Kiếm Tú nhìn hướng Lục Nguyên, nói:
- Ngươi muốn so sánh với kiếm đạo bát cực thì còn kém quá xa, hơn nữa loại chênh lệch này là trời sinh. Chúng ta sinh ra đã là kiếm đạo bát cực, đại biểu tám cổ khí vận kiếm đạo, ngươi vĩnh viễn mãi mãi không sánh bằng kiếm đạo bát cực chúng ta.
Gã đứng đó, cực kỳ kiêu ngạo.
Dưới Kiếm Chi Tử, mạnh nhất chính là kiếm đạo bát cực. Tám người họ là thiên mệnh sở về, Lục Nguyên ngẫu nhiên có một ít tiểu khí vân, không thể so với khí vận như mình.
Lần này đi kiếm tu tinh thần, nhất định phải chà đạp Lục Nguyên, để hắn biết cái gì là cao thấp, cái gì là quý tiện.
Lục Nguyên cười lạnh, người khác đối xử với mình như vậy thì không cần khách sáo làm gì.
- Kiếm Tú, nghe nói ngươi là một trong kiếm đạo bát cực, tuy nhiên kiếm đạo bát cực sao chỉ biết khoác lác thôi vậy? Sắp bắt đầu bay đi kiếm tu tinh thần, chúng ta ai sớm bay đến kiếm tu tinh thần thì tính ai thắng, quy tắc đơn giản như vậy so với đấu miệng mạnh hơn nhiều.
Kiếm Tú giận dữ. Lục Nguyên này đúng là can đảm, dám phản kháng mình, hắn biết mình là ai không? Mình chính là Kiếm Tú trong kiếm đạo bát cực, tầm thường thiên tài có chút khí vận mà dám phản kháng mình?
Gã lửa giận bừng bừng nói:
- Tốt, Lục Nguyên, để xem chúng ta ai trước tiên bay đến kiếm tu tinh thần.
Đến đây thì đã tụ tập chín người, chỉ thiếu một.
Lục Nguyên và Kiếm Tú tranh chấp lập tức hấp dẫn không ít ánh mắt, bảy người khác đương nhiên chỉ xem náo nhiệt. Một là Kiếm Tú, một trong kiếm đạo bát cực, một là liên tục thắng ba vạn, đại đạo thăng hỗn động dẫn đến Vệ Tinh Lôi thiên kiếp, Lục Nguyên. Hai người này ai thua ai thắng đúng là rất khó nói.
Rốt cuộc đằng trước phát ra tiếng tiên nhạc, góc trời xuất hiện vân liễn cực kỳ cao quý. Trên vân liễn khác pháp thuật phức tạp vô cùng, bên cạnh vân liễn có mấy hộ giá, cái này tất nhiên là Kiếm Linh Đế Cơ. Chỉ có nàng mới cái giá lớn như vậy, ai kêu nàng là con gái của chủ pháp cổ văn minh.
Kiếm Linh Đế Cơ vén lên bức rèm vân liễn, nói:
- Các ngươi lui xuống đi, lần này đi kiếm tu tinh thần ta tự mình đi.
Mấy hộ vệ theo bên người nàng dù muốn lên tiếng nhưng nghĩ đến tính tình của Kiếm Linh Đế Cơ, chỉ đành im lặng lùi xuống.
Kiếm Linh Đế Cơ bước xuống vân liễn, phút chốc ánh mắt mọi người đều bị nàng hấp dẫn. Dù mặt nàng che khăn trắng nhưng nửa trên mặt vẫn là linh vật thiên hạ. Dù cách khăn trăng, có thể khẳng định nàng là tuyệt thế mỹ nữ, nhưng Kiếm Linh Đế Cơ luôn ít lui tới với người khác, nơi này gần như không ai từng nói chuyện với nàng.
Kiếm Linh Đế Cơ đi tới bên cạnh Lục Nguyên, môi hồng hé mơ:
- Chúc mừng ngươi đến hỗn động cảnh.
Lục Nguyên nhún vai, rất là nhàn nhã nói:
- Chẳng phải ngươi đã sớm tới rồi sao?
Mấy người kia cùng Kiếm Linh Đế Cơ nói chuyện có áp lực nhưng không bao gồm Lục Nguyên. Kỳ thực Kiếm Linh Đế Cơ thích bộ dạng hời hợt lười biếng của Lục Nguyên, cho nên hay nói chuyện với hắn.
Kiếm Linh Đế Cơ nói:
- Ta có xem ngươi liên tục thắng ba vạn, rất đẹp.
Lục Nguyên đáp:
- Bình thường.
Khi Lục Nguyên và Kiếm Linh Đế Cơ nói chuyện thì Kiếm Tú ghen tỵ sắp phát điên. Kiếm Tú lớn lên rất thanh tú, lại là đại khí vận kiếm đạo, cho đến nay không biết bao nhiêu thiếu nữ thích nhưng gã không thèm nhìn. Mãi đến khi thấy Kiếm Linh Đế Cơ, gã chưa từng gặp bộ mặt thật của nàng, nhưng chỉ thấy Kiếm Linh Đế Cơ một lần là bị hấp dẫn si mê. Gã thích không chỉ là thân phận con gái chu pháp cổ văn minh, cũng thích khí chất, dáng vóc của Kiếm Linh Đế Cơ.
Kiếm Tú khác với phế vật như Hiên Viên Lệnh, Hiên Viên Lệnh không có tư cách truy đuổi Kiếm Linh Đế Cơ nhưng Kiếm Tú thì hoàn toàn có. Gã thamạ chí bắt đầu hành động theo đuổi Kiếm Linh Đế Cơ rồi, nhưng ngay cả mặt nàng còn có gặp, không từng nói nửa câu, bây giờ Lục Nguyên bộ dạng lười biếng vậy mà khiến Kiếm Linh Đế Cơ bắt chuyện, khiến Kiếm Tú tức điên.
Kiếm Tú ở trong lòng thầm nhủ, qua lát nữa phải đạp bẹp Lục Nguyên, phải sớm hơn hắn đến kiếm tu tinh thần, để Kiếm Linh Đế Cơ thấy mình ưu tú hơn Lục Nguyên.
Đến đây thì mười người đi kiếm tu tinh thần lần này đã đông đủ.
Trong mười người tới hỗn động cảnh thời nga ngắn nhất tất nhiên là Hiên Viên Lệnh. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
chấm cơm.
Yếu nhất dĩ nhiên là Hiên Viên Lệnh, chín người khác ai nấy có bản lĩnh mạnh mẽ, không ai cho rằng yếu hơn Lục Nguyên.
Bây giờ lập tức sắp bay đi kiếm tu tinh thần.
Đừng cho rằng kiếm tu tinh thần rất dễ dàng tới. Mặt ngoài nhìn qua Kiếm Môn tinh thần cách kiếm tu tinh thần chỉ mấy vạn dặm thôi, rất gần. Nhưng tình hình thực tế là trên đường nhiều khó khăn, muốn tiến vào kiếm tu tinh thần không phải chuyện dễ.
Sắp bắt đầu thì Kiếm Linh Đế Cơ nhìn hướng Lục Nguyên, nói:
- Lục Nguyên, ở kiếm đạo nghiên cứu thất năng lực phân tích kiếm chiêu của ngươi ở trên ta, lần này hãy nhìn xem là ai trước tiên đến kiếm tu tinh thần.
- Tốt.
Lục Nguyên gật đầu, nói:
- Nghe nói pháp cổ văn minh các ngươi có một loại thiên pháp tửu, là dùng ngàn loại pháp thuật điều phối thành, vô cùng thuần tửu. Nếu ngươi thua ta thì phải đem thiên pháp tửu cho ta một bình, không, là mười bình.
Kiếm Linh Đế Cơ không ngờ Lục Nguyên sẽ ra yêu cầu như vậy, lại muốn uống rượu, nàng khẽ cười, tiếng cười thánh thót như chim hót.
Kiếm Linh Đế Cơ hỏi một câu:
- Vậy nếu ngươi thua ngươi thì sẽ trả giá cái gì?
Lục Nguyên sờ mũi:
- Ta không có gì đáng giá, nếu thua ngươi thì, hình như cũng không có gì hết. Vậy đi, chỗ ta có vài loại mỹ tửu, nếu ta thua thì các mỹ tửu mặc ngươi chọn.
Kiếm Linh Đế Cơ bật cười nói:
- Ta không uống rượu, lấy rượu của ngươi có ích gì?
Lục Nguyên nhún vai:
- Vậy hình như ta không có gì để thua.
- Vậy đi, nếu ngươi thua đồng ý một điều kiện với ta, đương nhiên ta chưa nghĩ ra là cái gì, một là sẽ không làm trái hiệp nghĩa của ngươi, hai sẽ không thương tổn bằng hữu sư huynh đệ của ngươi.
Kiếm Linh Đế Cơ không biết tại sao sẽ thốt ra lời như vậy, nói xong mặt nàng đỏ ứng.
Dưới tình huống bình thường Lục Nguyên sẽ không đồng ý, nhưng không biết tại sao, ma xui quỷ khiến hắn ừ một tiếng.
Kiếm Tú ở bên cạnh thầm tức giận, chết tiệt!
Tại sao Kiếm Linh Đế Cơ đối với Lục Nguyên đặc biệt vậy, nếu đã thế thì phải chà đạp Lục Nguyên mới được.
Lúc này Hiên Viên Thập Nhị đáp xuống, nói:
- Các ngươi một đường đi kiếm tu tinh thần, trong đó có khả năng gặp nguy hiểm, ta làm người hộ tống, một khi các ngươi gặp nguy hiểm sẽ ở bên cạnh giúp đỡ.
Có chuyện gì đều tới lượt Hiên Viên Thập Nhị làm, rốt cuộc gã có thân phận gì? Lục Nguyên có chút tò mò.
Lập tức mười người cùng bay.
Mục tiêu thẳng hướng kiếm tu tinh thần.
Đương nhiên muốn tới kiếm tu tinh thần phải rời khỏi Kiếm Môn tinh thần đã. Phải rồi, sẵn đây thuyết minh chút, tinh thần thứ ba tên là kiếm tổ tinh thần, chính là cấm địa huyền diệu khó dò, dù là đệ tử trung tâm cũng không thể tiến vào trong.
Mười người đều là hỗn động cảnh, tốc độ bay cực nhanh, hơn nữa không hề sợ hãi rời khỏi màn trời. Mười người tăng tốc, đã bay khỏi màn trời.