HOA SƠN TIÊN MÔN

Lục Nguyên tiến vào trong tầng thứ nhất, đến đó không vội vàng học từng tầng từng tầng một, xem mình học được bao nhiêu chiêu thức cực hạn mà Lục Nguyên phát hiện ra một người trong tầng thứ nhất mà mình quen, đó chính là Nhất Chi Văn Minh Chi Chủ, vị này đang học chiêu thức cực hạn.

Trong Chiêu Thức Các, Nhất Chi Văn Minh Chi Chủ thấy Lục Nguyên bước vào liền nhắc nhở:

- Trong bốn trăm ba mươi loại chiêu thức cực hạn này, ngươi phải chọn lấy những chiêu thức tương cận với ngươi để học, nếu là những chiêu thức không hợp với ngươi thì có học thế nào cũng không thể phát huy được nhiều uy lực. Hơn nữa cũng phải chú ý, nhất định phải tìm được chiêu thức phù hợp nhất với uy lực của chiêu thức của ngươi, có thể để nó phát huy được uy lực lớn nhất, thường thì Văn Minh Chi Chủ đều học được hai mươi, ba mươi loại chiêu thức cực hạn, hoặc ba mươi, bốn mươi loại chiêu thức cực hạn, muốn vượt qua được loại chiêu thức cực hạn này là cực kỳ khó khăn. Khi ngươi học được kha khá số chiêu thức cực hạn, ngươi sẽ thấy chiến lực của mình nâng cao lên rất nhiều, nếu không học được thì quả là bi kịch.

Lục Nguyên nghe Nhất Chi Văn Minh Chi Chủ giới thiệu xong cũng không để ý nhiều.

Nhất Chi Văn Minh cũng là có ý tốt, nhưng ta có tài năng thiên bẩm là khoản này, nên cũng không cần chọn lực kỹ càng làm gì.

Ở tầng thứ nhất, Lục Nguyên tìm được chiêu thức cực hạn thứ nhất. Trong tầng thứ nhất có ba mươi cánh cửa, trên mỗi cánh cửa có một chữ ký hiệu, Lục Nguyên nhìn thấy chữ thứ nhất là chữ “Chính”, liền bước vào trong cánh cửa đó, đây là một căn phòng kín bưng, tối om, không có bất cứ một tia sáng hay tiếng động nào., đồng thời các loại ý thức khổng lồ trong suốt kết tinh lại.

Loại chiêu thức cực hạn này chính là Chính Chi Cực Hạn.

Đây chính là dùng thế đường đường chính chính để càn quét kẻ địch, đem thế đường đường chính chính phát huy đến cực hạn.

Khi nhìn thấy chiêu thức này, Lục Nguyên bỗng thấy kinh ngạc, chuyện này không phải đùa đấy chứ?

Ta luôn có chữ “Chính” trong tay, kiếm pháp đường đường chính chính nhưng lại không có chút nào lĩnh hội được Chính Chi Cực Hạn, uổng công ta tới đây rồi. Lục Nguyên không khỏi rơi lệ, bắt đầu học vào học Chính Chi Cực HẠn, Vạn Tượng Sâm La kiếm đạo được vận chuyển, trong một lát đã học được Chính Chi Cực Hạn rồi, sua khi học xong dùng kiếm thử, cảm thấy kiếm thế đường đường chính chính, có cảm giác bàng bạc của chính khí, có thể tiêu diệt hết mọi loại tôm tép nhãi nhép.

Loại chiêu thức cực hạn thứ nhất đã học xong rồi.

Lục Nguyên rất nhanh đã học xong loại chiêu thức cực hạn thứ nhất, bước ra khỏi cánh cửa đầu tiên của căn phòng thứ nhất.

Thấy Lục Nguyên bước ra nhanh như vậy, Nhất Chi Văn Minh Chi Chủ không khỏi thắc mắc trong lòng, hẳn là Lục Nguyên không hợp với loại chiêu thức cực hạn thứ nhất, chứ đánh chết một người có kinh nghiệm với vô số năm sống trên đời như Nhất Chi Văn Minh Chi Chủ cũng chưa từng thấy ai học được một loại chiêu thức cực hạn trong một thời gian nhanh như vậy, điều này trước kia Tổ Long cũng không làm được, bởi vậy nên ông hoàn toàn không nghĩ đến.

Sau khi Lục Nguyên bước ra khỏi cánh cửa thứ nhất lại nhìn sang cánh cửa thứ hai, cánh cửa thứ hai là Kỳ.

Chính Kỳ tương sinh, cánh cửa thứ nhất là Chính Chi Chiêu Thức Cực Hạn, cánh cửa thứ hai là Kỳ Chi Chiêu Thức Cực Hạn, điều này hoàn toàn có thể nói được.

Trong lòng Lục Nguyên vô cùng hiếu kỳ, hắn bước tiếp vào trong cánh cửa thứ hai, đẩy cánh cửa ra và bước vào trong đó, lập tức những ý thức kỳ quỷ kỳ biến chi cực tập hợp lại, Lục Nguyên nhìn chiêu thức Quỷ Dị Chi Cực này rồi lập tức theo đó mà chuyển kiếm trong tay, kiếm pháp của Lục Nguyên rất ít khi có Kỳ, mà dùng cách thức đường đường chính chính để quét về phía đối thủ, bởi vậy nên học Kỳ Chi Chiêu Thức Cực Hạn này có chút khó khăn.

Nhưng trước Vạn Tượng Sâm La Kiếm Đạo thì chút trở ngại đó có là gì.

Một lúc sau Lục Nguyên đã học được chiêu thức cực hạn thứ hai- Kỳ Chi Chiêu Thức Cực Hạn.

Sau khi học xong Lục Nguyên lại thi triển thanh kiếm trong tay và phát hiện ra trường kiếm trong tay mình có chút ý vị linh động.

Trong chiêu thức quỷ dị có một chút hương vị phong lưu.

Sau khi Lục Nguyên bước ra khỏi cánh cửa thứ hai, Nhất Chi Văn Minh Chi Chủ không khỏi thấy kỳ lạ, Lục Nguyên không phù hợp với loại chiêu thức cực hạn thứ hai sao?

Lục Nguyên lại tiếp tục tiến vào cánh cửa thứ ba, trên cánh cửa này viết chữ “Hùng”.

Hùng sao?

Sau khi đẩy cửa ra, bước vào trong căn phòng tối đen, trong đó từng chiêu từng chiêu vô cùng hùng hồn, thế lực đại trầm, Lục Nguyên tiếp tục học chiêu thức cực hạn thứ ba và ngay lập tức đã học được chiêu thức cực hạn thứ ba này. Chiêu thức cực hạn Hùng Chi Chiêu Thức Cực Hạn này đối với Lục Nguyên mà nói thì không tăng thêm được bao nhiêu nhưng học được càng nhiều thì càng tốt.

Lục Nguyên lại đi ra khỏi căn phòng thứ ba, Nhất Chi Văn Minh Chi Chủ lại càng thấy kỳ lạ, Lục Nguyên lại không thích hợp với chiêu thức thứ ba nữa sao? Nhất Chi Văn Minh Chi Chủ lúc này mới bắt đầu quan sát Lục Nguyên, quên cả việc luyện chiêu thức cực hạn của mình, đối với Nhất Chi Văn Minh Chi Chủ mà nói thì Vĩnh Hằng Chi Thiên Tài đáng để ông chú ý.

Trên cánh cửa thứ tư viết chữ “Hiểm”, sau khi bước vào căn phòng tối đen này, từng loại chiêu thức kỳ hiểm cực hiểm trong nháy mắt được vận dụng, Lục Nguyên vận Vạn Tượng Sâm La Kiếm Đạo lên, học những tinh hoa ở trong đó, một lát sau đã học được Hiểm Chi Chiêu Thức Cực Hạn, sau khi học xong Lục Nguyên cảm thấy Tuyệt Sát Nhất Kiếm của mình mạnh lên vài phần.

Lục Nguyên lại tiếp tục tiến vào cánh cửa thứ năm, cánh cửa này là Quyệt Chi Chiêu Thức Cực Hạn.

Sau đó đến cánh cửa thứ sáu, cánh cửa này là Quỷ Chi Chiêu Thức Cực Hạn.

Cánh cửa thứ bảy là Bạo Chi Chiêu Thức Cực Hạn.

Cánh cửa thứ tám…

Cánh cửa thứ chín…

Cánh cửa thứ mười lăm…

Cánh cửa thứ hai mươi ba…

Đến cánh cửa thứ hai mươi chín, Lục Nguyên lại học thêm được một chiêu thức cực hạn nữa.

Cánh cửa thứ ba mươi, trên cánh cửa này viết Điềm Chi Chiêu Thức Cực Hạn, ồ, lại có loại chi thức cực hạn này ư, Lục Nguyên trong lòng thầm thấy nó thật vô nghĩa bởi thực sự hắn không nghĩ rằng lại có loại chiêu thức cực hạn này, nhưng nếu nghĩ lại thì trước đó ta đã học Khổ Chi Chiêu Thức Cực Hạn, nếu đã có loại Khổ Chi Chiêu Thức Cực Hạn thì cùng sẽ Điềm Chi Chiêu Thức Cực Hạn, điều này cũng là hợp lý mà thôi. Lục Nguyên đẩy cánh cửa đó và bước vào, vừa đặt chân vào đã cảm thấy một loại khí tức ngọt ngào, đồng thời có những chiêu thức mềm mượt, nhưng lúc này trong lòng Lục Nguyên cũng tỉnh táo, kiếm quang bốn bề chuyển động, “Đang!Đang! Đang! Đang!”, một vài âm thanh đánh lén chĩa xuống, Lục Nguyên lúc này biết được rằng thế nào là Điềm Chi Chiêu Thức Cực Hạn, chiêu thức này cố tình dùng vị ngọt để mê hoặc thần kinh của ta, khiến ta chủ quan, sau đó lại đột ngột tập kích. Cách đánh này Lục Nguyên chưa dùng bao giờ, liền ngay lập tức vận Vạn Tượng Sâm La lên để học chiêu thức cực hạn này, một lát sau đã học được Điềm Chi Chiêu Thức Cực Hạn.

Sau khi học xong Lục Nguyên cũng đã hiểu được cái gì gọi là “miệng nam mô bụng một bồ dao găm”.

Sau này có cơ hội ta cũng sẽ thử loại kiếm pháp “tiếu lý tàng đao” này.

Sau khi ra khỏi ba mươi cánh cửa, Lục Nguyên chạy lên tầng thứ hai, lúc này học được ba mươi chiêu thức cực hạn cũng đã là tốt rồi, nhưng giờ hắn còn muốn học thêm nhiều hơn nữa. CÒn lúc này, Nhất Chi Văn Minh Chi Chủ không khỏi chau mày, ông phát hiện ra Lục Nguyên học ba mươi chiêu thức cực hạn này lần nào cũng bước vào một lát là liền bước ra. Nếu chỉ là không thích hợp với một chiêu thức thì không nói làm gì, có thể coi như là ngẫu nhiên, nhưng ngẫu nhiên ba mươi lần thì không gọi là ngẫu nhiên nữa rồi, Lục Nguyên thực sự là Vĩnh Hằng Chi Thiên Tài, nhưng xem ra tài năng không nằm ở việc học chiêu thức rồi, nếu như vậy thì sẽ khiến cho sức chiến đấu của Lục Nguyên bị hạn chế rất nhiều, đối với Văn Minh Chi Chủ thì có càng nhiều chiêu thức cực hạn sức chiến đấu càng mạnh, Nhất Chi Văn Minh Chi Chủ không khỏi cảm thấy vô cùng lo lắng.

Lục Nguyên tất nhiên không biết nỗi lo lắng của Nhất Chi Văn Minh Chi Chủ, hắn đã lên đến tầng thứ hai, tầng này cũng có ba mươi chiêu thức cực hạn.

Chiêu thức cực hạn thứ ba mươi mốt là Trá Chi Chiêu Thức Cực Hạn, trá là như thế nào, nói một cách đơn giản là lừa gạt, Lục Nguyên trước nay rất ít khi dùng những chiêu thức lừa gạt, nhưng chiêu thức cực hạn Trá Chi Chiêu Thức Cực Hạn này chính là lừa dối đùa giỡn người khác như vậy. Lục Nguyên vận Vạn Tượng Sâm La Kiếm Đạo lên và học chiêu thức này.

Chiêu thức cực hạn thứ ba mươi hai…

Chiêu thức cực hạn thứ ba mươi lăm, Lục Nguyên cứ thế học không biết mệt mỏi, Vạn Tượng Sâm La cũng không ngừng được vận lên.

Chiêu thức cực hạn thứ bốn mươi, lúc này đã vượt qua những Văn Minh Chi Chủ bình thường không ít rồi, những Văn Minh Chi Chủ bình thường học được hai mươi, ba mươi chiêu thức, bốn mươi chiêu thức cũng được gọi là nhiều rồi, Lục Nguyên cũng vốn có mười hai chiêu thức cực hạn từ trước, bây giờ học thêm bốn mươi chiêu thức nữa, tổng cộng là có năm mươi hai chiêu thức cực hạn.

Chiêu thức cực hạn thứ bốn mươi lăm…

Chiêu thức cực hạn thứ sáu mươi…

Chiêu thức cực hạn thứ tám mươi…

Chiêu thức cực hạn thứ chín mươi…

Chiêu thức cực hạn thứ một trăm, đã đạt đến chiêu thức cực hạn thứ một trăm rồi, cộng với mười hai chiêu thức cực hạn ban đầu của Lục Nguyên là đạt một trăm mười hai chiêu thức, vượt qua được Tổ Long trước kia.

Chiêu thức cực hạn thức một trăm mười…

Chiêu thức cực hạn thứ một trăm ba mươi…

Chiêu thức cực hạn thứ một trăm năm mươi…

Chiêu thức cực hạn thứ một trăm bảy mươi…

Chiêu thức cực hạn thứ một trăm chín mươi…

Chiêu thức cực hạn thứ hai trăm mười, sau khi đạt đến con số này, Lục Nguyên đã đứng ở lầu thứ bảy, toàn bộ chiêu thức cực hạn trong lầu thứ bảy đã học được rồi, Lục Nguyên bước lên lầu thứ tám, bắt đầu học chiêu thức cực hạn thứ hai trăm mười một, vận chuyển Vạn Tượng Sâm La Kiếm Đạo, ồ, chuyện gì thế này, lần này vận chuyển Vạn Tượng Sâm La Kiếm Đạo nhưng không thể nào học được chiêu thức cực hạn thứ hai trăm hai mươi mốt- Tàng Chi Cực Hạn, Tàng Chi Chiêu Thức Cực Hạn là cách đánh dùng ẩn chiêu, Lục Nguyên lại vận chuyển Vạn Tượng Sâm La KIếm Đạo một lần nữa, vẫn không học được, đây thực sự là lần đầu tiên Vạn Tượng Sâm LA Kiếm Đạo mất linh, trong lòng Lục Nguyên cảm thấy có rất cổ quái.

Nhưng không học được thì cũng có thể bỏ qua, Lục Nguyên tiếp tục học chiêu thức cực hạn thứ hai trăm mười hai- Đào Chi Chiêu Thức Cực Hạn, Đào Chi Chiêu Thức Cực Hạn và Hồng Chi Chiêu Thức Cực Hạn có chút giống nhau, nhưng khi Lục Nguyên vận chuyển Vạn Tượng Sâm La Kiếm Đạo lên để học thì phát hiện ra mình không thể nào học được, có lẽ nào, Lục Nguyên nhớ lại lời của Hằng Nga từng nói rằng mỗi người đều có một cực hạn để học, cõ lẽ nào ta đã học đến cực hạn của mình rồi.

Lục Nguyên lại thử chiêu thức cực hạn thứ hai trăm mười ba, nhưng kết quả vẫn như vậy.

Quả nhiên đây là cực hạn của mình.

Cũng tức là nói mình học được hai trăm mười chiêu thức ở đây, cùng với mười hai chiêu thức ban đầu nữa là hiện ta có hai trăm hai mươi hai chiêu thức cực hạn, con số hai trăm hai mươi hai này nghe có chút kỳ dị. Lục Nguyên nhún vai một cách bất đắc dĩ.

Số lượng chiêu thức cực hạn này có mình có thể phá tan được tám trăm con phố Hoang Chi Tử năm xưa rồi.

Năm đó cực hạn hoang chi tử lục đại chiêu thức, trên chiến trường của trận đại quyết chiến ở trung ương thiên triều, uy phong lẫm liệt mà đánh, không có địch thủ, khiến cho người ta phải kinh diễm!

Nhưng mà bây giờ Lục Nguyên đã đạt đến cực hạn hai trăm hai hai chiêu thức, không biết đã vượt qua bao xa rồi.

Kỳ thật hiện tại Lục Nguyên đâu chỉ vượt qua một cái này, mà còn vượt qua bất kì cái nào, càng vượt xa một trăm mười một cái của tổ long, những văn minh chi chủ khác đều bị vượt quá xa không biết bao nhiêu con phố. Kì thực hai trăm hai hai chiêu thức cực hạn này, cũng có nguồn gốc nhất định.

Một, bút trực vô tiền, kiếm giả dã.

Một trăm mười một, chính là kiếm trong kiếm, quân trong kiếm.

Trong tình huống bình thường mà nói, cực hạn thực sự của quân trong kiếm là một trăm mười một.

Mà Lục Nguyên mãi mãi là thiên tài, thiên tài vĩnh hằng am hiểu tất cả, tổ long am hiểu chế, mà Lục Nguyên lại am hiểu học, vì vậy một trăm mười một gấp đôi lên là thành hai trăm hai hai, cái này chính là nguyên nhân cho hai trăm hai mươi hai chiêu thức cực hạn của Lục Nguyên, Lục Nguyên cũng thấy đủ rồi, con người cần phải biết thế nào là đủ mới vui, hai trăm hai mươi hai chiêu thức cực hạn cũng thỏa mãn lắm rồi.

Bởi vì vừa nãy một mực học tập chiêu thức cực hạn, mà một mực vận dụng vạn tượng sâm la kiếm đạo, kì thực cũng tương đối mệt mỏi, tinh thần cực kì mệt mỏi, Lục Nguyên từ chỗ nào đó lấy ra một hồ lô rượu, rất có phong thái uống một ngụm, vị rượu ôn hòa, là dùng để làm thư giãn thần kinh.

Lục Nguyên sau khi học xong, đi từ tầng tám xuống.

Lúc vừa xuống tầng một lại gặp được nhất chi văn minh chi chủ, nhất chi văn minh chi chủ thấy Lục Nguyên đi ra bất giác liền hỏi:

- Sao vậy, học xong rồi sao, không học nữa à?

Lục Nguyên giơ tay lên:

- Đúng vậy, học xong rồi, không học nữa, có hơi mệt một chút.

Nói xong liền tiêu sái dời đi, ra khỏi chiêu thức các.

Mà nhất chi văn minh chi chủ thấy vậy không khỏi cau mày, thời gian Lục Nguyên vào chiêu thức các tương đối ngắn, lúc hắn ở tầng thứ nhất cánh cửa thứ nhất cũng chỉ đi vào một lát liền ra, mà xem ra, Lục Nguyên cũng đều là đi vào một lát liền ra luôn, lại tính tổng thời gian, một chiêu thức cực hạn Lục Nguyên cũng không học được.

Lục Nguyên thiên tài vĩnh hằng, nhưng mà cái danh thiên tài vĩnh hằng cũng quá là nghiêm trọng rồi,thiên tài lại không hoàn toàn nằm trong chiêu thức ư? Một chiêu thức cực hạn lại học không nổi.

Sức chiến đấu của thiên tài vĩnh hằng Lục Nguyên cũng không quá mạnh a.

Mà lúc này Lục Nguyên đang hướng về phía ánh trăng mà đi, đã rơi vào trên mặt trăng.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi