HOA SƠN TIÊN MÔN

Hắn cũng không sợ, dù sao đây là một nơi vắng vẻ, ngẫu nhiên gặp được Lục Nguyên, Hoa Sơn tiên môn làm sao biết hắn bắt Lục Nguyên.

Trái tim Lục Nguyên cũng khẽ xiết chặt, nhưng hào khí cũng bộc phát, đúng vậy, đây là đại ma đầu từ trước đến giờ mình chưa bao giờ gặp, thậm chí là ma đầu Đại Đạo cảnh nhất trọng, nhưng như vậy cũng có thể chiến thử một trận, xem bản thân và nhân vật Đại Đạo cảnh rút cuộc chênh lệch bao nhiêu.

Hôm nay, nhất định phải chiến một trận thật thống khoái.

Nói không chừng, mình còn có thể chiến thắng.

Dưỡng Ngô linh kiếm lập tức trượt ra, giống như cá gặp nước, dùng kiếm thế vô cùng huyền ảo chém về phía Huyền Họa Tử, một trong hai đại môn chủ của Huyền Minh môn, muốn khiêu chiến nhân vật Đại Đạo cảnh xem thế nào.

Huyền Họa Tử tung chưởng đánh tới, chưởng này còn chưa đập đến, Lục Nguyên đã cảm thấy băng hàn thấu xương.

Hàn khí thật đáng sợ! Đây là hàn khí đáng sợ nhất mà Lục Nguyên từng thấy, Huyền Minh cực băng quả nhiên bất phàm, nhưng cũng chưa chắc không thể đánh được, Lục Nguyên rất nhanh tìm được điểm yếu nhất chính giữa băng hàn, xuất kiếm công kích, Huyền Họa Tử hiển nhiên cả kinh, nhưng lập tức khôi phục như cũ:

- Kiếm thuật hay lắm, nghe nói kiếm thuật của ngươi rất cao minh, quả nhiên không sai, nhưng kiếm thuật cao minh cũng vô dụng, ai kêu ta là Đại Đạo cảnh, Đại Đạo trong tay ta.

Lục Nguyên lập tức cảm thấy nguyên khí thiên địa xung quanh rời đi cực nhanh, đồng thời bên cạnh hắn hình thành một vùng chân không, trong nháy mắt, khối băng cực lớn đã kết dày trên người Lục Nguyên, Lục Nguyên lập tức bị đông kết.

Mạnh thật!

Đây chính là sức mạnh của Đại Đạo cảnh!

Quả nhiên, Lục Nguyên bây giờ không thể khiêu chiến Đại Đạo cảnh.

Chênh lệch giữa Đại Đạo cảnh và Trường Sinh cảnh có thể nói là khác biệt một trời một vực.

Huyền Họa Tử có thực lực Đại Đạo cảnh nhất trọng, có thể dễ dàng thắng được chiến lực đỉnh cao của Trường Sinh kỳ như Lục Nguyên.

Đồng thời, Lục Nguyên thầm nghĩ trong lòng, vừa rồi nguyên khí thiên địa không phải nhanh chóng rời đi, quanh người hắn trở thành trạng thái chân không, đây là năng lực của Đại Đạo cảnh sao? Hắn không khỏi càng chờ mong trở thành Đại Đạo cảnh. Nguồn truyện: Truyện FULL

- Ngươi yên tâm, hiện tại ta sẽ không giết ngươi, thủy hệ linh cốt của ngươi có tác dụng rất lớn để ta luyện thành Vô thượng huyền công cuối cùng của Huyền Minh chân giải.

Huyền Họa Tử cười ha ha, kỳ thật hắn cũng có chút kinh hãi, dù sao Lục Nguyên là một trong những nhân vật trọng yếu nhất của Hoa Sơn, nếu chuyện hắn bắt Lục Nguyên lan truyền ra ngoài, hắn chỉ sợ chết không có chỗ chôn, cho nên dùng một bao, lập tức dùng Truyền Tống Trận phí dụng cực cao, nhắm hướng Nam Hải mà đi.

Chỗ hồ băng của Huyền Minh môn vẫn là một bí mật.

Hồ băng ở nơi nào, không có ai biết.

Còn bây giờ, Huyền Họa Tử thẳng đến hướng Nam Hải tựa hồ đã tiết lộ nơi ở của hồ băng - Nam Hải.

Muốn che dấu một giọt nước, biện pháp tốt nhất chính là giấu giọt nước trên biển.

Đồng dạng muốn che dấu hồ băng, biện pháp tốt nhất cũng là giấu hồ băng trên biển.

Nam Hải mênh mông, làm sao có thể tìm được.

Huyền Họa Tử muốn luyện công thủy hệ linh cốt của Lục Nguyên, thật ra không mang Lục Nguyên quay trở lại Nam Hải, mà tìm một chỗ cực kì bí mật ở Nam Hải ẩn nấp. Hiện tại Huyền Minh môn có hai vị môn chủ, một vị là hắn, một vị là Minh Kiếm Tử, hai người tranh đấu không ngớt, hắn thực sự sợ Minh Kiếm Tử đến gây chuyện khi hắn đang luyện công.

Chỉ cần luyện thành Huyền Chi Cực một trong hai đại vô thượng cao nhất của Huyền Minh chân giải, thì có thắng được Minh Kiếm Tử, thống nhất Huyền Minh môn.

Huyền Họa Tử mang theo Lục Nguyên, đến một động phủ bí mật trong Nam Hải.

Động phủ này cũng không phải nơi Huyền Họa Tử lưu lại, mà đã tồn tại từ trước đó. Năm đó khi Huyền Họa Tử tìm được nơi này, phát hiện động phủ này chính là do kiếm thủ Đoạn Kinh Đào vô cùng nổi tiếng ở Nam Hải lưu lại, khi hắn phát hiện ra nơi này, không biết đã vui mừng như thế nào, tưởng rằng có thể có được bảo tàng Nam Hải kiếm thủ lưu lại, kết quả nào ngờ, nơi này căn bản không có gì, hoàn toàn trống rỗng, điều này khiến Huyền Họa Tử rất phiền muộn. Nhưng cũng may nơi này rất thích hợp ẩn nấp, có thể làm cứ điểm bí mật.

Sau khi tiến vào động phủ, Huyền Họa Tử thả Lục Nguyên ra, Lục Nguyên hiện tại vẫn còn ở trong Huyền Minh cực băng.

Huyền Họa Tử đặt khối Huyền Minh cực băng ở chính giữa, sau đó ở bên cạnh bắt đầu bố trận:

- Lục Nguyên, ngươi cũng đừng oán ta, thế giới này vốn mạnh được yếu thua, ngươi hãy ngoan ngoãn làm cống phẩm để ta luyện thành Huyền Minh chân giải, hai tháng… ha ha….chỉ cần hai tháng là xong.

Hắn lập tức bắt đầu bố trí Huyền Minh chi trận.

Huyền Họa Tử suy đoán, có lẽ cần hai tháng để hóa thủy hệ linh cốt của Lục Nguyên thành thủy hệ tiên cốt, đến lúc đó hắn có thể hấp thu thủy hệ tiên kính chiết xuất bên trong, dựa vào đó đạt được Huyền Chi Cực.

Tiếp theo, ngày nào Huyền Họa Tử cũng đến chỗ Lục Nguyên, lúc này Lục Nguyên giống như trân bảo.

Lục Nguyên hiện tại bị vây trong Huyền Minh cực băng, ý thức vẫn vô cùng tỉnh táo, nghe thấy lời nói của Huyền Họa Tử, trong lòng rất phiền muộn, muốn giãy dụa, nhưng làm sao có thể giãy thoát. Lục Nguyên hiện tại cũng minh bạch, mình chỉ còn thời gian hai tháng.

Trong hai tháng này, hắn sẽ bị vây khốn bên trong Huyền Minh cực băng, không thể nào nhúc nhích.

Lục Nguyên thật sự rất phiền muộn.

Việc đầu tiên hắn phải làm chính là giãy thoát ra khỏi Huyền Minh cực băng này, chỉ có điều muốn thoát khỏi Huyền Minh cực băng đâu có dễ dàng như vậy, cũng chỉ có một biện pháp, chính là tu thành Hỏa Hoàng kiếm đạo, một khi tu thành Hỏa Hoàng kiếm đạo, dùng kiếm ý hừng hực phun ra thiên địa, muốn phá vỡ Huyền Minh cực băng cũng không khó.

Trước đó khi quan sát Sở Đoạn ra chiêu, Lục Nguyên đã có lĩnh ngộ nhất định với Hỏa Hoàng kiếm đạo, cho nên, hiện tại chính là một cơ hội có thể lĩnh ngộ Hỏa Hoàng kiếm ý.

Thời gian cứ thế trôi qua.

- Đáng chết, lúc này lại xảy ra vấn đề.

Huyền Họa Tử mắng chửi.

Huyền Họa Tử vừa rồi nhận được tin báo, trong Huyền Minh môn, phía bên Minh Kiếm Tử bắt đầu gây chuyện.

Huyền Họa Tử vốn dự định ở nơi này nửa tháng, sau nửa tháng, có thể hóa thủy hệ linh cốt thành thủy hệ tiên cốt, đến lúc đó bản thân dựa vào đó luyện công, thành tựu Huyền Chi Cực, kết liễu Minh Kiếm Tử. Kết quả đến lúc này, phía bên Minh Kiếm Tử lại gây chuyện, khiến hắn không thể không trở về. minh kiếm tử bên kia náo lên, lại để cho hắn không thể không đuổi qua bên kia.

Nếu hắn không đi, chỉ sợ Huyền Minh môn sẽ bị Minh Kiếm Tử nắm giữ.

Huyền Họa Tử đương nhiên không muốn Minh Kiếm Tử thống nhất Huyền Minh môn, vì vậy lúc này phải trở về Huyền Minh môn một chuyến, cũng may Huyền Minh môn cách nơi này không quá xa, phải nhanh chóng xử lý nội chiến trong môn phái, tranh thủ trong thời gian hai ngày quay về, nơi này vô cùng bí mật, sẽ không bị người khác phát hiện, sẽ không xảy ra sai lầm gì.

Huyền Họa Tử ngự kiếm quang hàn lạnh vô cùng, vội vàng quay về.

Khi Huyền Họa Tử vừa rời khỏi, Lục Nguyên kỳ thật cũng đã đến thời điểm mấu chốt, trong đầu hắn, bảy đạo kiếm ý hỏa hệ đang không ngừng hiện lên, đồng thời, thỉnh thoảng nhớ lại tình hình lúc Sở Đoạn ra chiêu khi ấy, khi đó Sở chưởng môn ra chiêu, khí phách áp đảo thiên địa, biển lửa gào thét.

Lục Nguyên chìm vào trong trầm tư, nhưng làm thế nào cũng không ngộ ra được Hỏa Hoàng kiếm đạo rút cuộc như thế nào.

Hỏa Hoàng kiếm đạo dù gì cũng là kiếm đạo của nhất hoàng, làm sao có thể dễ dàng lĩnh ngộ được, Lục Nguyên vốn định múa trường kiếm trong tay tìm cảm giác, nhưng vừa nghĩ đến đây mới phát hiện toàn thân hắn bị đông cứng trong Huyền Minh cực băng, căn bản không cách nào nhúc nhích, lập tức bất đắc dĩ từ bỏ, hiện tại hắn chỉ còn hai ngày.

Nếu không thừa dịp Huyền Họa Tử rời khỏi nơi này, nhanh chóng thoát ra, chỉ sợ sẽ vị vây hãm ở đây mãi mãi.

Lục Nguyên thật sự rối trí, không tìm được cảm giác gì.

Đồng thời, thân thể chỉ cảm thấy băng hàn thấu xương.

Hàn!

Hàn!

Hàn!

Không! Ta không thể chết! Số mệnh của ta do ta quyết định! Làm sao mình có thể chết trong tay một trong hai môn chủ của tiên môn trung đẳng, mình còn là người bảo hộ Hoa Sơn, trong lòng Lục Nguyên chợt tuôn ra hào hùng cường đại, lúc này hắn chỉ cảm thấy trong cơ thể mình, bảy loại kiếm ý hỏa hệ đang rừng rực thiêu đốt.

Thì ra Hỏa Hoàng kiếm đạo hoặc phải có tự tin, hoặc phải bá đạo giống như Sở Đoạn.

Tính cách của Lục Nguyên vốn hoàn toàn không hề bá đạo, cho nên khó có thể lĩnh ngộ. Chỉ là lúc này, hắn không cam tâm chết đi như vậy, sinh ra nộ hỏa mãnh liệt, nộ hỏa này từ trong lòng bắt đầu thiêu đốt, trong nháy mắt đã thiêu đốt bảy loại kiếm ý, Lục Nguyên chỉ cảm giác toàn thân vô cùng nóng hổi.

Kiếm ý rừng rực, dung nham kiếm ý, triêu dương kiếm ý, mộ chi kiếm ý, hỏa chi kiếm ý, hỉ chi kiếm ý, toàn bộ dung nhập vào một chỗ, hóa thành một vùng đại hỏa huy hoàng, đại hỏa này lập tức bao trùm xung quanh Huyền Minh cực băng, đốt cháy sạch sẽ, đồng thời, Lục Nguyên một lần nữa đứng dậy trong hỏa diễm vô tận.

Hỏa Hoàng kiếm đạo cuối cùng đã thành, đây chính là lĩnh ngộ được cực nhiệt trong cực hàn.

Ngũ Đế ngũ hoàng kiếm đạo, hiện tại đã thành song đế song hoàng kiếm đạo, Lục Nguyên lúc này cũng đã biết tác dụng của Hỏa Hoàng kiếm đạo. Thủy Hoàng kiếm đạo có thể như nước, vô hình công kích địch nhân, còn Hỏa Hoàng kiếm đạo lại có thể thiêu đốt hoàn toàn đối phương, trong ngũ hoàng kiếm đạo, lực công kích có thể nói là mạnh nhất, vượt xa Thủy Hoàng kiếm đạo.

Cuối cùng cũng đã thoát ra ngoài, Lục Nguyên thả lỏng gân cốt, hắn bị vây khốn trong Huyền Minh cực băng đúng nửa tháng, thật sự là vô cùng khó chịu, cũng may Huyền Họa Tử rời khỏi, xem ra phải phá hủy hang ổ Huyền Họa Tử một phen trước khi rời đi cho hả giận, dù sao trải qua trận chiến vừa rồi, Lục Nguyên cũng hiểu rõ, hắn không thể là đối thủ của Huyền Họa Tử.

Lục Nguyên nhìn động phủ, phát hiện động phủ này mơ hồ có chút quen thuộc.

Hắn lại cẩn thận xem xét, quả thật là quen mắt, khi ở trong Huyền Minh cực băng hắn không có chú ý, hiện tại sau khi thoát ra mới phát hiện quả nhiên là rất quen mắt.

Không đúng, đây là động phủ của Huyền Họa Tử, tại sao mình lại thấy quen thuộc?

Lục Nguyên cố gắng nhớ lại tư liệu trong đầu, qua một hồi lâu cũng không nghĩ ra, bất giác lại nhìn xung quanh, vuốt ve vách đá xung quanh động phủ, sau khi nhìn thấy phía trên quả cầu có khắc một thanh kiếm, trong đầu Lục Nguyên linh quang chợt lóe, hiểu ra vì sao mình thấy quen thuộc. Đây không phải là động phủ của Nam Hải kiếm thủ Đoạn Kinh Đào sao, phía trên quả cầu có vẽ nước biển xanh thẳm, và thanh kiếm hỏa quang, đây chính là dấu hiệu độc môn của Nam Hải kiếm thủ.

Thì ra mình đang ở Nhạc Sơn Đại Phật của Thần Hồn giang, Lục Nguyên đã từng nhận được một số trí nhớ của Nam Hải kiếm thủ, hai vị thiên tài kiếm khách khi trao đổi thần thức đã trao nhầm, vì vậy Lục Nguyên đã biết được một số ký ức của Nam Hải kiếm thủ, động phủ này chính là động phủ tương đối quan trọng của Nam Hải kiếm thủ, bên trong có cất giấu một công cụ siêu cấp của Nam Hải kiếm thủ….

Cùng với một số công pháp tương ứng.

Cái này có thể gọi là may mắn trời cho.

Trong kí ức, Lục Nguyên không thể nào quên Nam Hải kiếm thủ Đoạn Kinh Đào này.

Người này cũng không phải là giống Lục Nguyên.

Lục Nguyên xuất thân từ Hoa Sơn tiên môn, đi theo con đường chính tông tới mức không thể chính tông hơn được nữa.

Còn Nam Hải kiếm thủ xuất thân từ Nam Hải, không có sư phụ, không có sư môn, lúc mới đầu là luyện kiếm, nhưng trong lúc đó lại có một thời gian đi theo con đường bất chính, chính là việc học Khôi Lỗi thuật. Khôi Lỗi thuật cũng là một thiên môn của giới tu tiên, loại pháp thuật này có thể khống chể kẻ địch, năm đó Nam Hải kiếm thủ Đoạn Kinh Đào cũng có một thời gian học loại pháp thuật này, hơn nữa lại còn nghiên cứu rất sâu, nhưng sau này đã tỉnh ngộ, từ bỏ hết Khôi Lỗi thuật, trở thành một môn đồ của kiếm thuật, cuối cùng trở thành Nam Hải kiếm thủ, nổi danh cả vùng Nam Hải.

Còn động phủ này chính là nơi Nam Hải kiếm thủ đã phong ấn Khôi Lỗi thuật ở đây.

Lục Nguyên quan sát nơi đây, phát hiện ra một mật đạo thông ra với bên ngoài, mật đạo này được làm vô cùng kín đáo, Huyền Họa tử đã ở đây lâu như vậy nhưng cũng không phát hiện ra mật đạo này,

lúc chạm đến phía trên bức tường đá, sử dụng tiết tấu ba dài ba ngắn để đánh thì ngay lập tức một âm thanh vang lên, mở ra một huyệt động.

Lục Nguyên ngay lập tức nhìn sang, chỉ tháy trong huyệt động này có hai khối Khôi Lỗi lệnh được phong ấn ở đó.

Loại Khôi Lỗi lệnh này là do tất hắc huyền thiết đúc thành, một mặt hiển thị bên trên đủ các loại quái vật biển, một mặt không có gì.

Lục Nguyên giơ tay lên, mặt khác đủ các loại quái vật biển biển của tấm Khôi Lỗi lệnh lập tức chuất hiện hơn mười Khôi Lỗi, hơn mười Khôi Lỗi này đã trải qua những ngày tháng vô tận, sớm đã không còn hình dáng ban đầu nữa, chỉ còn lại những khúc xương trắng chồng chất, có xương cốt của sáu trảo quái chương dưới đáy biển, có xương cốt của tốc ngư, Lục Nguyên lập tức phát hiện hơn mười Khôi Lỗi này đều tu hành trường sinh thập trọng.

Hơn mười khôi lỗi tu hành trường sinh thập trọng.

Lục Nguyên lại nhìn ngay sang chỗ khác, phía trên một Khôi Lỗi khác, thăm dò thần thức trong đó phát hiện ra một tấm lệnh bài Khôi Lỗi cũng cao như vậy, thậm chí có thể phong ấn đại đạo cảnh nhất trọng, nhị trọng sắp chết, chưa chết vào trong tất cả những Khôi Lỗi, năm đó tạo nghệ thuật Khôi Lỗi của Nam Hải kiếm thủ khá cao, do đó có thể xem như một điểm sáng.

Trừ cái đó ra, trong huyệt động còn có một quyển sách, đều là ghi lại Khôi Lỗi thuật, năm đó Nam Hải kiếm thủ đã tỉnh ngộ nhưng cũng hiểu được Khôi Lỗi thuật này rất cao thâm, không nỡ hủy bỏ nên đã lưu lại ở nơi này.

Lục Nguyên tất nhiên không thể bỏ kiếm đi học Khôi Lỗi thuật, ngày trước Nam Hải kiếm thủ đã chứng minh rằng đó là một sai lầm.

Trong đầu Lục Nguyên lúc này chợt lóe lên một tia sáng.

Nửa tháng sau, Huyền Họa Tử sẽ hấp thu chính mình để luyện cái mà hắn gọi là thần công của cấp huyền diệu.

Còn ta lúc này có thể tạm thời rời khỏi nơi đây, dùng Khôi Lỗi thuật để tạo ra một người giả đi ra ngoài. Nửa tháng sau lại quay lại nơi này, nhân lúc quan trọng khi Huyền Họa Tử đang luyện công để đả thương hắn, như thế ta đã có hơn năm phần thành công rồi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi