"Đừng nói nhảm nữa, nếu còn nói nữa, tao đấm cho nát mặt ra đấy”.
Để bảo vệ nhân viên của mình, mặc dù vô cùng sợ hãi, Hứa Mộc Tình đã cất bước, đi theo những tên lưu manh này ra khỏi phòng họp.
Hứa Mộc Tình bị một đám người lạ mặt bắt đi, Trương Hiểu Bình vội vàng chạy về phía căn phòng nhỏ nơi Lý Phong đang ở.
Vừa mở cửa, cô ấy liền phát hiện ra Lý Phong không có ở trong phòng.
Trương Hiểu Bình nhanh chóng bấm số gọi cho Lý Phong.
Lúc này Lý Phong và Hứa Hạo Nhiên đang ngồi ăn trong một quán nhỏ.
Ngoài ra còn có một món đồ mang đi được gói ở bên cạnh Lý Phong, đó là bữa ăn khuya mà anh đã đặc biệt chuẩn bị cho Hứa Mộc Tình.
"Anh Phong, anh Phong không ổn rồi, tổng giám đốc bị một nhóm lưu manh bắt đi rồi!"
“Rắc!”, tay Lý Phong nắm chặt, màn hình điện thoại đột nhiên vỡ vụn.
Giọng anh trầm và nghe như tiếng dã thú.
"Có biết biển số xe không?"
"Tôi sẽ đến phòng giám sát để xem rồi cho anh biết biển số xe!"
"Rừm! Rừm! Rừm!"
Động cơ xe gầm rú như một con mãnh thú.
Dưới sự phản chiếu của ngọn đèn đường vàng mờ, chiếc Mercedes-Benz phóng đi như bay.
Hứa Hạo Nhiên nhanh chóng lấy điện thoại di động ra và bấm số gọi cho Lưu Đức Luân.
"Anh Lưu, chị tôi bị bắt rồi!"
“Cái gì!?”, Lưu Đức Luân, người đang nằm thoải mái trên ghế massage, vội vàng bật dậy.
Khuôn mặt của anh ta không ngăn được sự ngạc nhiên và hoàng sợ!
Ai ở cái Đông Hải này lại to gan thế chứ? Ngay cả người phụ nữ của đại ca cũng dám bắt đi!?
Lớn chuyện rồi! Lớn chuyện rồi!
Lưu Đức Luân thậm chí còn không có thời gian để mặc quần áo, c ởi trần lao ra khỏi phòng massage.
Cho đến nay, Lưu Đức Luân vẫn không rõ thân phận thực sự của Lý Phong.
Nhưng ở với Lý Phong càng lâu.
Anh ta càng cảm thấy Lý Phong sâu không lường được!
Không có gì phải nghi ngờ về tình cảm của Lý Phong dành cho Hứa Mộc Tình.
Thậm chí có thể nói rằng tất cả những gì anh làm đều là vì Hứa Mộc Tình.
Bây giờ có ai đó đã bắt cóc Hứa Mộc Tình, điều đó có nghĩa là gì!?
Nhỡ Hứa Mộc Tình mà bị thương, thì Đông Hải sẽ phải đối mặt với một trận động đất!
Không, nó còn kinh hoàng hơn cả một trận động đất!
Đó là một cơn sóng thần! Loại hủy diệt thế giới!
Lưu Đức Luân không dám nghĩ nữa.
Anh ta phải tìm ra Hứa Mộc Tình! Càng sớm càng tốt!
Trong khi một đám người đang tìm kiếm Hứa Mộc Tình, thì có người đang tìm kiếm Miêu Tử Hào.
Đó là anh trai của Miêu Tử Hào, Miêu Lạc.
Miêu Lạc ban đầu đã cử một nhân viên có năng lực đến Đông Hải để thiết lập quan hệ đối tác hợp tác cùng có lợi với tập đoàn Lăng Tiêu.
Mãi đến tối hôm nay, anh ta mới biết được nhân viên này vẫn chưa tới Đông Hải.
Hỏi ra mới biết, người thay cậu ta đến Đông Hải hóa ra là người em cùng cha khác mẹ của anh ta.
Miêu Lạc còn lạ gì tính tình của Miêu Tử Hào nữa.
Biết Miêu Tử Hào đã đến Đông Hải, Miêu Lạc lập tức bảo tài xế lái xe lao tới.
Miêu Lạc đi tìm thư ký của Miêu Tử Hào trước, lôi cậu ta ra khỏi một quán bar.
"Em trai của tôi đâu?"
"Cậu cả, đừng lo lắng, cậu hai không gây chuyện gì đâu, cậu ấy chỉ tìm một người đẹp, vào phòng khách sạn tán gẫu, nói chuyện làm ăn thôi”.
"Làm ăn cái gì mà làm ăn? Nó mà nói chuyện làm ăn với phụ nữ à?"
Miêu Lạc rõ ràng cảm thấy có gì đó không đúng, vội vàng hỏi.
Thư ký cười nói: "Cậu chủ không biết rồi”.
"Tổng giám đốc tập đoàn Lăng Tiêu là một đại mỹ nhân đấy”.
"Cậu hai của chúng ta nhìn liếc qua đã thích rồi. Tối nay hai người ở trong khách sạn, nói chuyện với nhau để thắt chặt mối quan hệ ấy mà”.
“Đậu má!”, Miêu Lạc giơ tay tát một cái.
Nửa khuôn mặt của thư ký hằn lên năm dấu tay đỏ ửng!
Miêu Lạc là đã từng tận mắt chứng kiến công tử nhà họ Hoàng ăn chơi chác táng bị Lý Phong đánh gãy chân.
Nguyên nhân là vì Hoàng Du Quảng đã đùa giỡn với vợ của Lý Phong.
Tổng giám đốc tập đoàn Lăng Tiêu là vợ của Lý Phong!
Người phụ nữ này, Miêu Lạc này đã gặp rồi, cô không phải loại người dễ dãi, quan hệ tùy tiện với đàn ông!