HÓA RA ANH LÀ CHÀNG TRAI NĂM ẤY

Dường như sớm đã đoán được Lý Tấn sẽ phản ứng như vậy, Lý Phong lại nói.

“Theo tin tức mà tôi vừa nhận được, chị dâu đã bị người nhà họ Lý ở Trường An bắt đi”.

“Những năm qua, chị ấy và con trai của anh bị giam cầm ở Trường An”.

“Con nói cái gì? Anh trai con có con trai thật sao?”

Cơ thể Lý Tấn khẽ chấn động.

Ông ta vô cùng kích động, lùi về phía sau mấy bước, lấy tay che trán.

Lý Tấn dựa lưng vào tường.

Đường đường là người đứng đầu một gia tộc nhưng khi ông ta nghe thấy tin như sét đánh ngang tai này, ông ta cũng không thể chịu được, từ từ ngồi xuống.

Lý Lâm vẫn đang đứng nghe ở bên cạnh, lúc này vội vàng đi tới đỡ Lý Tấn ngồi xuống ghế.

Bây giờ Lý Tấn thậm chí không nói lên lời.

Cả người ông ta đang ở trong tình trạng sốc toàn tập.

Trong suốt mười mấy năm qua, Lý Tấn vẫn luôn lên kế hoạch tương lai cho bản thân và gia tộc của mình.

Tuy nhiên, trong số những kế hoạch của ông ta, không có sự xuất hiện của Lý Na và con trai cô ấy.

Hơn cả bị sốc, Lý Tấn cảm thấy rất tội lỗi.

Xa cách nhiều năm như vậy, bây giờ ông ta mới biết chuyện này.

Lý Phong nhìn Lý Tấn, biểu cảm trên mặt anh không có quá nhiều sự thay đổi.

Sự xa cách giữa anh và Lý Tấn không thể giải quyết chỉ bằng một hai câu nói được.

“Ông không cần phải quan tâm đến chuyện chị dâu và cháu trai, hôm nay tôi đến đây chỉ là để thông báo cho ông biết thôi”.

Nói xong, Lý Phong xoay người rời đi.

Khi Lý Phong bước tới cửa, Lý Tấn đột nhiên lên tiếng.

“Bao nhiêu năm nay gia tộc họ Lý ở Trường An luôn kìm hãm gia tộc chúng ta”.

“Nhưng dù thế nào, bọn họ cũng là nhánh chính, không phải kẻ thù của chúng ta”.

“Bố hi vọng chuyện này có thể giải quyết êm đẹp”.

Lý Phong hơi nghiêng đầu, khóe miệng khẽ cong lên.

“Ở trên thế giới này, thứ quý giá nhất đối với tôi chính là gia đình”.

“Bất cứ ai dám làm tổn thương đến gia đình tôi đều phải chịu hình phạt tương ứng gấp mười lần, thậm chí gấp trăm lần”.

Nói xong, Lý Phong cất bước, nhanh chóng rời đi.

Đợi sau khi Lý Phong rời đi, Lý Lâm nói với Lý Tấn: “Lão gia, tới đây chúng ta phải làm gì?”

Sắc mặt Lý Tấn rất tệ.

Cho dù suốt bao nhiêu năm nay, ông ta không có quá nhiều quan hệ với bên phía Trường An.

Nhưng dù thế nào gia tộc Lý Thị ở Trường An cũng là nhánh chính.

Với tính cách của Lý Phong, đến Trường An lần này e rằng sẽ nhổ toàn bộ gốc gác của gia tộc Lý Thị ở Trường An lên.

Lý Tấn nghĩ mãi.

Trong đầu ông ta đột nhiên hiện lên hình bóng một người.

Lý Tấn chợt nhận ra, trên đời này người duy nhất có thể ngăn cản Lý Phong chỉ có mình cô.

Vì vậy, Lý Tấn lấy điện thoại ra lập tức gọi điện cho Hứa Mộc Tình.

…….

Bữa tối, Lý Phong nói với Hứa Hiếu Dương: “Bố, hai ngày tới con có việc cần đến Trường An một chuyến”.

Hứa Hiếu Dương không nghĩ gì lập tức gật đầu.

Hứa Hiếu Dương và Liễu Ngọc Phân đều không hỏi Lý Phong đi Trường An làm gì?

Bởi vì bọn họ biết rằng, nếu như chuyện này có liên quan đến nhà bọn họ, Lý Phong nhất định sẽ nói.

Nếu như Lý Phong không nói thì đây chắc chắn là chuyện riêng của anh.

Hứa Mộc Tình ở bên cạnh nhìn Lý Phong, do dự một lúc, sau đó nói: “Chồng à, em đi với anh nhé”.

“Các dự án ở thủ đô đều đã được bàn bạc ổn thỏa rồi”.

“Có Raven phụ trách ở phía sau, em có thể yên tâm đi được”.

“Hơn nữa em cũng muốn đến Trường An xem xem thị trường ở đó như thế nào?”

“Nếu thích hợp, chúng ta có thể dùng Trường An làm đòn bẩy để tiến vào nội địa”.

Nghe thấy Hứa Mộc Tình muốn cùng đi với mình, Lý Phong ngây ra, sau đó nghĩ một lúc, anh khẽ gật đầu: “Được!”

Hứa Hạo Nhiên đang cúi đầu ăn cơm đột nhiên ngẩng đầu lên cười hi hi với Lý Phong, nói.

“Anh rể, em cũng đi nữa!”

Hứa Hạo Nhiên vừa dứt lời, Liễu Ngọc Phân đã đạp cho cậu ta một cái.

“Chị gái và anh rể con đi Trường An làm việc”.

“Cái thằng nhóc lăng xăng như con đi theo làm gì?”

“Mẹ, bây giờ con không còn là thằng nhóc lăng xăng nữa rồi”.

Hứa Hạo Nhiên ưỡn ngực ngẩng đầu, đắc ý nói với Liễu Ngọc Phân.

“Con trai của mẹ vừa thu nhận hai tên đàn em có kỹ năng siêu đỉnh”.

“Có bọn họ trợ giúp ở bên cạnh, con nhất định sẽ làm nên công trạng”.

“Đến lúc đó, mọi người nhất định sẽ phải nhìn con bằng ánh mắt khác”.

Vốn dĩ chuyện này là do hai anh em Hắc Bạch nói ra.

Hai người bọn họ nhất định phải đi theo Lý Phong đến Trường An.

Lý Phong nghĩ một lúc, sau đó đồng ý yêu cầu đi cùng của Hứa Hạo Nhiên.

Trưa hôm sau, tại sân bay quốc tế Trường An.

Lý Phong nắm tay Hứa Mộc Tình bước ra khỏi sân bay.

Hứa Hạo Nhiên vênh váo dắt theo hai anh em Hắc Bạch đi theo phía sau anh.

Anh trai nhà Hắc Bạch này tên là Ngô Nhất Sơn.

Em trai tên là Ngô Nhị Sơn

Hai anh em bọn họ đều là cô nhi.

Hồi nhỏ bị vứt ở bên vệ đường.

Một lần tình cờ gặp được một ông lão ăn mày.

Bọn họ dùng mì gói để đổi, học được một chút kỹ năng từ ông lão ăn mày đó.

Sau khi Lý Phong biết được quá khứ của hai người này, trong lòng anh thầm nghĩ, ông lão ăn mày mà bọn họ gặp rất có thể chính là sư phụ của anh.

Vốn dĩ những kỹ năng mà ông lão ăn mày ấy dạy cho hai người bọn họ là tuyệt chiêu khá thâm sâu của một môn phái.

Nhưng vì đầu óc của hai anh em nhà này không được bình thường cho lắm.

Trong quá trình luyện võ không đi đường thẳng và rẽ vào đường vòng.

Vậy nên bây giờ thân hình của hai người mới trở thành như vậy.

Hai anh em Hắc Bạch khá quen thuộc với Trường An.

Năm người thuê một chiếc xe dịch vụ.

Lý Phong làm tài xế, lái xe đến một tòa tháp lớn ở phía Nam Trường An.

Trường An là cố đô nghìn năm với bề dày lịch sử.

Ở đây có rất nhiều gia tộc cổ.

Ngoại trừ gia tộc Lý Thị, còn có một số gia tộc lớn khác không thể xem thường.

Mạng lưới quan hệ giữa các gia tộc ở Trường An rất phức tạp.

Không có gia tộc nào tồn tại một mình.

Giữa các gia tộc đều được liên kết với nhau bằng các cuộc hôn nhân.

Ngoài gia tộc Lý Thị ở Trường An, gia tộc lớn xếp thứ hai là gia tộc Doanh Thị.

Gia tộc Doanh Thị bắt đầu từ thời nhà Tần.

Bọn họ từng là giới hoàng tộc quyền quý.

Sau khi nhà Tần sụp đổ, bị nhà Hán đàn áp mạnh mẽ.

Toàn bộ gia tộc phải ẩn mình trong núi sâu rừng già.

Phải mất hàng trăm năm sau mới dám lộ diện.

Gia tộc Doanh Thị vẫn luôn bị gia tộc Lý Thị ở Trường An đàn áp.

Bọn họ là gia tộc trong top đầu, nhưng trước mặt gia tộc Lý Thị ở Trường An thì vẫn không thể nào ngóc đầu lên được.

Dù bọn họ làm gì cũng đều bị gia tộc Lý Thị ở Trường An cản trở.

Lúc này, tronng biệt thự tổ tiên của gia tộc Doanh Thị.

Người đứng đầu nhà họ Doanh, Doanh Tập ngồi ở vị trí chính giữa, mặt mày xa xẩm.

Có hai người đàn ông trung niên đang quỳ trước mặt ông ta, cả hai đều đã bị thương.

Cánh tay của một người trong số đó đã bị mềm quặt xuống, trông có vẻ như đã bị người ta đánh tàn phế.

Doanh Tập trầm giọng, cố gắng kiềm chế cảm xúc của mình.

Ông ta lạnh lùng nói: “Hai người ai có thể nói cho tôi biết, rốt cuộc tối qua đã xảy ra chuyện gì?”

“Vì sao cậu ba lại bị nhà họ Lý bắt giữ?”

Hai gã đàn ông trung niên nhìn nhau.

Trong đó có một người can đảm lên tiếng.

“Thưa gia chủ, tối qua cậu ba nhận được lời mời nên đến câu lạc bộ Liệt Hỏa để tham dự bữa tiệc sinh nhật của một người bạn”.

“Bữa tiệc này mời rất nhiều cậu ấm cô chiêu ở Trường An, trong đó có Lý Hàn Thần, cậu năm nhà họ Lý”.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi