Chiến lợi phẩm của Hướng Đông Phi cũng có khá nhiều. Phong hệ linh thú như linh thú phong kình khổng lổ có khoảng hơn ba mươi con. Không hổ danh là tu tiên giả Trường Sinh Cửu Trọng.
Lục Nguyên ngự kiếm lại bay đến phía trước.
Đoạn đường này, tuy rằng cũng đụng phải đám tà tu, nhưng hiển nhiên bọn chúng không phải là đối thủ của Lục Nguyên. Bọn chúng biết mình không thể địch lại Lục Nguyên, nên tính toán cao minh, nhiều lắm là chống đỡ mấy chiêu. Lục Nguyên thực lực bây giờ, trong tu tiên giới toàn bộ Tấn quốc đã là nhân vật rất cao. Bắc Lăng Sơn có thể làm đối thủ của Lục Nguyên cũng không nhiều.
Bắc Lăng Sơn là do một tay của Nguyên Lăng Thượng Nhân dựng nên.
Kỳ thật, nếu Nguyên Lăng Thượng Nhân tự mình chủ trì, Bắc Lăng Sơn so với hiện tại sẽ đáng sợ hơn nhiều. Chỉ là nửa năm qua, Nguyên Lăng Thượng Nhân rốt cuộc cũng bị nhốt trong kết giới của Xuất Vân Vô Cực, không có cách nào quản lý Bắc Lăng Sơn, nên có chút mất trật tự. Hơn nữa, Bắc Lăng Sơn có một quy định rất kỳ lạ. Người trấn thủ những nơi quan trọng, bất luận phát sinh chuyện gì cũng không thể ly khai.
Đương nhiên, tại Bắc Lăng Sơn kỳ thật cũng có một trung tâm điều hành.
Tại trung tâm điều hành, gương mặt của một số trưởng lão Bắc Lăng Sơn rất khó coi. Lúc này đây thật sự mà quá mất mặt. Đường đường là Bắc Lăng Sơn, nhưng lại bị một hậu bối của Hoa Sơn xông vào. Vốn một mực cho rằng mình sẽ áp đảo được Hoa Sơn Bắc Phong, kết quả hiện tại, rõ ràng là bị hậu bối của Hoa Sơn Bắc Phong đại náo đến trình độ này. Quả thật rất mất mặt!
Vô cùng nhục nhã.
Những trưởng lão phụ trách trung tâm điều hành, vốn rất muốn giết Lục Nguyên, nhưng bất luận thế nào thì bọn họ cũng không phải là đối thủ của hắn. Phái Thất Sát Tinh Tú Môn đi thì kết quả Lục Nguyên lại chẳng sợ độc. Phái Huyền Minh Môn đi thì Lục Nguyên lại chẳng sợ Huyền Minh Chân Giải của Huyền Minh Môn. Người bị Lục Nguyên giết cũng không phải là ít.
Chưởng môn Nguyên Lăng Thượng Nhân thì bị nhốt trong Xuất Vân Vô Cực kết giới. Phó chưởng môn Thiên Sấu lão nhân căn bản lại chẳng ở Bắc Lăng Sơn. Muốn liên lạc cũng liên lạc không được, tựa hồ như lâm vào nguy cơ.
Vốn muốn dựa vào người trấn thủ Nhân Yêu Hỗn Hợp Thất Hướng Đông Phi giết chết Lục Nguyên, nhưng kết quả Hướng Đông Phi lại bị Lục Nguyên giết chết. Đám tu tiên giả trong phòng điều hành này chỉ có thể tùy ý để cho Lục Nguyên tung hoành.
Bắc Lăng Sơn dù sao cũng là tổ chức mới thành lập sau hai trăm năm, có hai vị Đại đạo cảnh cùng với mấy vị Kiếm tiên cấp, xem như là đã giỏi lắm rồi. Bắc Lăng Sơn dù sao cũng không thể bằng Hoa Sơn Bắc Phong được thành lập năm ngàn năm. Nguyên Lăng dù được xem là kỳ tài thì chênh lệch vẫn là chênh lệch.
Hiện tại vấn đề chính là Lục Nguyên thực lực quá mạnh. Mất đi hai vị Đại đạo cảnh trấn áp Bắc Lăng Sơn, hiện tại rõ ràng chẳng làm gì được Lục Nguyên. Trung tâm điều hành có thể phái ra một vị Trường Sinh Cửu Trọng, hai vị Kiếm tiên Trường Sinh Bát Trọng, nhưng ba vị kiếm tiên này thấy Lục Nguyên dũng mãnh như vậy, đánh bại Tư Mã Trường Bạch, đánh chết Trường Sinh Cửu Trọng Hướng Đông Phi thì làm sao có thể đi chịu chết, khiến cho Bắc Lăng Sơn một chút biện pháp với Lục Nguyên cũng không có.
Lục Nguyên nhìn lại chỗ mình vừa đi qua. Trong lòng núi cơ bản hắn đã quét qua hết, cũng chỉ còn lại mấy vị trí chưa đi qua thôi.
Lúc này lại trải qua một động phủ. Nơi này gọi là "Tu Tiên Giả Tù Thất". Sau khi đi vào bên trong xem xét, hắn phát hiện bên trong có rất nhiều lao tù. Những lao tù này được đặc chế bằng thủy tinh. Óng ánh trong suốt. Trong lao tù này có chứa một chất lỏng trong suốt. Đồng thời mỗi lao tù thủy tinh đều có một vị tu tiên giả đã bị hôn mê.
Vô số những cái ống cắm trên người tu tiên giả. Một đầu xuôi ra ngoài lao tù, một đầu đâm vào một dụng cụ cổ quái không biết gọi như thế nào.
Đồng thời, ở đằng trước lại chằng chịt những số liệu. Lục Nguyên tiến sát lại để xem xét, phát hiện trên này ghi lại việc rút huyết dịch của tu tiên giả thì sẽ sinh ra phản ứng gì; hút thần hồn của tu tiên giả thì sẽ sinh ra phản ứng gì. Một loạt các phản ứng sẽ được dùng để nghiên cứu.
Cái này….
Lục Nguyên lại không khỏi tức giận lần nữa. Thật sự hắn chưa từng nghĩ qua có người lại sử dụng tu tiên giả như những con chuột bạch để thí nghiệm. Thỉnh thoáng lấy ra làm vật nghiên cứu.
Lục Nguyên liền cứu mọi người ra, phát hiện những tu tiên giả này đã cực kỳ suy yếu. Hắn sau khi phân phát một chút đan dược hồi phục nguyên khí, lại tiếp tục đi tìm Xuất Vân Vô Cực kết giới.
Hắn nghĩ mình rất nhanh sẽ tìm được Xuất Vân Vô Cực kết giới. Dù sao, toàn bộ thành trì trong lòng núi hắn đã cơ bản quét qua một lần. Những nơi chưa đi qua chỉ còn lại rất ít.
Lập tức ngự kiếm lại bay thẳng.
Bắc Lăng Sơn!
Lục Nguyên tiếp tục dùng ngự kiếm bay trong Bắc Lăng Sơn.
Như thế một kiếm tung hoành.
Thống khổ nhất bây giờ chính là những nhân vật của trung tâm điều hành. Bọn họ phát hiện, Lục Nguyên ngự kiếm một đường bay thẳng, không người nào có thể kháng cự, huyên náo cả Bắc Lăng Sơn. Hơn nữa, trong Bắc Lăng Sơn có rất nhiều phòng nghiên cứu quan trọng, ví dụ như Nhân Yêu Hỗn Hợp Thất, Tu Tiên Giả Tù Thất…
Những phòng nghiên cứu này có không biết bao nhiêu tư liệu quý giá bị Lục Nguyên thoáng một cái quét sạch.
Mặc dù có người muốn đối phó với Lục Nguyên nhưng lại không dám động.
Chỉ là một hậu bối của Hoa Sơn mà thôi.
Nhiều người tụ tập trong phòng điều hành. Sở dĩ đến phòng điều hành không phải là bởi vì bọn họ quan tâm đến đại cục mà là phòng điều hành là nơi ẩn núp vô cùng an toàn. Bọn họ sợ bị Lục Nguyên phát hiện. Bọn họ đang thảo luận vì sao Phó chưởng môn Thiên Sửu lão nhân lại chưa tới, mà không biết rằng Thiên Sửu lão nhân đang ở Tuyết sơn gặp phải Lục Thanh Đào. Hai bên đang kịch liệt giao thủ nên nhất thời đâu thể đến được đây.
Lục Nguyên lúc này lại xông vào một phòng nghiên cứu.
Đây là….
"Công Pháp Nghiên Cứu Thất", năm chữ to đùng được ghi đằng trước. Lục Nguyên xông vào. Người trông coi phòng nghiên cứu này đã chạy hết. Không còn cách nào, Lục Nguyên hiện tại quá mức uy phong. Khi gần đến khu vực của y, y không thể không trốn thoát, Nhưng trước khi lẩn trốn, y tự đánh mình bị thương rất nặng. Nếu không thì chỉ sợ sẽ bị Nguyên Lăng Thượng Nhân trừng phạt. Nếu đánh mình bị thương, về sau Nguyên Lăng Thượng Nhân nếu muốn truy cứu thì y sẽ nói rằng là bị Lục Nguyên đánh trọng thương, nên mới bất đắc dĩ trốn thoát, phỏng chừng khi đấy tội danh sẽ được giảm sáu bảy phần.
Lục Nguyên xâm nhập vào trong phòng nghiên cứu công pháp, phát hiện trong đó cũng có một số tu tiên giả bị nhốt, nhưng đã vào trạng thái nổi giận, không ngừng gào thét.
Lục Nguyên dò xét qua một chút, mới phát hiện ở đây ghi lại một số nghiên cứu. Lật xem những nghiên cứu này, mới biết được Nguyên Lăng Thượng Nhân ở đây nghiên cứu tất cả công pháp của các bản phái.
Nhiều nhất chính là nghiên cứu về Vân Long Thập Biến.
Vân Long Thập Biến được xem là căn bản của Nguyên Lăng Thượng Nhân. Nguyên Lăng Thượng Nhân khi tập luyện chính là công pháp này. Cho nên ông ta tự nhiên rất coi trọng, nghiên cứu tối đa.
Những nghiên cứu này cơ bản chẳng có gì bí mật, chỉ là một đám nghiên cứu ngổn ngang. Lục Nguyên những thứ khác cũng xem không hiểu. Nhưng sau khi hắn xem qua Vân Long Thập BIến, Lục Nguyên không thể không phục. Nguyên Lăng Thượng Nhân nghiên cứu hoàn toàn chính xác và đã đưa ra được phương pháp học tập cấp tốc. Chỉ có điều phương pháp này có chút nguy hiểm, lại dùng tà thuật.
Lục Nguyên ghi nhớ phương pháp học tập cấp tốc không cần dùng đến tà thuật trong đầu. Những thứ liên quan đến tà thuật tất nhiên là đốt hết, để tránh lưu truyền hại người. Những cấm thuật chi pháp tà thuật này có thể học cấp tốc, hơn nữa uy lực cực lớn, sự kiên định của mình có thể không bị ảnh hưởng, nhưng những người khác chưa hẳn đã có thể thoát khỏi sự hấp dẫn.
Lục Nguyên lại xem qua giới thiệu, mới biết được phòng nghiên cứu công pháp này Nguyên Lăng Thượng Nhân bắt rất nhiều tu tiên giả để làm nghiên cứu. Nếu thuận lợi thì tự nhiên thông qua. Nếu không thuận lợi thì tẩu hỏa nhập ma. Tiến vào phòng nghiên cứu này, trường hợp tẩu hỏa nhập ma cơ bản không có. Lục Nguyên nhìn qua những tu tiên giả còn sống, phát hiện thần trí của họ cũng đã thất thường, không ngừng quát rống. Duy nhất người thần trí còn bình thường thì thống khổ bảo mình giết y đi. Người kia không cầu sống chỉ cầu chết.
Nộ!
Nộ!
Nộ!
Lục Nguyên hôm nay một ngày có mấy lần tức giận. Bình thường hắn chưa bao giờ tức giận nhiều như hôm nay. Nguyên Lăng Thượng Nhân người này đúng là tà ác cực kỳ, hoàn toàn đáng bị giết. Ông ta dùng cái gì không dùng lại dùng người để thí nghiệm. Hắn hung hăng tưới một ngụm rượu:
- Nguyên Lăng, ta nhất định sẽ bắt ngươi.
Những người bị tẩu hỏa nhập ma kia có cứu cũng cứu không được. Dù sao mình đối với phương diện người bị tẩu hỏa nhập ma cũng không có nghiên cứu qua, chỉ có thể chờ ba vị sư thúc tổ đến đây, xem bọn họ có phương pháp gì hay không?
Sau khi phá hủy phòng nghiên cứu công pháp, Lục Nguyên lại tiếp tục tìm kiếm khu vực còn lại.
Lục Nguyên lại xâm nhập vào trong một động phủ. Khi mới tiến vào bên trong, dùng kiếm khí phá nát đại môn, hắn mới phát hiện động phủ này thật sự rộng lớn. Chính giữa có một kết giới trong suốt. Trên kết giới này tựa hồ như có mây trắng phiêu động.
Đây chính là Xuất Vân Vô Cực kết giới.
Rốt cuộc mình đã tìm thấy. Lục Nguyên đến bên cạnh Xuất Vân Vô Cực kết giới, phát hiện kết giới này cực lớn vô cùng. Bốn phương tám hướng trơn nhẵn, mây trắng từng cụm. Lục Nguyên dùng kiếm kích vào phía trên kết giới, phát hiện kết giới không chút sứt mẻ. Quả nhiên là không thể phá hủy. Nếu như có thể phá hủy thì người của Bắc Lăng Sơn đã sớm làm rồi, đâu cần đợi đến phiên mình đến.
Lục Nguyên lại tiếp tục tìm hiểu. Kết giới này hoàn toàn ngăn cách với ngoại giới, nghe không được âm thanh bên trong, nhìn cũng không thấy. Xem ra chính mình không thể xen tay vào được. Lục Nguyên thở dài một hơi. Vừa rồi một đường chiến xuống, đại náo Bắc Lăng Sơn, cũng có chút mệt mỏi. Bây giờ ngồi đây xếp bằng dưỡng thần, xem trong chốc lát có thể làm gì được không.
Lục Nguyên đến kết giới này đã được một khắc.
Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vnBên trong kết giới đã sớm thành một mảnh phế tích.
Trải qua hơn nửa năm chiến đấu, bây giờ có thể bảo trì như vầy thì coi như không tệ rồi.
Bên trong kết giới, người có mái tóc trắng bồng bềnh già nua chính là Nguyên Nguyên Thượng Nhân, đang thở hổn hển đứng ở phía đông kết giới.
Mái tóc trắng, mồ hôi đổ thấm xiêm y Nguyên Lăng Thượng Nhân thì không có vẻ già nua, nhưng cũng thở phì phò.
Đúng vậy, hai người đều là nhân vật đại đạo cảnh. Mỗi người đều lĩnh ngộ đại đạo pháp tắc, pháp lực cơ hồ cuồn cuộn không dứt. Nhưng trải qua hơn nửa năm chiến đấu, hơn nữa lại rất kịch liệt, kỳ phùng địch thủ nên hai người đều rất mệt mỏi.
Nhưng mệt mỏi cũng phải đấu. Địch nhân trước mặt, chỉ cần thoáng chủ quan một chút thì chỉ sợ sẽ phải trả giá bằng mạng sống.
- Sư huynh, ngươi thật sự là ương ngạnh. Nhưng ương ngạnh thì cũng không có tác dụng. Kế hoạch đối phó Bắc Phong của ta ngươi đã nghe xong, hiện tại Bắc Phong Chi Chủ đã là Tư Mã sư đệ rồi. Bắc Phong đã ở trong tay ta.
Nguyên Lăng Thượng Nhân tuy mồ hôi đổ đầy y phục, nhưng vẫn biểu lộ sự tự tại:
- Thời gian qua đi, kết giới sẽ vỡ tan. Đây là Bắc Lăng Sơn, Thiên Sửu lão nhân đang chờ ở bên ngoài. Đến lúc đó chính là thời điểm tuyệt mệnh của sư huynh ngươi.
Nguyên Nguyên Thượng Nhân nhìn về phía Nguyên Lăng Thượng Nhân:
- Sư đệ, chúng ta tranh chấp hơn bốn trăm năm nay, gần năm trăm năm. Muốn dùng lời nói làm loạn tâm thần của ta sao? Đối với người khác thì hữu dụng nhưng đối với ta thì có tác dụng sao?
- Cũng đúng!
Nguyên Lăng Thượng Nhân gật đầu:
- Xem ra không thể không xuất ra bổn sự chính thức.
- Sư đệ, ngươi còn bản lãnh gì không thì cứ lấy ra.
Nguyên Nguyên Thượng Nhân không nhịn được cười phá lên:
- Nếu như có thì nửa năm qua không sai biệt lắm cũng đã dùng đến rồi.
- Vậy cũng chưa hẳn.
Nguyên Lăng Thượng Nhân một bộ cao thâm.
Lại là một phen kịch liệt giao thủ. Nguyên Nguyên Thượng Nhân và Nguyên Lăng Thượng Nhân thân hình không ngừng giao thoa. Hai thanh linh kiếm Nguyên Thủy linh kiếm và Hài Hòa linh kiếm của Nguyên Nguyên Thượng Nhân cùng với Lăng Giá linh kiếm và Chí Thượng linh kiếm của Nguyên Lăng Thượng Nhân cũng không ngừng giao kích. Bóng người tung bay, bốn thanh kiếm đối kích, trên không trung không biết bao nhiêu bóng kiếm.
Hai người bọn họ kiếm đã đạt thành tựu cao, đều là trác kiệt phi phàm.
Nhưng hai người lúc này chỉ dùng đến Phong Vân một trăm lẻ tám kiếm, chính là bộ kiếm pháp của bọn họ năm đó. Hôm nay là cuộc chiến số mệnh, lại dùng bộ kiếm pháp kia để giao chiến. Nhưng không biết là đã đánh ra bao nhiêu dạng. Nếu như trận chiến này được truyền lưu ra ngoài, không biết có bao nhiêu Bắc Phong kiếm tiên cảm giác mình giống như một đứa trẻ chưa từng học qua kiếm.
Phong xuy vân quyển!
Phong vân lưu tán!
Bốn kiếm lại lần nữa giao kích. Nguyên Nguyên Thượng Nhân và Nguyên Lăng Thượng Nhân cùng nhau đối kích trên không trung. Hai người bốn mắt nhìn nhau. Bốn năm trăm năm tranh đấu, từ thời thiếu niên cho tới bây giờ, Mà giờ khắc này, Nguyên Nguyên Thượng Nhân đột nhiên chiến ý đại thăng, mà pháp lực cũng vậy. Rõ ràng vượt xa pháp lực giao thủ hơn nửa năm trước. Đồng thời Nguyên Thủy linh kiếm và Hài Hòa linh kiếm đồng nhất đánh ra một chiêu thức Thăng Thiên Hóa Long, và chiêu Bắc Phong bí kiếm Vân Long Bãi Vĩ.
Chiêu này là Bắc Phong bí kiếm, vốn chỉ có Bắc Phong Phong chủ mới có thể tập luyện được. Những người khác căn bản không thể biết. Nguyên Nguyên Thượng Nhân đợi hơn nửa năm nay mới phát ra chiêu cuối cùng này. Giờ khắc này, trong kiếm của ông ta phảng phất một đầu rồng bay lên, đong đưa cái đuôi.
Ứng phó không kịp, Nguyên Lăng Thượng Nhân bị Vân Long Bái Vĩ đánh trúng. Ông ta không khỏi cả kinh thối lui, nhưng lại phát hiện mình lui không được. Bởi vì Vân Long Bái Vĩ đã gắt gao khóa chặt ông ta lại. Ông ta nhìn về phía cái đầu rồng.