Bạn đang đọc truyện tại
Truyện FULL - www.Truyện FULLCánh cửa nào càng mạnh thì cách Vĩnh Hằng chi môn lại càng gần. Vĩnh Hằng chi môn có thể phát ra đại đạo, khiến người khác lĩnh ngộ đại đạo.
Mà Thiên Địa tam cực, cực thứ nhất là Vĩnh Hằng chi môn.
Cực thứ hai là Đạo tự.
Cực thứ ba là quy tắc vận mệnh.
Cực thứ nhất là mạnh nhất, cực thứ hai và thứ ba lần lượt xếp sau.
- Mắt của ta, chính là Thiên nhãn!
- Tay của ta, chính là Thiên thủ!
- Chân của ta, chính là Thiên túc!
- Ta chính là thiên!
Lục Nguyên cảm thụ được một cỗ pháp lực mênh mông lưu chuyển trong cơ thể mình. Thật ra hiện giờ thân thể hắn cũng đã bắt đầu chuyển hóa cực nhanh, trở nên vô cùng ngưng thực. Sinh mệnh của hắn cũng đã có những chuyển biến cực lớn, hình thức của sinh mệnh đã hoàn toàn khác trước.
Hiện giờ Lục Nguyên chỉ có một cảm giác, hắn chính là thiên.
Thiên của một kỷ nguyên này.
Thiên có hai loại, một loại là tiểu thiên của một kỷ nguyên này.
Còn một là đại thiên áp đảo vô số kỷ nguyên.
Hắn cảm thấy hiện giờ mình giống như thiên của một kỷ nguyên này.
Thì ra, cảm thụ của Văn Minh cảnh sảng khoái đến như vậy, thống khoái đến như vậy.
Lục Nguyên quét mắt nhìn bốn đối thủ của mình.
Oanh!
Lực Thánh văn minh phó chủ đánh bay Kiếm Khổ văn minh phó chủ đi. Lúc bị đánh bay, Chu Thanh Huyền phun mạnh ra một ngụm máu. Nếu ở tình huống bình thường, hắn đánh với Lực Thánh văn minh phó chủ thì sẽ không thua dễ như vậy, nhưng vấn đề là hắn đã sớm bị thương lúc bốn người vây công, hiện tại đã hoàn toàn dẫn phát thương thế trong người, mất đi sức chiến đấu.
Mà Chu Thanh Huyền vừa bị thương mất sức chiến đấu thì cục diện đã rất rõ ràng, 4 vs 1.
Hoang Ưng văn minh phó chủ quát lạnh một tiếng:
- Lục Nguyên, tuy ngươi đạt đến Văn Minh cảnh, nhưng cũng chỉ là người mới của một kỷ nguyên mà thôi, hiện giờ đụng tới bốn người chúng ta liên thủ, coi như là bất hạnh của ngươi. Thật đáng tiếc, hôm nay ngươi phải vẫn lạc tại đây, chết không có chỗ chôn.
Trong lúc nói, Hoang Ưng văn minh phó chủ đánh ra Ưng Yến Văn Minh Song Sát, hắn không hề cố kỵ, không hề lưu thủ, đánh ra tuyệt chiêu mạnh nhất. Phải hoàn toàn giết chết Lục Nguyên khi tên này còn chưa quen thuộc với lực lượng của Văn Minh cảnh.
Loại tuyệt chiêu như Ưng Yến Văn Minh Song Sát của hắn một khi được phóng ra, trên bầu trời lập tức xuất hiện một con văn minh chi ưng, một con văn minh chi yến. Văn minh chi ưng đại biểu cho lực lượng, lấy một khí thế khôn cùng xà xuống. Mà văn minh chi yến thì linh xảo vô cùng, tấn công bằng tốc độ cực kỳ nhanh.
Ưng Yến Văn Minh Song Sát, một mạnh mẽ, một nhanh nhẹn.
Hai loại văn minh giao hội giữa hư không, tạo thành một chiêu văn minh song sát này.
Bát Lăng văn minh phó chủ nhìn về phía Lục Nguyên:
- Lục Nguyên, ngươi phải chết, ta không thể để cho kẻ như ngươi tồn tại!
Vẫn là lời nói với tiết tấu quái dị, nhưng sát khí thì đã ngập trời, tám chiếc Giản của hắn đều xuất vỏ. Ngay từ đầu, bất kể là đấu với Vũ Yến văn minh phó chủ hay Kiếm Khổ văn minh phó chủ thì hắn vẫn chưa hề dùng ra tất cả tám thanh.
Nhưng lúc này, vì đối phó Lục Nguyên, cả tám chiếc Giản của hắn đều xuất vỏ, không thiếu một thanh.
Vũ khí của hắn có tên phân biệt là: Yểm Nhật, Đoạn Thủy, Chuyển Phách, Huyền Tiễn, Kinh Uyển, Diệt Hồn, Khước Tà, Chân Cương.
Tám thanh hợp lại một chỗ thì chính là Bát Lăng chi giản, mà hiện giờ cả tám thanh đều đã xuất hiện, đó là muốn dùng ra tuyệt chiêu của bản thân, Bát Giản Văn Minh Lưu! Bát Giản Văn Minh Lưu của hắn thật ra là đến từ tám thanh Giản khác nhau này.
Bát Giản Văn Minh Lưu là một chiêu trấn áp tám phương, địch lại vạn hướng.
Tám thanh đều xuất hiện, long trời lở đất.
Tiên chi tử bây giờ vừa hâm mộ vừa đố kỵ, số mệnh của hắn vô cùng tốt, tìm được di thể của Trấn Nguyên tử, đem nó dung hợp lại với thân thể mình, cuối cùng có được pháp lực của một kỷ nguyên, nhưng còn chưa tới được cảnh giới đó. Biện pháp này của hắn thật ra là đi đường tắt, tuy rất nhanh nhưng không phải không có tác hại, đó là bởi vì không phải là chính hắn trùng kích vào Văn Minh cảnh, cho nên khi trùng kích vào mười kỷ nguyên để trở thành Văn Minh chi chủ sẽ thiếu những cảm ngộ trước đó, vô cùng khó khăn. Nhưng cảnh giới Văn Minh chi chủ này quá khó đạt đến, Tiên chi tử không nghĩ nhiều như vậy, cứ trùng kích vào văn minh phó chủ rồi nói.
Mà hiện tại, đứa con thứ tám của số mệnh là Lục Nguyên lại căn bản không đi đường tắt nào, dùng cách thành thành thật thật trùng kích vào Văn Minh cảnh, đi trước Tiên chi tử một bước. Điều này đối với Tiên chi tử mà nói là một sỉ nhục cực lớn. Chính hắn đi đường tắt mà còn bị Lục Nguyên ỏ lại phía sau, cái này làm sao chịu nổi đây.
Tiên chi tử vừa hâm mộ vừa đố kỵ, mà nguyên nhân cũng chính vì điều này nên hắn muốn hủy diệt Lục Nguyên. Tiên pháp trong tay hắn đánh ra càng hung tàn, không hề là một trăm trọng đại địa nữa, mà là một trăm năm mươi trọng. Sử dụng một trăm năm mươi trọng khó khăn hơn một trăm trọng rất nhiều, hiện giờ Tiên chi tử đã thúc dục pháp lực trong người lên đến cực hạn, nhất định phải đánh nát Lục Nguyên.
Sau khi dùng ra Tiên pháp một trăm năm mươi trọng đại địa, Tiên chi tử vẫn không cam lòng, còn tế ra cả Tiên chi Phong Thần Đài, thứ này chính là một trong những Tiên Thiên linh bảo Phong Thần, có được uy năng rất lớn, ép thẳng về phía Lục Nguyên. Tiên chi tử đem tất cả át chủ bài của mình đánh ra, thậm chí không hề thua kém so với Hoang Ưng văn minh phó chủ toàn lực ra tay.
Công kích của ba người này làm cho người ta tương đối sợ hãi.
Mà so sánh với họ, Lực Thánh văn minh phó chủ lại càng làm cho người ta sợ hãi hơn. Thật ra công kích hắn phát ra cũng không nhiều như ba người kia, chỉ bổ ra một búa rất đơn giản, nhưng một búa này lại gần như đạt đến mức Bàn Cổ chính tông, tràn ngập ảo diệu của khai thiên tích địa.
Hai kỷ nguyên pháp lực vô cùng mênh mông đánh ra, khủng bố hơn nhiều so với một kỷ nguyên pháp lực. Tứ đại cự đầu hợp lực công kích, lấy một kích này của Lực Thánh văn minh phó chủ là hung tàn nhất.
Giây phút Lục Nguyên vừa đột phá đến Văn Minh cảnh, cả bốn cự đầu đều đánh về phía hắn. Hiển nhiên là muốn tranh thủ lúc Lục Nguyên còn chưa chân chính nắm giữ lực lượng của Văn Minh cảnh mà hủy diệt hắn. Trong lịch sử của vô số kỷ nguyên, cũng xác thực có phát sinh chuyện vừa mới đột phá Văn Minh cảnh thì bị người khác đánh lén, rồi bị giết chết vì chưa quen thuộc lực lượng của Văn Minh cảnh. Mà người đánh lén trong vụ việc kia là hai Văn Minh cảnh một kỷ nguyên, nhưng đối thủ của Lục Nguyên lại là bốn, trong đó còn có một người đạt tới hai kỷ nguyên pháp lực. Cho nên, cảnh ngộ của hắn còn khó khăn hơn rất nhiều so với người Văn Minh cảnh bị giết chết kia.
Giờ phút này, Lục Nguyên quả thực đã gặp phải một tình huống kinh khủng đến mức tuyệt vọng.
Trong thiên địa, mỗi một chỗ đều che kín sát khí.
Mỗi một Văn Minh phó chủ đều giống như thiên của một kỷ nguyên.
Mà hiện giờ, công kích của bốn cự đầu, đó chính là muốn diệt thiên!
Những lực lượng này dù chỉ tiết ra ngoài một chút thì cũng đủ để xét nát một Thiên bảng cự đầu, càng không phải nói đến Thế giới cảnh thập trọng thiên, nửa bước Văn Minh cảnh. Bọn họ nhìn thấy cao thủ cấp bậc này phỏng chừng sẽ trực tiếp hít thở không thông, bởi vì một cuộc giao thủ như vậy chấn động vượt quá sự tưởng tượng của họ.
Đây là cuộc chiến của Văn Minh cảnh!
Ưng Yến Văn Minh Song Sát của Hoang Ưng văn minh phó chủ đánh mạnh lên người Lục Nguyên, tám thanh thần Giản của Bát Lăng văn minh phó chủ toàn bộ trúng đích, một trăm năm mươi trọng đại địa của Tiên chi tử cũng giã mạnh lên trên người Lục Nguyên, Bàn Thiên thần phủ của Lực Thánh văn minh phó chủ thậm chí còn bổ Lục Nguyên thành hai nửa.
Lục Nguyên đã chết!
Lục Nguyên cứ như vậy mà chết!
Vừa đạt đến Văn Minh cảnh, còn chưa kịp phản ứng, chưa kịp thích ứng với lực lượng của Văn Minh cảnh thì đã chết.
Vũ Yến văn minh phó chủ không khỏi ngẩn ra, nàng là người tận mắt nhìn thấy kỳ tích sinh ra, nhưng lúc này lại tận mắt nhìn thấy kỳ tích bị hủy diệt, nhất thời trong lòng chỉ cảm thấy trống rỗng. Nhưng Chu Thanh Huyền thì lại ngồi xuống vận khí như không có việc gì, Chu Thanh Huyền khá rõ về bản sự của Lục Nguyên, cho nên rất trấn định.
Hoang Ưng văn minh phó chủ cười ha ha, đuổi giết Lục Nguyên lâu như vậy rốt cuộc cũng thành công, sao hắn có thể không vui được.
Lực Thánh văn minh phó chủ lại hơi nhíu mày lại, hắn cảm giác có chút không đúng lắm.
Mà Tiên chi tử lại là người quen thuộc Lục Nguyên nhất, dù sao hắn và Lục Nguyên cũng là đối thủ, sao hắn có thể không nắm rõ tư liệu về Lục Nguyên cơ chứ.
- Cẩn thận, đây là Phù Sinh Nhược Mộng, chúng ta căn bản chưa đánh chết Lục Nguyên.
- Đúng, Phù Sinh Nhược Mộng!
Một giọng nói vang lên ở gần Bát Lăng văn minh phó chủ, Lục Nguyên tay đặt trên chuôi kiếm, lúc này đã đứng bên cạnh Bát Lăng văn minh phó chủ.
- Bát Lăng văn minh phó chủ, ngươi là văn minh phó chủ đầu tiên chết trong tay ta.
Sát khí của Lục Nguyên bao phủ trời đất, hiển nhiên là hắn muốn giết chết Bát Lăng văn minh phó chủ.
Bát Lăng văn minh phó chủ không khỏi giận dữ:
- Ta tiến vào Văn Minh cảnh không biết đã bao nhiêu năm tháng, ngươi vừa tiến vào Văn Minh cảnh đã muốn giao thủ với ta, thật sự là quá buồn cười.
Tay trái của Lục Nguyên giơ lên giữa hư không:
- Năm!
- Năm cái gì?
Bát Lăng văn minh phó chủ không khỏi quát hỏi.
- Trong vòng năm chiêu, đánh chết ngươi.
Lục Nguyên thản nhiên nói.
- Cái gì? Quá cuồng vọng!
Bát Lăng văn minh phó chủ không khỏi cười nhạo Lục Nguyên điên rồi, trong vòng năm chiêu giết hắn, đây quả thực là nằm mơ giữa ban ngày.
- Không tin à, vậy cứ thử xem.
Lục Nguyên nhún vai, lơ đễnh nói.
Lúc nãy, công kích của bốn cự đầu cũng không đánh trúng vào Lục Nguyên, chết chỉ là hư ảnh của hắn mà thôi, đánh trúng mà cũng như không. Vũ Yến văn minh phó chủ không khỏi kinh ngạc nhìn thân ảnh Lục Nguyên, còn có chiêu thức như vậy? Đây là Phù Sinh Nhược Mộng, Chu Thanh Huyền như hiểu ra điều gì, hắn đã sớm nghe nói về Phù Sinh Nhược Mộng, nhưng đây là lần đầu nhìn thấy, quả nhiên là một chiêu thức rất mạnh.
Hoang Ưng văn minh phó chủ, Lực Thánh văn minh phó chủ đều phát hiện Lục Nguyên có được Phù Sinh Nhược Mộng thì gần như không thể giết chết, Tiên chi tử lập tức truyền âm cho Lực Thánh văn minh phó chủ:
- Lực Thánh văn minh phó chủ, Tiên Cổ văn minh chúng ta có một chiêu khắc chế được Phù Sinh Nhược Mộng của Lục nguyên, đó là Văn Minh Thiên Tỏa, nhưng bây giờ ta còn chưa thể hoàn toàn vận dụng nó, do ngươi đến vận dụng đi.
Lực Thánh văn minh phó chủ gật đầu.
Một chiêu Văn Minh Thiên Tỏa này chính là tuyệt chiêu mà Ngọc Hoàng đại đế dùng để đối phó với Phù Sinh Nhược Mộng của Lục Nguyên ở Văn Minh thánh địa, là do Tiên Cổ văn minh chi chủ sáng tạo.
Văn Minh Thiên Tỏa! Đây là một chiêu thức, có thể khóa lại bất cứ chiêu thức nào chưa đạt đến Văn Minh cấp.
Hơn nữa, uy lực của Văn Minh Thiên Tỏa còn không chỉ như vậy.
Năm đó, Tiên Cổ văn minh chi chủ sáng chế ra một chiêu Văn Minh Thiên Tỏa này, thiết lập cho nó có một đặc tính, đó là có thể khóa một tuyệt chiêu của đối phương, khiến cho tuyệt chiêu này không thể vận dụng dễ dàng được nữa. Nhưng cũng có một hạn chế, đó là pháp lực phải cao hơn đối phương thì mới sử dụng được. Nguyên nhân vì vậy nên Tiên chi tử mới đem Văn Minh Thiên Tỏa truyền cho Lực Thánh văn minh phó chủ. Nếu không, lấy thực lực của Tiên chi tử mà muốn khắc chế Lục Nguyên bây giờ thì sẽ rất khó.
Tốc độ hắn truyền khá nhanh.
Mà tốc độ học của Lực Thánh văn minh phó chủ cũng rất nhanh.
Ba phút, nhiều nhất là ba phút thì Lực Thánh văn minh phó chủ sẽ có thể thi triển ra chiêu này.
Mà ba phút thì quá ngắn, quá ngắn.
Lúc này Lục Nguyên đi đến chỗ Bát Lăng văn minh phó chủ, phát ra tuyên ngôn năm chiêu của mình.
Bát Lăng văn minh phó chủ hừ lạnh một tiếng:
- Ngươi muốn thắng ta dễ dàng như vậy, thật đúng là nằm mơ. Hôm nay sẽ cho ngươi thấy sự lợi hại của Văn Minh cảnh lão làng.
Tám chiếc thần Giản của hắn đánh ra "Yểm Nhật", "Đoạn Thủy", "Chuyển Phách", "Huyền Tiễn", "Kinh Nghê", "Khước Tà", "Chân Cương" đều xuất hiện, đâm ra chiêu thước vô cùng huyễn lệ trên hư không.
Mà Lục Nguyên bước lên một bước:
- Kiếm Đạo chi môn, xuất hiện cho ta!
Kiếm Đạo chi môn cao vạn trượng xuất hiện dưới sự triệu hoán của Lục Nguyên, ép về phía Bát Lăng văn minh phó chủ, chỉ trong nháy mắt đã cắn nuốt tất cả Giản chiêu của Bát Lăng văn minh phó chủ. Tên kia không khỏi ngẩn ra, đây là có chuyện gì? Rõ ràng là Giản chiêu, vậy mà lại bị Kiếm Đạo chi môn khắc chế.
Lục Nguyên nhìn về phía Bát Lăng văn minh phó chủ:
- Nhất định ngươi sẽ rất kinh ngạc vì sao Giản chiêu của mình lại bị ta khắc chế, cái này thật ra rất đơn giản, Giản chi đạo chỉ là phản đồ của Kiếm đạo, là một loại biến chủng thấp kém mà thôi. Gặp phải Kiếm Đạo chi môn chân chính, đương nhiên ngươi chỉ có nước bị khắc chế.
Lục Nguyên nói toạc ra sự thực, chọc tức Bát Lăng văn minh phó chủ. Một khi tên kia sinh ra phẫn nộ, cảm giác nhục nhã, như vậy sẽ có sơ hở.
Mà sơ hở một khi đã sinh ra thì sẽ bị Lục Nguyên lợi dụng.
Lục Nguyên giẫm chân đi về phía trước, đâm ra kiếm đầu tiên.
Một kiếm này đánh ra bởi Dưỡng Ngô tiên kiếm, đường đường chính chính, một kiếm đâm tới, khí thế vô song. Bát Lăng văn minh phó chủ muốn dùng ra chiêu thức đối phó, hắn ít nhất có tám trăm tám mươi tám cách có thể phá một chiêu này, nhưng tất cả chieu thức đều bị Kiếm Đạo chi môn khắc chế.
Kiếm đầu tiên, Bát Lăng văn minh phó chủ đã bị ép xuống hạ phong.
Lục Nguyên cười thản nhiên:
- Ngươi thuộc Giản đạo, biến chủng của Kiếm đạo, hôm nay sẽ cho ngươi thấy thế nào mới là kiếm thuật chân chính, cho ngươi hiểu kiếm thuật vĩ đại đến mức nào.
Lục Nguyên không ngừng dùng lời nói khiêu khích Bát Lăng văn minh phó chủ, hi vọng cho tâm linh hắn có thể xuất hiện một chút sơ hở.
Đương nhiên, Lục Nguyên biết muốn đả kích tâm linh một Văn Minh cảnh không hề dễ dàng, đâu có ai đạt đến cảnh giới này mà tâm linh yếu ớt chứ, sẽ không dễ dàng xuất hiện sơ hở.
Cho nên Lục Nguyên phải phối hợp kiếm trong tay.
Trong nháy mắt liền đánh ra Kiếm Bát, Vạn Kiếm Quy Nhất! Một kiếm này xuyên qua hạn chế về không gian và thời gian, lập tức đem tuyệt chêu bạo phát ra. Chiêu này thuộc về một cấp văn minh đại chiêu, lúc trước chưa đạt tới Văn Minh cảnh nên không thể vận dụng hoàn toàn, nhưng hiện giờ đã khác rồi. Một chiêu Kiếm Bát, Vạn Kiếm Quy Nhất này vừa dùng ra thì đã có khí tượng hoàn toàn khác trước. Trong một kiếm, chứa vạn loại tuyệt chiêu, văn minh khí tượng dày đặc.