HOA SƠN TIÊN MÔN

Từng có đôi vợ chồng, thê tử cực kỳ xinh đẹp, bị Mạc Tử Ngôn vừa mắt, kết quả giết người chồng lấy đầu làm thành bô, thê tử không nghe theo bị gã trước hiếp rồi giết, cắt đầu làm thành bô.

Vũ trụ, thiên địa, những đại hoàn cảnh, đại thế giới bản thân không chia thiện hay ác. Trong vũ trụ, trong kỹ nguyên thiện và ác là cân bằng, hoặc ở một đoạn thời gian, địa điểm nào đó không cân bằng nhưng tổng thể thì cân bằng. Lục Nguyên cảm giác như ngồi trong không trung chênh vênh, nhìn kỷ nguyên biến đổi, thiện ác như nước sông cuồn cuộn chảy qua.

Bây giờ đầu bô của gã đã có chín trăm chín mươi chín cái.

Gã muốn cái đầu Lục Nguyên trở thành cái thứ một ngàn.

- Nghe nói Lục Nguyên này thực lực kinh người.

Phong chủ Độc Tú phong La Tú nói:

- Mạc sư huynh, ngươi phải cẩn thận người này.

Mạc Tử Ngôn quát một tiếng, nói:

- Lục Nguyên bình thường tính cái gì!?

- Đúng vậy, một Lục Nguyên bình thường mà thôi, người như hắn xách giày cho Mạc phong chủ còn không xứng nữa là.

- Mạc phong chủ văn thành võ đức, kẻ thấp hèn đó sao mà xứng!

- Mạc phong chủ thần công đại thành, một người có thể diệt được Hoa Sơn.

- Lấy tiềm lực của Mạc phong chủ, chắc chắn trong trăm năm trùng kích được hỗn động cảnh, trở thành siêu cấp thủ lĩnh Đại Hoa quốc!

Mạc Tử Ngôn có tiềm lực kinh người, lại là con trai Mạc Dã Vương, đương nhiên là mọi người cùng vuốt mông ngựa.

Mạc Tử Ngôn đắc ý, vô cùng vênh váo nói:

- Hoa Sơn trên dưới ai có thể giết ta? Lục Nguyên bình thường cũng dám so với ta?

Trong chớp mắt, một kiếm quang lặng lẽ không tiếng động ở trước mắt bao ngươi, cái đầu Mạc Tử Ngôn bị chém xuống, một kiếm đứt thành hai.

Một đại chưởng pháp lực trong chớp mắt lấy hết đồ vật lao ra khỏi đỉnh đầu khánh vân sau khi Mạc Tử Ngôn chết.

Một người này chẳng những lặng lẽ không tiếng động, hơn nữa nhanh, nhanh đến không thể tưởng tượng.

Căn bản không cho người kịp phản ứng.

Đây chính là tàng kiếm ý và điện kiếm ý, cộng thêm uy lực bạch đế kiếm đạo, tất nhiên nếu không có thương hải âm dương, phát hiện nhược điểm trong một tập thể thì sẽ không dễ dàng ám sát thành công như vậy.

Mạc Tử Ngôn, con trai thứ hai của Mạc Dã Vương, phong chủ Thiên Đài phong, đại đạo cảnh thập tầng.

Thế mà bị người ở trước mặt cao thủ hỗn động cảnh Mạc Dã Vương một kiếm đánh chết.

Một kiếm, chỉ vẻn vẹn một kiếm!

Hơn nữa là ngay mặt Mạc Dã Vương.

Người kia là ai?

Đột nhiên xảy ra biến đổi khiến mọi người không kịp phản ứng.

Mạc Dã Vương chớp mắt tức giận. Lão bị người cách thủy kính thuật giết chết Mạc Tử Hạc, bây giờ lại bị người ngay mặt giết con trai Mạc Tử Ngôn, lửa giận chớp mắt bốc lên. Cao thủ hỗn động cảnh tức giận, phong vân biến sắc, thiên hôn địa ám, nhật nguyệt vô quang, lão phải đem kẻ giết người bắt vào tay mới được.

Biến cố đột ngột, phong chủ Thiên Đài Phong Mạc Tử Ngôn, mới rồi còn nói muốn đem đầu Lục Nguyên làm thành cái bô thứ một ngàn của gã, ai ngờ giây tiếp theo đã bị kiếm khí kinh thiên cắt đứt đầu, chặt hết tất cả sự sống.

Điều này làm sao không khiến Cửu Hoa Sơn chưởng môn Mạc Dã Vương giận dữ?

Mạc Dã Vương chớp mắt nổi giận, thần niệm biến đổi, đôi tay mơ ra, trong bàn tay to có vô cùng pháp tắc. Không gian khoảnh khắc như ngừng lại, như muốn đổi thành không gian khác, đó là năng lực chỉ hỗn động cảnh mới có, không phải giống hỗn động cảnh mà là hỗn động cảnh chân chính.

Không gian dường như ngừng lại.

Mạc Dã Vương đánh ra một bạch mi châm. Khi lão phóng ra bạch mi châm thì trên bầu trời đầy ảo ảnh bạch mi. Nếu bị ngàn vạn bạch mi châm của lão đâm trúng một cái tohoi là sẽ bị pháp lực hỗn động cảnh rót vào trong, bị thương nặng, khó tránh khỏi kiếp nạn.

Nhưng trong không trung, bóng người ám sát Mạc Tử Ngôn bỗng ra kiếm.

Nhát kiếm này không phải lặng lẽ không tiếng động mà là cực nhanh và hoàn mỹ.

Nhát kiếm ở trong không trung vạch ra một con rồng trắng, bạch long vuốt sắc bén, mang theo từng đợt long lốc xoáy, quăng bạch mi châm sang bên. Cùng lúc đó, bạch long phá không gian phong tỏa một lỗ hổng nhỏ, hắn thì vội vàng chạy đi xa.

Mạc Dã Vương là hỗn động cảnh, đâu dễ đối phó.

Lão hư không chém, đao khí cực kỳ sắc bén chém ra.

*Bùm!* một tiếng đánh trúng kẻ ám sát. Kẻ ám sát toàn thân lóe ánh sáng vàng, một miếng vải xanh trên người bị cắt xuống, nhưng kẻ ám sát mượn lực công kích càng tăng tốc độ, đã biến mất trong hư không. Mạc Dã Vương giận dữ quát một tiếng, lão tuyệt đối không để kẻ đó chạy thoạt.

Lão hư không thuấn di, vận dụng Nguyên Dã Tam Biến thân pháp, đuổi theo sát thủ biến mất trong không khí.

Nguyên Dã Tam Biến thân pháp của Mạc Dã Vương được xưng là một bước có thể vượt qua thỏa nguyên đồng bằng, bước thứ hai có thể vượt qua nửa bầu trời, bước thứ ba có thể vượt qua nửa hải dương tuy chỉ có ba biến nhưng ba biến này đáng sợ đến cực độ. Thấy Mạc chưởng môn đuổi theo, đám người Cửu Hoa Sơn thầm nghĩ sát thủ kia chết chắc rồi.

Qua một canh giờ, vèo một tiếng khí thế kinh thiên ập xuống, Mạc Dã Vương đầu trắng mày trắng đáp xuống đất.

Mạc Tử Vương lập tức hỏi:

- Phụ thân, có bắt được hung thủ giết nhị đệ không? Người này dám giết nhị đệ, ta nhất định phải hành hạ hắn!

Mạc Dã Vương lắc đầu, lòng vô cùng tức giận.

Lão giận dữ khiến mặt đất bốn phía dần hòa tan, biến thành từng ngọn lửa, đây chính là lửa của cường giả hỗn động cảnh, giận dữ phong vân nộ.

Người bên cạnh cực kỳ ngạc nhiên. Sát thủ này chẳng những một kiếm giết chết phong chủ Thiên Đài phong Mạc Tử Ngôn, còn trốn ra khỏi không gian phong tỏa của Mạc Tử Ngôn, rồi trốn thoát cường giả hỗn động cảnh dùng Nguyên Dã Tam Biến thân pháp truy sát, đây là cường giả cỡ nào chứ!

Mạc Tử Vương ngây ra, sau đó nói:

- Người đó chắc là Lục Nguyên.

Vi Ác Tăng Nhân hỏi:

- Mạc phong chủ, sao ngươi biết?

Mạc Tử Vương phân tích nói:

- Rất đơn giản, phụ thân chém xuống mảnh vải xanh, Lục Nguyên thường mặc đồ xanh, tại Hoa Sơn có thể một kiếm giết được nhị đệ chỉ có hắn, hoặc Chu Thanh Huyền cũng miễn cưỡng được. Nhưng Chu Thanh Huyền luôn mặt đồ trắng, hơn nữa có một điều là kiếm thuật nhất điều long bạch hệ, đây là tiêu chí của Lục Nguyên.

Lục Nguyên, hay cho Lục Nguyên.

Lại có thể ở trước mặt Mạc Dã Vương giết chết Mạc Tử Ngôn đại đạo cảnh thập tầng, rồi trốn thoát khỏi Mạc Dã Vương truy sát, thong dong rời đi.

Đây là yêu nghiệt cỡ nào.

Mạc Dã Vương cực kỳ giận dữ nói:

- Lục Nguyên, ta muốn hắn phải chết, Hoa Sơn, mọi thứ phải thành bột phấn!

Lửa giận của lão đốt xung quanh, cây có lửa, đất có lửa, đá có lửa, tất cả ở trong lửa giận của lão. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Tại Thiên Vân Sơn, nơi cực xa.

Lục Nguyên thở phào một hơi, hộc ra búng máu. Sau khi hắn ám sát Mạc Tử Ngôn, bị Mạc Dã Vương chém trúng một kiếm, bị thương, hộc ra búng máu này pháp lực mới hết được, chút vết thương chắc lành gần hết. Kỳ thực đây là vô thượng kim thân của Lục Nguyên quá biến thánh. Chín mươi chín thiên địa pháp tắc hóa thành vô thượng kim thân, đó là mạnh mẽ cỡ nào chứ, dù bị Mạc Dã Vương hỗn động cảnh nhất tầng chém túng một nhát chỉ là bị thương chút ít thôi. Nếu như là trung ương thiên triều, bị Mạc Dã Vương chém một nhát e rằng phải trọng thương.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi