HOA SƠN TIÊN MÔN

Lại một tiếng gầm, ở trong Pháp Bảo văn minh mọi người đón nhận tin vui Lục Nguyên xuất hiện, không sai tuy đại bộ phận bọn họ đều biết rõ Lục Nguyên khó có khả năng là đối thủ của Hoang Ôn Văn Minh phó chủ nhưng Lục Nguyên cho bọn họ hi vọng cuối cùng ai cũng vô cùng vui mừng, khắp nơi đều vang lên thanh âm của Lục Nguyên.

Hoang Ôn Văn Minh phó chủ nhìn về phía Lục Nguyên:

- Không tin được ngươi lại có thể thoát được Viễn Cổ Ôn ôn ức Độc Hồng thủy, đáng tiếc ngươi không nên xuất hiện trước mặt ta bình thường ngươi nên trốn trước thì còn có thể sống lâu thêm ba khắc, nhưng bây giờ ta phải hủy diệt ngươi, Lục Nguyên nhìn ngươi tử vong, trừ bỏ hi vọng cuối cùng của bọn họ.

Hoang Ôn Văn Minh phó chủ nở ra một nụ cười, hắn muốn hủy diệt hi vọng cuối cùng của đám người kia.

Trường đao của hắn trực chỉ về phía Lục Nguyên.

Từng tiếng từng tiếng gọi ầm ĩ, kỳ thực biểu thị cho một việc, thế giới này đang nổi lên phong ba.

Lục Nguyên theo làn phong ba này, nghịch lại Hoang Ôn Văn Minh phó chủ.

Một người thuận gió một người ngược gió.

Loại gió này không phải là gió phàm mà là gió nhân tâm.

Lục Nguyên theo làn gió cảm thấy nhân tâm phong của mình thổi giương, vô cùng sảng khoái, Lục Nguyên mơ hồ hiểu ra một đạo lý về vĩnh hằng, cho tới nay đều nói văn minh là cao nhất, mà ở trên văn minh chỉ có một đó là vĩnh hằng.

Mà bây giờ Lục Nguyên phát hiện thanh âm văn minh cũng không phải là cao nhất, ít nhất nhiều người đồng tâm hiệp lực thanh âm còn trên cả thanh âm văn minh.

Như vậy cái gì gọi là vĩnh hằng, liệu có phải là nhân tâm?

Bí mật của vĩnh hằng phải chăng ở đây?

Lục Nguyên nghi hoặc đương nhiên nghi hoặc này cũng chỉ là tạm thời.

Lục Nguyên mang kiếm trên vai:

- Hoang Ôn Văn Minh phó chủ nhiều người như vậy gọi tên của ta, lần này ta phải thắng hơn nữa phải thắng thật đẹp cho bọn họ xem.

Lục Nguyên tuy nói năng nhẹ nhàng nhưng trong lòng hắn rất tức giận.

Căn bản Lục Nguyên cũng là một người trung lập.

Mà Hoang Cổ văn minh hết lần này tới lần khác phát ra thủ đoạn, trước hết giết chết phó chủ Pháp Bảo văn minh sau đó lại bức ép Pháp Bảo văn minh đầu nhập vào hoang cổ văn minh, thủ đoạn quá mức ác độc Lục Nguyên cơ bản tuân theo nguyên tắc nhân sinh, cũng muốn chém giết Hoang Ôn Văn Minh phó chủ.

Hoang Ôn Văn Minh phó chủ không nhịn được mà cười lớn:

- Lục Nguyên ngươi muốn thắng ta thật đẹp sao, trước hết đỡ một đao của ta rồi nói tiếp.

Trường đao của hắn gào thét mà lao tới, Lục Nguyên cầm Huyền Tiễn thần kiếm trong tay, ngăn cản một đòn này.

Bát Thần Giản là một trong Bát Thần Kiếm.

Năm đó Bát Lăng văn minh phó chủ cầm trong tay Bát Thần Giản đối chọi với Lục Nguyên kết quả bị chết thua, để lại Bát Thần Giản, Lục Nguyên đem nó luyện thành Bát Thần Kiếm, sau đó lại luyện Bát Thần Kiếm trở thành Huyễn Tiên Thần Kiếm.

Hiện tại ở cấp độ này dùng kiếm tiên nhất định không được Dưỡng ngô Kiếm Tiên mà cầm ra giao thủ nhất định phải gãy, trong lòng Lục Nguyên rất muốn Dưỡng Ngô trở thành thần kiếm nhưng vẫn không có cơ hội, bận rộn đủ thứ, nên chỉ có thể dùng thanh kiếm khác.

Hoang Ôn Văn Minh phó chủ vung đao lên thanh đao này là Đại Hồng Thần Đao.

Đại Hồng Đao và Huyễn Tiên Thần Kiếm ở trên hư không giao kích một phen, Lục Nguyên lần này dùng chữ Khắc, bảy thành chữ khắc phân thân đã hình thành thực lực khá lớn, đương một tiếng hai người lui về phía sau, Lục Nguyên lui hơn một nghìn bước mà Hoang Ôn Văn Minh phó chủ thì lui hơn một trăm bước, Hoang Ôn Văn Minh phó chủ khẽ giật mình pháp lực của Lục Nguyên không ngờ đã đạt tới tình trạng này, không đúng không phải là pháp lực mà là một loại khắc hoang.

Bất tri bất giác hắn phát hiện ra Lục Nguyên có một sức mạnh ẩn chứa khá lớn, tuy nhiên hắn là sáu kỷ nguyên văn minh phó chủ bản thân vô cùng tự tin với thực lực của mình, hắn nhìn về phía Lục Nguyên rồi nói:

- Không tệ, có thể có chiến lực đấu với ta một phen, hôm nay ta muốn nhìn xem ngươi chịu được mấy chiêu của ta.

Hoang Ôn Văn Minh phó chủ thét dài một tiếng, đao pháp của hắn thi triển ở trên hư không, đao pháp khá bất phàm, nhất thời như thôn thiên mà xuất hiện, ào ào dậy sóng.

Lục Nguyên lúc này cũng phát ra vài phần kiếm quang nhưng kiếm quang này trong nháy mắt đã bị Hoang Ôn Văn Minh phó chủ tiêu diệt.

Lục Nguyên cũng không khỏi a lên một tiếng hiển nhiên hắn cảm thấy được một chiêu này của Hoang Ôn Văn Minh phó chủ khá cổ quái, hắn cảm giác được trong nháy mắt lại đánh ra mấy vạn đạo kiếm quang, một chiêu này chính là Yến Hồi Thiểm trong nháy mắt mấy vạn đạo kiếm quang cũng chỉ qua tích tắc mà thôi, bị Hoang Ôn Văn Minh phó chủ dùng ánh đao nuốt đi.

Đao quang của hắn tựa hồ có thể tiêu diệt tất cả.

Tựa hồ giống như là viễn cổ hồng thủy vậy, viễn cổ hồng thủy so với hồng thủy hiện tại thì mạnh hơn rất nhiều, viễn cổ hồng thủy xuất hiện có thể khiến cho một đại lục bị tiêu tán, thiên địa toàn biến.

Lúc trước khi chiến đấu với Miêu Đao và Miêu Cổ đã nói qua, mỗi chiêu thức của nhân vật Văn Minh cảnh đều đã luyện đến cực hạn, ví dụ như Kiếm Khổ khổ luyện chiêu thức tới cực hạn, Kiếm Viên viên luyện tới cực hạn, Hoang Ôn Văn Minh phó chủ cũng Hồng luyện tới cực hạn.

Văn Minh cảnh tất cả đều đi tới cực hạn.

Mà hiện tại chiêu thức cực hạn kia xuất hiện cho thấy nó khó đối phó thế nào, Thiên Công văn minh phó chủ, Thiên Quỷ Văn Minh phó chủ ba người không khỏi nhớ tới tình hình lúc bọn họ đối chiến với Hoang Ôn Văn Minh phó chủ, vô luận là chiêu thức gì đều bị ánh đao của Hoang Ôn Văn Minh phó chủ tiêu diệt. Loại hồng luyện này thật quá kinh khủng.

Hoang Ôn Văn Minh phó chủ không ngừng tiến công, đao pháp ở giữa thiên địa công kích về phía Lục Nguyên, Lục Nguyên trong nhất thời rơi vào tình cảnh nguy hiểm, Hoang Ôn Văn Minh phó chủ cười dài nói:

- Ngươi không phải muốn thắng thật đẹp sao, hiện tại không những không thắng đẹp nổi mà còn phải chết ở dưới đao của ta.

- Ta nói thắng ngươi thật đẹp thì sẽ thắng thật đẹp.

Lục Nguyên quát dài một tiếng.

- Con vịt chết rồi còn mạnh miệng.

Hoang Ôn Văn Minh phó chủ quát dài một tiếng sau đó hắn tiếp tục tiến công về phía Lục Nguyên, trong nhất thời chiếm hết thượng phong, mấy lần đánh trúng Lục Nguyên nhưng đều là do Lục Nguyên dùng phù sinh nhược mộng rời đi, Hoang Ôn Văn Minh phó chủ đang nghĩ ngợi biện pháp phá phù sinh nhược mộng hắn không tin mình không phá được.

Trong lúc hắn đang trầm tư làm sao để phá phù sinh nhược mộng thì Lục Nguyên đã phát ra một đạo kiếm quang tràn ngập thiên địa.

Đạo kiếm quang này giống như ánh đao quang của Hoang Ôn Văn Minh phó chủ vậy, Hoang Ôn Văn Minh phó chủ phát hiện ra có chuyện không bình thường, y phát hiện ra Lục Nguyên đã mô phỏng chiêu thức của mình, tuy nhiên y cũng không để trong lòng mông phỏng thì sao có thể hơn bản gốc à?

Viễn cổ hồng thủy va chạm vào viễn cổ kiếm quang.

Trong tích tắc trải qua hơn trăm vạn lần đối kích, ánh đao của viễn cổ hồng thủy bị kiếm quang viễn cổ hồng thủy thôn tính tiêu diệt.

Mô phỏng còn mạnh hơn cả bản gốc?

Đây là có chuyện gì?

Hoang Ôn Văn Minh phó chủ không khỏi cả kinh, mà Lục Nguyên thừa cơ tiến công, chiêu thức mạnh nhất của Hoang Ôn Văn Minh phó chủ đã bị Lục Nguyên đánh bại, mà Lục Nguyên không ngừng tiến công khiến hắn bị thương nhẹ.

Thiên Công Thiên Phòng Thiên Quỷ ba vị phó chủ ở bên cạnh cũng ngây ngốc không hiểu chuyện gì, Lục Nguyên làm sao học được tuyệt chiêu của Hoang Ôn Văn Minh phó chủ mà còn thi triển thắng cả gã, lúc này Thiên Phòng văn minh phó chủ không khỏi nhớ tới lúc ở Phượng Cổ văn inh, Lục Nguyên đối chiến với Miêu Đao văn minh phó chủ cũng làm như vậy, Lục Nguyên có thể phục chế tuyệt học văn minh cảnh, hơn nữa ra tay còn mạnh hơn bản gốc, thật là đáng sợ.

Đây dĩ nhiên là công lao của Vạn Tướng Sâm La, Lục Nguyên sớm phát hiện tác dụng của Vạn Tướng Sâm La kiếm đạo.

Mà hiện tại Lục Nguyên cũng phát hiện, sử dụng nó ở Văn Minh cảnh hoàn toàn khác dưới văn minh cảnh.

Lúc ở Văn Minh cảnh sử dụng sẽ mơ hồ xuất hiện một đường khẩu, đường khẩu này ở chính giữa Tân Kiếm thế giới của hắn, tuy nhiên bây giờ sau khi học được tuyệt học của Hoang Ôn Văn Minh phó chủ đường khẩu trở nên rõ ràng hơn.

Vĩnh Hằng chi thiên đạo đường.

Hay cho vĩnh hằng chi thiên đạo đường, khẩu khí to lớn.

Lên tới văn minh cảnh là thoát khỏi sự trói buộc của kỷ nguyên tiểu thiên, mà đạt tới vĩnh hằng chi cảnh là thoát khỏi sự trói buộc của vĩnh hằng đại thiên.

Lục Nguyên chỉ thấy ở chính giữa thiên đạo có ghi rõ một văn tự.

Tỷ như trong đó mơ hồ có chữ khổ, xem ra là học tự của sư huynh Chu Thanh Huyền, bởi vì mình học kiếm thuật của Chu Thanh Huyền sư huynh cho nên nó cũng xuất hiện ở đây tuy nhiên văn tự vẫn khá mơ hồ xem ra về phương diện chữ khổ mình không bằng Chu Thanh Huyền sư huynh.

Còn có một văn tự đó là chữ biến, vô cùng rõ ràng là học tự của Miêu Đao văn minh phó chủ.

Còn có một chữ Viên là học tự của Kiếm Viên Văn Minh phó chủ.

Kỳ thật từng chiêu của Văn Minh cảnh đều có cực hạn nhưng lúc đi lên Văn Minh cảnh, Hoang Ưng Bát Lăng vẫn chưa đẩy chiêu thức tới cực hạn cho nên không xuất hiện đặc điểm của bọn họ, bọn họ dù sao cũng chỉ có thực lực hai kỷ nguyên mà thôi, Tiên Chi Tử cũng vậy, Miêu cổ Văn Minh phó chủ cũng không có gì cực hạn.

Mà lúc này xuất hiện một chữ Hồng, chính là cực hạn của Hoang Ôn Văn Minh phó chủ. Chữ Hồng này vô cùng rõ ràng.

Cũng chính là nói, ở Thiên Đạo Đường của mình đã có bốn cực hạn.

Thiên Đạo đường của mình có thể học tập cực hạn của từng Văn Minh cảnh nếu như có được cực hạn Văn của tất cả những Văn Minh cảnh khác, thiên đạo đường sẽ phát sinh biến hóa gì?

Tuy nhiên về phương diện thực lực thì càng mạnh càng tốt, bởi vì mình muốn đối phó với Hoang Cổ Văn Minh chi chủ, là một trong ngũ đại cổ văn minh chi chủ, trong thiên địa tuyệt đối nằm trong mười nhân vật mạnh nhất.

Vĩnh hằng chi thiên đạo đường.

Lục Nguyên khôi phục lại tinh thần, Huyền Tiễn thần kiếm ở trên hư không đánh ra một đạo kiếm pháp hồng thủy, một kiếm đâm trúng Hoang Ôn Văn Minh phó chủ.

- Một kiếm này vì thù của ta với Hoang cổ văn minh mà đâm.

Một kiếm này quả nhiên đâm trúng Hoang Ôn Văn Minh phó chủ, Hoang Ôn Văn Minh phó chủ mất đại bộ phận thân thể bị thương tới trầm trọng.

Lục Nguyên tiếp tục xuất kiếm, một kiếm này xuất hiện giữa hồng thủy, Lục Nguyên hiện tại đã biết được chân lý của chữ hồng cho nên vô cùng vui sướng, đương nhiên loại chiêu thức này cùng với pháp lực hồng thùy hoàn toàn khác nhau, chiêu thức hồng thủy ai cũng có thể học nhưng pháp lực viễn cổ hồng thủy thì chỉ có người của Hoang Cổ văn minh mới có.

Hồng thủy!

- Một kiếm này là vì pháp bảo văn minh phó chủ mà đâm, người ta vô tội vì dã tâm của các ngươi mà phải chết.

Một kiếm này như hồng phong giữa hồng thủy.

- Một kiếm này ta vì nhân tình với Thiên Phòng văn minh phó chủ mà đâm.

Một kiếm này như hồng cốc giữa hồng thủy.

- Một kiếm này ta vì Bảo Bối đế cơ mà đâm.

Một kiếm như sóng lớn cuồn cuộn.

- Một kiếm này ta vì chính nghĩa trong thiên địa mà đâm.

Một kiếm này hồng thủy càng trở nên mênh mông sóng nước.

Lục Nguyên liên tiếp đâm ra từng kiếm, Hoang Ôn Văn Minh phó chủ bị đâm trúng liên tục tuy hắn rất mạnh pháp lực cao hơn Lục Nguyên không ít nhưng hiện tại hắn đã bị tổn thương rất nặng, Hoang Ôn Văn Minh phó chủ vô cùng không cam lòng một nhân vật sáu kỷ nguyên làm sao có thể cam lòng chết ở đây.

Hoang Ôn Văn Minh phó chủ cũng quát dài một tiếng:

- Lục Nguyên ngươi kiêu ngạo cũng lâu rồi, cho ngươi xem thực lực chân chính của ta.

Hoang Ôn Văn Minh phó chủ phất tay áo ở trên không trung, lúc này một đoàn nước chảy ngưng tụ ra đen tựa như mực, lại là Viễn Cổ Ôn Ôn Ức Độc Hồng Thủy sao? Nếu như dùng cái này đối phó với mình thì sai rồi, không đúng cái này không phải là Viễn Cổ Ôn Ôn Ức Độc Hồng Thủy.

Đạo nước chảy đen nhánh này có một loại tà khí chí hung.

Đạo nước chảy này càng lúc càng trương lớn hơn, cuối cùng phác thiên cả đại địa hóa thành một đạo vắt ngang qua thế giới nước của pháp bảo văn minh, quỷ dị vô cùng.

Chính giữa đạo nước chảy này nhìn thấy được vô số vi trùng gây bệnh.

Đây chính là bệnh dịch chi trùng văn m inh, một khi nó lan tràn ra khắp nơi đều là ôn dịch hủy diệt thiên địa.

Giữa cột nước thông thiên kia là đạo bệnh dịch thứ hai đậu mùa.

Kỳ thực loại ôn dịch này với thủ đoạn của dược chi văn minh cũng có phần tương tự nhau.

Ôn dịch nằm trong ngũ đại tà đạo.

Cột nước đen kịt thông thiên này xuất hiện bên cạnh Hoang Ôn Văn Minh phó chủ mà Hoang Ôn Văn Minh phó chủ lúc này cười ha hả, hắn hiện tại đúng là có cảm giác hủy diệt thiên địa. Pháp Bảo văn minh bỗng nhiên nổi lên sóng to gió lớn.

Loại gió như muốn hủy diệt thiên địa này tiếp tục thổi, thổi bay tóc của Hoang Ôn Văn Minh phó chủ lộ ra vài phần điên cuồng của hắn, Hoang Ôn Văn Minh phó chủ cười lớn ha hả:

- Lục Nguyên chúc mừng ngươi ngươi đã bức ta phải xuất ra tuyệt chiêu cuối cùng, Ôn Dịch tà đạo.

- Lục Nguyên trước ta chém giết ngươi sau đó toàn bộ đem những nhân vật la hét hoang tiệm vu lục kia giết chết, dùng cột nước thông thiên của ta Ôn Dịch Tà Đạo giết tất cả.

Hoang Ôn Văn Minh phó chủ điên cuồng gào thét, đã đem một số ôn dịch tà đạo nặng nề oanh kích về phía Lục Nguyên.

Cột nước cự đại mấy trăm vạn trượng đánh về phía Lục Nguyên, vô cùng đáng sợ, cột nước ôn dịch này so với cổ trùng của Miêu Cổ Văn Minh phó chủ còn đáng sợ hơn nhiều, lúc ấy Miêu Cổ Văn Minh Phó chủ dùng cổ trùng đã khiến Lục Nguyên gặp thương tổn khá lớn, bây giờ cột nước do sáu kỷ nguyên Văn Minh cấp phát ra còn đáng sợ hơn gấp trăm lần.

Trong nháy mắt Lục Nguyên bị cột nước đen cự đại kia đánh trúng, hắn nhất thời thấy thân thể bốn kỷ nguyên của mình biến hóa, thậm chí mơ hồ ở trên đầu có phủ một lớp màu xanh, đây là đặc thù của Thiên Nhân ngũ suy, Lục Nguyên cũng không dám lưu thủ nữa, trong nháy mắt phát ra con mắt của Nhãn Chi Văn minh, tròng mắt đen kịt vận khởi, toàn thân Thiên Nhân Ngũ Suy lập tức biến mất vô ảnh vô tung.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi