HOA SƠN TIÊN MÔN

Hắn dùng tiền mua Thiên tịnh chi thủy.

Dùng Thiên tịnh chi thủy để lọc Huyết vân linh thú, Lục Nguyên đã làm qua một lần. Hiện tại làm tiếp cũng là quen thuộc, rất nhanh đem Huyết vân linh thú toàn bộ chuyển hóa thành Vân hệ linh thú. Đến bây giờ, Lục Nguyên đếm lại số lượng Vân hệ linh thú của mình, liền giật mình kinh hãi.

Đại hình vân thú có bốn đầu vân hổ, tám đầu vân sư.

Hình vân thú có mười sáu đầu vân sói, mười tám đầu vân hồ.

Tiểu hình linh thú có mười vân miêu, hai mươi vân thỏ, và mười vân cẩu.

Trên cơ bản, cho tới bây giờ, tiểu hình linh thú có thể cung cấp vân hệ nguyên khí cũng không còn nhiều lắm. Chủ yếu là đại hình vân thú và hình vân thú. Đặc biệt là đại hình vân thú. Lúc trước, Lục Nguyên tổng cộng có bốn đại hình vân thú, nhưng sau khi trải qua Vô Sinh Di Cung thì lúc này đây đại hình vân thú gia tăng lên tám đầu vân sư.

Tám đầu vân sư này mỗi một cái đều uy mãnh và xinh đẹp vô cùng.

Lục Nguyên biết rõ, sau khi mình trải qua Vô Sinh Di Cung, vân hệ linh thú mà mình lấy được cơ hồ đã được gấp ba rồi. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn

Nếu là bình thường, tiến vào Vô Sinh Di Cung không có bất ngờ gì xảy ra thì cũng sẽ không có nhiều vân hệ linh thú như vậy. Lục Nguyên đụng phải Huyết kiếm môn đạo nhân, đánh chết Song Khô đạo nhân nên hiện tại mới có nhiều vân hệ linh thú như vậy, gấp ba lần lúc trước.

Mà bây giờ, vân hệ nguyên khí phun ra nuốt vào cũng gấp ba.

Lục Nguyên có rất nhiều vân hệ linh thú, nên vân hệ nguyên khí phun ra nuốt vào số lượng rất lớn, tốc độ tu hành cực nhanh.

Mà bây giờ, sau khi trải qua chuyện ở Vô Sinh Di Cung, vân hệ nguyên khí nuốt vào phun ra cũng đã gấp ba lần, tốc độ tu hành lại càng kinh người. Lục Nguyên thậm chí cảm giác được chính mình trước đó không lâu mới vừa luyện được Luyện Thể Kỳ Lục Trọng nay lại tựa hồ rục rịch, như muốn mở ra chỗ xung yếu nhất.

Kỳ thật, pháp lực tu hành của Lục Nguyên cũng bình thường.

Nhưng cũng không còn cách nào, vân hệ linh thú rất nhiều, mỗi một giờ một khắc, vân khí nuốt vào phun ra số lượng quá lớn, đến mức không thể tưởng tượng nổi. Từng phút từng giây không biết có bao nhiêu vân hệ nguyên khí tiến vào thân thể. Pháp lực mà tiến bộ chậm thì mới là lạ.

Hiện tại, bên trong Thính Vũ Tiểu Trúc an toàn vô cùng. Lục Nguyên khoanh chân ngồi xuống.

Hiện tại, cảnh giới của mình chính là Luyện Thể Kỳ Lục Trọng, Bì cốt giai luyện.

Mà Luyện Thể Kỳ Thất Trọng chính là rèn luyện đại não.

Rèn luyện đại não ở Luyện Thể Kỳ Thất Trọng chính là chuẩn bị cho ngự kiếm hành không ở tầng thứ tám. Dùng tinh thần để điều khiển trường kiếm. Ngươi không rèn luyện đại não thì làm sao có được tinh thần cường đại, từ xa điều khiển được trường kiếm.

Không nói đến Luyện Thể Kỳ Bát Trọng ngự kiếm hành không, chỉ nói đến việc rèn luyện đại não đột phá tầng thứ bảy. Cửa ải này thật không dễ dàng. Cửa ải này sở dĩ so với những cửa ải trước khó khăn hơn, là vì những cửa ải trước chỉ là ngưng luyện ngũ tạng lục phủ, hoặc là da cốt hoặc huyết dịch, chứ không có đại não.

Nhưng ngũ tạng lục phủ, da cốt, huyết dịch có xảy ra chút vấn đề nhỏ cũng không quan trọng gì. Nhưng rèn luyện đại não, nếu xảy ra vấn đề nhẹ thì đau đầu vô cùng, nặng thì thần thức thác loạn. Thậm chí có thể vì vậy mà tử vong. Cũng may, Lục Nguyên tập luyện chính là Vân hệ tâm pháp. Vân hệ tâm pháp cũng không phải có thể giúp hắn qua được cửa ải này, hoặc thời điểm đấu kiếm cũng không đủ dũng mãnh. Nhưng Vân hệ tâm pháp có một ưu điểm là mềm mại. Trên cơ bản, Vân hệ tâm pháp không có khả năng phá hư bản thân. Lục Nguyên đột kích từ Luyện Thể Kỳ Lục Trọng lên Luyện Thể Kỳ Thất Trọng cửa ải này được xem là hung hiểm vô cùng. Nhưng đối với Vân hệ tâm pháp mà nói thì cũng không tính chuyện khó khăn.

Muốn rèn luyện đại não, dễ dàng nhất chính là Vân hệ tâm pháp.

Lục Nguyên ngồi xếp bằng, đặc biệt áp chế một phen tốc độ vận chuyển pháp lực của bản thân, khiến cho độ vận chuyển của Vân hệ pháp lực so với bình thường chậm hơn một chút, từ từ phóng tới đại não. Vân hệ pháp lực từng tia từng tia tiến nhập vào đại não, bắt đầu vượt qua cửa ải.

Vân hệ pháp lực tiến vào đại não, một cảm giác đau nhức trong đầu lập tức xuất hiện. Hắn liền đổi vị trí, dùng đại não của bản thân thí nghiệm, từng bước một đi tới. Mỗi một bước đều rất chậm chạp, sợ kích thích đến đại não.

Một khi đại não mệt mỏi thì liền dừng lại nghỉ ngơi một chút.

Thời gian trôi qua một tháng, Lục Nguyên không ngừng tu hành. Lúc này việc khống chế đại não đã tiến bộ hơn rất nhiều. Biết rõ Vân hệ pháp lực đi tới chỗ nào là có vấn đề, đến chỗ nào là không có vấn đề. Đồng thời, trải qua một tháng rèn luyện, đại não của Lục Nguyên sức mạnh kỳ thật tăng lên không ít. Sự kích thích lực tinh thần cũng tăng theo. Lục Nguyên cũng không nóng vội, vẫn từ từ luyện tập.

Cũng không biết qua bao lâu, Lục Nguyên rốt cuộc lực tinh thần của hắn đã có sự tiến bộ vượt bậc. Đồng thời đại bộ phận đại não đã thích ứng với Vân hệ pháp lực tiến vào hắn, không còn cảm giác không khỏe nữa. Lục Nguyên tiếp tục không chút mệt mỏi. Cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu, cuối cùng có một ngày, Lục Nguyên chỉ cảm thấy đầu óc của mình tựa hồ như mở ra một cánh cửa.

Tựa hồ như có cái gì đó trong đại não chuẩn bị phóng xuất ra, mà đúng lúc này, vô số lực tinh thần từ trong cánh cửa đại não phóng thích ra ngoài. Lực tinh thần so với lúc trước không biết nhanh hơn bao nhiêu. Có thể vì như vậy, mà lực tinh thần của bản thân cũng tăng lên không ngừng.

Đây chính là Luyện Thể Kỳ Thất Trọng, rèn luyện đại não.

Cánh cửa được xưng là nguy hiểm vô cùng, rốt cuộc bản thân mình là luyện thành.

Sau khi luyện thành Luyện Thể Kỳ Thất Trọng, Lục Nguyên liền lập tức xuất quan, không thèm quan tâm đến chuyện bế quan nữa, mỗi ngày tự tại vui chơi, uống rượu.

Một người cần luyện công thì lại càng cần nghỉ ngơi.

Lao động kết hợp với nhàn hạn. Bất luận lao động như thế nào cũng đều phải vừa phải. Lục Nguyên hiểu được mình chính là thích cái cuộc sống tự tại.

Thời gian kế tiếp, bởi vì có rất nhiều đệ tử chân truyền của các tiên môn đến Vũ Lăng Sơn. Tất cả mọi người đều đến Vũ Lăng Sơn, tất nhiên là không tránh được việc tụ hội. Mọi người giúp nhau trao đổi một phen. Lục Nguyên vừa vặn cũng nhàn rỗi, tham gia vào tụ hội của các đệ tử chân truyền. Loại tụ hội này cũng là bình thường, chủ yếu kết giao bằng hữu.

Mọi người tụ lại sẽ làm thơ, so thơ.

Một số tu tiên giả tụ lại thích đấu kiếm, so pháp thuật. Đôi khi không trực tiếp đấu kiếm mà là đấu cái khác. Ví dụ như nghĩ ra được loại kiếm pháp nào và cách phá giải nó như thế nào. Bình thường tất cả mọi người đều đưa ra những chiêu kiếm khó khăn nhất. Lục Nguyên đúng lúc rảnh rỗi, đi tham dự tụ hội của các đệ tử chân truyền, phá giải những chiêu kiếm này không còn một mảnh.

Ở Võ Lăng tiên môn trong chốc lát, sau đó phải trở về Hoa Sơn.

Lễ nhậm chức của Chưởng môn Võ Lăng tiên môn, cùng với việc của Vô Sinh Di Cung, lúc này cũng đã chấm dứt.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi