HOA SƠN TIÊN MÔN

Đây chính là thế giới hỏa sơn sao?

Lục Nguyên bị rung động.

Núi lửa to lớn biết bao nhiêu! Núi lửa cao mười vạn trượng, độ cao đó không hề bắt mắt, núi lửa màu đỏ sậm vô cùng xinh đẹp, miệng núi lửa thường phun ra ánh sáng vô cùng rực rỡ.

Núi lửa khác phun là dung nham, thế giới hỏa sơn phun là nguyên khí thế giới cực kỳ sáng lạn.

Bên trên ngọn núi lửa khổng lồ có rất nhiều người.

Đưa mắt nhìn đông đúc đầu người. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Hạ Hầu chí tôn nói:

- Trên đỉnh núi bi gìngũ đại cổ văn minh chiếm lĩnh là tiên cổ, võ cổ, thái cổ, pháp cổ, phật cổ văn minh.

- Chính giữa là ba mươi văn minh bình thường, ví dụ như nho chi văn minh, pháp bảo văn minh, dược chi văn minh, giản chi văn minh, phong chi văn minh, lôi chi văn minh, hỏa chi văn minh, man chi văn minh, vân và vân vân. Ba mươi văn minh trung ương thiên triều không thiếu một cái, trong đó man chi văn minh là một loại văn minh man tộc, họ lấy man làm gốc, rất khá lạ. Ví dụ như hỏa chi văn minh lấy ngự hroa chiến đấu.

- Ba trăm sáu mươi vị trí chót nhất là ba trăm sáu mươi Vô Thượng Đại Giáo cường đại trung ương thiên triều. Kiếm Môn chúng ta xếp ở cuối cùng trong ba trăm sáu mươi Vô Thượng Đại Giáo, bên cạnh chúng ta còn có Vô Song môn, Chân Nhất môn, Ngự Hỏa môn, Thiên Thủy môn, vân vân và vân vân đềulà xếp cuối trong ba trăm sáu mươi Vô Thượng Đại Giáo. Đương nhiên nơi này cuối cùng chứ kỳ thực trong toàn Vô Thượng Đại Giáo trung ương thiên triều thì xem như trung thượng đẳng rồi.

- Tất nhiên trong ba trăm sáu mươi Vô Thượng Đại Giáo có một số Vô Thượng Đại Giáo cường đại như là Tiễn môn, Địa Ngục môn, Huyết môn, vân và vân vân vô cùng cường đại, thực lực so với chúng ta mạnh rất nhiều. Đương nhiên họ vẫn không sánh được văn minh bình thường. Vô Thượng Đại Giáo và văn minh bình thường chênh lệch rất lớn.

Hạ Hầu chí tôn giới thiệu chuyện nơi đây.

Lục Nguyên nghe, cảm thấy mở mắt.

Đúng thế, đúng là mở mắt.

Nơi này có nhiều cổ văn minh, văn minh và môn phái như vậy.

Hoàn cảnh mình ở đúng là chỉ có một góc trung ương thiên triều, bây giờ thì đến trung tâm trung ương thiên triều.

Lục Nguyên đột nhiên phát hiện một điều, bây giờ mình ở chính giữa thế giới, võ đại của mình không còn là một góc trung ương thiên triều mà là chính trung tâm trung ương thiên triều. Tại đây mình sẽ gặp đa số môn phái thế lực trung ương thiên triều.

Trung ương thiên triều, thiên địa của ngươi rốt cuộc lớn bao nhiêu, hãy để ta kiến thức đi.

Hạ Hầu chí tôn nói:

- Bây giờ chúng ta đi nơi trú đóng. Chúng ta có chiếm một trong ba trăm sáu mươi vị trí chân núi thế giới hỏa sơn. Có ghế này chúng ta có thể hấp thu nguyên khí thế giới. Thế giới hỏa sơn phun ra nguyên khí thế giới chỉ chia năm chỗ đỉnh núi, ba mươi chỗ sườn núi, ba trăm sáu mươi chỗ chân núi.

Bốn người liền bay tới chân núi thế giới hỏa sơn.

Nhưng lúc vừa đáp xuống thì Đông Dã chí tôn quát một tiếng:

- Nguy rồi, doanh địa ba trăm sáu mươi chúng ta trú đóng bị người chiếm!

Đây là sao? Lục Nguyên thắc mắc.

Đông Dã chí tôn chỉ cờ xí không xá. Lá cờ có hình tượng Lục Nguyên chưa từng thấy, hình tượng trương nha mà vũ trảo.

- Lúc trước là cờ của Kiếm Môn giờ không có nữa, có người nhân dịp Kiếm Môn chúng ta nội loạn đã chiếm một trong ba trăm sáu mươi ghế rồi.

Kiếm Môn xảy ra trận loạn kết quả khi nội loạn kết thúc thì phát hiện một ghế thuộc Kiếm Môn bị chiếm.

Đông Dã chí tôn tính tình nóng nảy, túm lấy lá cờ ném sang bên, quát:

- Rốt cuộc là thằng khốn nào nhân lúc người Kiếm Môn chúng ta không ở chiếm ghế hả, ra cho lão tử!

Lập tức trong doanh địa đi ra không ít người.

Nơi này chí tôn có tới sáu người, sáu người mặt mày âm trầm u ám.

Trong đó người dẫn đầu pháp lực hỗn động cảnh thập tầng, gã nhìn Đông Dã chí tôn, lên tiếng:

- Đông Dã chí tôn.

Đông Dã chí tôn quát:

- Quỷ Vương Hà Cầu Đạo, thì ra là ngươi!

- Không sai, ta chính là Quỷ Vương Hà Cầu Đạo.

Người kia âm trầm cười khùng khục, nói:

- Kiếm Môn các ngươi xảy ra nội loạn, chúng ta đương nhiên chiếm ghế Kiếm Môn.

- To gan thật!

Đông Dã chí tôn quát:

- Quỷ Vương Hà Cầu Đạo, ngươi tiến bộ nhỉ!

Quỷ Vương Hà Cầu Đạo cười hì hì nói:

- Không lẽ ngươi muốn cướp lại à? Đáng tiếc, bây giờ không được, Kiếm Môn các ngươi trải qua trận đại loạn, nghe nói vốn có chín chí tôn chỉ còn lại bốn, rồi lập tức đề bạt hai người mới lên làm chí tôn. Kiếm Môn các ngươi tổn hao ít nhất một nửa thực lực, vậy mà còn muốn bám chặt ba trăm sáu mươi ghế hả? Quá nực cười. Cái ghế có được nguyên khí thế giới này thuộc về ta!

Lục Nguyên ở một bên nghe, coi như hiểu rốt cuộc là sao.

Đám người này là Vô Thượng Đại Giáo tên gọi Quỷ Vương môn.

Trong trung ương thiên triều có rất nhiều Vô Thượng Đại Giáo, khoảng một ngàn cái, Kiếm Môn xếp ba trăm hàng. Cố tình ghế nơi này chỉ có ba trăm sáu mươi cái, thực lực của Kiếm Môn tất nhiên là chiếm một. Nhưng mà lần này Kiếm Môn loạn, thực lực Kiếm Môn giảm sút nhiều, cho nên đám Vô Thượng Đại Giáo vốn không cơ hội có được ghế bắt đầu kích động.

Quỷ Vương môn vốn là xếp vị trí khoảng bốn trăm Vô Thượng Đại Giáo, chúng thấy Kiếm Môn như vậy, lại không có ai nên nhân dịp cướp lấy ghế của Kiếm Môn.

Khi Kiếm Môn trở về thì sao làm đây? Người Quỷ Vương môn không hề sợ.

Kiếm Môn trải qua lần nội loạn này còn gì ghế gớm, Quỷ Vương môn họ chiếm ghế này chắc rồi.

Quỷ Vương Hà Cầu Đạo đứng đó cùng Đông Dã chí tôn gầm gừ, khí thế không yếu hơn chút nào.

- Không bằng chúng ta đánh một trận đi. Dù sao ba trăm sáu mươi ghế này là năm đó đánh ra.

Hà Cầu Đạo cười nói:

Đông Dã chí tôn, thực lực của chúng ta gần nhau, sáu người chúng ta đấu bốn ngươi, a, bốn các ngươi có một người mới, chắc không phải chí tôn mới thăng chứ? Hắn đến thế giới hỏa sơn này kiến thức hả? Vậy chăc là sáu đấu ba, chúng ta thắng chắc rồi.

Hà Cầu Đạo vô cùng huênh hoang.

Gã sướng chết được, cuối cùng cướp được một trăm ba trăm sáu mươi ghế, chỉ cần cướp được ghế này là có thể được nguyên khí thế giới, là một trng tài nguyên cần có để trùng kích thế giới cảnh. Không có nguyên khí thế giới mà muốn trùng kích thế giới cảnh thì cũng được nhưng khó khăn tăng gấp mấy lần.

Nếu không phải Kiếm Môn nội loạn thì gã không cướp được vị trí này. Trước kia Kiếm Môn có Thượng Quan, Đông Dã, Hạ Hầu, ai không là cao thủ, trong đó Thượng Quan là khó gặm nhất. Không ngờ Thượng Quan chí tôn khó chơi nhất đã chết, tốt quá đi.

Hà Cầu Đạo huênh hoang khiêu chiến.

Hà Cầu Đạo muốn nhìn Đông Dã chí tôn làm sao đón lời, mặc kệ Đông Dã chí tôn nói cái gì thì một trong ba trăm sáu mươi ghế này gã bắt chặt rồi.

- Đánh thì đánh!

Chớp mắt, sáu chí tôn Quỷ Vương môn đấu với bốn chí tôn Kiếm Môn.

Quỷ Vương Hà Cầu Đạo tấn công Đông Dã chí tôn. Có một chí tôn hỗn động cảnh thập tầng tấn công Hạ Hầu chí tôn. Lại có một chí tôn hỗn động cảnh cửu tầng tấn công Bách Lý chí tôn. Ba chí tôn hỗn động cảnh cửu tầng khác cùng tấn công Lục Nguyên. Đây là lối đánh của Quỷ Vương môn, trước chọn yếu nhất xuống tay, giải quyét Lục Nguyên rồi chĩa sang Bách Lý Băng. Giải quyết Bách Lý Băng xong thì đối phó Hạ Hầu chí tôn. Giải quyết Hạ Hầu chí tôn xong cuối cùng đương nhiên là sáu chọi một mình Đông Dã chí tôn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi