HOA SƠN TIÊN MÔN

Sư phụ của gã là chủ ma chi văn minh, cũng là hạng chủ văn minh, nhưng rồi Ma Chi Tử lập tức thấy chủ thái cổ văn minh đầu trọc vạm vỡ.

Chủ thái cổ văn minh âm trầm cười, nói:

- Tiếp tục mắng đi.

Hoang Chi Tử không hiểu gì cả, hai phế vật Kiếm Chi Tử, Ma Chi Tử ở đây làm gì?

Chủ thái cổ văn minh nói:

- Bây giờ xin Mệnh Lý phó chủ văn minh hãy thi triển đoạt vận kỳ thuật.

Mệnh Lý phó chủ văn minh gật đầu, chớp mắt lấy ra la bàn to lớn. La bàn rất là to, bỏ năm người vào trong, la bàn nhanh chóng vận chuyển. Mệnh Lý phó chủ văn minh tay động, Kiếm Chi Tử và Ma Chi Tử bị lão bắt chặt. Hai người chưa kịp phản ứng đã hét thảm, chết trong tay Mệnh Lý phó chủ văn minh.

Hai người cứ thế chết rồi!

Đây chính là hai Khí Vận Thất Tử!

Hoang Chi Tử ngây ngốc, mặc dù gã khinh thường Kiếm Chi Tử, Ma Chi Tử nhưng không nghĩ tới hai Khí Vận Thất Tử chết đi. La bàn di chuyển.

Mệnh Lý phó chủ văn minh hét to:

- Hoang Chi Tử, bây giờ vận thần quy nhất, tâm trầm đan điền, chuẩn bị tiếp nhận khí vận của Kiếm Chi Tử, Ma Chi Tử!

Thì ra đoạt vận kỳ thuật của lão là một loại thuật di chuyển khí vận kỳ diệu, đem khí vận của Kiếm Chi Tử và Ma Chi Tử chuyển lên người Hoang Chi Tử. Hoang Chi Tử biết được rồi thì lòng mừng vui, khí vận càng mạnh thì càng tốt mà. Khí vận liên miên nhập vào người Hoang Chi Tử. Nguồn truyện: Truyện FULL

Chủ thái cổ văn minh hét to:

- Bây giờ hoàn thành bước cuối trùng kích nửa bước văn minh cảnh đi!

Hiển nhiên thái cổ văn minh muốn dùng hết lực lượng khiến Hoang Chi Tử trùng kích nửa bước văn minh cảnh. Hoang Chi Tử thầm cười như điên, mình không uổng là kỷ nguyên chi tử, mặc dù ngẫu nhiên ngoài ý muốn thua trong tay Lục Nguyên nhưng lập tức khí vận bùng phát, thực lực tăng nhiều, có một cổ văn minh dốc hết lực lượng giúp mình tăng lên tới văn minh chi cảnh. Lục Nguyên à, những điều này ngươi không thể so sánh, ta là siêu cấp văn minh nhị đại còn ngươi chỉ là đồ đê tiện.

Hoang Chi Tử nhe răng cười. Lục Nguyên, lần sau gặp ta chắc chắn là văn minh cảnh, ngươi sẽ bị ta bóp nát.

Chủ thái cổ văn minh và Mệnh Lý phó chủ văn minh xì xầm bàn chuyện.

Trên Thiên Bảng Ngọc Bia.

Thần thức của Lục Nguyên vẫn ở trong tân kiếm thế giới, đang định rời khỏi đây.

Sư Phi Tiên kêu lên:

- Chờ đã!

Lục Nguyên khựng lại.

- Ta luôn tự lập, Phi Tiên không thích thiếu ai, cho dù đối với Lục sư huynh ngươi cũng là như vậy, nhưng một lần này Phi Tiên thiếu ngươi rất nhiều.

Sư Phi Tiên nhìn Lục Nguyên, lạnh nhạt nói:

- Nhưng bây giờ ta chỉ là đại đạo cảnh, ngươi là đỉnh cao đại đạo cảnh lập tức xông văn minh cảnh. Phi Tiên không có gì đáp lại người, cho nên chỉ đành đưa ra hai phần văn minh thần hoa của mình.

Lục Nguyên lắc đầu, nói:

- Cái này không cần, ta cứu ngươi là vì ngươi là người trong kiếm đạo, là sư muội của ta.

Sư Phi Tiên lạnh lùng đáp:

- Phi Tiên không thói quen thiếu nhân tình.

Nghe Sư Phi Tiên nói vậy thì Lục Nguyên ngẫm nghĩ một lúc, đồng ý:

- Cũng được, hôm nay ngươi đưa hai phần văn minh thần hoa cho ta, đợi khi ta xông văn minh cảnh rồi sẽ cố gắng tìm ra các loại tài nguyên giúp ngươi tu thành văn minh cảnh để trả lại hỗ trợ ngày hom nay.

Sư Phi Tiên vén tóc sang bên lộ ra gáy ngọc. Lục Nguyên ấn tay vào cổ nàng, cảm xúc mềm mại. Lục Nguyên không khách áo, rút ra văn minh thần hoa trong người nàng, nó giống hệt như của Loan Loan, đều là tinh thể tỏa ánh sáng rực rỡ. Tinh thể hình sáu góc khá là xinh đẹp, mỗi một luồng ẩn chứa vô tận thiên đạo.

Lục Nguyên thầm nghĩ, bây giờ mình có nắm chắc trùng kích nửa bước văn minh cảnh rồi. Sư Phi Tiên là Loan Loan cống hiến cho văn minh thần hoa tổng cộng tăng hai phần hy vọng xông văn minh cảnh, cầm chi văn minh có thể tăng một phần hy vọng, văn minh chi thư tăng năm phần mười hy vọng. 'Bách Bại Chân Kinh' bây giờ mình luyện được hơn một nửa, chắc có một hai phần mười xác suất. Vậy bây giờ giờ vào vật ngoài xác suất trùng kích nửa bước văn minh cảnh của mình tổng cộng hơn ba phần chưa tới bốn, tỷ lệ cũng khá cao rồi.

Hoặc là mình có thể ngẫm nghĩ xem thử trùng kích nửa bước văn minh cảnh một lần. Lục Nguyên khoanh chân ngồi thầm vận thần thông, cảm ứng minh minh thiên cơ. Lần cảm ứng minh minh thiên cơ này hắn phát hiện nếu bây giờ trùng kích nửa bước văn minh cảnh thì cơ bản thất bại. Xem ra chưa phải là lúc trùng kích nửa bước văn minh cảnh, nên kéo dài lâu chút nữa.

Lần này tranh chiến Thiên Bảng mình có được rất nhiều lợi ích, có thêm hai phần khả năng trùng kích nửa bước văn minh cảnh, hơn nữa thu hai văn minh chi thể vào tay. Hai người này rất có khả năng trùng kích nửa bước văn minh cảnh, sau này mình phục hưng kiếm đạo sẽ tăng lên hai cao thủ.

Lục Nguyên phát hiện Sư Phi Tiên và Loan Loan kình nhau, hai người dường như đã thói quen đối địch rồi. Lục Nguyên lấy công pháp đám người hắn từng giết như Ngọc Hoàng Đại Đế, Phương Đồ ra chỉnh lý, giơ tay lên xuất hiện một tàng thư các.

Lục Nguyên nói:

- Hai ngươi bình thường có thể đi tàng thư các xem các loại công pháp.

Lục Nguyên lại giơ tay xuất hiện mấy chỗ, bên trong có rất nhiều quái thú, đều là Lục Nguyên tùy tay tạo ra. Thực lực các quái thú không giống nhau, đủ cách chiến đấu cả.

- Sau này các ngươi có thể đi tìm những quái thú này tu hành thực lực.

Bây giờ thần thông của Lục Nguyên vô cùng lớn, rộng vô tận, không giống bình thường.

Tạo núi lập biển không phải chuyện khó.

Hắn sáng tạo ra những thứ này để khiến hai người có tư chất tiến bộ, dù sao một văn minh không khả năng chỉ có một văn minh cảnh, cần phải trước tiên bồi dưỡng. Giống như thế giới côn bằng của Côn Bằng Vương, bên trong có điều điểu yêu cấp thế giới, hiển nhiên Côn Bằng Vương có làm chuẩn bị rồi, giống Lục Nguyên giờ mới làm thì hơi muộn.

Lục Nguyên làm xong những điều này mới thong dong lại đứng trên Thiên Bảng Ngọc Bia.

Trên Thiên Bảng Ngọc Bia, cái tên Lục Nguyên đã xếp hạng hai Thiên Bảng, hạng nhất Cổ Thủy chớp lóe lúc sáng lúc tối, tùy thời biến thành văn minh cảnh rời đi.

Hắn tùy thời có thể ngồi vào ngai vàng hạng nhất Thiên Bảng!

Bây giờ gần Thiên Bảng Ngọc Bia có nhiều cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng.

Ví dụ như hạng ba Thiên Bảng Mặc Sĩ Tịch Mịch, hạng năm Phương Truy Thủ, hạng sáu Tư Đồ không không, hạng bảy Mộ Dung Hồng Lệ, hạng chín Vương Sát Thiền. Hạng mười Vi Hồng Lâu, hạng mười một Tiêu Quan Tài.

Tiếp theo không nổi danh như mấy người trức, ví dụ hạng mười ba, mười bốn, mười lăm, mười sáu và còn Tửu Tiên Nhân, Phi Vệ vân vân, và một ít xếp hạng hơn hai mươi, hơn ba mươi mươi thậm chí hơn bốn mươi, tổng cộng có hơn ba mươi người mà thôi.

Bây giờ Thiên Bảng rất trống.

Đợt Thiên Bảng này chết quá nhiều người nên giờ trống nhiều.

Hiện tại cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng còn sống sót đều nhìn hướng Lục Nguyên.

Hạng hai Thiên Bảng Lục Nguyên!

Tuổi trẻ như vậy đã đứng ở đỉnh cao Thiên Bảng.

Đương nhiên cũng có rất nhiều người nhìn Lý Thái Sử giả mà Lục Nguyên chế tạo ra. Lý Thái Sử hơi thắng Mộ Dung Hồng Lệ một bậc, muốn ở tân xếp hạng thì chắc Lý Thái Sử xếp vào hạng tám. Mộ Dung Hồng Lệ thì đương nhiên là tuột xuống hạng bảy.

Thiên Bảng mới và cũ thay đổi thật là lớn!

Đang lúc mọi người nhìn Thiên Bảng Ngọc Bia cảm thán thì có khí thế khổng lồ khiến người nghẹt thở sắp chết bỗng xuất hiện. Đấy là khí thế cường đại cỡ nào, những điểu yêu, ngư yêu thế giới xung quanh đều bị khí thế đè ép không ngừng rơi xuống dưới. Ngư chi thành và điểu chi thành bị đè nát, còn những điểu yêu, ngư yêu thế giới cảnh thì bị khí thế khổng lồ đè chết.

Hỗn động cảnh thập tầng, nửa bước thế giới chỉ là trò hề, riêng khí thế thôi đã hoàn toàn đè chết.

Những cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng còn có thể chịu đựng khí thế nhưng cũng biến sắc mặt.

Cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng không phải người tầm thường, ai nấy có kinh nghiệm cực kỳ phong phú, họ cùng nhận ra khí thế đó thuộc về văn minh cảnh.

Người cấp văn minh giáng lâm!

Tất cả mọi người tràn đầy kinh hoảng! Người văn minh cảnh khác với kẻ khác.

Lục Nguyên cũng ngẩng đầu lên, hắn phát hiện văn minh cảnh từ trên trời đáp xuống hướng về mình, khí thế cực kỳ cường đại sớm tỏa định mình, không thể tránh né, trốn không được. Mặc kệ nó, để xem người tới là ai rồi tính nước kế tiếp.

Người trên bầu trời rốt cuộc đáp xuống.

Đó là người đàn ông trung niên mũi ưng, hốc mắt rất sâu hưn nữa có chút màu đỏ, vóc dáng rất cao, sau lưng như có vô số chim ưng đang bay, trong tay gã như nắm giữ chân lý thế gian. Dưới chân gã đạp dấu vết đại đạo, văn minh liên miên phát ra từ tay gã, gã đại biểu là một văn minh.

Văn minh thâm trầm! Văn minh vĩ đại! Văn minh vô tận! Văn minh sử thi! Toàn bộ tập trung vào người gã.

Mặc Sĩ Tịch Mịch thì thào:

- Phó chủ hoang ưng văn minh.

Gã được gọi là hạng ba Thiên Bảng nhưng hiểu rằng khác xa văn minh cảnh. Cái gọi là Năm Mươi Thiên Bảng là người có thể đỡ một chỉ một kỷ nguyên văn minh cảnh, nhớ kỹ, chỉ là một chỉ mà thôi chứ không nhiều hơn, không phải là một chiêu. Nếu người một kỷ nguyên nghiêm túc muốn giết người Năm Mươi Thiên Bảng thì họ không thể đánh lại được, Mặc Sĩ Tịch Mịch rất rõ điểm này.

Tư Đồ không không thì thào lặp lại:

- Phó chủ hoang ưng văn minh.

Trên mặt Tư Đồ không không có một vết đao, là do phó chủ hoang ưng văn minh làm cho. Đương nhiên Tư Đồ không không cũng biết rằng phó chủ hoang ưng văn minh không thật sự muốn giết gã, nếu không thì gã có ba nhiêu cái mạng cũng sớm đi đời nhà ma.

Khi phó chủ hoang ưng văn minh đấu với người ta thì một cánh chim đánh qua, vô tình làm bị thương Tư Đồ không không thôi, tức là nói đứng ngoài bị lan đến, đánh Tư Đồ không không trọng thương. Tư Đồ không không biết hạng sáu Thiên Bảng của mình đối với những người khác có lẽ là uy diệu vạn cổ, nhưng đối mặt văn minh cảnh phó chủ hoang ưng văn minh thì chỉ là con kiến mà thôi.

Mộ Dung Hồng Lệ cảm thấy từ người phó chủ hoang ưng văn minh lực lượng cực kỳ cường đại.

Phó chủ hoang ưng văn minh giáng lâm!

Tại sao phó chủ hoang ưng văn minh giáng xuống đây? Côn Bằng Vương, Âu Dương Lạc, Phương Chu liên kết nhau bỗng ra tay, những người khác chắc là không biết cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng toàn bộ tập trung ở Thiên Bảng Ngọc Bia mới đúng, dù sao thì chuyện xảy ra đột ngột, thời gian ở trong thế giới côn bằng cũng rất ngắn. Thế giới côn bằng loại sinh vật côn bằng có một đặc điểm, đó là tốc độ thời gian bên trong chảy chậm, cho nên thời gian bên ngoài chắc là rất ngắn ngủi mới đúng.

Trong thời gian ngắn như vậy tại sao phó chủ hoang ưng văn minh ở đây? Kỳ thật thì bên trong có lý do Phương Chu nhúng tay vào. Gã là đệ tử của Mệnh Lý phó chủ văn minh, mà Mệnh Lý phó chủ văn minh tự gọi là không môn không phái không có thế lực, đã âm thầm chuẩn bị một kế hoạch lớn cấu kết với chủ thái cổ văn minh. Vậy nên Phương Chu thấy Côn Bằng Vương, Âu Dương Lạc tìm tới cửa thì có truyền tin ra ngoài, cũng vì vậy mà phó chủ hoang ưng văn minh cách gần nhất chạy tới. Vốn dựa theo kế hoạch của Phương Chu thì nếu Côn Bằng Vương thành công sẽ do phó chủ hoang ưng văn minh đánh chết gã, cướp lại văn minh thần hoa. Nếu Hoang Chi Tử thành công được hai văn minh thần hoa thì tất cả dựa theo ban đầu tính, đánh chết Lục Nguyên, đây chính là kế hoạch của Phương Chu.

Cho nên Côn Bằng Vương có chết trong tay Hoang Chi Tử hay không thì số phận gã là chết chắc, không có thay đổi gì khác, gã sớm bị Phương Chu tính kế rồi.

Nhưng bây giờ Lục Nguyên lấy được hai phần văn minh thần hoa, đây là việc ngoài dự đoán.

Nhưng mặc dù phó chủ hoang ưng văn minh tới chậm chút thì rốt cuộc vẫn là giáng lâm!

Tạm thời nơi này chỉ có một vị giáng xuống, văn minh cảnh khác đều ở quá xa hoặc là không thu được tin tức.

Trung ương thiên triều rộng lớn, Lục Nguyên tùy tiện đi văn minh gần nhất cũng mất mấy chục ngày, người khác dù là cấp chủ văn minh không ở gần đó tối thiểu cần hơn mười ngày. Dù sao Lục Nguyên là gần văn minh, bản thân nổi tiếng về tốc độ. Chủ thái cổ văn minh và Mệnh Lý phó chủ văn minh thì cơ duyên xảo hợp cách gần, vốn định đánh chết Lục Nguyên. Chủ thái cổ văn minh là loại người chỉ cần thành công thắng lợi, đường đường là chủ văn minh mà đi tới ám sát thế giới cảnh không sợ mất mặt mũi.

Nhưng mà bây giờ chủ thái cổ văn minh phải làm chuyện lớn khác, là một việc khá lớn. Trước kia đã có nói chủ thái cổ văn minh đang thực hiện một kế hoạch, chuyện đó quan trọng hơn giết Lục Nguyên nhiều, vậy nên trong phút chốc không khả năng đuổi theo kịp.

Lại nói không kể tới đại thế bên ngoài, chỉ nói chỗ này.

Phó chủ hoang ưng văn minh nhìn hướng Lục Nguyên, rống to:

- Lục Nguyên!

Trong thanh âm ẩn chứa vô cùng văn minh sát ca, những người khác bị lan tới thấy vô cùng khó chịu. Lục Nguyên ở bên trong cảm giác nghe tới văn minh sát ca khủng bố nhất, dường như rơi vào tầng địa ngục cực ác chót nhất.

Nhưng Lục Nguyên giơ tay lên, nói:

- Ta lấy tâm ta vấn kiếm, kiếm thẳng trảm trường không!

Dưỡng Ngô tiên kiếm rút ra khỏi vỏ, kiếm tâm sáng tỏ, một mảnh trong sáng.

Phó chủ hoang ưng văn minh nhìn Lục Nguyên, nói:

- Không tệ, có thể tránh đi một kích kia, đáng tiếc, ngày hôm nay ta nói rõ cho ngươi biết, ngươi nhất định sẽ chết trong tay của bổn văn minh.

Gã hời hợt nói, một văn minh cảnh giết chết một thế giới cảnh không phải chuyện gì khó.

Phó chủ hoang ưng văn minh muốn đích thân ra tay giết chết Lục Nguyên, xem ra hắn sẽ chết tại đây rồi!

Đây là suy nghĩ của các cao thủ Năm Mươi Thiên Bảng, bởi vì phó chủ hoang ưng văn minh quá cường đại, mạnh đến không lời nào có thể diễn tả được.

Nhân vật như vậy thật muốn giết ai, trong Thiên Bảng không người chống lại được, bao gồm hạng nhất Cổ Thủy chưa vào văn minh, dưới văn minh thì có cách biệt lớn như vậy đấy.

Khi mọi người cho rằng Lục Nguyên xong đời rồi thì hắn cực kỳ bình tĩnh nói:

- Phó chủ hoang ưng văn minh đúng chứ? Ta phải nhìn xem ngươi có giết ta được không. Đừng có cuối cùng đường đường là văn minh cảnh ra tay mà không thể giết ta thì buồn cười lắm.

Bây giờ Lục Nguyên ở trạng thái hoàn mỹ, tại thế giới côn bằng bị Hoang Chi Tử thương tổn hai nhát khá nhẹ, nuốt xong hồng hoang chiến xa thì tinh thần tràn trề, rất nhiều vết thương đã hồi phục lại. Hắn tiếp xúc với văn minh thần hoa thì vết thwng càng lành lặn không chừa lại chút gì, toàn thân ở trạng thái tốt nhất, nổi ý muốn đấu cùng phó chủ hoang ưng văn minh.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi