Nam Ma dùng giọng khàn khàn nói:
- Tiền bối Kiếm Môn các ngươi đúng là không có trách nhiệm gì cả, lại để ngươi đối đầu với ta, thật đáng thương hết sức. Vốn là người rất có tương lai sắp bị hủy trong tay ta, sau này ngày đêm ở trong ác mộng nhớ lại quá trình bị ta đánh bại, trong ác mộng vẫn không trốn thoát cửu u ma hỏa của ta.
Nam Ma nhàn nhạt nói, không hề phóng đại, gã nói đều là sự thật.
Đó là loại tự tin tuyệt đối. Gã tọa trấn khiêu chiến lâu nhiều năm như vậy, không biết đạnh bại bao nhiêu đại đạo cảnh cửu tầng, thập tầng, sớm dưỡng thành tự tin tuyệt đối.
Gã cực kỳ vênh váo nói xong, định ra tay thì lúc này Nam Ma phát hiện Lục Nguyên ngưng tụ ra một đại chưởng pháp lực đè hưởng mình. Nam Ma cười lạnh, đại chưởng pháp lực bình thường mà thôi, làm gì được mình chứ. Tay Nam Ma xuất ra đại chưởng pháp lực đánh hướng đại chưởng pháp lực của Lục Nguyên.
Nam Ma có tin tưởng một chươngr này sẽ khiến Lục Nguyên chịu thiệt lớn. Pháp lực bình thường đụng phải đại chưởng ma khí của gã chỉ có nước chịu thua. Nghĩ tới lần này ma khí xâm nhập chắc Lục Nguyên sẽ ăn mệt lớn, là lúc dạy cho người mới này bài học, cho người mới kinh nghiệm ít ỏi biết đừng dễ dàng đụng độ với pháp lực của đối phương.
Nam Ma thầm nghĩ, nhưng phát hiện hai đại chưởng ở trên không trung va nhau, đại chưởng ma khí của mình chớp mắt tan vỡ.
Nam Ma biến sắc mặt.
Đại chưởng ma khí của mình bỗng chốc tan vỡ, đây là sao? Tiếc rằng gã không rảnh suy nghĩ nguyên nhân, vì lúc này đại chưởng pháp lực của Lục Nguyên đã cách đỉnh đầu gã ba thước. Gã lập tức dùng tuyệt học ma loa toàn công. Ma loa toàn công một khi sử dụng thì ma khí như xoắn ốc vậy, thích hợp phá một điểm.
Ma loa toàn công của gã đánh hướng đại chưởng pháp lực, cho rằng ma loa toàn công sẽ dễ dàng phá đại chưởng pháp lực của Lục Nguyên. Gã tràn đầy tự tin, kết quả *bùm* một tiếng, ma loa toàn công tan vỡ. Bạn đang đọc truyện tại
Truyện FULL - www.Truyện FULL
Không hay rồi! Lúc này đại chưởng pháp lực đã đè tới đỉnh đầu Nam Ma, muốn biến chiêu cũng không kịp. Nam Ma không uổng đấu vạn lần, lúc này liều mạng, dốc sức đánh ra ma đạo căn nguyên của mình. Ma đạo căn nguyên lấy ra thì cõi trời đất lập tức ma hoa, đó là cường đại cỡ nào. Ma đạo căn nguyên đáng sợ ở trong hắc ám như có vô tận ma đạo vực sâu xuất hiện, dường như đánh ra một thế giới ma đạo.
Nam Ma vừa định thở phào thì trong đại chưởng pháp lực của Lục Nguyên đánh ra vô tận kiếm quang, đâm vỡ thế giới ma đạo.
Đại chưởng pháp lực đã nặng nề đè Nam Ma.
Nam Ma liên tục bị phá ba lần, đặc biệt là cái cuối ma đạo căn nguyên khiến gã khó chịu muốn hộc máu. Đại chưởng pháp lực tới trước mắt, gã dốc hết sức ngăn cản nhưng sao chặn được đại chưởng pháp lực vô cùng to lớn.
*Bộp* một tiếng, Nam Ma hết thảm, bị chưởng của Lục Nguyên đánh thành bánh thịt. May là Lục Nguyên nương tay, chưa dùng kiếm khí đâm, nếu không thì gã chân chính thành thịt nát, chết tại đây, không thể hồi phục.
Lục Nguyên hời hợt nói:
- Cái gọi là Nam Ma chỉ có thế thôi sao.
Nam Ma thua dấy lên sóng gió trong khiêu chiến lâu.
- Ngươi nghe nói chưa? Lục Nguyên liên tục thắng ba trăm trận trong trận chiến ba trăm lẻ một thắng Nam Ma.
- Cái gì? Nam Ma một trong tứ đại cao thủ trấn lâu mà dễ dàng bị đánh bại hả?
- Nói giỡn chắc? Có nghe lộn không vậy?
- Chiến đấu tầng thứ mười đều có ghi chép lại, các ngươi tra xét liền biết.
- Điên quá đi, Nam Ma mà cũng bị xử.
- Lục Nguyên này xuất thân gì vậy, a, Kiếm Môn ư? Kiếm Môn gần đây không thiếu người kinh tài tuyệt diểm nhỉ, có hy vọng nổi bật đây, sau này thứ hạng trong Vô Thượng Đại Giáo e rằng vọt cao cao. Năm đó Kiếm Chi Tử liên tục thắng hai vạn một ngàn trận, không biết Lục Nguyên có thể thắng liên tiếp bao nhiêu đây.
Trong lúc đám người bàn tán, Lục Nguyên nghênh đón liên tiếp ba trận chiến.
Đối thủ ba trận, trận thứ nhất là Đông Tà. Đông Tà là một thanh niên mặt đầy nụ cười ta.
Y bước ra nói câu đầu tiên là:
- Ha ha ha ha, Nam Ma cái thằng ngốc đó bị một người mới đánh nằm bẹp, ngươi ở dưới Tà Kiếm Tiếu Sát tam thức của ta không có cơ hội thắng đâu!
Tà Kiếm Tiếu Sát của y chính là một môn kỳ công, khi nở nụ cười thì kiếm đã đến, thường có người trông thấy nụ cười của y lập tức chết dưới kiếm ngay, đây chính là Tà Kiếm Tiếu Sát.
Tà Kiếm Tiếu Sát của y là một môn kỳ công quái dị kinh thiên động địa. Năm đó khi y mới đến khiêu chiến lâu là liên tục thắng bốn ngàn bảy trăm, so với Nam Ma cường hơn nhiều. Mỗi lần y đấu với Nam Ma đều thắng cả, cho nên cho rằng Lục Nguyên chắc chắn sẽ thua dưới tay mình.
Tiếp theo kết cục của y đương nhiên là Tà Kiếm Tiếu Sát bị Lục Nguyên phá. Bản thân y bị Lục Nguyên không chút khách sáo đánh nhừ tử, muốn hồi phục lại thân hình thì hơi khó.
Trận chiến thứ hai là đối đầu Tây Độc. Tây Độc là người đàn ông trung niên mặt âm trầm.
Người đàn ông trung niên đi ra tràn đầy tự tin nói:
- Tiểu tử Lục Nguyên, tuy ngươi thắng Nam Ma, thắng Đông Tà nhưng không khả năng thắng được ta. Số phận cuối cùng của ngươi là bị ta đánh bại, trong vô tận thống khổ cầu xin ta thuốc giải.
Lý do Tây Độc tràn đầy tự tin là vì gã có độc phá hỗn động kỳ độc. Chiến tích cao nhất của kỳ độc là từng độc chết một hỗn động cảnh trọng thương, đại đạo cảnh dưới tay gã không thể chống được một chiêu, bởi vì trong vòng một chiêu đã bị gã độc chết, không khả năng đấu chết với gã, cho nên gã vô cùng tự tin.
Đáng tiếc, gã có tự tin tràn trề hơn thì kết cuộc rất đơn giản, cái gọi là độc phá hỗn động kỳ độc bị thanh đế kiếm đạo phá, gã hét thất thanh tuyệt đối không có khả năng bị Lục Nguyên đánh thành thịt nát.
Trận chiến cuối đối mặt Bắc Tiên, người mạnh nhất cuối cùng trong tứ đại cao thủ. Bắc Tiên không như ba vị kia kiêu ngạo, Nam Ma, Đông Tà, Tây Độc là cao thủ một thời, thực lực cách Bắc Tiên không quá lớn mà đều bị đánh thành bánh thịt.
Cho nên Bắc Tiên không dám xem thường Lục Nguyên.
Bắc Tiên sở trường về các loại tiên pháp. Gã dùng vô tận tiên pháp odois chiến với Lục Nguyên thậm chí có đột phá nhất định, phát huy vượt bình thường, đáng tiếc như vậy vẫn không là đối thủ của hắn, kết quả cuối cùng vẫn bị hắn đập bẹp.
Mặc kệ ngươi có cố gắng cỡ nào đều chỉ là mớ thịt nát, đây là thủ đoạn bá khí của Lục Nguyên, đánh tứ đại cao thủ khiêu chiến lâu không đỡ nổi.
Mặc kệ ngươi có thủ đoạn gì, công pháp gì, kinh nghiệm chiến đấu nhiều ít, cuối cùng đều chỉ là bánh thịt mà thôi.
Cuộc chiến giữa Bắc Tiên và Lục Nguyên chính thức đại biểu tứ đại cao thủ tọa trấn khiêu chiến lâu là Đông Tà, Tây Độc, Nam Ma, Bắc Tiên dù dốc hết sức đấu chính diện, thậm chí phát huy vượt bình thường vẫn không là đối thủ của Lục Nguyên, bị hắn đánh đến không có sức đánh trả.
Lục Nguyên đích thực là dễ dàng thắng tứ đại cao thủ, bởi vì thực lực đã tới trình độ có thể dễ như ăn cháo thắng là việc đương nhiên, không thắng mới là quái. Cho nên bản thân Lục Nguyên không lấy làm lạ, hắn thực sự không thấy có gì cả.