HÓA RA ANH LÀ CHÀNG TRAI NĂM ẤY

Phúc Khang như một con rối bị giật dây.

Theo sự điều khiển của người đàn ông đeo kính vàng, hắn bò từng bước.

Khi đến gần cửa, người đàn ông đeo kính vàng đột nhiên dừng lại.

Hắn ta hơi nghiêng đầu, nói với người đàn ông ở bên trong cánh cửa.

“À, đúng rồi, quên nhắc ông một chuyện”.

“Bây giờ gia tộc Hậu Thị đang không có người đứng đầu”.

“Trong vòng nửa tháng, nếu không tìm được người thay thế, xử lý đám hỗn độn này”.

“Đến lúc đó, tôi sẽ thuận tay tiếp nhận đấy nhé”.

Sau cánh cửa vang lên giọng nói lạnh lùng và đầy sát khí của người đàn ông đó.

“Đồ của tôi, ai cũng đừng hòng nhúng tay vào”.

“Không cần nửa tháng, tôi có thể tiêu diệt toàn bộ gia tộc Lý Thị ở thủ đô”.

…….

Một chiếc sedan Mercedes-Benz màu đen nhanh chóng khởi hành từ thủ đô hướng về phía Thiên Môn.

Trên ghế sau của chiếc Mercedes-Benz, khuôn mặt Phúc Thuận căng thẳng, ông ta không ngừng thúc giục tài xế tăng nhanh tốc độ.

“Nhanh!”

“Nhanh!”

“Nhanh hơn nữa!”

Từ trước đến nay, Phúc Thuận luôn là trung gian liên lạc với gia tộc Nicholas.

Ông ta đã mất rất nhiều thời gian và công sức mới có thể thiết lập được mối quan hệ hợp tác này với gia tộc Nicholas.

Mục đích chính gia tộc Nicholas tới đây là để giúp đỡ nhà họ Hậu đối phó với gia tộc Lý Thị ở thủ đô.

Gia tộc Nicholas là một nhóm cướp.

Tất cả những gì bọn họ muốn là vàng bạc châu báu.

Hai bên có cùng mục tiêu, có cùng lợi ích, cùng bắt tay để đối phó với gia tộc Lý Thị.

Sau khi gia tộc Lý Thị sụp đổ, tất cả tiền bạc của cải của gia tộc Lý Thị đều thuộc về gia tộc Nicholas!

Đây là một kế hoạch hợp tác đôi bên cùng có lợi.

Một khi kế hoạch này bị phá hủy thì số phận của Phúc Thuận cũng sẽ kết thúc.

Bởi vì đến lúc đó đó ông ta đã mất hết giá trị lợi dụng.

Chủ nhân của ông ta sẽ không nuôi một con chó mà không thể trông nhà!

“Reng reng reng”.

Điện thoại di động của Phúc Thuận đột nhiên vang lên.

Ông ta vội vàng lấy điện thoại ra, lo lắng hỏi: “Tam Hào, cô đã tìm thấy Aurora chưa?”

Giọng của một người phụ nữ phát ra từ điện thoại.

“Tổng quản, đã tìm thấy tung tích của Aurora rồi”.

“Aurora hiện đang ở trong phòng tiệc của một khách sạn lớn”.

Nghe xong câu này, Phúc Thuận cau mày lại: “Cô ta đi tham gia bữa tiệc có phải muốn tìm con mồi không?”

“Đúng vậy ạ”.

“Hứa Mộc Tình, giám đốc của tập đoàn Lăng Tiêu cũng có mặt trong bữa tiệc này”.

“Mục tiêu của Aurora có lẽ chính là Hứa Mộc Tình!”

“Con đàn bà bi3n thái chết tiệt này!”

Phúc Thuận hằn học chửi rủa một tiếng.

Tìm ai không tìm lại cứ tìm Hứa Mộc Tình.

Nếu như cô ta gi3t chết Hứa Mộc Tình, việc này có khác gì tuyên chiến với nhà họ Lý?

“Cô lập tức gửi địa chỉ của cô ta cho tôi! Ngoài ra, các cô nhất định phải nghĩ mọi cách để ngăn cản Aurora!”

“Tổng quản yên tâm,tôi nhất định sẽ…., bụp!”

Người phụ nữ ở đầu dây bên kia vẫn chưa nói xong.

Cô ta đã bị ai đó bóp cổ.

Sau đó, trong điện thoại vang lên tiếng cổ bị bẻ gãy, xương tay kêu răng rắc.

“Rắc rắc!”

“Tam Hào, Tam Hào!?”

Người phụ nữ ở đầu dây bên kia không có bất kỳ phản ứng nào.

Phúc Thuận chỉ nghe thấy tiếng giày đi trên mặt đất càng lúc càng xa dần.

“Khốn kiếp! Là ai? Là ai dám gi3t chết người của tao!?”

Phúc Thuận rất tức giận, ông ta tiếp tục thúc giục người lái xe: “Nhanh lên! Nhanh nữa lên”.

Trước sự thúc giục của Phúc Thuận, tài xế chiếc xe sedan Meresdes này tăng tốc, đạp mạnh chân ga.

Những chiếc Mercedes Benz nối tiếp nhau chạy qua.

Khi chiếc xe ô tô Mercedes Benz chuyển làn và vượt qua chiếc xe tải lớn chở hàng.

Bỗng một tiếng ‘rầm’ vang lên, lốp xe tải lớn đột ngột nổ tung.

Sau đó, chiếc xe tải lớn đang chạy nhanh, mất đà tông mạnh vào chiếc Mercedes Benz phía trước.

“Bùm!”

Chiếc ô tô Mercedes Benz bị tông vào, ngay lập tức văng ra khỏi làn đường lái xe và lao xuống dòng sông bên cạnh!

Lúc này, một chiếc ô tô Audi màu đỏ từ từ chạy qua.

Cửa sổ sau của chiếc xe Audi hạ xuống, lộ ra khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông đeo kính vàng.

“Kịch hay sắp bắt đầu rồi, sao có thể cho phép người khác phá hủy nó được chứ?”

Nói xong, cửa sổ xe đóng lại, chiếc Audi bắt đầu tăng tốc.

Hướng về phía Thiên Môn.

Thiên Môn đang âm thầm trải qua một số thay đổi.

Sự thay đổi này bắt đầu từ tầng lớp thấp nhất.

Giống như một cái cây đang ngủ đông, khô héo trên mặt đất.

Nhưng rễ cây ở dưới đất đang từ từ kéo dài ra.

Những gia tộc quyền quý hoạt động trong giới thượng lưu vẫn đang say sưa, đầu óc mụ mị, không hề nhận ra điều đó.

Mỗi buổi tối, nhiều bữa tiệc khác nhau được tổ chức tại nhiều địa điểm cao cấp khác nhau.

Trong bữa tiệc, hầu hết những người đàn ông đều sẽ bàn bạc về việc mua xe sang và du thuyền.

Hoặc cũng có thể là tối nay định đưa cô thư ký nhỏ nào lên giường chơi.

Đám phụ nữ thì bị ám ảnh bởi những món đồ xa xỉ.

Nghiên cứu cách làm sao mới có được một bộ nails đẹp.

Có nên đính thêm một hai viên kim cương lên trên đó không.

Gần đây, tập đoàn Lăng Tiêu là trung tâm thảo luận của nhiều bữa tiệc cao cấp.

Đương nhiên, mọi người cũng tập trung sự chú ý vào Hứa Mộc Tình, giám đốc của tập đoàn Lăng Tiêu.

Giám đốc tập đoàn Lăng Tiêu Hứa Mộc Tình dù đi đến đâu cũng sẽ thu hút ánh mắt của tất cả mọi người.

Là người đàn ông bên cạnh Hứa Mộc Tình, bình thường, bất cứ nơi nào Hứa Mộc Tình xuất hiện đều sẽ có hình bóng của Lý Phong.

Nhưng Lý Phong lại vắng mặt trong bữa tiệc ngày hôm nay.

Người theo sát Hứa Mộc Tình cả đoạn đường chính là vệ sĩ của cô, Trần Quả.

Lý Phong đang bận rộn thiết lập lại trật tự của thế giới ngầm ở Thiên Môn.

Trước đây, Lý Phong đã quét sạch thế giới ngầm ở Thiên Môn.

Với sự gia nhập của Hắc Hổ, hắn nhanh chóng khống chế toàn bộ thế giới ngầm ở Thiên Môn.

Ngoài Hắc Hổ, Lý Phong cũng để Ngưu Đại Tráng đi theo bên cạnh, vừa học vừa chịu sự huấn luyện của Lý Phong.

Thiên Môn đã trở thành thành phố quan trọng thứ hai của tập đoàn Lăng Tiêu.

Lý Phong sẽ thành lập thêm một căn cứ huấn luyện khác ở đây.

Và lứa thành viên huấn luyện đầu tiên chính là Hắc Hổ và Ngưu Đại Tráng.

Trời chập choạng tối, Lý Phong xem đồng hồ, đến lúc đi đón Hứa Mộc Tình rồi.

Khi anh bước ra khỏi căn cứ huấn luyện, đám người Hắc Hổ đi theo sau, bọn họ đã mệt như chó, thè lưỡi, nằm rạp trên mặt đất.

“Đại ca đã đi chưa?”

Hắc Hổ hỏi Ngưu Đại Tráng ở bên cạnh.

Ngưu Đại Tráng ở bên cạnh đang bò rạp trên mặt đất.

Anh ta làm gì có sức mà ngẩng đầu lên nhìn xem Lý Phong đã đi hay chưa?

Anh ta giống như một đống thịt mềm oặt trên mặt đất.

Ngay cả khi cát bay vào đầy mồm, anh ta cũng không thèm quan tâm.

Anh ta thật sự không còn chút sức lực nào nữa.

Các chương trình huấn luyện do Lý Phong thiết kế thật sự rất đáng sợ!

Mặc dù đã là một đại tông sư, nhưng khi đối mặt với các hạng mục huấn luyện này, anh ta cũng mệt tới mức chân tay dã dời.

Các hạng mục huấn luyện này không chỉ kiểm tra thể chất của một người.

Đồng thời, còn kiểm tra khả năng phản ứng tại chỗ, sức bền tinh thần và khả năng phối hợp thể chất.

Việc này khác hoàn toàn với việc chỉ luyện tập võ thuật đơn thuần!

Đặc biệt là Hắc Hổ đã hơn bốn mươi tuổi rồi, cho dù thực lực không yếu, nhưng về mặt thể lực vẫn yếu hơn so với Ngưu Đại Tráng nhiều.

Thân phận của hai người hoàn toàn không giống nhau.

Vừa vào căn cứ huấn luyện, chưa đến nửa ngày, hắn đã được gọi là anh.

Không phải do mối quan hệ của bọn họ tốt, mà là bọn họ đã trở thành anh em trong lúc hoạn nạn có nhau.

Lúc này, Lý Phong đã lên xe.

Anh đang định lái xe đến đón Hứa Mộc Tình như mọi khi thì chuông điện thoại đột nhiên vang lên.

Cứ tưởng rằng Hứa Mộc Tình gọi tới giục anh mau đến đón, không ngờ lại là Hứa Hạo Nhiên.

Ngay khi Lý Phong vừa nhấn nghe, giọng nói vô cùng lo lắng của Hứa Hạo Nhiên vang lên ở đầu dây bên kia.

“Anh rể. anh rể, không ổn rồi!”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi