HOA SƠN TIÊN MÔN

- Cũng đơn giản giải thích một chút, hạng thứ nhất Tiểu Hồng Mông, Hồng Mông là do hỗn độn thai nghén sinh ra, lúc kỷ nguyên mới sinh, là Hồng Mông, rồi mới tới khai thiên tích địa, còn được xưng là viễn cổ Hồng Hoang, sau đó là thời đại thượng cổ, thời đại trung cổ, cho tới thời đại hiện nay, đây chính là lịch sử phát triển của kỷ nguyên này, mà Tiểu Hồng Mông, là bắt chước thời đại Hồng Mông, bất quá yếu đi ngàn vạn lần mà thôi, nhưng đừng tưởng rằng yếu đi ngàn vạn lần liền đơn giản, ở thời đại Hồng Mông, chỉ có nhân vật cường hãn mới có thể sinh tồn, dù rút nhỏ khó khăn một triệu lần, đối với các ngươi mà nói, cũng là cực kỳ khó khăn.

- Mà bốn hạng phía sau, là năng lực thích ứng đối với Trung Ương Thiên Triều.

- Đại dương, núi non, hỏa diễm, lôi điện ở nơi này của chúng ta, tất cả đều là trạng thái bình thường. Nhưng mà, sông núi, đại dương, hỏa diễm, lôi điện của Trung Ương Thiên Triều, lại hoàn toàn bất đồng cùng chúng ta, ở nơi đó tùy thời gặp được nguy hiểm. Ở Trung Ương Thiên Triều, chỉ cần chưa tới Hỗn Độn cảnh là không thể tùy ý đi ra ngoài, phải ở trong phạm vi hoạt động cố định, hoặc là có tu sĩ Hỗn Độn cảnh cùng đi, nếu không mà nói sẽ bị sông núi, đại dương, hỏa diễm, lôi điện giết chết.

Nghe được Chu Trung Dung nói như vậy, một ngàn hai trăm thiên tài ở đây cũng cả kinh không nói nên lời.

Người nào chưa từng thấy sông núi, đại dương, hỏa diễm, lôi điện, nhưng lại chưa từng nghĩ tới, những thứ này có thể giết chết nhân vật Đại Đạo Cảnh.

Trung Ương Thiên Triều, thật đúng là không giống người khác.

Thật là hướng tới, cùng với... mong đợi.

- Trong tay lão phu, chính là pháp bảo Hoàn Cảnh Cung do Trung Ương Thiên Triều phát ra.

Ở trong bàn tay hắn nâng lên một cung điện nho nhỏ, cung điện kia rất nhỏ, chỉ lớn hơn bàn tay một chút, nhưng mà chế tác vô cùng tinh xảo, Chu Trung Dung đánh đi ra ngoài, cung điện này đón gió lớn lên, trên hư không cấp tốc trở nên to lớn, cuối cùng biến thành một tòa cung điện cực lớn.

- Năm hạng khảo nghiệm hoàn cảnh của các ngươi, sẽ hoàn thành ở nơi đây.

Chu Trung Dung nói.

Cung điện kia khổng lồ vô cùng, một ngàn hai trăm thiên tài theo thứ tự tiến vào trong đó.

Tiến vào trong đó mới phát hiện bên trong vô cùng rộng lớn, Phiên Long trụ kia chỉ sợ dài hơn ngàn trượng, cái đại điện này cũng rộng hơn mười vạn trượng, ở bên ngoài căn bản không nhìn ra bên trong lớn như vậy, mà lúc này hư không biến đổi:

- Hoàn cảnh Tiểu Hồng Mông, bắt đầu.

Trong phút chốc cung điện biến mất. Đây mới thực là thoáng cái biến mất.

Mà cuồn cuộn hơi thở Nguyên, Thủy, Hồng, Hoang bắt đầu xuất hiện.

Nguyên Thủy Hồng Hoang, bốn chữ này, thường xuyên bị đọc chung một chỗ.

Nhưng mà trên thực tế, bốn chữ này, lại không ai giống ai.

Nguyên là tồn tại lúc ban đầu trong thiên địa, trừ tồn tại lúc ban đầu, hết thảy những thứ khác cũng không thể gọi là Nguyên, mỗi một chủng sinh linh ở Nguyên đều vô cùng cường đại, không có trật tự, không có thiện ác, hơi thở ở dưới loại tình huống này, đủ loại quái thú thời Nguyên xuất hiện, rất nhiều loại không đầu, không chân, không miệng, không mũi, nhưng mà quái thú Nguyên Chi vô cùng cường đại.

Mà Thủy, thì chưa chắc là lúc ban đầu, thời đại Thủy, cũng không ngừng xuất hiện sinh linh cường hãn, mà có thể xưng là Thủy, điểm bắt đầu vạn vật, là Thủy, theo Thủy xuất hiện, nhiều dạng quái thú kì quái hơn xuất hiện, có quái thú to lớn ngàn dặm, có quái thú nuốt hết tinh cầu, lại còn những thứ quái thú khác, hung ác vô cùng.

Còn nữa, vô luận là Nguyên, hay là Thủy, những quái thú này đặt ở đời sau, cũng có thể xưng là Thần linh!

Hồng, chính là trong thiên địa, đủ loại khí lưu, nước chảy, đó là khí lưu thời đại thượng cổ, hơi thở nước chảy, khí lưu khi đó, có thể dễ dàng phá hủy nhiều núi non đời sau, thậm chí ngay cả núi non viễn cổ mạnh gấp vạn lần so với hiện tại cũng có thể phá hủy, mà một giọt nước chảy khi đó, có thể dễ dàng hóa thành một hải dương hiện tại, một giọt nước khi đó, cũng nặng như biển rộng hiện tại vậy.

Hoang, là viễn cổ đại địa, hơi thở núi non, viễn cổ đại địa, viễn cổ núi non, thỉnh thoảng bộc phát ra dung nham đáng sợ, đất đai khi đó không có một chỗ là an toàn, hơn nữa ở phía trên còn có đủ loại quái thú cường hãn qua lại.

Khí tức của Nguyên! Thủy! Hồng! Hoang! Tất cả đã xuất hiện rồi.

Hơn nữa, đã bắt đầu hiện hóa cụ thể, tựa như đã biến thành một loại Nguyên Thủy Hồng Hoang, dĩ nhiên, đây đã bị yếu đi ngàn vạn lần, chỉ có uy lực một phần ngàn vạn, thậm chí lúc mới bắt đầu, cũng chưa tới một phần ngàn vạn, nhưng mà đã có uy năng lớn như thế.

Tất cả mọi người lấy vũ khí trong tay đi ngăn cản, hoặc là dùng Pháp Thuật ngăn cản, hiện tại rõ ràng là thời điểm phòng thủ.

Từ thời điểm Nguyên Thủy Hồng Hoang vừa xuất hiện, Lục Nguyên liền phát hiện có cái gì đó không đúng, tựa hồ Nguyên Thủy Hồng Hoang có tác dụng áp chế kinh người đối với mình, Nguyên Thủy Hồng Hoang khổng lồ đè ép mình, tựa hồ làm cho mình không nhấc chân lên được, giống như cái thế giới này đang bài xích mình, chuyện gì xảy ra? Lục Nguyên đảo qua phát hiện, hiện tại những người khác phần lớn là bộ dạng rất nhẹ nhàng, sẽ không phải vậy chứ, những người khác nhẹ nhàng như vậy, sao mình lại cực khổ như thế? Thực lực của mình ở trong một ngàn hai trăm thiên tài, tuyệt đối đứng vào hàng hơn mười vị trước, không thể nào! Lục Nguyên lại nhìn tiếp, phát hiện không chỉ là mình, Việt Nữ Tiểu Thanh cũng nhíu lông mày, bộ dạng Sắc Không Kiếm Sư Phi Tiên cũng tương đối thống khổ, mày nhẹ nhàng nhíu lại, cực kỳ đẹp mắt, đúng rồi, còn có Đại Đạo Cảnh Bát tầng Cố Thu Thủy, tựa hồ cũng có chút ít thống khổ, mà Cổ Mộ Quốc Lưu Quá cách đó không xa, tựa hồ bộ dạng cũng là đầu đầy mồ hôi.

Làm sao có nhiều người thống khổ như vậy, mà bộ dạng những người khác tựa hồ không có bao nhiêu áp lực.

Tuyệt đối không phải là nguyên nhân thực lực.

Nếu như bàn về thực lực, Đại Đạo Cảnh Bát tầng Cố Thu Thủy, làm gì có chuyện không bằng mấy người kia chứ.

Hơn nữa Lục Nguyên phát hiện, toàn bộ những người này chỉ dùng kiếm.

Không xong, không có thời gian suy nghĩ nhiều, Lục Nguyên phát hiện mình bị áp chế nghiêm trọng nhất, bốn loại hơi thở Nguyên, Thủy, Hồng, Hoang cũng điên cuồng đè ép tới mình, lập tức xoay người xuất kiếm, đánh ra đủ loại kiếm chiêu ngăn cản một lớp công kích này, kiếm pháp ảo diệu nhanh chóng hóa tan tất cả công kích, nhưng mà lập tức, hơi thở Nguyên Thủy Hồng Hoang khổng lồ đáng sợ hơn lại lao tới mình.

Oanh kích!

Lục Nguyên ba một tiếng, đã bị xoá tên ra khỏi khu vực Nguyên Thủy Hồng Hoang, nặng nề ngã xuống mặt đất.

Vòng thứ nhất, hoàn cảnh thời đại Nguyên Thủy Hồng Hoang Tiểu Hồng Mông, Lục Nguyên là người bị loại bỏ thứ nhất, xếp hạng thứ một ngàn hai trăm, bài danh cuối cùng a. Nguồn: http://truyenfull.vn

Chuyện gì xảy ra! Lục Nguyên dựng kiếm! Đây là chuyện gì xảy ra!

- Xem ra quả nhiên Chu huynh không có nói sai, cảnh giới kiếm đạo của ngươi, quả thật đến trình độ khó lường.

Một thanh âm vang lên ở phía sau Lục Nguyên, Lục Nguyên không khỏi cả kinh, lập tức quay đầu, chỉ thấy một trung niên nam tử bận tử y tuấn tú, đang đứng chắp tay phía sau mình, pháp lực của người này hùng hồn tới cực điểm, mơ hồ có thể thấy được là nhân vật Hỗn Độn Cảnh.

Lục Nguyên không khỏi cả kinh:

- Xin hỏi tiền bối là?

- Ta tên là Trác Lăng Vân.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi