Giải đấu của năm môn phái, rất nhiều trưởng môn, rất nhiều tông sư, tề tựu lại ở một nơi, mỗi người đều có khí thế của riêng mình. Nếu là Vân Dật Vân Bình mà gặp tình huống như vậy, thì sẽ không thu hoạch được gì. Trình độ của bọn họ quá thấp. Nhưng Lục Nguyên thì khác. Lục Nguyên đang ở trong thời kỳ phát triển với tốc độ cao, cảnh giới cũng cao. Được chứng kiến cảnh tưởng nhiều tông sư tề tựu ở một nơi như vậy, bản thân được mở rộng tầm mắt, khuôn mẫu của bản thân cũng lớn hơn.
Lúc cuối cùng ở Nam Hải, đừng nhìn thời gian ở Nam Hải không dài, nhưng lúc ở Nam Hải, lại trực tiếp được tận mắt quan sát trời đất.
Nếu chỉ là tận mắt quan sát thì cũng không có gì ghê gớm. Những người từng nhìn thấy biển cũng nhiều lắm mà.
Nhưng, tài năng thiên phú của Lục Nguyên lại khá cao, cũng không chỉ như vậy, đoạn hồi ức khi có được kiếm thủ của Nam Hải, những điều tốt có được khi ở Nam Hải cũng nhiều không kể hết. Trong đó quan trọng nhất là Hải Nạp Bách Xuyên. Nếu không phải là ở chuyến đi Nam Hải, không thể tổng hợp tất cả những điều đã trải qua với nhau được.
Cuối cùng cũng trở về Hoa Sơn.
Trong đầu óc, đủ loại kiếm pháp kiếm chiêu hiển hiện. Đủ loại đối thủ lóe lên trong óc. Thiên địa vạn vật, Chân Vũ động thiên, Huyết Kiếm môn, Thần Hồn giang, Nam Hải….tất cả đều hiện lên trong đầu.
Dưỡng Ngô kiếm ở hai bên gối phải và trái của Lục Nguyên, Trấn Nhạc kiếm đã bắt đầu nổi lên, không ngừng múa may đủ loại chiêu thức trên không trung. Các chiêu thức: cuồng phong quá cảnh, phong bất lưu ngân, bạo vũ như chú, đại hại mang mang, tuyết hoa tự tuyết, băng phong vạn lý…từng chiêu một xuất hiện.
Mười ba loại kiếm pháp gồm Phong, vân, mạc, vũ, khoái, kim, thủy, hỏa, thổ, băng, tuyết, hải…lần lượt xuất hiện trong các kiếm chiêu.
Đúng lúc này, hai tay Lục Nguyên khẽ động, tay vừa động, cả người bay lên, bắt lấy Dưỡng ngũ kiếm, khua một kiếm xuống, kiếm này, xem ra là một đường kiếm rất đỗi bình thường, nhưng lại ẩn chứa tam đại kiếm ý: phong, vân, vũ.
Lục Nguyên lại động tay, quay người lại, tay phải giữ lấy Trấn Nhạc kiếm, lại khua một đường kiếm. Dưới kiếm này lại khiến bốn đạo kiếm ý kim, mộc, thủy, hỏa đều xuất hiện.
Lục Nguyên ngửa mặt lên trời, cười cười:
- Cuối cùng cũng thành rồi, cuối cùng cũng thành rồi, Kiếm đạo đại thành.
Vốn đã từng nói rồi, cảnh giới như Nguyên Nguyên thượng nhân, Nguyên Lăng thượng nhân, có thể vung ra rất nhiều kiếm ý chỉ trong một đường kiếm. Lục Nguyên rất chuyên tâm ở tỉnh Bách Quáng, liền biết được cảnh giới này, nhưng hết lần này tới lần khác, vẫn chưa luyện thành cảnh giới này, không biết đã theo đuổi cảnh giới này bao nhiêu năm.
Còn chuyến đi du lịch Tấn quốc này lại được chứng kiến rất nhiều kiếm pháp của các môn phái, cuối cùng, bao nhiêu trải nghiệm đều tổng hợp lại trong đầu, khiến kiếm đạo của mình tăng lên. Cuối cùng có thể chỉ trong một đường kiếm, đánh ra rất nhiều kiếm ý.
Lục Nguyên lại lật tay, lần này một đường kiếm chém ra là mười ba loại kiếm ý. Chỉ có mười loại hiện lên trong đường kiếm này, đường kiếm này vừa xuất ra, gió sinh, mây vờn,
Trong một đường kiếm mà có nhiều kiếm ý như vậy.
Nếu có người khác ở đây, bất luận là ai, đều sẽ khiếp sợ không hiểu ra sao.
Quá lặng lẽ.
Kiếm thuật hiện nay của Lục Nguyên, chỉ có thể dùng từ "đáng sợ" để hình dung.
Vốn kiếm thuật của Lục Nguyên cũng chỉ vượt qua cấp kiếm thuật. Còn kiếm thuật hiện nay, phối hợp kiếm đạo ngũ hành luân hồi, đã vượt qua nhân vật như Nguyên Nguyên thượng nhân, Nguyên Lăng thượng nhân, dù khó tin nhưng đây là sự thật.
Lục Nguyên có thể khẳng định, thực lực hiện nay của bản thân có chút tăng lên, mức ngũ trọng trường sinh. Có thể dễ dàng thắng tu tiên giả thất trọng trường sinh. Thực ra, pháp lực càng cao, pháp lực để nâng cao một cấp càng khó. Mà muốn pháp lực hơn người thì càng khó. Lục Nguyên vốn dĩ có thể vượt qua hai cấp không khó, nhưng sau đó càng ngày càng khó.
Chỉ là, kiếm thuật của Lục Nguyên, hiện nay đã đạt tới mức kinh thiên động địa, đạt tới tu tiên giả thất trọng trường sinh, cũng có thể dễ dàng chiến thắng tu tiên giả bát trọng trường sinh.
Đáng sợ, quá đáng sợ.
Còn tại cửa Trường Xuân cư, hai người Nguyên Nguyên thượng nhân và Diệp Dương Dung, vốn còn vài việc cần giao cho Lục Nguyên, đúng lúc Nguyên Nguyên phải đi Đông Phong một chuyến, phải qua Trường Xuân cư, cho nên định đích thân đi nói. Kết quả tới cửa Trường Xuân cư, lúc nhìn thấy lơ lửng giữa trời, Lục Nguyên vẫy tay như Thần Long vũ trảo, trực tiếp trấn động.
Một kiếm, Phong sinh Thủy khởi, Tuyết lạc băng ngưng, Khoái như thiềm điện, vân đông hải khiếu. hắc ám hàng lâm, mang mang như hải.
Đây là uy lực của một kiếm.
Cảm giác mà một kiếm mang lại.
Đọc Truyện Online Tại Truyện FULLNguyên Nguyên thượng nhân trong một giây phút chỉ cảm thấy miệng mình khô đắng:
- Có phải tôi nhìn nhầm không? Có phải ảo giác không?
Diệp Dương Dung bình thường hơi thích đùa, tuy nhiên bây giờ cũng không đùa được nữa, cũng cảm thấy miệng đắng lưỡi khô:
- Sư huynh, tôi cũng nghi ngờ tôi nhìn nhầm.
Hai người trầm mặc rất lâu, đều không làm kinh động đến Lục Nguyên đang trầm tư trong kiếm thuật thiên địa. Sau một lúc lâu, Diệp Dương Dung mới nói:
- Sư huynh, tôi bây giờ áp lức giảm nhiều rồi.
Nguyên Nguyên thượng nhân sau khi ngẩn ngơ, cũng khôi phục tinh thần:
- Nói gì vậy.
Diệp Dương Dung nói:
- Lúc ban đầu, cho rằng kiếm thuật của Lục Nguyên vượt qua cả những kiếm tiên đời thứ chín như chúng ta, áp lực to như núi, nhưng bây giờ lại cảm thấy, kiếm thuật của Lục Nguyên đã vượt qua cả nhân vật thượng cấp như sư huynh rồi. Bây giờ không nói đến áp lực như núi đối với tôi. Mà là áp lực như núi đối với huynh.
Nguyên Nguyên thượng nhân gật đầu bất đắt dĩ, hiện nay thực sự cảm thấy áp lực như núi.
Lục Nguyên bắt đầu ngồi luyện khí, đại cảnh kiếm thuật vừa rồi, kiếm thuật tự thân quá mạnh mẽ, thúc đẩy pháp lực cũng tiến về phía trước một bước. Hiện nay đã đang trong thời kỳ ngũ trọng Trường sinh. Xem ra, sau khi đạt được ngũ trọng Trường sinh, lại đột kích tới cảnh giới hư đan lục trọng Trường sinh, cũng không phải việc gì quá xa xôi.
Còn vào lúc Lục Nguyên bế quan luyện tập, luyện khí, cả Hoa Sơn cũng đang chuẩn bị rồi, Trung ương Thiên Triều cũng sắp phái người tới khảo hạch.
Đối với Hoa Sơn tiên môn, có thể từ thượng đẳng tiên môn lên đến Đại hình thiên môn hay không, điều này rất quan trọng.
Sự lợi hại của Trung ương thiên triều, không có cách nào suy đoán được.
Những cấp như Thượng đẳng tiên môn, Đại hình tiên môn…đều cần sự khảo hạch, đánh giá của Trung ương thiên triều.
Thiên hạ đệ nhất triều, Trung ương thiên triều.
Nơi này, giống như thiên đình trên mặt đất.
Nghe nói trong Trung ương thiên triều, không biết có bao nhiêu thượng đẳng tiên môn, đại hình tiên nhân cũng rất nhiều, rất nhiều. Nói cho cùng, Nam cảnh cũng chỉ là Nam cảnh, một nơi thâm sơn cùng cốc mà thôi. Trung ương thiên triều, đây mới thực sự là nơi của tông sư như vân, đại tông sư như vũ đích thực.
Còn Hoa Sơn tiên môn, sắp tới sẽ đón sự khảo hạch của Trung ương thiên triều. Một khi khảo hạch có thể thông qua. Hoa Sơn tiên môn liền có thể trở thành đại hình tiên môn đầy vinh dự.
Ý định vững chắc này, Sở Đoạn chưa từng che dấu, hơn nữa cũng không có cách che dấu.
Đánh giá tiên môn lớn, đây là đại sự cỡ nào, đâu thể che dấu được.