HÓA RA ANH LÀ CHÀNG TRAI NĂM ẤY


Cậu nhóc không nói gì mà trực tiếp đẩy Hứa Hạo Nhiên ra rồi đi thẳng vào nhà, điều này khiến Hứa Hạo Nhiên rất khó chịu.

Hứa Hạo Nhiên đi "rầm rầm" vòng lại trước mặt cậu nhóc, giơ nắm đấm lên, thản nhiên nói: "Cậu kia, nhân lúc tôi còn đang nói chuyện tử tế với cậu, thì mau cút ra ngoài đi! Nếu không, đừng trách nắm đấm của tôi không khách khí đấy".

Tuy nhiên, cậu trai trẻ tuổi như không nhìn thấy tiếng kêu gào khiêu khích của Hứa Hạo Nhiên, cậu ta một mực đi vào trong, vừa đi vừa nhìn đông nhìn tây.

Tina nghe thấy tiếng động từ trên lầu đi xuống, nhìn thoáng qua người thanh niên, gần như ngay lập tức, cô ấy gọi tên người thanh niên đó: "Lý Tiêu Vân, sao cậu lại ở đây?"
Tina vừa dứt lời, Lý Hùng và Hứa Mộc Tình đã mang theo hai túi tã lớn bước vào.

Advertisement
Cặp đôi nhìn thoáng qua người thanh niên đội mũ lưỡi trai đứng ở giữa sảnh, Lý Tiêu Vân dường như cũng cảm thấy lúc này bố mẹ đang ở phía sau mình, liền từ từ quay mặt lại.

Vào thời điểm sáu con mắt đối diện nhau, ngay cả Lý Tiểu Vân, người đã biết Lý Hùng và Hứa Mộc Tình là bố mẹ ruột của mình, cũng thực sự sửng sốt.

Nhưng ngay sau đó, cậu ta đã trở lại biểu hiện bình thường của mình.

Lý Tiêu Vân bước tới chỗ Hứa Mộc Tình, lịch sự bắt đầu giới thiệu bản thân: "Mẹ, con tên là Lý Tiêu Vân, con là cháu trai của em mẹ".


"Này nhóc, cậu nói nhảm gì vậy? Chị gái tôi và anh rể tôi làm gì đã có con, lấy đâu ra đứa con lớn đùng như cậu, cút cút cút, mau cút đi!"
Đồ ngốc Hứa Hạo Nhiên xù hết cả lông lên, xắn tay áo bước đến định ném Lý Tiêu Vân ra ngoài.

Tuy nhiên, lúc này Tina đã kịp thời chạy xuống cầu thang, chặn trước mặt Hứa Hạo Nhiên.

Lý Tiêu Vân cười với Tina.

Trên thực tế, Tina đã biết Lý Tiêu Vân từ lâu.

Nhưng cô ấy không biết rằng Lý Tiêu Vân và Lý Hùng có quan hệ cha con.

Ngay từ khi ở Ba Tư, Tina đã vô tình gặp Lý Tiêu Vân, khi đó, cậu ta giống như một người ăn xin ở ven đường, đang giành ăn với một con chó hoang trên phố.

Vốn dĩ một kẻ có địa vị thấp như Lý Tiêu Vân không thể lọt vào mắt xanh của công chúa Tina của Ba Tư.

Nhưng chỉ vì hai người họ vô tình nhìn nhau, Tina cảm thấy ánh mắt của cậu ta rất giống Lý Hùng.

Yêu ai yêu cả đường đi lối về, Tina liền đưa Lý Tiêu Vân, một kẻ ăn xin, về cung điện Ba Tư.

Mãi về sau, cô ấy cử người đi điều tra thân thế của Lý Tiêu Vân mới phát hiện cậu ta chỉ là một đứa trẻ mồ côi bị bỏ rơi, không có quan hệ gì với Lý Hùng, vì vậy cô ấy không bao giờ hỏi bất cứ điều gì về cậu ta nữa.

Nhưng chưa bao giờ tưởng tượng được rằng bản thân sẽ gặp lại cậu thiếu niên này ở Ninh Châu này.

Mấu chốt là người thanh niên này thực sự gọi Hứa Hạo Nhiên là cậu, điều này khiến cô ấy không khỏi băn khoăn không biết người thanh niên trông cực kỳ giống Lý Hùng này có thật sự có quan hệ huyết thống với Lý Hùng không?
"Anh à, có phải anh sinh con với người phụ nữ khác ở bên ngoài không, cậu ta là con ngoài giá thú sao?"
Ngay khi Tina nói câu này, Lý Hùng, khuôn mặt vốn bình thản bất giác nhảy dựng lên vài cái, anh thốt lên không chút suy nghĩ: "Làm sao có thể? Cả đời này anh sẽ chỉ có con với Tình Tình thôi".

Nghe thế, không chỉ sắc mặt của Lý Tiêu Vân thay đổi, mà ngay cả Tina và hai cô gái Cố Ngôn Hi và Raven đang xuống lầu cũng thay đổi.

Trên thực tế, dưới mái nhà bốn người phụ nữ sống chung, họ có thể cảm nhận rõ ràng rằng Lý Hùng vẫn chỉ luôn hướng về một mình Hứa Mộc Tình.

Về phần ba cô gái, họ chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa của Lý Hùng, không có bất kỳ mối quan hệ thân mật thực chất nào.


Hứa Hạo Nhiên lúc này mặt dày đi đến bên cạnh Lý Hùng, nói nhỏ vào tai Lý Hùng: "Anh rể, chỉ có hai chúng ta, anh nói thật đi, thằng nhóc này có phải là con của anh không?"
"Nhìn mấy người phụ nữ trong phòng này, họ đều là những người không dễ đối phó đâu.

Anh suy nghĩ kĩ trước khi trả lời nhé".

Lý Hùng chớp mắt hai lần rồi nhìn Hứa Hạo Nhiên chằm chằm.

"Anh rể, anh nhìn em thế làm gì? Em sởn cả tóc gáy rồi đây này.

Đây không phải chuyện em gây ra nhé, mà là thằng nhóc này đột nhiên xuất hiện làm xáo trộn sự ổn định và đoàn kết của gia đình chúng ta".

Đối với đứa em vợ ngốc nghếch này, Lý Hùng đúng là cạn lời.

Tuy nhiên, cậu ta nói cũng có lý, đúng là cậu nhóc đột nhiên xuất hiện này có phần ảnh hưởng đến sự ổn định và đoàn kết của gia đình họ.

Gần như ngay lập tức, khuôn mặt tươi cười nham hiểm của Hứa Thiên Tứ hiện trong tâm trí Lý Hùng như phản xạ có điều kiện, anh không cần nghĩ cũng biết, phía sau hẳn là Hứa Thiên Tứ giở trò.

Chỉ là, Lý Hùng có chút không hiểu, Hứa Thiên Tứ đang âm mưu cái quái gì vậy? Tại sao lại làm thế này?
Liễu Ngọc Phân đang ở trong bếp, nhìn thấy mọi thứ từ đầu đến cuối, bà ấy chạy đến chỗ Lý Tiêu Vân, nhìn vòng quanh Lý Tiêu Vân từ trái qua phải.

Sau khi đi tới đi lui mấy lần, cuối cùng, bà ấy đứng trước mặt Lý Tiêu Vân, nghiêm nghị hỏi: "Cậu thật sự là cháu ngoại của tôi sao?"
Thực ra, Liễu Ngọc Phân đã muốn ôm cháu trai từ lâu, nhưng con gái bà lại đam mê sự nghiệp, con rể thì lại nghe vợ một vành, Hứa Mộc Tình không muốn sinh con, như vậy Lý Hùng đương nhiên sẽ thuận theo cô.


Cũng như những người thuộc thế hệ lớn tuổi, chắc hẳn họ đều mong sớm có con cháu nối dõi tông đường, để dòng họ tiếp tục phát triển từ đời này sang đời khác.

Ngoài ra, kể từ trận mưa sao băng lần trước, Liễu Ngọc Phân đã sở hữu siêu năng lực, nhiều người xung quanh cũng đã trải qua một số thay đổi kỳ lạ.

Vì vậy, Liễu Ngọc Phân không ngạc nhiên về sự xuất hiện đột ngột của một đứa cháu trai trẻ tuổi ngoài ý muốn.

Vì theo bà ấy, thế giới rộng lớn nên không có là không thể.

Nếu không, người giống hệt Lý Hùng này, ngoài quan hệ bố con với Lý Hùng ra, Liễu Ngọc Phân không nghĩ được cái gì khác?
Đột nhiên, điện thoại di động của Hứa Mộc Tình vang lên, cô nghe điện thoại rồi nói với Lý Hùng: "Công ty có chuyện, em đi ra ngoài trước, mọi thứ ở nhà anh liệu mà làm nhé".

Nói xong, cô lên lầu cầm túi xách, đi thang máy xuống ga ra dưới tầng hầm, trực tiếp lái xe rời đi.

Lý Hùng không yên tâm Hứa Mộc Tình một mình đến công ty, đá Hứa Hạo Nhiên đang ở bên cạnh mình một cái: "Em cùng chị gái đến công ty xem có giúp được gì không?"
"Anh rể đừng có thế nhé, chị gái của em có thể giải quyết ổn thỏa việc của công ty, không cần anh…"
Nhưng mà Hứa Hạo Nhiên mới nói được nửa câu, đã bắt gặp ánh mắt sắc bén của Lý Hùng, cậu ta không khỏi rụt cổ lại, lập tức đổi giọng: "Em đi là được chứ gì?".


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi