HÓA RA TÔI LẠI GIÀU ĐẾN VẬY


“Xin chào thiếu gia, tôi tên là An Ninh, sau này tôi sẽ chịu trách nhiệm về tất cả sinh hoạt hàng ngày của cậu.” An Ninh mặc đồ hầu gái, hơi cúi đầu chào Vương Thành, biểu cảm đáng yêu như thiếu nữ trong truyện tranh.
Có một cô hầu gái xinh đẹp và dễ thương phục vụ anh, sau này cuộc sống của Vương Thành chỉ nghĩ thôi cũng thấy thật tuyệt vời!
“Vào đi, đúng lúc tôi đang đói, giúp tôi nấu ăn trước.” Vương Thành dẫn cô vào, vừa lúc đói bụng, anh kêu cô nấu một bữa trước.
“Vâng, thiếu gia!” Sau khi An Ninh để hành lý xuống liền chạy vào phòng bếp.
Còn Vương Thành thì buồn chán ngồi trên sô pha, kiểm tra điện thoại di động, nhấp vào Weibo, muốn xem vị hôn thê đại minh tinh Tiêu Mộc Nghiên của anh thế nào.
“Không biết gần đây cô ấy có phát hành bài hát nào mới không?”
Vương Thành tìm thấy Tiêu Mộc Nghiên bằng một lượt tìm kiếm nhanh trên Weibo, sau khi nhìn thấy cô có hơn mười triệu fan, anh có chút choáng váng, mặc dù biết cô rất nổi tiếng, nhưng sau khi nhìn thấy lượng fan đông đảo của cô, anh cũng hơi ngạc nhiên.
“Trong tương lai nếu mình kết hôn với cô ấy, người hâm mộ của cô ấy sẽ nghĩ gì?”
Vương Thành kiên nhẫn bắt đầu tra cứu Weibo trước đây của Tiêu Mộc Nghiên, hầu hết đều được đăng trên một số đồ ăn và ảnh tự chụp, cũng như nội dung liên quan đến việc ghi âm và ca hát.

Tuy Tiêu Mộc Nghiên là con gái của tập đoàn Tiêu thị, mang vẻ đẹp trong sáng thuần khiết trời phú nhưng dựa vào ngoại hình và tài năng trong làng giải trí, cô không có bất cứ scandal hay tì vết nào, tuyệt đối là một dòng nước trong vắt trong làng giải trí.

Cô cũng là một ca sĩ tài năng ở lĩnh vực sáng tác và ca hát.
"Rõ ràng có thể dựa vào cha để sống nhưng lại dựa vào ngoại hình và tài năng của mình để nổi tiếng." Vương Thành dần có cảm tình với vị hôn thê này.

Không chỉ xinh đẹp mà còn rất tài năng, cô ấy được coi là nữ thần quốc dân.
Khóe miệng Vương Thành khẽ nhếch lên, lướt qua vài bài đăng trên Weibo của cô, đột nhiên, bài đăng trên Weibo mới nhất về buổi biểu diễn khiến anh chú ý.
“Tháng sau, sẽ có một buổi hòa nhạc ở thành phố Thanh Thủy.

Đây có thể là một cơ hội tốt.” Vương Thành nghĩ nhân cơ hội buổi biểu diễn để gặp cô.

Tuy cha mẹ nói anh và Tiêu Mộc Nghiên đã có hôn ước nhưng trước khi kết hôn, ít nhất cũng nên gặp nhau.
Duyệt Weibo xong, An Ninh đã chuẩn bị xong bữa ăn, Vương Thành đóng Weibo lại đi vào bếp, định nếm thử món ăn do cô hầu gái đáng yêu này làm.
“Thiếu gia, đồ ăn đã chuẩn bị xong, anh dùng thong thả.” An Ninh ngoan ngoãn đem đồ ăn đưa cho Vương Thành, sau đó nhìn anh đầy mong đợi.
Vương Thành ngồi xuống, nhìn lướt qua, thấy trên bàn bày ra ba món và một canh, sườn xào chua ngọt, cá chép om dưa, bắp cải khô và canh trứng cà chua.
Những món ăn này trông rất bắt mắt và hấp dẫn khiến Vương Thành chảy nước miếng.
“Nhìn rất ngon, để tôi thử xem.” Vương Thành nếm thử món sườn xào chua ngọt, chua chua ngọt ngọt, thịt mềm, còn ngon hơn sườn xào chua ngọt ở nhà hàng.
“Món này rất ngon, cô cũng ngồi xuống ăn chung đi.”

Vương Thành gật đầu, rất hài lòng với hương vị của bữa ăn, anh cũng muốn An Ninh ngồi xuống cùng ăn, nhưng cô lại lắc đầu kiên quyết nói rằng người giúp việc không thể ăn cùng bàn với chủ.
“Được rồi!” Vương Thành bất lực, xem ra An Ninh đã trải qua khóa huấn luyện giúp việc chuyên nghiệp nên cũng không ép buộc.

Vừa vặn anh đang đói nên ăn ngấu nghiến.
Nhìn thấy Vương Thành ăn không có hình tượng như vậy, An Ninh che miệng cười thầm nhưng rất nhanh liền lấy lại vẻ mặt đáng yêu.
“Đúng rồi, An Ninh, nghe quản lý Lâm nói, cái gì cô cũng biết đúng không?” Vương Thành đang ăn dở nửa chừng đột nhiên nhớ tới hỏi.

"Dạ, tôi trải qua khóa huấn luyện nữ giúp việc chuyên nghiệp.

Chủ tịch Trần đã lựa ra trong một nghìn người giúp việc chuyên nghiệp và lại người xuất sắc nhất, có thể đáp ứng mọi nhu cầu sinh hoạt của thiếu gia." Khuôn mặt nhỏ nhắn của An Ninh nghiêm túc nói, đôi mắt to thể hiện vẻ tự tin.
Vương Thành nghe An Ninh nói xong hơi kinh ngạc, không ngờ An Ninh lại được chọn từ một ngàn người giúp việc chuyên nghiệp, xem ra Trần Hạo Thành rất chiếu cố anh.
“Vậy thì cô biết làm gì?” Vương Thành thực sự tò mò người được gọi là người giúp việc toàn diện thì có thể làm được gì.


Được một người giúp việc có một không hai như vậy phục vụ thực sự không phải là điều mà người bình thường có thể làm được.
"Ngoài nấu ăn, tôi còn làm việc nhà, làm vườn, bảo quản đồ cổ quý giá, xoa bóp, chơi piano cổ tranh, biết ba ngoại ngữ và nhiều vai trò khác nữa, v.v." An Ninh liệt kê một danh sách dài những kỹ năng cô biết, dừng lại một lúc An Ninh đỏ mặt thì thào.
"Chỉ cần thiếu gia có nhu cầu, tôi đều có thể đáp ứng! Chỉ có một vài chuyện, tôi không có kinh nghiệm"
Vương Thành sững sờ, không ngờ An Ninh lại có nhiều kỹ năng sống như vậy, cô đúng là một hầu gái hiếm có.
"Vậy cô giúp tôi đặt vé cho buổi biểu diễn của Tiêu Mộc Nghiên ở thành phố Thanh Thủy vào tháng tới.

Dù tốn bao nhiêu tiền cũng phải mua một vé." Vương Thành nghĩ nghĩ rồi giao nhiệm vụ gian nan giành vé cho cô.
“Không thành vấn đề, thiếu gia.” An Ninh sốt sắng đáp.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi