HOA SƠN TIÊN MÔN

Kim Đồng Ưng mạnh mẽ vọt xuống ốc đảo, khi sắp tới nơi mới giảm tốc độ, cuối cùng vững vàng đáp trên mặt đất ốc đảo. Phút chót giảm tốc khiến cuồng phong thổi đứt một gốc cây nhỏ bên cạnh. Ốc đảo này có sông trong vắt, Kim Đồng Ưng tới ốc đảo này uống nước. Kim Đồng Ưng bùm một cái thò đầu vào nước, ùng ục uống, hớp vài ngụm mới giải khát muốn chết.

Lục Nguyên đi sâu vào trong ốc đảo. Tại sa mạc, mỗi một ốc đảo đều rất quý giá, cơ bản đều có người sinh tồn. Ốc đảo là lễ vật lớn nhất ông trời ban cho sa mạc, không ai sẽ lãng phí lễ vật này. Lục Nguyên định đi đổi ít rượu, gần đây ở trên cao uống rượu sắp uống hết mớ rượu cất trong tu la túi rồi, đi tìm rượu rồi nói tiếp. Lục Nguyên tùy ý đi sâu vào trong ốc đảo.

Sâu trong ốc đảo là từng hàng lều bạt. Muốn trong các lều bạt tìm ra thương nhân là kỹ xảo rất đơn giản, nay Lục Nguyên đã học được kỹ xảo này, dù sao bốn tháng trong đại mạc không chỉ chơi thôi.

Thương nhân tất nhiên bán rượu, nhưng giá rượu rất cao, cơ bản gấp vài chục lần Đông Bình tỉnh. Nhưng hết cách, mua thôi, dù gì vàng không có tác dụng quá lớn với hắn. Lục Nguyên trả tiền tại chỗ, tùy tay mua hai mươi cân rượu, ném túi rượu căng phồng vào trong tu la túi.

Sau đó Lục Nguyên nhàn nhã đi dạo trong ốc đảo, nghĩ có nên đi ăn một bữa không. Thực vật trong sa mạc khác hẳn với Trung Nguyên. Thực vật nơi này có đầu dê, thịt dê nướng, uống sữa dê, đồ chay thì có sa thông, nói chung tràn ngập đặc sản dị vực, vị cũng không tệ lắm. Đến sa mạc có thể nhấm nháp món ngon sa mạc coi như không tệ.

Nghĩ tới đầu dê, chuỗi thịt dê, thận dê, đùi dê, bất giác chảy nước miếng.

Chợt nghe tiếng ưng kêu.

Là tiếng Kim Đồng Ưng kêu. Mấy ngày ở chung, Lục Nguyên đã sớm quen tiếng kêu của Kim Đồng Ưng, biết tiếng kêu lúc này tuyệt đối không phải vui vẻ gì. Hắn lập tức không chút do dự vận Vạn Lý Độc Hành thân pháp như tia chớp vọt tới trước. Vạn Lý Độc Hành thân pháp là thân pháp khá nhanh.

Thân pháp này theo tu vi của ngươi tăng cao mà tốc độ ngày càng nhanh. Loại công pháp này chạy trên mặt đất gần như không để lại dấu vết trên mặt đất. Gọi là vạn lý độc hành cũng không đủ.

Rất nhanh hắn đã chạy tới bờ sông.

Nước sông trong veo không ngừng chảy tới trước, kêu róc rách. Nhưng có một cái lưới to đột ngột xuất hiện trói chặt Kim Đồng Ưng. Không biết võng đen là vật gì chế thành, bên trên có tơ khói đen, lấy tu vi sắp luyện khí cửu tầng của Kim Đồng Ưng mà không thể thoát khỏi lưới đen tỏa khói đen, khiến nó không ngừng sắc nhọn kêu.

*Vèo vèo* vài tiếng, dưới đất chui ra một ít yêu ma, Lục Nguyên phát hiện mình bị bao vây.

Dẫn đầu là một Đại A Tu La, bộ dáng như luyện thể kỳ tam tầng. Tộc A Tu La chính là thế, luyện khí kỳ xưng là Tu La, luyện thể kỳ thì xưng là Đại A Tu La. Đại A Tu La bộ dáng giống như Tu La mà Lục Nguyên từng đấu, đều là toàn thân đen thui nhưng đôi mắt thay đổi, từng vòng trắng. Đại A Tu La quả nhiên không đơn giản. Năng lực chiến đấu của Đại A Tu La vượt xa Tu La, chưa nói đến khắp người đều thành binh khí, nhiều bộ phận trên người còn có thể kéo dài, chiêu thức của chúng quái lạ đến cực điểm. Đại A Tu La được xưng là cỗ máy giết người hoàn mỹ, cùng cấp rất ít ai đánh thắng được Đại A Tu La.

Bên cạnh còn có một Sa Ma thô to. Sa Ma này chỉ sợ cao chừng nửa trượng, cao hơn Sa Ma bình thường rất nhiều, không thấp hơn Đại A Tu La bên cạnh. Sa Ma này tu vi cỡ luyện thể kỳ tam tầng.

Bên cạnh hai yêu ma dẫn đầu có rất nhiều yêu ma cấp thấp. Có Tu La luyện khí kỳ, có Sa Ma luyện khí kỳ, còn có loại quái vật Lục Dã Quái. Lục Dã Quái sức chiến đấu không cao cường, bình thường chúng nấp trong ốc đảo, có thể tự động chuyển hóa toàn thân thành màu xanh, rất khó bị phát hiện. Tác dụng lớn nhất của loại quái vật này là điều tra địch tình mặt đất. Yêu ma dưới đất các loại chủng tộc, có bản lĩnh riêng.

- Đây chính là kẻ chỉ huy Kim Đồng Ưng…

- Chắc là vậy. Người này chỉ huy Kim Đồng Ưng đáng chết giết rất nhiều yêu ma đồng loại của chúng ta!

Nghe nói vậy Lục Nguyên rốt cuộc hiểu tại sao bị tìm tới cửa. Hóa ra hắn chém giết quá nhiều yêu ma, mà yêu ma cũng có đầu óc, chỉ số thông minh, cho nên muốn phản kích lại.

Hiện giờ xem ra chúng đã mai phục sẵn tại ốc đảo này, đợi Kim Đồng Ưng xuống dưới uống nước thì phục kích.

Một Lục Dã Quái cất tiếng sắc nhọn nói:

- Ta nhận ra người này! Lúc đó đệ thập phân đường tuyển rất nhiều người mới, ta ngụy trang thành thảm cỏ ở bên cạnh điều tra, người này có đạp trên đầu ta nhưng hắn không chú ý thảm cỏ ta nấp khác với chỗ khác, không phát hiện ra ta. Người này tại thí nghiệm người mới đệ thập phân đường đệ thập phân đà xếp hạng một trăm tám mươi.

- Cái gì? Xếp hạng một trăm tám mươi?

Hiển nhiên yêu ma sinh hoạt tại đây cực kỳ quen thuộc Ngũ Tiên Minh đệ thập phân đường, chúng đều biết xếp hạng một trăm tám mươi là khái niệm gì.

- Ha ha, xếp hạng một trăm tám mươi!

- Thực lực như vậy cũng dám săn giết chúng ta?

- Đều tại Kim Đồng Ưng đáng chết! Ánh mắt vàng đó có thực lực luyện khí bát tầng, cửu tầng, đã giết một phần phe chúng ta.

- Đúng thế. Người này không có bản lĩnh gì, hôm nay hãy ngược đãi hắn một phen, để hắn biết trời cao đất rộng, hy vọng ở địa ngục hắn biết sám hối!

Nghe nói Lục Nguyên xếp hạng một trăm tám mươi thì yêu ma có mặt đều lớn tiếng cười nhạo. Thì ra chỉ là một vô danh tiểu tốt xếp hạng một trăm tám mươi mà thôi, sớm biết như vậy thì bọn chúng không cần xuất động, chỉ cần bắt Kim Đồng Ưng, tùy tiện mấy Tu La hoặc Sa Ma là có thể giết chết người này.

Bọn chúng to tiếng chế giễu, mấy Sa Ma, Tu La luyện khí kỳ muốn tranh công thì vọt hướng Lục Nguyên, muốn nhanh chóng giải quyết hắn, giành lấy công lao. Tu La thế vọt tới cực nhanh, khi nhào qua thì đôi tay hóa thành vuốt như đao. Sa Ma từ dưới đất lăn qua dấy lên cát bụi đầy trời. Lục Nguyên cười cười, tay đặt trên chuôi kiếm Dưỡng Ngô kiếm. Đúng là muốn tìm chết mà. Tay động, kiếm ra khỏi vỏ, kiếm quang lấp lóe. Tu La nhào tới hóa thành cái xác, cổ họng con Sa Ma cũng thêm lỗ hổng, nằm trên mặt đất máu chảy như suối.

Lại có mấy Tu La, Sa Ma không tin tà tấn công, hoặc trái hoặc phải, hoặc trước hoặc sau, hoặc trên hoặc dưới, mỗi hướng tấn công đủ loại.

Đối mặt nhiều công kích như vậy, Lục Nguyên vẫn không chút để ý. Công kích thế này quá yếu, Dưỡng Ngô kiếm còn chưa vào vỏ tùy ý động, kiếm quang trong cát vàng lóe từng đợt ánh sáng xinh đẹp, kiếm như có linh tính.

Kiếm quang lấp lóe, một kiếm nối một kiếm, mỗi một kiếm hình xuất ra là có một Tu La hoặc một Sa Ma mất mạng, tuyệt không đánh hụt.

Chốc lát sau chỉ có thanh y thiếu niên còn đứng, bên cạnh hơn mười cái xác, máu nhuộm cát vàng.

Đùa cái gì? Thí nghiệm người mới xếp hạng một trăm tám mươi thế mà liên tục ra tay, một kiếm một cái, không chém hụt nhát nào?

Đây mà là xếp hạng một trăm tám mươi?

Nếu đây là thí nghiệm người mới xếp hạng một trăm tám mươi vậy xếp hạng đệ nhất còn lợi hại tới đâu? Yêu ma có qua có lại với đệ thập phân đường bao nhiêu lần, chúng đã sớm điều tra tạng ốc rễ, biết người mới đệ thập phân đường tuyệt đối không có khả năng mạnh đến vậy.

Hiện nay tên nào tên nấy cảm thấy xếp hạng một trăm tám mươi thật là quá gạt người.

Lúc này, yêu ma mới rồi còn kêu gào cười nhạo Lục Nguyên xếp hạng một trăm tám mươi lặng ngắt như tờ, tất cả dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn Lục Dã Quái, nghi nó đã nói sai.

Lục Dã Quái lập tức nói:

- Ta chính mắt thấy hắn nhận thí nghiệm người mới một trăm tám mươi!

Yên tĩnh! Tĩnh như chết!

Sông trong ốc đảo tiếp tục chảy tới trước.

Ngày thu ánh nắng chói chang không chút lưu tình, trong ốc đảo cũng có cảm giác nóng bức.

Cực kỳ yên tĩnh.

Tất cả yêu ma đều thầm mắng thí nghiệm người mới gạt người, người có thực lực như vậy mà mới xếp hạng một trăm tám mươi!?

Đại A Tu La và thủ lĩnh Sa Ma, hai nhân vật luyện thể kỳ tam tầng cùng đứng dậy. Tới lúc này lại để thuộc hạ tấn công thanh y thiếu niên chính là tìm cái chết, chỉ có hai thủ lĩnh ra tay mới được. Đại A Tu La nhoáng người, chớp mắt đã tới đỉnh đầu Lục Nguyên.

Thật nhanh!

Trước kia Lục Nguyên chưa từng đấu với Đại A Tu La, bây giờ mới biết thế nào là Đại A Tu La, nhanh kinh người!

May mắn Lục Nguyên động tác không chậm, phong kiếm ý sẽ khiến kiếm bất giác biến nhanh. Luồng gió chặn trước mặt, thanh đao mỏng trong tay Đại A Tu La cực nhanh đụng vào Dưỡng Ngô kiếm của Lục Nguyên. Hai người cùng lùi ra sau, nhưng rõ ràng, bàn về pháp lực thì Lục Nguyên có vẻ kém chút.

Quả nhiên, pháp lực thắng được. Lúc này Đại A Tu La không lùi ngược lại tiến lên, đao mỏng trong tay chém hướng Lục Nguyên, cùng lúc đó hai tay, chân hóa thành vũ khí đánh xáp lá cà với hắn. Một khi bị Đại A Tu La thì nguy rồi, cùng lúc đó Lục Nguyên cảm thấy chân dưới mềm nhũn, lún xuống.

Pháp thuật thủ lĩnh Sa Ma, "Sa Vi thuật", dùng sa khốn thuật khiến Lục Nguyên không thể nhúc nhích một bước.

Tốt lắm. Kỳ thực lúc mới bắt đầu Đại A Tu La tấn công chỉ là đánh lạc hướng, khiến thủ lĩnh Sa Ma dùng sa khốn thuật ngụy trang, khi Đại A Tu La tấn công thì sử dụng sa khốn thuật.

Đại cục đã định!

Đại A Tu La, sa khốn thuật, hai yêu ma luyện thể tam tầng đều cười. Chúng không thể không đắc ý, pháp lực của thanh y thiếu niên mới rồi giao đấu đã bị thăm dò ra, kém hơn Đại A Tu La một chút, nay bị sa khốn thuật trói chặt không thể động đậy, hai tên Đại A Tu La, thủ lĩnh Sa Ma hợp tác không thắng mới lạ.

Một chiến thuật hoàn mỹ!

Lục Nguyên cũng phát hiện tình cảnh khốn khổ của mình, bị sa khốn thuật vây khốn, chân bị cố định trong hạt cát không thể nhúc nhích.

Vậy không còn cách nào, lấy ra hết bản lĩnh thôi.

Lúc này thủ lĩnh Sa Ma cách Lục Nguyên chưa đến một trượng. Dưỡng Ngô kiếm phun ra kiếm khí trắng xóa kéo thủ lĩnh Sa Ma vào trong kiếm quyển. Bây giờ hắn không thể nhúc nhích, e ngại không phải Đại A Tu La. Mọi người đều nói sức chiến đấu của Đại A Tu La rất khá, nhưng so với hắn đã lĩnh ngộ kiếm ý thì Đại A Tu La không thể dùng pháp thuật không có gì đáng sợ. Sợ là thủ lĩnh Sa Ma núp phía xa dùng pháp thuật kìa. Nay trước tiên cuốn nó vào kiếm quyển đã.

Vốn thủ lĩnh Sa Ma cách Lục Nguyên gần một trượng, cho rằng khoảng cách này là an toàn, kết quả lập tức bị cuốn vào kiếm quyển của hắn, thêm vào kiếm thế tinh diệu, buộc nó muốn lùi khỏi đây cũng không được. Nó muốn chui xuống dưới nhưng ở trong Dưỡng Ngô kiếm kiếm khí, không thể thoát ra.

Đại A Tu La thấy tình hình như vậy, hét một tiếng, xông vào kiếm quyển. Đao mỏng như tia chớp chém hướng Lục Nguyên, muốn chặt đứt kiếm thế của hắn, dựa vào pháp lực siêu cường và tốc độ siêu nhanh khiến kiếm thế của hắn rối loạn.

Thật phiền phức!

Mắt thấy thủ lĩnh Sa Ma sắp ra khỏi kiếm quyển của mình, Lục Nguyên không chút chần chờ sử dụng vân siêu thoát kiếm ý kiếm ý. Khoảnh khắc, đao của Đại A Tu La không tìm thấy đối thủ, trước mắt là mây, ngươi chặt đứt mây thì mây lại lần nữa tập hợp, ngươi có chặt chém cỡ nào thì có tác dụng gì đâu?

Còn về thủ lĩnh Sa Ma, nó phát hiện không thấy hạt cát mà nó trông nhờ vào nhất, toàn bộ đều là trong mây. Nó là Sa Ma, phải nhờ vào lực lượng cát mới được. Nay nó phát hiện dưới lòng bàn chân là một tầng mây mỏng manh, làm gì có cát? Không có cát, nó không cách nào sử dụng pháp thuật.

Nay bọn chúng tựa như đang đấu với mây!

Bạch vân vô tung!

Bạch vân vô hình!

Bạch vân vô ý!

Lúc mới bắt đầu là bạch vân từng chút một tiêu hao pháp lực của thủ lĩnh Sa Ma và Đại A Tu La, vây khốn hai tên. Thủ lĩnh Sa Ma, Đại A Tu La đều kinh nghiệm tràn đầy nhưng chưa từng đánh trận nào khó chịu như vậy, không thấy mặt ai, như là đang đấu với mây trắng!

Chết tiệt! Tại sao trong khoảnh khắc đã biến đổi? Mới rồi vẫn là mây trắng nay thành mây đen cuồn cuộn. Mây đen như mực nước nuốt người vào trong. Thủ lĩnh Sa Ma, Đại A Tu La bị cuốn vào trong mây đen. Mới rồi mây trắng là thủy nguyên, tính chất vây khốn, vậy lúc này mây đen là có tính sát thương.

Mới bị cuốn vào mây đen thì trên người chúng đã có rất nhiều kiếm thương.

Thủ lĩnh Sa Ma, Đại A Tu La đều muốn chạy nhưng ở trong mây đen muốn tìm phương hướng là rất khó khăn, dù trốn cỡ nào cũng không ra được, biến thế nào cũng không thể thoát. Chúng chỉ có thể ở trong mây đen không ngừng bị đâm, bị sát thương. Nguồn truyện: Truyện FULL

- A!!!

Thủ lĩnh Sa Ma chịu hơn mười kiếm thương, máu chảy quá nhiều, bị thương trầm trọng, cuối cùng một kiếm đâm vào trái tim nó. Thủ lĩnh Sa Ma hét thảm một tiếng gục trên mặt đất. Giây phút cuối cùng trước khi chết nó rốt cuộc thấy hạt cát. Khi yêu ma này sắp chết thì vân kiếm ý cũng mất đi tác dụng.

Thủ lĩnh Sa Ma chết, tiếng a hét thảm ảnh hưởng Đại A Tu La không ít. Lẽ ra Đại A Tu La coi như là kinh nghiệm phong phú, không nên bị ảnh hưởng dễ dàng như vậy mới đúng, nhưng trận đánh ngày hôm nay quá lạ lùng, không thấy đối phương mà chỉ thấy đám mây, lại nghe thủ lĩnh Sa Ma chết, trái tim nó rơi xuống đáy cốc.

Mặt khác, Lục Nguyên dùng kiếm pháp càng thong dong hơn. Thủ lĩnh Sa Ma chết, sa khốn thuật trói buộc hắn tất nhiên biến mất, bước chân có thể di chuyển, vung kiếm càng thoải mái, cuốn lấy Đại A Tu La vào trong áng mây đen.

Mây đen rốt cuộc tán đi, Đại A Tu La nặng nề ngã trên mặt đất, máu chảy đầy đất.

Lục Nguyên thở dốc, đây là lần đầu tiên hắn dùng vân siêu thoát kiếm ý kiếm ý đối địch, hoặc nên nói là lần đầu tiên sử dụng siêu thoát kiếm ý lâu như vậy. Lần trước đối đầu Huyết Kiếm Môn Đạo Nhân chỉ có phút cuối hắn mới dùng phong siêu thoát kiếm ý kiếm ý bị thương địch thủ, không bao nhiêu lâu đã giải quyết.

Còn lần này đối phó Đại A Tu La, thủ lĩnh Sa Ma, mất nhiều công sức, cơ bản dùng siêu thoát kiếm ý từ đầu đến cuối. Kết quả hắn phát hiện sử dụng siêu thoát kiếm ý tiêu hao pháp lực khá nhanh, không ngừng bị tiêu hao. Nếu Đại A Tu La có thể chống chọi lâu hơn thì có lẽ hắn không cách nào tiếp tục dùng siêu thoát kiếm ý.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi