HOA SƠN TIÊN MÔN

Mới rồi Nguyên Lăng Thượng Nhân biểu hiện ra sức chiến đấu, trước khi Lục Nguyên ra tay đã biết hắn tấn công ở đâu thực là vô cùng kỳ diệu, đứng ở vị trí bất bại, khiến người không thẻ không thán phục. Nguyên Lăng Thượng Nhân quả niên là Nguyên Lăng Thượng Nhân, không uổng là kẻ Nhâm Độc xem trọng nhất, không uổng là nhân vật khiến Hoa Sơn đau đầu mấy trăm năm.

Bây giờ Lục Nguyên phun ra cuồng ngôn, dưới tình thế đó lại muốn năm chiêu bạo Nguyên Lăng Thượng Nhân.

Đây là tự tin cỡ nào! Kiêu ngạo đến đâu!

Nguyên Lăng Thượng Nhân không thèm để ý mỉm cười, đây chỉ là kế công tâm của Lục Nguyên. Cao thủ đấu nhau tranh một đường, kế công tâm sẽ ảnh hưởng con đường đó. Nguyên Lăng Thượng Nhân tự tin vào mình, cực kỳ tin tưởng số liệu chiến đấu, phong cách chiến đấu mình thu thập được, tuyệt đối khả năng chỉ vì thế mà dao động niềm tin.

Lục Nguyên cất tiếng cười dài, một kiếm tấn công!

Một kiếm này nhanh, ngoan, biến!

Vừa nhanh vừa ngoài vừa biến đổi nhiều!

Bạch đế kiếm đạo! Hỏa hoàng kiếm đạo! Kim hoàng kiếm đạo!

Thi triển ra một đế hai hoàng kiếm đạo trong nhát kiếm, nhát kiếm này kinh hồng dâng lên, có vô cùng bá đạo, có nhanh như gió, linh hoạt như điện. Nguyên Lăng Thượng Nhân không thèm để ý, gã cực nhanh di chuyển, nhúc nhích vừa lúc né qua nhát kiếm của Lục Nguyên, không nhiều một tấc, không kém một ly.

- Vô dụng.

Nguyên Lăng Thượng Nhân nhàn nhã nói:

- số liệu chiến đấu, phong cách chiến đấu đều trong đầu óc ta, ngươi không có khả năng đánh túng ta.

- Vậy sao?

Lục Nguyên căn bản không quan tâm, lại một kiếm đánh đến, vẫn là thêm bạch đế kiếm đạo, hỏa hoàng kiếm đạo, kim hoàng kiếm đạo. Nhát kiếm này như thiên huy hoàng, như thiên mã quá khích. Nguyên Lăng Thượng Nhân nhanh chóng di chuyển, kém một chút né khỏi kiếm của Lục Nguyên, tuy nhiên góc áo vẫn để lại một vết. Nguyên Lăng Thượng Nhân nhìn góc áo bị chém rách, biến sắc mặt.

Bị chém rách một góc áo, chưng minh…

- Kiếm thứ ba đến.

Lục Nguyên vẫn là một kiếm, vẫn là bạch đế kiếm đạo, hỏa hoàng kiếm đạo, kim hoàng kiếm đạo hợp thành một. Nhát kiếm này như chư hoàng, chư đế giáng lâm, uy nghiêm vô thượng, sát khí vô thượng, tất cả hợp một chỗ. Kiếm quang như thiên kiếm giáng thế chém hướng Nguyên Lăng Thượng Nhân.

Mới rồi Nguyên Lăng Thượng Nhân đã phát hiện không thích hợp, bị chém góc áo không có gì to tát, nhưng trong tuyệt đối tính toán số liệu của gã không khả năng xảy ra việc góc áo bị chém. Viejc này chỉ chứng minh một điều rằng, số liệu tính toán của gã sai lầm. Khi Lục Nguyên chém kiếm thứ ba thì đầu óc gã không ngừng tính toán rồi dùng tốc độ nhanh nhất tính ra đòn phản kích tốt nhất, đây là phản kích tuyệt đối hoàn mỹ.

Nhưng mà…

*Phập!* một tiếng, kiếm phong sắc bén đâm vào sườn phải của gã.

Làm sao có thể…!

Gã không thể tin vào mắt mình. Lúc này, nhát kiếm thứ tư của Lục Nguyên đến rồi. Nhát kiếm thứ tư không phải kiếm chiêu Lục Nguyên tự sáng chế mà là Nguyên Thủy Thái Sơ của Nguyên Nguyên Thượng Nhân. Nguyên Thủy Thái Sơ chém xuống, mang theo vô tận không động, vô tận đại khí, vô tạn nguyên thủy, dường như trời đất từ một kiếm này bắt đầu.

Nguyên Lăng Thượng Nhân biết rõ cách phá Nguyên Thủy Thái Sơ, ssô liệu chiến đấu của Lục Nguyên dùng chiêu này gã biết rõ.

Tuy nhiên…

*Xoẹt!*

Nguyên Thủy Thái Sơ từ trên cao xuống chém xéo, kéo vết thương cực dài ở ngực Nguyên Lăng Thượng Nhân. Tại sao? Tại sao mình hoàn toàn biết rõ số liệu chiến đấu, phong cách chiến đấu của Lục Nguyên, nắm rõ cách giải chiêu Nguyên Thủy Thái Sơ thế mà vẫn bị chiêu này trọng thương?

Lục Nguyên quát to một tiếng:

- Kiếm thứ năm, nếu ngươi chắn được kiếm này thì ta không giết ngươi!

Hắn tiến lên một bước, một bước thiên nhai, nhát kiếm đâm nhanh, nhát kiếm hóa thành ý hư không. Nguyên Lăng Thượng Nhân chặn lại nhưng nhát kiếm vừa lúc bỏ qua chiêu chắn do vô số số liệu ngưng tụ thành, một kiếm đâm ngay vào tim Nguyên Lăng Thượng Nhân.

Lục Nguyên lạnh lùng quát một tiếng, kiếm bốc ánh lửa:

- Đã nói năm chiêu bạo ngươi, thì sẽ năm chiêu bạo ngươi, làm sao có thể để ngươi qua chiêu thứ sáu!

Trong vô tận ánh lửa, Nguyên Lăng Thượng Nhân thều thào hỏi?

- Tại sao? Tại sao ta cường đại như vậy, số liệu đầy đủ như thế mà vẫn bị ngươi giết chết?

Lục Nguyên nhẹ nhàng nói:

- Bởi vì cái ngươi gọi là thu thập số liệu chiến đấu, phong cách chiến đấu, không sai, ngươi đích thực thu thập đúng, nhưng trong chiến đấu, số lượng của ta không ngừng tăng, một giây trước và một giây sau số lượng hoàn toàn khác. Cho nên, ta bạo ngươi.

Đáng tiếc Nguyên Lăng Thượng Nhân đã chết trước một giây, không nghe được Lục Nguyên đáp lại.

Tay Lục Nguyên hư không chộp, kéo lực cân bằng trong thiên địa pháp tắc của Nguyên Lăng Thượng Nhân tới. Thực lực của Nguyên Lăng Thượng Nhân trên mấy người hắn đấu, lực cân bằng cũng đứng trên.

Đánh chết Nguyên Lăng Thượng Nhân rồi Lục Nguyên có chút cảm thán.

Nguyên Lăng Thượng Nhân, phản đồ lớn nhất Hoa Sơn, liên tiếp suýt hủy diệt Bắc phong, đánh chết Nguyên Nguyên sư bá, bây giờ dưới tay mình như bùn đất. Còn nhớ lần đầu tiên gặp phải Nguyên Lăng Thượng Nhân là ở thập phân đà, mình không tiếp được cả một chiêu của Nguyên Lăng Thượng Nhân, khi đó trong lòng mình Nguyên Lăng Thượng Nhân cường dại biết bao. Kết quả bây giờ trong tay mình gã không chống được cả năm chiêu, là hạng tôm tép mà thôi.

Lục Nguyên cười khẽ, giơ ngón tay thứ bốn.

Bốn ngón tay, trọng thương một người, lấy mạng ba đầu lĩnh ma đạo.

Thật mạnh!

Đối với đầu lĩnh ma đạo Đoạn Đao Tả Hoành, đao đạo tông sư dùng mười lăm chiêu đã chém xuống tay trái của gã, khiến gã trọng thương rút lui. Kỳ thực Tả Hoành nên may mắn, bốn người đấu cùng Lục Nguyên chỉ một mình gã sống sót. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Đối với đầu lĩnh ma đạo một yêu vương như Xích Dực Yêu Vương khiến ngũ đại tiên môn đều bất đắc dĩ, kết Lý Nguyên Bạch dễ như chơi, hắn dùng mười chiêu đã đánh chết Xích Dực Yêu Vương. Cái gọi là đệ nhất tốc độ hiện nay của Tấn quốc đều bị Lục Nguyên không nhấc chân một chút liên tục páh bốn lần.

Đối với Tinh Tú Lão Tiên, lấy Thất Sát Tinh Túc Độc nổi danh Tấn quốc, chủ một trung đẳng tiên môn, hắn lao vào trong bầy ma một chiêu giết chết, uy thế vô song.

Đối với đầu lĩnh ma đạo Nguyên Lăng Thượng Nhân, phản đồ lớn nhất Hoa Sơn, giải quyết trong năm chiêu, đáng sợ khiến người không dám tin.

Liên tục bại bốn người! Trọng thương một người, giết ba người.

Đây là chiến tích mới rồi của Lục Nguyên.

Lục Nguyên đứng trên cái động, bây giờ động có thể chứa sáu ngươi, có thể nhiều người bao vây. Nhưng mới rồi Lục Nguyên biểu hiện khiến không ai dám vây công hắn. Hiện tại Lục Nguyên dù là trong mắt người Thế Thiên Minh hay Hoa Sơn đều như thần như ma.

Thanh y thanh niên này rốt cuộc là ác ma đến từ địa ngục, hay thần linh trên trời?

Ai có thể ở trong tay thanh niên như thần ma chống đỡ mấy chiêu giữ mạng?

- Chúng ta là yêu ma thiên hạ vô địch!

- Chúng ta là lưu lạc yêu, là sát ma!

- Một khi quy vị, một khi trở về Tấn quốc…

Đám yêu ma còn muốn đọc lời thề năm đó rời khỏi Tấn quốc, nhưng dù là ai đều đọc không có sức lực. Sĩ khí của chúng đã bị Lục Nguyên như thần ma đè ép. Không sai, ma niệm dào dạt như trường giang đại hà của chúng có thể khiến cao tăng rơi vào phàm pháp, có thể khiến tu tiên giả lại rơi vào luân hồi, lại vương vấn hồng trần.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi