HOA SƠN TIÊN MÔN

Người mới pháp cổ văn minh chiến thắng Sư Phi Tiên nói rằng:

- Ta có một sư muội tên Quán Quán, nàng cho rằng đại địch sinh tử cả đời mình là ngươi, quả nhiên thực lực của ngươi không tệ. Tuy nhiên, nhắc nhở ngươi một câu, Quán Quán sư muội tiến bộ nhanh kinh người, ngươi không mau lên tiến bộ sẽ dễ dàng bị nàng thắng.

Cuộc chiến thứ tư, là một người mới pháp cổ văn minh đấu với Kiếm Môn Kiếm Văn Hào.

Lúc chiến đấu hai bên đều tràn đầy chú ý.

Bởi vì đây là trận chiến mở màn của Kiếm Văn Hào.

Độc Cô Pháp luôn ngồi bên trên mắt khép, dường như không chút hứng thú với người mới chiến đấu chợt mở mắt ra.

Độc Cô Pháp hỏi:

- Đó chính là đệ đệ của Kiếm Chi Tử ư?

Bất cứ người mới nào đều không khiến Độc Cô Pháp chú ý, nhưng là đệ đệ của Kiếm Chi Tử thì phải chú ý đôi chút.

Hiên Viên Vọng gật đầu đáp:

- Đúng vậy.

Cuộc chiến này rất nhiều người chú ý, người pháp cổ văn minh đến tập trung quan sát, dù sao đây là đệ đệ của Kiếm Chi Tử. Kiếm Chi Tử uy chấn tám hướng, trong trung ương thiên triều ai cũng nghe thấy.

Nhưng cuộc chiến bắt đầu một lát thì người pháp cổ văn minh thất vọng. Đích thực họ không thể không thất vọng, thực lực của Kiếm Văn Hào chỉ cao hơn Sư Phi Tiên một chút thôi, thực lực như vậy mà nói là đệ đệ của Kiếm Chi Tử đúng là khiến đệ đệ của Kiếm Chi Tử mất mặt.

Cuộc chiến này không chút nghi ngờ, Kiếm Văn Hào thua, bị đánh đến không chút sức đánh lại.

- Quả nhiên, Kiếm Chi Tử chỉ là ngoại lệ ngẫu nhiên mà thôi.

Độc Cô Pháp dựa vào lưng ghế, không chút hứng thú với trận tiếp theo. Vốn cho rằng Kiếm Văn Hào có thể khiến mọi người đã ghiền chút, kết quả trình độ gã như vậy, thật khiến người thất vọng.

Người pháp cổ văn minh đa số khá là thất vọng.

Đúng là chán thật.

Đệ đệ của Kiếm Chi Tử chỉ trình độ nhiêu đó thôi, một Vô Thượng Đại Giáo bình thường quả nhiên không bồi dưỡng ra nhân vật xuất sắc gì. Kiếm Chi Tử chỉ là ngoại lệ riêng biệt mà thôi.

Tiếp theo từng người thua. Đối mặt người mới pháp cổ văn minh, người mới Kiếm Môn không có sức đánh lại. Người mới Kiếm Môn ai nấy uy phong tám hướng ở trước mặt người mới pháp cổ văn minh thì tỏ ra yếu như vậy. Pháp cổ văn minh đúng là pháp cổ văn minh mà.

Rốt cuộc, trận thứ chín đến.

- Pháp cổ văn minh Phó Trùng đấu với Kiếm Môn Lục Nguyên.

Phó Trùng mỉm cười, sắp đặt như vậy là gã cố ý xin người giúp giùm, cố ý muốn đối đầu cùng Lục Nguyên. Lục Nguyên thì ngoài ý muốn, mình đấu với Phó Xung? Trùng hợp thật.

Phó Trùng đạp bước trầm ổn lên đài. Lục Nguyên đã đứng trên đài. Lúc này không ai biết đây sẽ xảy ra ngoài ý muốn, mọi người đều cho rằng tiếp theo sẽ giống như trước, là người pháp cổ văn minh nhẹ nhàng thắng người Kiếm Môn. Dù Kiếm Môn là Vô Thượng Đại Giáo nhưng hoàn toàn không phải đối thủ của pháp cổ văn minh.

Phó Trùng nhìn hướng Lục Nguyên, nói:

- Đã lâu không gặp, Lục Nguyên.

Lục Nguyên nhún vai không lên tiếng.

Ánh mắt Phó Trùng như biến thành lửa ma trơi, nói:

- Lục Nguyên, lần thử thách trăm quốc đó ta bị ngươi đánh bại, tại sao chứ? Ta xuất thân Đại Dung quốc, sư phụ là Nạp Lan Đức hỗn động cảnh, lại bị ngươi xuất thân từ quốc gia hẻo lánh Tấn quốc đánh bại. uy nghiêm của Đại Dung quốc ta phải bảo vệ!

- Mà ngươi là truyền nhân của Yến Thương Thiên, ta nhất định đánh bại ngươi!

- Lần này ta ở pháp cổ văn minh, ngươi thì tại Kiếm Môn. Ha ha ha ha, ha ha ha ha, nhớ đến thì ngươi thật ngớ ngẩn, lựa chọn Kiếm Môn. Ngươi vĩnh viễn không thể tưởng tượng ta ở pháp cổ văn minh được bao nhiêu giáo dục, tài nguyên, hơn nữa ta bởi vì nguyên nhân đặc biệt, đến đại đạo cảnh cửu tầng. Nhìn thấy không? Ta vốn là đại đạo cảnh thất tầng trải qua thời gian ngắn như vậy đã tới đại đạo cảnh cửu tầng, thời gian chưa đến một năm. Đương nhiên việc này cũng nhờ ơn ngươi, nếu không phải lúc đó ngươi đánh bại ta, là nỗi nhục nhã đáng sợ suốt đời khó quên của ta, ta sẽ không liên tục cố gắng như vậy. Nếu không cho dù ở pháp cổ văn minh thì ta cũng không cách nào trong thời gian ngắn đến đại đạo cảnh cửu tầng.

Gã không nói ra là còn được đến con trai chủ pháp cổ văn minh để mắt, thành một trong kẻ nhàn giả của con trai pháp cổ văn minh, được thật nhiều tài nguyên, nên mới tu hành nhanh như vậy.

Từng giây từng phút nghĩ cách nịnh nọt con trai chủ pháp cổ văn minh không hề dễ dàng, nhưng bây giờ nhìn Lục Nguyên đứng trước mặt mình, nghĩ đến có thể bóp chết hắn thì tất cả đáng giá.

Phó Trùng cười to nói:

- Lục Nguyên, ngươi hãy bại thê thảm cho ta! Kẻ đê tiện như ngươi có xuất thân thấp hèn, chỉ xứng làm bại tướng dưới tay ta, liếm đế giày của ta thôi!

Gã đắc chí và càn rỡ, sung sướng khó tả. Khổ luyện lâu như vậy, nịnh nọt con trai chủ pháp cổ văn minh lâu đến thế, nhiều kỳ ngộ đều ở khoảnh khắc này được báo đáp lớn nhất.

Bóp chết Lục Nguyên, nhất định phải bóp chết hắn.

Đôi mắt gã đỏ sẫm.

- Ủa, người mới pháp cổ văn minh này có thù cũ với mười người mới Kiếm Môn à?

- Hóa ra mười người mới Kiếm Môn này từng thắng người mới pháp cổ văn minh.

- Nghe họ nói thì lúc ở ngoại vực, nhưng giờ tiến vào trung ương thiên triều, một là pháp cổ văn minh, một là Kiếm Môn.

- Đúng vậy, người mới pháp cổ văn minh kia chắc chắn thắng.

- Người mới pháp cổ văn minh vốn không khả năng thua. Pháp cổ văn minh là cao cao tại thương, sao Kiếm Môn so sánh được chứ?

Văn minh chi sử Độc Cô Pháp mở mắt ra, nhưng chỉ mở mắt mà thôi.

Người mới pháp cổ văn minh này không ngờ có thù cũ với người mới Kiếm Môn.

Nếu đã có thù cũ vậy giải quyết luôn đi.

Dù sao người mới Kiếm Môn không có khả năng chiến thắng.

Bởi vì pháp cổ văn minh là văn minh khổng lồ như vậy, ở trong pháp cổ văn minh học tập một năm so với học mười năm trong Kiếm Môn còn mạnh hơn nhiều.

Nếu niềm tin này còn không có thì pháp cổ văn minh sẽ không thể được gọi là một trong ngũ đại cổ văn minh. Độc Cô Pháp không mấy chú ý cuộc chiến, trận chiến này vốn là đấu chỉ dẫn, nhưng nếu có thù cũ sẽ phát triển thành cái gì thì tùy, chỉ cần không đánh chết người mới Kiếm Môn là được, dù ít dù nhiều phải chừa mặt mũi cho Kiếm Môn chứ. Vậy nên gã không quá chú ý cuộc chiến.

Những pháp cổ văn minh khác đều cho rằng Lục Nguyên thua chắc.

Dù người Kiếm Môn đa số cảm thấy Lục Nguyên phải thua. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Lục Nguyên ngươi dù thực lực kinh người, dù người Kiếm Môn pháp lực đại đạo cảnh cửu tầng không phải đối thủ của ngươi, nhưng địch thủ là người pháp cổ văn minh lại là chuyện khác. Pháp cổ văn minh đại biểu là vô tận uy nghiêm, trong mắt người Kiếm Môn, pháp cổ văn minh so với trời còn cao, đối đầu với pháp cổ văn minh chẳng khác nào tìm cái chết. Đám Hiên Viên Lệnh thầm cười lạnh.

Đoan Mộc Tòng Dung, cùng Kiếm Văn Hào mới thất bại càng phát cuồng cười to. Lục Nguyên, ngươi cũng có ngày hôm nay, thật là tên chuyên gây rắc rối, dám chọc cả người pháp cổ văn minh.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi