HÓA RA ANH LÀ CHÀNG TRAI NĂM ẤY


Dù không biết Lý Phong định làm gì, nhưng Hứa Hạo Nhiên đã làm theo lời anh, mua hai hộp thuốc lá Trung Hoa.

Sau khi đưa hai hộp thuốc Trung Hoa qua, thái độ của ông ta quay ngoắt 180 °.

Ông ta mỉm cười kéo Lý Phong và Hứa Hạo Nhiên ngồi xuống.

"Cậu trai, hai người đến đây để livestream mấy thứ kinh dị phải không?" Lý Phong và Hứa Hạo Nhiên nhìn nhau.

Hứa Hạo Nhiên vội hỏi: "Chú! Làm sao chú biết được?" Ông già châm một điếu thuốc Trung Hoa và cười.

"Trường của chúng tôi vậy mà nổi tiếng đấy".

"Lâu lâu lại có một nhóm thanh niên như các cậu tới đây, cầm điện thoại di động livestream mấy thứ kinh dị?" "Tôi nói mấy người trẻ tuổi các cậu! Làm cái gì tốt đẹp không làm, lại đi làm mấy chuyện nguy hiểm như vậy".

Hứa Hạo Nhiên cũng biết một chút về livestream kinh dị.

Cái gọi là livestream kinh dị chính là mấy người trẻ tuổi rảnh quá, không có gì làm.

Cầm theo điện thoại di động đến một số nơi đã xảy ra các sự kiện siêu nhiên.

Sau đó livestream.

Trên thực tế, toàn bộ buổi livestream sẽ không xuất hiện con yêu ma quỷ quái nào cả.

Nó chỉ là một dạng khác của trò chơi thám hiểm, tập trung vào tâm lý con người.

Lý Phong trầm mặc ngồi ở bên cạnh, cuối cùng hỏi.

"Chú à, trường này có chuyện gì thật sự kì quái xảy ra không?" "Đương nhiên là có rồi, nếu như chưa từng xảy ra, thì tôi còn khuyên hai cậu làm gì?" "Tôi nói cho các cậu biết, đừng nhìn trường học chúng tôi gió êm sóng lặng hiện giờ".

"Khi trời tối, trường học của chúng tôi rất u ám.

Chuyện gì cũng có thể xảy ra đấy".

"Hai người nghe lời khuyên của tôi, đừng đi vào nữa".


"Tôi nhớ hai tháng trước, có hai thanh niên không biết thế nào lại đi leo vào trường từ cửa sau và đến phòng thí nghiệm để livestream kinh dị vào ban đêm".

"Kết quả là sau khi vào, họ không bao giờ đi ra nữa".

"Khi chúng tôi tìm thấy họ vào ngày hôm sau, họ đã ngất xỉu trong nhà vệ sinh của phòng thí nghiệm".

"Một người trong hai thanh niên này bị sốc nặng, tôi nghe nói dường như điên rồi".

"Còn người còn lại giờ vẫn nằm trong bệnh viện, chưa tỉnh lại".

Lý Phong tiếp tục hỏi.

"Chú, dù sao cháu cũng rảnh, chú nói thêm cho chúng cháu biết về trường này đi".

Có hai hộp thuốc lá Trung Hoa trước mặt, ông già không dễ gì từ chối.

Vì vậy, ông ta hút một điếu thuốc và kể cho Lý Phong nghe về những gì đã xảy ra trong ngôi trường này.

Theo lời kể của ông ta, ngôi trường này vốn là trường Trung học cơ sở số 7 Trường An.

Hơn hai mươi năm trước, một chuyện kinh hoàng đã xảy ra trong tòa nhà thí nghiệm của trường.

Vào một đêm, một nữ giáo viên mang thai đã sinh con một mình trong nhà vệ sinh của tòa nhà phòng thí nghiệm.

Sau đó, nữ giáo viên cắt cổ tay trong nhà vệ sinh rồi tự tử.

Khi cô ấy chết, đứa con trong tay cô ấy vẫn còn ấm.

Nhưng người phụ nữ quét dọn nhà vệ sinh ngày hôm sau đã tìm thấy hai xác chết, một lớn và một nhỏ, trong nhà vệ sinh.

Kể từ ngày đó, nhiều chuyện kì quái đã xảy ra trong phòng thí nghiệm của trường.

Ngay cả ban ngày khi học sinh đi vệ sinh trong phòng thí nghiệm, họ cũng sẽ gặp những chuyện đáng sợ.

Ví dụ, khi ngồi xổm trong nhà vệ sinh, liền nhìn thấy một bàn tay thò ra từ dưới hố.

Có người xả nước trong nhà vệ sinh, nhưng thứ chảy xuống không phải nước, mà là máu đỏ tươi.

Giờ tự học buổi tối, có người thấy một người phụ nữ ở hành lang ôm một đứa trẻ.

Dần dần, nhiều người đều có thể nghe thấy tiếng trẻ con khóc.

Ngoài ra còn có tiếng hát ảm đạm của phụ nữ dỗ trẻ con.

Nghe đến đây, Hứa Hạo Nhiên bất giác toàn thân rùng mình.

Cậu ta phát hiện ra rằng toàn bộ bàn tay của mình đã nổi hết da gà.

Hứa Hạo Nhiên rụt cổ lại.

"Chú! Đừng nói mấy thứ đáng sợ như vậy chứ? Trên đời này làm gì có mấy chuyện như vậy?" Ông già khịt mũi: "Có tin hay không là tùy các cậu".

"Dù sao tôi cũng đã nói rồi, nếu hai cậu đi vào mà gặp rắc rối thì đừng trách tôi không nói trước".

Nói xong, ông già cầm lấy chiếc ghế đẩu nhỏ và đi về phía phòng trực ban.

Đi được vài bước, ông ta dừng lại và hơi xoay người.

Lúc này, trên mặt lông già hiện lên một nụ cười rất kỳ quái.


"Nếu hai người thực sự muốn gặp loại chuyện đó".

"Tôi khuyên các cậu nên đợi sau 9:00 tối hẵng đến tòa nhà phòng thí nghiệm".

Khi ông già đi rồi, Hứa Hạo Nhiên nuốt nước bọt nói với Lý Phong.

"Anh rể, hai chúng ta sẽ không tới tòa nhà thí nghiệm kinh khủng kia vào nữa đêm đấy chứ?" Lý Phong cười nhìn Hứa Hạo Nhiên: "Sao em lại sợ thế?" "Anh đùa em chắc, em mà sợ gì?" "Thế thì, sau chín giờ chúng ta lại đến".

Nói xong, Lý Phong nắm lấy cổ áo Hứa Hạo Nhiên, hai người bước nhanh rời đi.

Sau khi hai người rời khỏi trường học.

Ông già ngồi trong phòng thường trực hút thuốc, khoanh chân.

Nhìn thấy hai người rời đi, trên mặt lộ ra một nụ cười nham hiểm.

Ông già nói với không khí xung quanh mình.

"Thế nào? Hai thằng này nhìn cũng được, đúng không?" Có giọng nói của một người đàn ông khác trong không khí.

"Thằng lớn đó không chỉ đẹp trai mà máu cũng rất ngon".

"Hì hì, còn tôi thích thằng nhỏ hơn".

Sau khi dứt lời, một tia sáng kỳ lạ lóe lên trong mắt ông già trong phòng trực ban.

!
9:00 buổi tối.

Lý Phong và Hứa Hạo Nhiên dễ dàng trèo qua bức tường ngoài trường học.

Sau khi tiếp đất, Hứa Hạo Nhiên bất giác rùng mình.

Lúc trước đến đây, Hứa Hạo Nhiên cảm thấy trường học này rất an tĩnh.

Bây giờ sau khi trời đã tối, cậu ta lại cảm thấy bầu không khí và môi trường của trường học đặc biệt u ám.

Đèn đường trong trường vẫn sáng.

Nhưng ngay cả khi có ánh đèn này, toàn bộ ngôi trường trông vẫn âm u và lạnh lẽo.

Lý Phong liếc nhìn xung quanh, sau đó nói với Hứa Hạo Nhiên Nhiên: "Nếu em sợ thì cứ đợi ở đây đi".

Tác dụng của phương pháp khích tướng của Lý Phong rất tốt.


Tinh thần của Hứa Hạo Nhiên đột nhiên tăng vọt.

"Anh rể, đừng coi thường em".

"Mặc dù không biết sẽ gặp chuyện gì".

"Nhưng để cứu chị gái, chuyện gì em cũng sẽ làm!" Lý Phong khẽ gật đầu rồi dẫn Hứa Hạo Nhiên nhanh chóng đến tòa nhà phòng thí nghiệm.

Chẳng mấy chốc, hai người đã đến tầng dưới của tòa nhà phòng thí nghiệm.

Đi mãi đi mãi, Hứa Hạo Nhiên cảm thấy như thể cậu ta nhìn thấy một thân ảnh lung lay nơi khóe mắt của mình.

Cậu ta đột ngột quay đầu lại và nhìn sang.

"Hóa ra là một cái cây nhỏ".

Hứa Hạo Nhiên không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

Hai người lúc này bước vào hành lang.

"Cộp cộp!" Bước chân của Lý Phong và Hứa Hạo Nhiên Nhiên vang vọng trên dãy hành lang dài.

Đang đi, Lý Phong đột nhiên dừng lại.

Bởi vì Lý Phong nhanh chóng dừng lại.

Hứa Hạo Nhiên không kịp phản ứng đã đập mạnh vào lưng Lý Phong.

"Anh rể, anh làm sao vậy…" Hứa Hạo Nhiên còn chưa kịp nói xong, Lý Phong đã ra hiệu cho cậu ta im lặng.

"Đừng nói gì, nghe đi".

.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi