HOA SƠN TIÊN MÔN

Nguồn truyện: Truyện FULLMà ở trên Thanh đàn đài của Phượng Thủ đại lục, ngoại trừ bốn mươi năm mươi vi Văn Minh cảnh kỳ thực tới không ít người, tỷ như Pháp Chi Tử và Võ Chi Tử cũng tới đây, Thanh Âm chuông vừa vang lên, mọi người liền không khỏi nghị luân.

- Lục Nguyên và Việt Nữ Tiểu Thanh tại sao còn chưa xuất hiện?

- Chắc không đánh lại miêu nữ Thanh Liên nên chạy trốn rồi.

- Không thể có khả năng này.

- Tuy nhiên Lục Nguyên và Việt Nữ Tiểu Thanh đúng là không có cơ hội, Miêu Nữ Thanh Liên vốn có thực lực hơn Tiểu Thanh nhiều, hơn nữa đằng sau là Miêu chi văn minh, mà đằng sau của Tiểu thanh chỉ là Lục Nguyên, Lục Nguyên hiện tại tuy đạt tới Văn Minh cảnh nhưng không thể so với Miêu Chi văn minh được.

- Đúng thế, kỳ thật không kể Lục Nguyên có tới hay không, Lục Nguyên và Tiểu Thanh cũng không có cơ hội.

- Cho nên bọn họ có rất nhiều khả năng là không tới.

- Đương.

Lại một thanh âm du dương vang lên là thanh âm thứ ba.

Sau một lúc lại một thanh âm du dương vang lên nữa, tiếng chuông lần thứ tư, Miêu Nữ thanh liên lộ ra thần sắc tự đắc, Lục Nguyên cũng không đáng sợ như trong tưởng tượng, cuộc Thanh Nữ chi tranh này xem ra mình chắc chắn đã ngồi lên địa vị Thanh Nữ, đúng lúc này Thanh Liên cảm thấy từ phía đông nam truyền ra một luồng khí thế cường đại, làm cho nàng phải toát mồ hôi, hắn đến rồi sao?

Hắn quả nhiên là hắn.

Hắn.

Đúng thế là hắn đến.

Khi tiếng chuông thứ năm vang lên, một nam tử áo xanh cầm thanh trường kiếm đặt bên vai trái, tay phải cầm một hồ lô rượu màu vàng nhạt bước tới, mà ở sau lưng hắn thì là một thiếu nữ áo xanh, thanh lệ mang theo một luồng anh khí, vóc người thon dài, eo lưng nhỏ nhắn, bên hông mang theo một đai lưng thanh sắc, vang lộ ra vẻ phong tư.

Lục Nguyên đến rồi, việt nữ Tiểu Thanh đến rồi!

Lục Nguyên mỉm cười hắn cũng không biết rằng hắn đã làm cảm phục tấm lòng của rất nhiều thiếu nữ, ví dụ như Hoa chi văn minh lúc này đang bắt đầu nghị luận về hắn, thấy Lục Nguyên cười sắc mặt của bọn họ cũng ửng hồng, Lục Nguyên là một trong những thần tượng ở trong Trung Ương thiên triều, cùng với Hoang chi tử nổi danh như nhau, hơn nữa hắn còn đi tới từ môn phái bình dân kiếm môn nên thật sự người hâm mộ hắn còn nhiều hơn hâm mộ Hoang Chi Tử, cho nên nhìn thấy Lục Nguyên, rất nhiều thiếu nữ đỏ bừng cả khuôn mặt.

Lục Nguyên đi vào trong trường, thi lễ với Phượng Cổ văn minh chi chủ:

- Lần trước ở Pháp Cổ văn minh, Hoang Cổ văn minh chi chủ bức áp, đa tạ Phượng Cổ văn minh chi chủ tương trợ.

Phượng Cổ văn minh chi chủ nhìn về phía Lục Nguyên, đúng là một hậu bối tiềm lực cường đại, hơn nữa còn biết lễ tiết, không giống như Hoang Chi Tử cuồng ngạo, rất tốt, trong mắt của bà Lục Nguyên trở nên thuân mắt hơn rất nhiều.

- Không cần đa lễ, ngồi ở vị trí của ngươi đi.

Nàng chỉ một ngón tay về phía xa xa, Lục Nguyên thản nhiên tới đó ngồi.

Mà Tiểu Thanh cũng thi lễ:

- Bái kiến Phượng cổ văn minh chi chủ.

Phượng cổ văn minh chi chủ gật đầu:

- Hôm nay thanh nữ chi tranh, bản văn minh cũng không thiên vị ngươi, ngươi trước tạm ngồi xuống.

Tiểu Thanh thi lễ xong cũng ngồi xuống bên cạnh Lục Nguyên.

Đương. Thanh âm chuông lần thứ sáu vang lên.

Sau ba lần vang lên nữa Thanh Nữ chi tranh mới bắt đầu.

Lúc này mọi người đều nóng lòng chờ đợi, một đạo thanh âm hùng hồn từ Miêu Chi Văn minh bỗng nhiên truyền tới:

- Phượng Cổ văn minh chi chủ, ta nhớ ở trong truyền thuyết, Cửu Thiên Huyền nữ năm đó thân nhân bị giết, nên phẫn hân mà báo thù, cái thù thân nhân này có nên báo không?

- Tự nhiên là báo.

Ở phía trên Phượng Cổ văn minh chi chủ nói.

- Vậy thì tốt.

Miêu Đao văn minh phó chủ nhẹ nhàng gật đầu:

- Ta hiện tại cũng có người thân bị giết ta cũng muốn báo thù, vừa vặn hiện tại Thanh Âm chuông vẫn chưa vang đủ chín lần, ta muốn tiến hành ngay.

Miêu Đao văn minh phó chủ nói:

- Miêu Trường sinh chính là chất nhi chuyển thế của ta, kiếp trước là chất nhi của ta, kiếp này cũng thế, mà Miêu Trường Sinh chết trong tay của Lục Nguyên, cho nên ta muốn khiêu chiến với Lục Nguyên.

Yêu cầu này của hắn hợp lý dù sao thân nhân của hắn cũng bị giết, loại thù này tự nhiên phải báo, hơn nữa hắn cũng không ngăn cản Phượng cổ văn minh Thanh nữ chi tranh hoàn toàn là ân oán cá nhân, về tình về lý Phượng cổ văn minh chi chủ vô pháp cự tuyệt.

Thế đạo hiện nay có đôi khi là dùng lực phục người có đôi khi là dùng lý phục người.

Phượng cổ văn minh chi chủ hiện tại ở trạng thái trung lập không thiên vị bên nào cũng đành phải theo lý mà làm.

Mà theo lý mà làm thì miêu đao văn minh phó chủ hoàn toàn có thể báo thù.

Tuy nhiên Miêu Đao văn minh phó chủ đối chiến với Lục Nguyên, tuyệt đối là không công bằng, bởi vì hắn có tu vi ba kỷ nguyên văn minh mà Lục Nguyên cũng là văn minh cảnh nhưng mới tiến vào không thể nào là đối thủ của hắn được.

Hiện tại phải xem Lục Nguyên ứng đối thế nào.

- Chờ một chút.

Miêu cổ văn minh phó chủ đột nhiên nói:

- Miêu Trường Sinh là nghĩa tử của ta, mọi người có nhớ rõ không?

Điều này là sự thật mọi người không nói gì.

- Lục Nguyên giết nghĩa tử của ta, thù này dĩ nhiên ta cũng muốn báo.

Miêu Cổ văn minh phó chủ buồn bã đi tới trước mặt Phượng Cổ văn minh chi chủ:

- Phượng cổ văn minh chi chủ trung lập loạn ân oán cá nhân này không can thiệp chứ?

Miêu Cổ văn minh phó chủ muốn khiêu chiến với Lục Nguyên, hắn có pháp lực hai kỷ nguyên, tuy nhiên bình thường hắn không chỉ như vậy, hắn đã từng giết qua nhân vật có pháp lực ba kỷ nguyên văn minh cảnh.

Hiện tại cả hai người Miêu Đao văn minh phó chủ và Miêu cổ văn minh phó chủ đều đồng thời khiêu chiến Lục Nguyên.

Đây không phải là khiêu chiến bình thường.

Mà là khiêu chiến tuyệt đối không công bằng.

Hoàn toàn khi dễ Lục Nguyên mới tiến vào Văn Minh cảnh.

Miêu Đao và Miêu Cổ hai đại văn minh cảnh liên thủ, chắc chắn dễ dàng diệt sát Lục Nguyên.

Hơn nữa bọn họ không chỉ riêng đối phó với Lục Nguyên mà thôi mà còn muốn trước hết đánh chết chỗ dựa của Việt Nữ tiểu Thanh, ảnh hưởng tới niềm tin của nàng, khiến cho Việt Nữ Tiểu Thanh phát ra sai lầm, từ đó có thể đối phó dễ dàng với nàng.

Đây là kế hoạch của Miêu Chi văn minh.

Miêu Trường Sinh bị chết, Miêu Chi Văn minh cũng không tìm Lục Nguyên gây phiền toái mà bây giờ mới gây chuyện.

Một khi gây chuyện thì dùng thế bão táp.

Lục Nguyên rơi vào hoàn cảnh vô cùng khó khăn.

Một chiêu này của Miêu Chi Văn minh đã đem Lục Nguyên và Việt Nữ tiểu Thanh dồn tới tuyệt địa.

Phượng Cổ văn minh chi chủ bởi vì bảo trì trạng thái trung lập nên không dễ nói chuyện, Pháp Không văn minh phó chủ quát dài:

- Miêu Đao và Miêu Cổ hai người các ngươi thành danh đã lâu, còn đi vây công một mình Lục Nguyên, không ngại mất mặt sao?

Mà bên kia Hoang Ôn phó chủ văn minh cũng ôn hòa cười cười:

- Nếu như Pháp Không văn minh phó chủ không thuận mắt thì hai người chúng ta có thể qua lại và ichiw, ta đã sớm muốn lĩnh hội tuyệt học của Pháp Không văn minh phó chủ.

Lúc này Hoang Cổ Văn Minh phái ra Hoang Ôn phó chủ văn minh, y có thực lực sáu kỷ nguyên, mà Pháp Không văn minh phó chủ chỉ có thực lực năm kỷ nguyên, điều này cho thấy rõ ràng Hoang Ôn văn minh phó chủ chiếm ưu thế.

Bọn họ đột nhiên gây ra khó dễ, ứng phó vô cùng khó khăn.

Miêu đao văn minh phó chủ cầm miêu đao trong tay, miêu Cổ văn minh phó chủ cũng phất tay nhất tề đánh về phía Lục Nguyên.

Mọi ánh mắt nhìn về phía Lục Nguyên, Miêu Chi Văn Minh phát chiêu, xem Lục Nguyên ứng đối thế nào, tuy nhiên nghĩ tới nghĩ lui, Lục Nguyên cũng không có cách ứng đối, đúng vậy không có cách ứng đối, Miêu Chi Văn Minh hai đại văn minh cảnh đồng thời ra chiêu không thể dễ đối phó được, mọi người nhìn về phía Lục Nguyên chỉ thấy Lục Nguyên vẫn lộ ra vẻ lười nhác uống một ngụm rượu rồi nói:

- Hai vi đã muốn chỉ giáo, ta đành phải bồi tiếp. Tuy nhiên tiếp theo ta nghĩ Miêu Chi Văn minh phó chủ phải báo thù cho hai vị.

Rất có đảm lược.

Dưới tình hình đó còn dám trêu chọc Miêu đao văn minh phó chủ và Miêu Cổ văn minh phó chủ.

Quả nhiên là tìm cái chết.

Miêu đao văn minh phó chủ cười hắc hắc nói:

- Đã nghe qua Lục Nguyên gan lớn vô cùng, xem ra danh bất hư truyền, ngươi trước kia có lẽ chiến đấu cũng nhiều nhưng chưa chạm phải cuộc chiến đấu vấp văn minh cảnh, hôm nay ta cho ngươi biết bây giờ và trước đây khác biệt thế nào, hôm nay ngươi phải chết ở đây, ta phải thay cháu ta mà báo thù.

Miêu đao văn minh phó chủ cũng không quá để ý đến cháu mình chẳng qua chỉ mượn cớ mà thôi.

Miêu Cổ văn minh phó chủ lặng lẽ cười lạnh, đúng thế đây là chiến đấu cấp văn minh, so với chiến đấu dưới cấp văn minh hoàn toàn bất đồng.

Trận chiến này sắp bắt đầu, miêu nữ Thanh Liên vẫn chắp tay tự đắc Việt Nữ tiểu Thanh loại người như ngươi cũng dám so với ta, thật là buồn cười, Miêu chi văn minh sẽ nghiền nát các ngươi, mà lúc này suy nghĩ của Hoang Ôn văn minh phó chủ cũng biến chuyển kế hoạch lớn của Hoang Cổ văn minh đã sắp bắt đầu.

Ví dụ như Thiên Lý văn minh tiến công Nho Chi văn minh, thật ra có Hoang Cổ văn minh ở phía sau.

Lại ví dụ như Miêu Chi văn minh giúp đỡ Miêu Nữ Thanh Liên kỳ thật cũng có bóng dáng của Hoang cổ văn minh ở phía sau.

Trước hết cần phải đem đám ủng hộ Pháp Cổ và Võ cổ hai văn minh diệt hết, còn những phái trung lập bọn họ phải triệt để kéo về phía mình, từng bước suy yếu thực lực của Pháp Cổ văn minh và võ Cổ văn minh.

Kế hoạch thứ nhất là hủy diệt nho chi văn minh đã tạm hoãn, bây giờ cần phải thi hành kế hoạch thứ hai là Thanh Nữ, nhất định sẽ thành công, Hoang ôn phó chủ văn minh thầm nghĩ, Lục Nguyên kế hoạch này ngươi chỉ là một con tiểu trùng bị nghèn áp mà thôi.

Trong lúc Hoang ôn phó chủ trầm tư thì Miêu đao văn minh phó chủ đã rút ra miêu đao của hắn, Miêu Đao của hắn có tên là Phá Diệt Miêu Đao, đây là một thanh Tiên Thiên linh bảo, ở lúc kỷ nguyên sinh diệt mà hóa thành Miêu đao, chỉ là một Tiên Thiên Linh bảo thuộc hàng hạ phẩm tuy nhiên cho dù hạ phẩm cũng là Tiên Thiên linh bảo.

Mà phó chủ Miêu đao văn minh lúc rút ra miêu đao lập tức nhanh chóng chém ra một đao, một đao này xẹt qua hư không, hủy diệt thiên địa như muốn bị băng diệt, hơn nữa không chỉ thiên địa băng diệt mà tất cả vạn vật ở trong thiên địa cũng muốn bị băng diệt.

Đây là khí tức tử vong tuyệt đối, không phải là tử vong bình thường mà là khí tức tử vong kỷ nguyên.

Rất nhiều văn minh cảnh nhìn thấy một chiêu này của miêu đao văn minh phó chủ đều sợ hãi thầm than, ví dụ như Pháp Không văn minh phó chủ cũng phải thừa nhận một đao kia đã đạt tới mức uy lực to lớn khó có thể tưởng tượng.

Võ cổ văn minh Võ diệu Văn Minh phó chủ khen một tiếng:

- Không tin được rằng Miêu đao văn minh phó chủ còn ẩn dấu một bộ đao pháp tốt như vậy từ xưa tới nay chưa từng dùng ra.

Võ Diệu văn minh phó chủ tinh thông đao pháp cũng phải tán thưởng một tiếng.

Phong Thương văn minh phó chủ đột nhiên quát:

- Toàn bộ chưa tới văn minh cảnh nhắm mắt lại không thể nhìn một đao kia.l

Phong thương văn minh phó chủ là người cẩn thận, đột nhiên phát hiện sau lưng có người mặt không đổi sắc cho nên lập tức nghĩ tới một đao hủy diệt kỷ nguyên, cẳn bản không thể để cho người chưa tới văn minh cảnh xem, một đao này tràn ngập hương vị hủy diệt kỷ nguyên những người chưa đạt tới văn minh cảnh không thể quan sát.

Phong thương văn minh phó chủ kêu lên một tiếng mới thở dài một hơi, tuy nhiên cũng thay Lục Nguyên mà lo lắng cho hắn, một đao kia ngay cả y muốn tiếp cũng khó, Lục Nguyên mới bước vào Văn Minh cảnh làm sao tiếp thụ được, chắc phải chết ở nơi này

Một đao kia của Miêu đao văn minh phó chủ thẳng chém xuống dưới, một đao này phát ra lực tương đối tiêu chuẩn, nhân vật như Lục Nguyên hẳn phải bị thương dưới đao này, thậm chí là bị thương nặng, Miêu đao văn minh phó chủ nhìn thấy Lục Nguyên xuất kiếm, tuy nhiên y cũng không để vào trong mắt.

Lúc Miêu đao phó chủ văn minh đánh ra một đao tràn ngập khí tức hủy diệt kỷ nguyên này Lục Nguyên cũng rút kiếm ra khỏi vỏ.

Thanh kiếm mà hắn rút ra đúng là Viên Cực thần kiếm, Dưỡng Ngô tiên kiếm của hắn càng lúc càng không thể dùng được, hiện tại Dưỡng Ngô tiên kiếm không thăng cấp được đành phải dùng thanh Viên cực thần kiếm này, chỉ thấy thần kiếm kéo một vòng tròn, chỉ là một kiếm đơn giản không có gì đặc biệt.

Một kiếm này của Lục Nguyên quá mức đơn giản.

Một kiếm như vậy cũng không ngăn cản được một đao hủy diệt thiên địa của Miêu đao phó chủ văn minh.

Trong lúc mọi người đang cảm thấy buồn cười thì Miêu đao phó chủ văn minh đã nghiêng một đao chém lên trên kiếm của Lục Nguyên.

Kiếm hủy người thương đây là kết cục bình thường nhất.

Miêu đao phó chủ văn minh cũng cho rằng như thế.

Một đao kia của hắn chém xuống lại phát hiện ra rằng thần kiếm của Lục Nguyên đã tạo thành một võng kiếm, đao của hắn bị võng kiếm đó trói lại, lực lượng hắn đánh ra cũng từ từ bị tiêu tan, một lúc sau thì hoàn toàn không thấy gì nữa, cuối cùng một đao kia đã hoàn toàn bị phá bỏ.

Lục Nguyên chặn một đao của hắn mà toàn thân không hề bị thương.

Miêu đao phó chủ văn minh cả kinh:

- Lục Nguyên giỏi lắm ngươi có thể ngăn cản được một đao của ta, nhưng ta có Hủy diệt bách trảm, ngươi có ngăn được không?

Miêu đao phó chủ văn minh cho rằng Lục Nguyên dùng kỹ xảo mới phá được một đao của mình, như vậy hắn sẽ bài trừ kỹ xảo này.

Miêu đao phó chủ văn minh lại phát ra đạo đao thứ hai.

Chiêu này là do miêu đao phó chủ văn minh quan sát kỷ nguyên hủy diệt mà sáng tạo ra, một đao này lúc đầu cũng không có nhiều thứ đáng sợ nhưng đằng sau lại vô cùng dữ tợn, ẩn hiện có vạn lôi muốn phát, vạn vật muốn diệt, hắn cũng muốn nhìn xem Lục Nguyên làm sao ngăn cản được.

Kết quả Lục Nguyên đơn giản một kiếm.

Miêu đao phó chủ văn minh cười lạnh trong lòng, vẫn giống như trước đơn giản một kiếm mà cũng muốn ngăn cản mình, thật là quá mức buồn cười, Miêu đao phó chủ văn minh lại phát ra một đao điên cuồng mà chém, trúng vào Thanh Đàn đài, Thanh Đàn đài liền bị nứt ra một mảng.

Lại bị chặn công kích.

Miêu đao phó chủ văn minh thầm nghĩ trong lòng hay cho một Lục Nguyên, thật là lợi hại, nhưng mà muốn vượt qua kiểm tra cũng không dễ dàng, Miêu đao phó chủ văn minh lập tức đem Hủy diệt bách trả đao phóng ra, vô luận là bao nhiêu lợi hại đều bị Lục Nguyên dễ dàng phá giải.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi