Bên Đoan Mộc chí tôn thắng!
Tuyệt tứ thắng!
Không sai, Hiên Viên chí tôn, Thượng Quan chí tôn, Đoan Mộc chí tôn, ba phương liên hợp đè chặt môn hạ Thái Sử chí tôn, bên Thái Sử chí tôn không thể không thua, nhưng cũng không có cách nào. Hiên Viên chí tôn ngồi vững hạng nhất, chênh lệch kéo quá xa, chuyển hết điểm của mình đi thì vẫn là hạng nhất. Bên Thái Sử, Hạ Hầu chí tôn, Bách Lý chí tôn, môn hạ hai chí tôn không có ưu thế như vậy.
Cho nên lần này môn hạ Đoan Mộc chí tôn sẽ thắng, môn hạ Thái Sử chí tôn sẽ thua.
Chớp mắt, Thái Sử Bi cảm giác mười mấy người bên mình sĩ khí sắp bị đả kích hết rồi, lần này quả nhiên phải thua. Mọi người đã tuyệt vọng, thật ra lần này bị đả kích sĩ khí, sau này khó thể vùng lên, nhưng đối mặt tình huống này Thái Sử Bi cũng hết cách.
Thua! Thua! Thua!
Dường như vô số chữ thua đè đầu môn hạ Thái Sử chí tôn.
Thứ bảy Công Dương chí tôn không ai quan tâm, rốt cuộc đến thứ tám Thái Sử chí tôn. Thái Sử Bi đi lên giao chiến lợi phẩm. Gã giao ra chiến lợi phẩm cũng khá nhiều, có hai ngàn một trăm điểm, nhưng so với bên Đoan Mộc chí tôn bảy ngàn hai trăm ba mươi lăm điểm thì kém rất nhiều.
Kiếm Cửu hỏi:
- Chỉ những chiến lợi phẩm này thôi?
- Đúng vậy.
Thái Sử Bi gật đầu.
Nghe Thái Sử Bi đáp và thấy gã gật đầu, mọi người rốt cuộc xác định, Thái Sử Bi thua.
Lục Nguyên đột nhiên lên tiếng:
- Chờ đã. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Truyện FULLĐoan Mộc Như Hổ nhìn sang:
- A, Lục sư đệ, không lẽ chiến lợi phẩm một mình ngươi vượt qua năm ngàn điểm ra?
chiến lợi phẩm trong một năm muốn vượt qua năm ngàn điểm là nằm mơ. Trên kiếm tu tinh thần số lượng yêu thú trung đẳng không ổn định, hơn nữa yêu thú khá là đối phó, ngươi giết một con sơ sẩy là chọc đến một đám. Muốn giết các loại yêu thú kiếm chiến lợi phẩm không dễ dàng.
Lục Nguyên cười cười nói:
- Các ngươi, môn hạ Hiên Viên chí tôn, môn hạ Thượng Quan chí tôn, môn hạ Đoan Mộc chí tôn, ba phe liên hợp muốn đánh bại môn hạ Thái Sử chí tôn chúng ta, đáng tiếc, không dễ vậy đâu.
- Đụng tới ta, các ngươi đều sẽ thất bại.
Lục Nguyên nói câu này hào khí tràn đầy.
Đây là đang khiêu khích Kiếm Ngục, Kiếm Tuệ, Kiếm Ma.
Nếu Lục Nguyên đã dám nói thì sẽ dùng sự thật chiến thắng chúng. Hắn giơ tay lên, lấy ra mười tấm miêu yêu da. Miêu yêu da vừa xuất hiện liền khiến mọi người liếc mắt nhìn, không ngờ là miêu yêu da, tức là nói Lục Nguyên có được miêu yêu châu, cái này quá may mắn đi.
Lập tức Lục Nguyên lấy ra mười tấm miêu yêu da, giờ đã là hai mươi tấm.
Tay nâng lên, lại lấy ra mười tấm miêu yêu da, giờ là ba mươi tấm.
Lại là mười tấm miêu yêu da, tức là bốn mươi tấm.
Lại là mười tấm miêu yêu da, tức là năm mươi tấm.
Lại là mười tấm miêu yêu da, tức là sáu mươi tấm.
Sáu mươi tấm miêu yêu da đặt tại đây, chớp mắt kinh toàn trường.
Một tấm miêu yêu da đại biểu một miêu yêu châu, mỗi một miêu yêu châu đều cực kỳ quý giá. Bây giờ Lục Nguyên lấy ra sáu mươi tấm, tức là nói hắn thu hoạch được sáu mươi miêu yêu châu cực kỳ quý báu, thật là việc quá kinh khủng tuyệt vọng, cho nên toàn trường sôi trào.
Lục Nguyên này quá may mắn, vô tình đụng phải sáu mươi con cửu vĩ miêu yêu bên ngoài cắn nuốt khói độc. Những người này đương nhiên không nghĩ tới Lục Nguyên có thể sinh tồn trong cắn nuốt khói độc, càng không biết miêu yêu châu của Lục Nguyên không phải sáu mươi viên bình thường mà là một ngàn ba trăm viên, nhiều đến mức khó tin. Nếu nói là một ngàn ba trăm viên, đừng nói Kiếm Ngục, Kiếm Ma, e rằng Kiếm Chi Tử cũng sẽ rung động.
Tác dụng của miêu yêu châu lớn đến khó thể tưởng tượng, mặt sau muốn tăng cảnh giới ngày càng cao, có đầy đủ miêu yêu châu có thể khiến tiểu cảnh giới mặt trên không làm gì được ngươi.
Lục Nguyên nhìn đám Kiếm Ngục, Kiếm Tuệ, Kiếm Ma, Kiếm Tú, nói:
- Kẻ như Đoan Mộc Như Hổ ta tùy ý có thể đánh bại, dù các ngươi liên hợp muốn đè ép ta cũng sẽ bị ta đánh gục hết.
Cái này!
Quá cuồng!
Lục Nguyên, hắn lại làm chuyện cuồng như vậy, một mình hắn khiêu khích Kiếm Ngục, Kiếm Tuệ, Kiếm Ma, Kiếm Tú, bốn người trong kiếm đạo bát cực. Kiếm Tú thì không đề cập tới, ba người kia ai không phải cực kỳ khó gặm, trong đệ tử Kiếm Môn trừ Kiếm Chi Tử ra chúng ta nhân vật đỉnh cao.
Bây giờ hắn khiêu khích đám người đỉnh cao nhất trong toàn đệ tử trung tâm Kiếm Môn.
Cố tình mấy nhân vật cao cấp Kiếm Ngục, Kiếm Tuệ, Kiếm Ma đích thực liên hợp đè ép môn hạ Thái Sử chí tôn, kết quả thua thê thảm.
Đám Thái Sử Bi mừng như điên. Lần này Lục Nguyên đem đến tác dụng to lớn, nghiền nát phái Hiên Viên chèn ép, khiến bây giờ môn hạ Thái Sử chí tôn thắng đậm môn hạ Đoan Mộc chí tôn. Không chút nghi ngờ, điều này tăng lên niềm tin cho môn hạ Thái Sử chí tôn. Phải biết rằng trước đó môn hạ Thái Sử chí tôn bị chèn ép đến không còn tự tin nữa.
Cuối cùng, hai vòng so điểm kết thúc.
Kiếm Cửu trưởng lão chủ trì việc này tuyên bố thành tích cuối cùng:
- Hạng nhất, môn hạ Hiên Viên chí tôn ba vạn năm ngàn điểm. Hạng hai, môn hạ Thái Sử chí tôn hai vạn tám ngàn điểm. Hạng ba, môn hạ Thượng Quan chí tôn hai vạn bảy ngàn điểm. Hạng bốn, môn hạ Đoan Mộc chí tôn hai vạn bảy ngàn điểm. Hạng năm, môn hạ Đông Dã chí tôn hai vạn sáu ngàn điểm. Hạng sáu, môn hạ U Nhược Cơ. Hạng bảy, môn hạ Bách Lý chí tôn. Hạng tám, môn hạ Công Dương chí tôn.
Bởi vì môn hạ Hiên Viên chí tôn không ngừng quấy rối khiến môn hạ Đoan Mộc chí tôn tăng điểm nhiều.
Môn hạ Thái Sử chí tôn vì Lục Nguyên nên bùng nổ. Vốn môn hạ Thái Sử chí tôn chỉ muốn xông lên thứ sáu là được, không ngờ cuối cùng vọt đến hạng hai.
Đối với thành tích này, mọi người đuề trợn mắt há hốc mồm.
Lục Nguyên thật cường!
Đi tới kiếm tu tinh thần vẻn vẹn một năm thôi mà đã thế, có thể mang Thái Sử chí tôn đến hạng hai, đây là thực lực cỡ nào.
Còn môn Đoan Mộc chí tôn, chỉ tạm ở hạng bốn một năm thôi, sang năm e rằng sẽ bị hạng năm, sáu, bảy mặt sau đẩy xuống, dù sao thực lực chân chính của môn hạ Đoan Mộc chí tôn yếu hơn ba môn hạ chí tôn rất nhiều.
Chân chính kinh hãi vẫn là Lục Nguyên môn hạ Thái Sử chí tôn.
Sức của một người, chưa đến một năm đã làm đến mức này.
Tầng thứ hai Kiếm Đạo Thụ, tầng này là gần với tầng thứ nhất.
Tầng thứ nhất quanh năm bị môn hạ Hiên Viên chí tôn chiếm cứ, không thể nhúc nhích.
Mọi người tranh tới tranh lui kỳ thực là giành tầng thứ hai mà thôi.
Tầng thứ hai có kiếm đạo diệp trấp có thể dùng, hiệu quả to lớn.
Tất nhiên trước kia môn hạ Thái Sử chí tôn chưa từng nghĩ có thể xông lên tầng thứ hai, luôn cho rằng đến thứ sáu đã là không tệ, kết quả không ngờ đám Kiếm Ngục, Kiếm Ma hỗ trợ dnm hoàn toàn chọc giận Lục Nguyên. Lục Nguyên dứt khoát không làm thì thôi, đã làm là đến cùng, lấy ra sáu mươi tấm miêu yêu da, độc mạnh mẽ vọt lên tầng thứ hai.
Đám Thái Sử Bi giống như ở trong mộng vậy.
Đây đích thật là mộng.
Thái Sử Bi còn giữ bình tĩnh, Yến Thu Nguyệt thì nhéo mặt mình.
- Không phải ta đang nằm mơ chứ?
Tống Địa thì thào:
- Ta quả nhiên kém xa hắn.