HOA SƠN TIÊN MÔN

Vạn kiếm cúi đầu!

- Nghe đồn Bách Kiếm Phần có bách kiếm đồng vũ cũng chính là do chiếm được thừa nhận của Kiếm Giới.

Kiếm Như Hải chắp tay:

- Kiếm Giới này vô cùng hư vô mờ ảo.

Lục Nguyên đi tới trên Bách Kiếm Phần, nhìn thấy rất nhiều tiên kiếm, tựa hồ thấy nguyên một đám kiếm thủ phong thái tuyệt thế. Quan sát dọc đường đi, đột nhiên cả trăm thanh tiên kiếm trên Bách Kiếm Phần, kể cả Thiên Thiên Tiên Kiếm đều đồng loạt chấn động. Trăm thanh tiên kiếm cực kỳ trác tuyệt không ngờ đồng loạt chấn động.

Lục Nguyên lúc này chỉ cảm thấy một trăm luồng ý niệm truyền tới đầu mình. Trăm luồng ý niệm này cũng không phải muốn truyền thừa cho mình mà muốn kéo mình cùng đi tới một địa phương xa lạ.

Lục Nguyên trong hư vô mờ mịt, tựa hồ đi tới một nơi. Đây là địa phương nào? Lục Nguyên nhìn kĩ nơi này, chỉ thấy có một cánh cửa rất lớn cao chọc trời. Mà ở chính giữa hư không có hai chữ lớn: Kiếm Giới. Đồng thời dường như Lục Nguyên chứng kiến vô số tiên kiếm được nhìn mình. Đám tiên kiếm này đang đánh giá bản thân mình.

Về sau vô số luồng kiếm khí liền truyền vào trong đầu hắn.

Lục Nguyên hơi mơ hồ, không biết đây rốt cục là chuyện gì?

Lúc này dường như có ý niệm của Thiên Thiện Tiên Kiếm truyền tới. Lúc này Lục Nguyên mới hiểu ra, hóa ra Kiếm Giới là một thế giới hoàn toàn chỉ có kiếm tồn tại.

Tất cả tiên kiếm cường đại đều thuộc về Kiếm Giới.

Cái Kiếm Giới này cũng không phải tồn tại thật mà giao hòa giữa chân thật cùng hư ảo, giống như thực mà không phải thực, giả mà không phải giả.

Mà Kiếm Giới này đã thừa nhận mình.

Chẳng qua cũng chỉ mới thừa nhận mình một cách sơ bộ mà thôi, còn chưa thần phục mình.

Nếu như mình có thể nhất thống Kiếm Giới thì sẽ có vô số lợi ích. Khi đó thì vạn kiếm cúi đầu, hơn nữa rất nhiều tiên kiếm, mỗi thanh đều ẩn chứa tri thức, truyền thụ cho mình. Đến lúc đó mình có thể trở thành người mạnh nhất về kiếm đạo, muốn áp bách Kiếm Chi Tử cũng không phải là việc khó gì, thậm chí là rất dễ dàng.

Đương nhiên bản thân hiện giờ chỉ mới được Kiếm Giới thừa nhận, còn lâu mới được Kiếm Giới cúi đầu.

Vô số ý niệm lại đưa mình về hiện thực. Lục Nguyên phát hiện ra bản thân đang đứng ở giữa Bách Kiếm Phần.

Cũng có thể nói hiện tại cảnh giới của mình không phải là vạn kiếm cúi đầu mà là vạn kiếm chấn động.

Về Kiếm Giới, sau đó có cơ hội, nhất định phải dạo chơi khắp nơi mới được.

Lúc này đại môn đối ngoại đã ầm ầm chấn động. Về sau rời đi, Lục Nguyên khom người nói với Thiên Thiện Tiên Kiếm:

- Đa tạ tiền bối Phật Đà Kiếm Tu. Vãn bối sẽ tận sức mình đối với kiếm đạo.

Sau khi khom người, hắn rốt cục ngẩng đầu bước ra khỏi Bách Kiếm Phần, đi ra thế giới bên ngoài.

Lúc này, tại giữ Ẩn Kiếm Tông.

Tiểu Kiếm Sư tổng cộng có ba truyền thừa.

Một trong số đó lóe lên hào quang, Kiếm Tiềm bước ra, khí tức quanh thân càng thêm cường đại. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn

- Truyền thừa của Tiểu Kiếm Sư quả nhiên không hổ là truyền thừa của Tiểu Kiếm Sư. Ha ha, ta nắm giữ nhiều kiếm ý như vậy, còn nắm giữ không ít sát ý, quả thực là vô địch, dù là Lục Nguyên gặp ta cũng phải thất bại.

- Thế đã là gì. Kiếm Tiềm, ngươi trở nên cường đại thì cũng không sai nhưng trở nên mạnh mẽ dưới truyền thừa của Tiểu Kiếm Sư cũng đâu chỉ có riêng ngươi. Còn có ta đây.

Khí thế tuyệt thiên tuyệt địa của Kiếm Tuyệt giáng xuống. Hắn nhìn về phía Kiếm Tiềm đầy khiêu khích:

- Kiếm Tiềm, thực lực của ngươi không tồi, chẳng qua vẫn còn kém ta một bậc.

Hai người Kiếm Tiềm và Kiếm Tuyệt đối chọi nhau, trên người đều bộc phát ra kiếm khí cực kỳ mãnh liệt. Hai luồng kiếm khí này cường đại vô cùng, hiển nhiên là đã mạnh hơn trước khi tiến vào truyền thừa của Tiểu Kiếm Sư không ít.

Chính giữa một chỗ truyền thừa khác của Tiểu Kiếm Sư, Kiếm Như Độn đi ra. Kiếm Như Độn chẳng qua chỉ là góp cho đủ số mà thôi. Dù sao thì hắn cũng dứt khoát vào xem một chỗ truyền thừa của Tiểu Kiếm Sư. Tư chất của hắn cực kém, ở chính giữa truyền thừa của Tiểu Kiếm Sư cũng không học được bao nhiêu, nhìn thấy thân thể hai sư đệ Kiếm Tiềm và Kiếm Tuyệt bộc phát ra kiếm khí cực kỳ cường đại, hắn cũng sờ lên mũi. Hai vị sư đệ này đúng là kinh tài tuyệt diễm, một lần tiến vào trong Tiểu Kiếm Sư truyền thừa liền có thể tăng cường lên tới vậy.

Mà lúc này, Kiếm Như Hải tóc trắng râu bạc đã tới.

Kiếm Như Hải vừa giáng xuống, Kiếm Tuyệt đã cười hắc hắc:

- Môn chủ, chúng ta khiêu chiến Lục Nguyên thôi.

Kiếm Tiềm cũng cười hắc hắc:

- Lúc này chúng ta cũng không tin cái Linh Kiếm Thất kia nữa. Chúng ta muốn tỷ thí chính thức một lần, xem thử ai trong chúng ta mạnh hơn. Chúng ta muốn giao thủ thật. Lục Nguyên nếu không làm bừa trong Linh Kiếm Thất thì hoàn toàn không thể là đối thủ của chúng ta.

Kiếm Như Hải vuốt chòm râu bạc của mình:

- Ta cũng sẽ không gây ảnh hưởng tới việc các ngươi ra tay với Lục Nguyên.

Trong tích tắc này, Kiếm Tiềm phát hiện ra Tiềm Uyên Kiếm của mình đang run rẩy ông ông không ngừng. Đây là chuyện gì? Kiếm Tiềm phát hiện không chỉ có kiếm của mình run rẩy mà cả Thiên Thiện Tiên Kiếm của Kiếm Tuyệt cũng đang không ngừng run rẩy. Không chỉ có thể, cả Độn Tiên Kiếm của Kiếm Như Độn cũng không ngừng chấn động.

Ba thanh tiên kiếm không thanh nào ra khỏi vỏ.

Nhưng ba thanh tiên kiếm lại không ngừng run rẩy.

Kiếm Như Độn hỏi:

- Phụ thân, chuyện gì thế này? Kiếm của ta, kiếm của ta vì sao lại không ngừng run rẩy vậy?

- Bởi vì có một kiếm khí cực kỳ cường đại. Có một kiếm khí rất cao tầng, không tự chủ được đang giáng xuống.

Kiếm Như Hải nói.

Hai người Kiếm Tiềm và Kiếm Tuyệt đều hơi giật mình. Có kiếm khí còn cao hơn cả của bọn họ giáng xuống sao? Kiếm Như Độn cũng hơi khó hiểu. Là ai tới vậy?

Xác thực có một luồng khí tức cường đại đang tới.

Lúc này ba thanh tiên kiếm đều run rẩy càng ngày càng mạnh, tựa như nổi giận hay hưng phấn vậy.

Tiên kiếm đang hoan hô vì hắn tới!

Người kia là ai?

Kiếm Tiềm, Kiếm Tuyệt Kiếm Như Độn đồng loạt nhìn sang. Mà ở chỗ đó, một người thanh niên mặc áo xanh đang chắp tay đi tới.

Là hắn! Lại là hắn!

Rất nhiều tiên kiếm đều không chào đón hắn!

Hai người Kiếm Tiềm, Kiếm Tuyệt đều thầm giận dữ. Tiên kiếm của hai người không ngờ lại đang chào đón, tựa hồ chào mừng vương giả trong kiếm tới. Đây là chuyện quỷ dị gì chứ? Kiếm Tiềm và Kiếm Tuyệt đều không phục. Bọn họ nắm chặt lấy tiên kiếm của mình.

Lục Nguyên nhìn Kiếm Tiềm, Kiếm Tuyệt:

- Hai người các ngươi muốn khiêu chiến với ta? Đi thôi, không có vấn đề gì. Hai người các ngươi cùng lên đi.

- Hai người Kiếm Tiềm và Kiếm Tuyệt đều hơi giật mình. Bản thân bọn họ tự nhận là dù ai cũng có thể hơn Lục Nguyên, kết quả Lục Nguyên lại kiêu ngạo, bảo cả hai xông lên. Thật sự là buồn cười. Kiếm Tiềm quát dài một tiếng:

- Kiếp này ta sẽ cho ngươi biết rõ cái gì gọi là Kiếm Đạo Bát Cực. Tiềm Uyên tiên kiếm, rống rận cho ta đi!

Kiếm Tuyệt thét dài:

- Thiên Thiện Tiên Kiếm, diệt sạch đi!

Hai người đều gào thét dài nhưng lúc này Lục Nguyên lại đâm ra một kiếm.

Không cách nào hình dung được sự kinh diễm của một kiếm này!

Không cách nào hình dung được sự huyền diệu của một kiếm này!

Không cách nào hình dung được một kiếm này đã trải qua bao nhiêu lần luân hồi!

Không cách nào hình dung được sự hoàn mỹ của một kiếm này!

Không thể nào hình dung nổi một kiếm này mang theo bao nhiêu nhân quả!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi