Lục Nguyên tò mò là đến cấp kiếm hoàng rồi kiếm chiêu cái gì đã không còn bao nhiêu ý nghĩa, tại sao vẫn xuất hiện kiếm các nghiên cứu thất?
Thái Sử Không đáp rằng:
- Dù là trong trung ương thiên triều, đa số người, hoặc nên nói là chín phần chín đều chưa đến cảnh giới kiếm hoàng. Đối với họ kiếm chiêu tác dụng rất nhiều, dù là đến cảnh giới kiếm hoàng, kiếm thánh cũng có một số kiếm chiêu uy lực to lớn khó thể tưởng tượng, cũng có tác dụng.
- Vậy nên mới tồn tại kiếm các nghiên cứu thất.
Hắn lấy lại tinh thần, lúc này đang cùng nhóm Tần Sương Thành bay thẳng đến kiếm các nghiên cứu thất.
Chưa đến nơi đã thấy một thanh kiếm xông tận mây, đó là kiếm khí xung tiêu cỡ nào, từ xa xôi đã cảm nhận được. Lục Nguyên là cảnh giới kiếm hoàng nên trực giác nhạy, lập tức nhận ra đây không phải kiếm khí của một người, cũng không là một kiếm khí, kiếm chiêu, mà là kiếm chiêu vô cùng vô tận quấn quanh một chỗ, hóa thành xung tiêu kiếm khí. Cái này có bao nhiêu kiếm chiêu khắc trong kiến trúc hình kiếm đây.
Rốt cuộc đến rồi. Lục Nguyên như chìm trong biển kiếm chiêu, dường như bên cạnh có bóng kiếm quang nhàn nhạt, vô số kiếm chiêu ở hư không chìm nổi. Lục Nguyên cảm nhận rõ ràng, xung quanh đám Tần Sương Thành thì không có chút phản ứng gì, xem ra chỉ mình hắn cảm giác được thôi.
Đám người đáp xuống, Lục Nguyên vừa xuất đất liền thấy không ít người đánh giá mình.
Xem bên cạnh có môn hạ Đoan Mộc chí tôn, có môn hạ Bách Lý chí tôn, có môn hạ Thượng Quan chí tôn, ủa, sao môn hạ chín chí tôn đều đến hết vậy? Cái này hơi kỳ, theo lý thì môn hạ đám Hiên Viên chí tôn có nhiệm vụ khác, còn quấn quýt lấy nhiệm vụ này làm gì?
Tần Sương Thành ở bên cạnh nói:
- Tiểu sư đệ, nhiệm vụ kiếm các nghiên cứu thất này chính là Kiếm Chủ đích thân định ra, thưởng dày, so với nhiệm vụ bình thường phong phú hơn nhiều, vậy nên môn hạ các chí tôn nhièu người tin tưởng kiếm thuật của mình đều đến đây cả.
Thì ra là vậy, Lục Nguyên gật đầu, xem như hơi hiểu ra.
Lúc này trên trời có tiếng tù và thổi vang tận mây xanh, thế thật lớn. Lục Nguyên ngây ra, những đệ tử trung tâm hỗn động cảnh dù là Hiên Viên Lệnh xếp hàng nhất cũng thấy rồi, nhưng hắn chưa gặp ai có uy thế lớn như vậy.
Vô số vân liễn từ góc trời đến, mỗi một vân liễn đều đại biểu cho pháp chân lý, pháp đại đạo, pháp thuật vô cùng vô tẫn, pháp vô biên vô nhai.
Ủa! Sao cảm giác hơi giống lúc mình thấy văn minh chi sử nhỉ.
Lục Nguyên kinh ngạc kêu:
- Đây là vị đại thần nào giá lâm vậy?
Tần Sương Thành thấp giọng giải thích:
- Đây là người dưới hỗn động cảnh chúng ta đặc biệt nhất...Kiếm Linh Đế Cơ.
- Kiếm Linh Đế Cơ?
Lục Nguyên ngạc nhiên:
- Tuy ta mới đến trung ương thiên triều không lâu nhưng còn nhớ dường như tại trung ương thiên triều, chỉ có con gái của đẳng cấp chủ văn minh, phó chủ văn minh mới được xưng là đế cơ, con trai của chủ văn minh, phó chủ văn minh mới được xưng là đế tử, cho dù là văn minh bình thường cũng chỉ có mười lăm con gái của đẳng cấp chủ văn minh, phó chủ văn minh mà thôi. Dù rằng Kiếm Môn chúng ta là Vô Thượng đại giáo, nhưng dù có là con gái của Kiếm Chủ cũng không tư cách xưng là đế cơ đi?
Tần Sương Thành gật đầu, nói:
- Đúng vậy, vị Kiếm Linh Đế Cơ này đích thực là con gái của chủ pháp cổ văn minh, đế cơ xếp thứ một trăm mười chín.
Lục Nguyên thắc mắc hỏi:
- Con gái của chủ pháp cổ văn minh chạy đến Kiếm Môn tu hành, còn tên là Kiếm Linh Đế Cơ, nghe sao kỳ quái vậy?
Chu Nộ Trì chen vào nói:
- Đúng thế, rất là kỳ. Chủ pháp cổ văn minh có rất nhiều con trai, nhưng con gái thì rất ít, tổng cộng năm người thôi. Năm người con gái dù là ai đều được hắn cưng chiều, tại pháp cổ văn minh thân phận, địa vị của năm đế cơ cao hơn đế tử bình thường rất nhiều, có thể so với đế tử tôn quý nhất.
Chu Nộ Trì giải thích rõ ràng chuyện bên trong:
- Pháp cổ văn minh năm đế cơ mỗi vị mới sinh ra thì chu pháp cổ văn minh sẽ thúc đẩy Cổ Kim Chi Năng tính ra thiên phú và tương lai của họ. Nghe nói Kiếm Linh Đế Cơ bị tính ra là có thiên phú kiếm đạo cực mạnh, lại không có nhiều thiên phú pháp đạo, cho nên chủ pháp cổ văn minh mới đem vị này dưa đến Kiếm Môn tu, dù sao Kiếm Môn ở dưới tay hắn. Tất nhiên chủ pháp cổ văn minh còn sắp đặt nhân vật rất mạnh để bảo vệ Kiếm Linh Đế Cơ.
- Kiếm Linh Đế Cơ ở trong Kiếm Môn chúng ta không thuộc về môn hạ chí tôn nào, không một chí tôn dám làm sư phụ của nàng. Những chí tôn này luân phiên dạy nàng, nghe nói còn có càng cao tầng dạy. Địa vị của nàng cao quý, tịa Kiếm Môn chỉ có Kiếm Chi Tử mới sánh bằng nàng.
Đến lúc này thì xem như giải thích rõ thân phận lai lịch của Kiếm Linh Đế Cơ.
Vân liễn đã ngừng, rèm châu hơi kéo ra, nhưng hiển nhiên Kiếm Linh Đế Cơ không định đi ra, xuyên qua tấm rèm có thể thấy một khuôn mặt tuyệt trần, mặt trắng trong suốt, mày liễu dài, đôi mắt cao quý lạnh nhạt không nhìn tất cả, trang nhã. Trên người Kiếm Linh Đế Cơ mặc vân la ý do thúy chức dệt thành, áo choàng trắng, đoan trang, cao quý, trang nhã.
Đây là một thiên nữ đã định trước cao quý vô cùng, ông trời thiên vị.
Một thiên nữ tuổi còn rất trẻ đã đến đại đạo cảnh thập tầng.
Kiếm Văn Hào thấy thiếu nữ, ánh mắt có chút tham lam nhưng không dám nhìn lâu, sợ nhìn một cái sẽ bị ra lệnh giết. Dù gã là đệ đệ của Kiếm Chi Tử nhưng một khi chọc giận Kiếm Linh Đế Cơ, vậy sẽ bị hộ vệ Kiếm Linh Đế Cơ giết chết ngay.
Đế cơ cao quý ngồi ngay ngắn trên vân liễn rốt cuộc hé môi, giọng nàng như tiên nữ trên chín tầng trời, dễ nghe mà có chút nguy nghiêm:
- Vị nào là Lục Nguyên?
Tất cả ánh mắt nhìn hướng Lục Nguyên.
Thiên nữ cao quý, Kiếm Linh Đế Cơ dùng ánh mắt trong suốt như nhìn thấu tất cả nhìn Lục Nguyên:
- Không tệ, có thể thắng được người mới của pháp cổ văn minh ta.
Nói xong nàng thu lại tầm mắt, Lục Nguyên chỉ vẻn vẹn khiến kiêu ngạo nàng hời hợt liếc một cái mà thôi. Bởi vì nàng là Kiếm Linh Đế Cơ, đàn ông tầm thường không thể khiến nàng bố thí chỉ một ánh mắt.
Cửa kiếm các nghiên cứu thất mở ra, bước ra một ông lão râu bạc áo xám, vóc dáng không cao.
Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vnÔng lão râu bạc đầu tiên là thi lễ hướng Kiếm Linh Đế Cơ lạnh lùng ở trên trời, sau đó mới nói với mọi người:
- Bây giờ bắt đầu thí nghiệm kiếm các nghiên cứu thất, nếu có thể thông qua có thể tiến vòa kiếm các nghiên cứu thất nghiên cứu kiếm chiêu, đạt được điểm.
- Thí nghiệm khá đơn giản.
Ông lão râu bạc nói:
- Trước tiên tự giới thiệu, ta tên Công Tôn Việt, chính là một trong bảy kiếm đường chủ kiếm các nghiên cứu thất.
- Bây giờ ta thuyết minh nội dung thí nghiệm.
Ông lão râu bạc nói:
- Lát nữa ta sẽ thi triển một chiêu, các ngươi dùng giây bút viết sơ hở một chiêu này, hợp cách sẽ được chiêu vào kiếm các nghiên cứu thất. Nếu không hợp cách thì đương nhiên không thể vào.
Muốn nghiên cứu kiếm chiêu, nếu không thể nhìn ra sơ hở trong kiếm chiêu thì tất nhiên không có tư cách nghiên cứu, rất đơn giản.
Đám Tần Sương Thành đã sớm đến đây biết trước điều này nên không có ý kiến gì.
Ông lão râu bạc nói:
- Bây giờ bắt đầu, nhìn rõ ràng, trợn mắt to ra.
Lập tức, ông lão râu bạc thi triển kiếm chiêu.