Pháp Thánh Đế Tử không lạnh không nóng hỏi một tiếng:
- Tam đệ cũng đến rồi, hơi sớm nhỉ?
- Nhị ca đến càng sớm.
Pháp Hoàng Đế Tử không chút sợ hĩa, mhai người đều là cảnh giới thiên tôn đứng đỉnh cao.
- Hai ngươi đến không sớm.
Pháp Thánh Đế Tử và Pháp Hoàng Đế Tử kịch nhau sắp thăng cấp thì một giọng nói lạnh nhạt vang lên. Hai đế tử tay nắm quyền to cùng nghiêng đầu nhìn, ở đó có một người áo trắng đang nằm.
- Đại ca!
Không sai, người áo trắng chính là Pháp Nhất Đế Tử. Pháp Nhất Đế Tử rất ít lộ mặt, nhưng dù người khác không nhận biết thì Pháp Thánh Đế Tử và Pháp Hoàng Đế Tử không khả năng không nhận ra. Hai vị đế tử lấy làm lạ, đại ca đã đến phó chủ văn minh, nghe nói có khả trùng kích chủ văn minh sao lại đi ra? Hơn nữa còn đến xem kịch vui này. Nên biết trận tỷ thí này đặt ở những người khác coi như oanh động, nhưng đối với Pháp Nhất Đế Tử trùng kích chủ văn minh thì nhỏ đến cỡ bọt nước. Pháp Nhất Đế Tử trong quá trình xông chủ văn minh bị kẹt lại, nếu đã kẹt thì đi ra giải sầu thôi, vừa lúc Lục Nguyên là người y chú ý, mấy lão bằng hữu giao đồ cho y bảo quản cũng nên tìm kiếm giả truyền đi, cho nên y tùy tiện đến xem.
Sự việc có khi rất đơn giản, không cần nghĩ quá phức tạp.
Pháp Nhất Đế Tử lộ mặt đánh gãy Pháp Thánh Đế Tử và Pháp Hoàng Đế Tử cãi lộn. Hai đế tử không gây gỗ nữa, đều đoán mục đích Pháp Nhất Đế Tử đến.
Lục đại gia tộc ở một bên cũng nhận ra Pháp Nhất Đế Tử, thấy y xuất hiện cùng ngây như phỗng, đây chính là đại nhân vật.
Chính lúc này, có tiên nhạc vang lên. Tiên nhạc vang như đặt mình vào tiên giới, có mùi hương kỳ lạ tản ra, tiên hao từ không trung bày xuống. Trên trời có một liễn cưỡi mây tới, chính là chức vân vân liễn, dành cho Thương Vân Đế Phi của chủ pháp cổ văn minh ngồi. Thấy là đế phi giáng lâm thì Pháp Nhất Đế Tử, Pháp Thánh Đế Tử, Pháp Hoàng Đế Tử cùng thi lễ. Không thể không làm vậy, Thương Vân Đế Phi là trưởng bối của họ, bà còn là mẹ ruột của Pháp Nhất Đế Tử. Không sai, Thương Vân Đế Phi chính là mẹ ruột của Kiếm Linh Đế Cơ.
- Thương Vân Đế Phi đến!
- Trời ạ, không ngờ Thương Vân Đế Phi cũng đến!
- Tới bây giờ đến rất nhiều người, Nghiêm gia, Tống gia, Đường gia, Lữ gia, Vu gia, Thượng Quan gia trong lục đại gia tộc, rồi còn Pháp Thánh Đế Tử, Pháp Hoàng Đế Tử, thậm chí là Pháp Nhất Đế Tử cũng tới.
- Bây giờ có cả Thương Vân Đế Phi đến!
- Trời ạ, cuộc quyết chiến của Nghiêm Thiên Pháp và Lục Nguyên rốt cuộc là sao vậy, nhiều người đến xem quá!
- Đúng vậy, quá nhiều đại nhân vật, ta nhìn hoa mắt luôn, không ngờ nhiều đại nhân vật đến thế!
Trong chức vân vân liễn truyền đến giọng của Thương Vân Đế Phi:
- Lần này trên Thiên Đoạn phong, nếu ai thắng thì bổn cung có một mặt đồng tâm bội sẽ giao cho người đó.
Thanh âm vừa thanh vừa giòn, có chút mềm mại, đồng tâm bội trong miệng bà có hai cái, một là cho con gái, giờ lấy ra cái kia.
Các phương thế lưng khẽ thì thầm:
- Thương Vân Đế Phi đưa ra đồng tâm bội, xem ra Thương Vân Đế Phi đang chọn nữ tế rồi.
- Đúng vậy, có chút giống.
- Ha ha, cuộc chiến này ai thắng có khả năng rất lớn làm nữ tế của Thương Vân Đế Phi, cưới được Kiếm Linh Đế Cơ.
- Đúng thế!
Bàn tán xôn xao, trên Thiên Đoạn phong, Nghiêm Thiên Pháp nhắm mắt như tảng đá thì hơi giương mắt nhìn, thầm nghĩ, xem ra lựa chọn Lục Nguyên là đối thủ quá đúng, vốn không có chút cơ hội, lần này mình biểu hiện tốt chút sẽ có cơ hội đón mỹ nhân về.
Các phương đều đã đến nơi.
Nghiêm Thiên Pháp cũng ở trên Thiên Đoạn phong chờ rất lâu.
Nhưng bây giờ vấn đề là Lục Nguyên vẫn không xuất hiện.
Thời gian trôi qua, dần đến giữa trưa, mặt trời kéo rất dài mà Lục Nguyên vẫn chưa có mặt.
- Sao Lục Nguyên chưa ra vậy? Không lẽ sợ Nghiêm Thiên Pháp nên không dám ứng chiến?
- Chắc không đâu, nói từ lý trí thì Lục Nguyên không dám không ứng chiến.
- Hừ, vậy là ngươi không hỏi thăm danh hiệu của Nghiêm sư huynh rồi. Nghiêm sư huynh có danh hiệu là Lôi Thần, ai từng đấu với hắn thì tình trạng khủng bố, so với sét đánh trúng người phàm càng đáng sợ hơn nhiều.
- Nhưng ta vẫn không tin Lục Nguyên không dám tới. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
chấm cơm.
Mới bắt đầu đa số người không tin Lục Nguyên không dám tới, nhưng thời gian trôi qua, nửa buổi chiều rồi mà Lục Nguyên chưa có mặt, khiến người ngẫm nghĩ. Pháp Nhất Đế Tử chắp tay sau lưng lấy làm kỳ, Lục Nguyên xuất phát còn sớm hơn mình mà. Dù Lục Nguyên tốc độ không nhanh bằng mình nhưng trễ tới đâu cũng không khả năng bây giờ chưa đến.
Pháp Nhất Đế Tử là tu vi gì? Thần niệm quét qua xuyên thời không lập tức hiểu là xảy ra chuyện gì.
Thì ra là thế, Pháp Nhất Đế Tử mỉm cười, không quan tâm nữa.
Không sai, Lục Nguyên đúng là đang gặp rắc rối, nhưng những cửa ải đó phải Lục Nguyên tự mình vượt qua, nếu không qua được thì hắn không có bản lĩnh, muốn thành người truyền thừa của kiếm cổ văn minh phải là yêu nghiệt, tư chất bình thường dễ dàng bị trung ương thiên triều này tiêu diệt.
Pháp Nhất Đế Tử không nhúng tay vào mấy chuyện đó.
Pháp Thánh Đế Tử thì không thể bỏ mặc được, gã dặn Liễu Như Mi bên cạnh. Pháp Hoàng Đế Tử cũng sai người bên cạnh.
Bây giờ Lục NGuyên trải qua một việc rất quan trọng.
Chuyện là thế này, rời khỏi gian nhà tranh của Pháp Nhất Đế Tử, trước tiên Lục Nguyên đi nơi mình thường cư ngụ rồi phát hiện không thích hợp, có người âm thầm theo dõi định giết hắn, khi phát hiện đã muộn, lập tức trong bóng đêm có người giết ra.
Mới đầu đối thủ là hỗn động cảnh thập tầng, Lục Nguyên lập tức bỏ chạy. Có thuấn di thêm vào truyền tống phù, nếu không dùng một số tuyệt kỹ đặc biệt của hỗn động cảnh thập tầng muốn bắt hắn không phải dễ.
Kết quả trong chốc lát thì Lục Nguyên hoảng, chuyện không đơn giản như vậy, trong kẻ địch còn có thế giới cảnh.
Không chút nghi ngờ, đối mặt người thế giới cảnh thì Lục Nguyên bó tay, hoàn toàn không là đối thủ.
Vốn cho rằng tiêu đời, kết quả lúc này xuất hiện một người thế giới cảnh khác cùng với người thế giới cảnh trước đấu nhau.
Rồi tiếp theo Lục Nguyên phát hiện thế cục hỗn loạn.
Cục diện cực kỳ loạn!
Nói đơn giản có một đám người muốn bắt hắn, một đám người muốn bảo vệ hắn. Nhóm người muốn bắt hắn thực lực cường chút, nhóm người muốn bảo vệ hắn thì thực lực yếu chút. Hai bên đều xuất động sơ kỳ thế giới cảnh, đánh thành đống rối nùi, Lục Nguyên ở trong hỗn loạn bỏ trốn.
Không trốn không được! Thực lực của đối thủ quá mạnh, có thể không trốn ư?
Thật ra Lục Nguyên dần thấy ra muốn bảo vệ hắn chắc là người của Pháp Thánh Đế Tử, muốn diệt hắn e rằng là người Pháp Hoàng Đế Tử và người Nghiêm gia.
Tình hình chân thật chính là vậy. Từ đầu tới đuôi Pháp Hoàng Đế Tử và người Nghiêm gia chưa từng nghĩ để Lục Nguyên, Nghiêm Thiên Pháp chân chính giao đấu, cho nên các đường sắp đặt. Pháp Thánh Đế Tử không phải bình thường, tất nhiên phái nhân vật các đường đấu với hai nhóm Pháp Hoàng Đế Tử và người Nghiêm gia. Bởi vì là ám đấu, không tiện ra nhân vật thực lực quá cao, nên tối đa chỉ ra thế giới cảnh nhị tầng mà thôi.