnh cầu xin thương xót.

Kỳ Ti Mẫn hừ lạnh.

Cô ta thậm chí còn chả thèm nhìn Liễu Ngọc Phân lấy một cái, giơ chân đá Hứa Hiếu Dương ngã dúi xuống đất.

Một nửa khuôn mặt của Hứa Hiếu Dương bị sưng tấy hết cả lên.

Ngoài ra còn có một chút máu ở khóe miệng.

Nhưng ông ấy không hề cầu xin, trong mắt ông ấy lộ ra một tia kiên định.

Hứa Hiếu Dương càng kiên cường, vẻ mặt của Kỳ Ti Mẫn càng trở nên dữ tợn hơn.

"Con chó già nhà quê coi thế mà cứng phết nhỉ”.

"Nhưng mà thế thì sao? Hôm nay tôi nhất định phải lột sạch da chó của ông ra!"

Vừa nói Kỳ Ti Mẫn liền nhìn sang một tên vệ sĩ bên cạnh: "Chuẩn bị đồ xong chưa?"

Tên vệ sĩ gật đầu, đưa một sợi dây cho Kỳ Ti Mẫn.

Đây là một sợi dây thừng vải đay thô.

Trên trên sợi dây được quấn rất nhiều dây kẽm.

Kỳ Ti Mẫn cầm sợi dây gai trong tay, lúc kéo nó trên mặt đất sẽ phát ra âm thanh "leng keng".

Kỳ Ti Mẫn cố ý lắc sợi dây gai trước mặt Hứa Hiếu Dương.

"Đồ chó! Có thấy sợi dây này không?"

"Giờ mà tôi quất cái này lên người ông thì cứ phải gọi là máu me be bét đấy nhỉ!"

"Nếu giờ ông cầu xin tôi tha thứ bằng tiếng chó thì tôi sẽ chỉ quất ông vài roi thôi, sẽ không lấy mạng của ông đâu!"

"Muốn đánh muốn giết gì thì cứ làm đi, rõ lắm mồm!"

Rắn đấy!

Hứa Hiếu Dương nghiến răng, trong mắt lộ ra một tia sáng ngời.

"Được, được lắm, thế thì chết đi!"

Ngay khi Kỳ Ti Mẫn đang định vung dây lên, thì một vệ sĩ bước nhanh tới.

"Phu nhân, tôi vừa nhận được tin hai người này là khách của cô ba ạ”.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi