Thái Sử Không nhân dịp bắt sơ hở, nhưng Hiên Viên Vọng tốt xấu là đệ nhất chí tôn, dù có bị bắt lời sơ hở trong lời nói cũng không dễ dàng chịu thua.
Gã suy tính một vòng, cười nói:
- Cũng tốt, môn hạ của ta và môn hạ của ngươi ước chiến một trận được không? Cứ vậy đi, lấy mười đối mười, bên nào thắng nhiều nhất là thắng.
Gã bắt lấy khuyết điểm môn hạ Thái Sử chí tôn chỉ có một mình Lục Nguyên là thực lực còn được, mười đối mười, ai sợ ai.
Quyèn lợi chia nhiệm vụ đương nhiên Hiên Viên Vọng không chịu nhường.
Khi hai chí tôn tranh chấp thì sáu chí tôn vẫn đang chấn kinh. Mười sáu người Hiên Viên Lệnh bắt tay mà thua một mình Lục Nguyên. Thực lực của Lục Nguyên cường cỡ nào, tiềm lực mạnh bao nhiêu chứ. Sau này chắc chắn sẽ là người thăng lên đến chí tôn đây. Thật đáng tiếc, bỏ lỡ đệ tử như vậy, để Thái Sử chí tôn nhặt được món hời.
.............
Trên Liệp Long Hải, trong lằn cách ly.
Lục Nguyên không thèm để ý tiếng kinh kêu xung quanh, đi tới bên cạnh sào huyệt kim long. Một kiém chém xuống sào huyệt kim long, nhát kiếm khí thế hùng hồn, mà không chỉ có khí thế hùng hồn thôi, pháp lực dồi dào, một kiếm hoàn toàn chém hướng sơ hở trên sào huyệt kim long. Bản thân sào huyệt kim long xây có chỗ sơ hở, bị Hiên Viên Lệnh tấn công lâu như vậy thì sơ hở tăng lớn, mắt thấy sắp phá. Một kiếm của Lục Nguyên rạch quá chính xác. Bóc một tiếng, sào huyệt kim long vỡ.
Sào huyệt kim long vỡ, bên trong mấy chục con kim long bay đến các nơi. Dù sao Lục Nguyên chỉ có một người, chúng nó có tới bảy, tám chục con kim long, không tin hắn có thể bắt được bao nhiêu. Những kim long này là tộc tôn quý nhất trong long tộc, đương nhiên không khả năng không có linh tính. Lục Nguyên quát lạnh một tiếng, tay to vung, lực luân hồi gia cố bên trên. Mấy chục con kim long bay ra ngoài phát hiện mình bay bay lại bay về bên cạnh đại chưởng pháp lực của Lục Nguyên, muốn vùng vẫy cũng vô dụng.
Lục Nguyên không khách sáo, nhanh chóng ngưng luyện kim long phách. Từng kim long phách bay vào tay tỏa ra ánh sáng hoàng kim, mỗi một viên đều chớp lóe màu sắc tôn quý. Lấy kim long phách của tất cả kim long rồi hắn mới phát hiện lần này được tổng cộng tám mươi mốt kim long phách, là thu hoạch không tệ.
Lục Nguyên ngồi xếp bằng trên mặt biển.
Cộng thêm lần trước ở Liệp Long Hải được hai kim long phách vậy là tổng cộng có bốn mươi chín kim long phách vào miệng, phút chốc sau lưng hắn vô số ảo ảnh kim long bay loạn.
Đâu chỉ là ảo ảnh kim long bay, long ảnh khác cũng đang bay.
Phút chốc sau lưng Lục Nguyên tràn đầy long ảnh xoay quanh.
Kim long ảnh! Mộc long ảnh! Thủy long ảnh! Hỏa long ảnh! Thổ long ảnh! Phong long ảnh! Lôi long ảnh! Thất hệ long ảnh ở không trung hiện ra. Không chỉ thế, nhiều hư không long ảnh không ngừng dung hợp, hơn hai trăm con long ảnh càng hóa càng thâm, càng hóa càng nhiều, cuối cùng dần dần biến.
Lúc mới bắt đầu nhiều long ảnh dung hợp nhau, biến đổi đi ra đủ các loại biến hóa cực kỳ quái lạ, ví dụ như phong long ảnh cùng lôi long ảnh một khi hợp lại thì long sinh ra đôi cánh, một cánh là phong một cánh là lôi, vỗ thì phong lôi hai khí dấy lên, cuồng phong thét gào, kinh lôi chớp lóe.
Ví dụ thủy long ảnh và hỏa long ảnh một khi hòa tan, hóa thành long ảnh quái dị, một cái miệng bắn ra nước lửa, cũng có hai cánh nước lửa, khá giống hai cánh phong lôi.
Nhiều lôi ảnh quái lạ ở hư không tiếp tục dung hợp.
Theo dung hợp, những long ảnh dần biến thành một con.
Long ảnh là màu trắng tinh tựa như ban đầu vân long vậy, nhưng Lục Nguyên biết rằng long ảnh trắng này chỉ là ban đầu vân long thôi. Vân long có thập biến, bây giờ thành tựu vô tướng chi long, vô hình vô tướng, vân long vô tướng, có thể có mấy chục, mấy trăm loại biến đổi. Có thể hóa thành băng long, sương long, vụ long, hỏa long, nham long, dù là long gì đều biến ra được hết. Bạn đang đọc truyện tại
Truyện FULL - www.Truyện FULL
Thật ra cùng trong truyền thuyết đại vô tướng công có chỗ tương tự.
Đại vô tướng công mô phỏng các loại công pháp, mà vô tướng chi long thì có thể mô phỏng bất cứ thuộc tính nào.
Vô tướng chi long này một khi tìm đến công pháp phần sau là sẽ hóa thành đại vô tướng công không phải chuyện gì lạ.
Cùng lúc đó, vô tướng chi long này là làm chuẩn bị vô tướng thôn phệ quyết. Một khi luyện thành thôn vệ chi long thì so với đại vô tướng công đáng sợ rất nhiều.
Lục Nguyên từ từ chấm dứt công việc, con vô tướng chi long cũng dần nhập vào người hắn, biến mất không còn bóng dáng.
Vô tướng thôn phệ quyết bước đầu tiên vô tướng chi long, hoàn thành.
Bây giờ mình có thực lực đại đạo cảnh bát tầng thiên địa pháp tướng, tâm pháp luyện thành vô tướng chi long, đợi luyện thôn phệ chi long rồi mặt kiếm thuật sẽ là luân hồi thiết tắc, đang luyện tập âm dương thiết tắc, kiếm ý thì nắm giữ năm mươi hai loại kiếm ý, đây chính là thực lực hiện nay của mình.
Con đường tương lai vẫn rất dài.
Nhưng nếu đã đến đây thì có tự tin vững vàng tiếp tục đi.
Mình sẽ biến càng cường, mạnh đến mở ra kiếm vô thượng đại đạo!
Trùng Tiêu Kiếm Lâu.
Lục Nguyên cất bước đi hướng tầng thứ mười ba Trùng Tiêu Kiếm Lâu, mới rồi đã xông qua tầng thứ mươi hai, nhưng cách trong truyền thuyết một trăm lẻ tám tầng không biết cách biệt bao xa. Hơn nữa đến tầng thứ mười hai thì đối mặt một trăm Hoàng Khăn Kiếm Khách, chỉ đánh ngã hai mươi lăm đối thủ đã bó tay rồi. Tuy nhiên, so sánh lần trước đối mặt một trăm Hoàng Khăn Kiếm Khách chỉ đánh ngã mười tám cái đã bất đắc dĩ dùng luân hồi thì lần này có tiến bộ nhất định.
Tới tầng thứ mười ba, chỉ thấy chỗ này đơn độc đứng một Hoàng Khăn Kiếm Khách.
Nhưng có loại cảm giác dường như Hoàng Khăn Kiếm Khách này chính là chỉnh kim thiên địa. Nguy rồi, Lục Nguyên chớp mắt phát hiện không thích hợp.
Căn bản không phải là Hoàng Khăn Kiếm Khách cái gì là chỉnh kim thiên địa, mà mình rơi vào hỗn động không gian của Hoàng Khăn Kiếm Khách. Nghe nói hỗn động cảnh có hỗn động không gian, lúc đó đói mặt ngụy hỗn động không gian của đám Bách Lý Băng thấy chẳng có gì, có thể dùng kiếm pháp triệt tiêu, suy yếu nó, nhưng bây giờ ở trong hỗn động không gian mới phát hiện nó đáng sợ. Mình ở trong không gian này, nguyên không gian đối địch với mình.
Hoàng Khăn Kiếm Khách lạnh lùnng hìn Lục Nguyên, đột nhiên nâng tay lên, một luồng kiếm quang mang theo vô thệ lưu quang lao đến. Lục Nguyên muốn vùng vẫy nhưng phát hiện ở trong hỗn động không gian của Hoàng Khăn Kiếm Khách không có cả sức lực nhúc nhích, kiếm quang như lưu quang đã tới gần.
Lục Nguyên cố gắng liều mạng vài chiêu, nhưng thực lực của Hoàng Khăn Kiếm Khách quá cường đại.
*Keng!*
Lục Nguyên đầu óc đau nhức, phát hiện mình đã ở bên ngoài Trùng Tiêu Kiếm Lâu.
Đây chính là sự lợi hại của hỗn động cảnh, nhẹ nhàng đã thắng mình rồi!
Bây giờ mình là đại đạo cảnh bát tầng, tiếp theo chính là đại đạo cảnh cửu tầng, đại đạo cảnh thập tầng đại viên mãn mới trùng kích hỗn động cảnh được.
Con đường tương lai còn rất dài.
Khi Lục Nguyên đạp chân ra khỏi Trùng Tiêu Kiếm Lâu thì xung quanh bàn tán xôn xao.
- Đó chẳng phải là Lục Nguyên đấy ư?
- Đúng là hắn rồi, nghe nói gần đây hắn lấy một địch mười sáu người, đánh cho Hiên Viên Lệnh, Diệp Cơ Pháp, Độc Cô Hạo, Thượng Quan Sát, bốn người liên hợp cồng mười hai người, tổng ôcngj mười sáu người bị đánh trọng thương.