Kết quả là, cây trúc này đương nhiên chỉ còn lại hai phe Tiên cổ văn minh và Thôn văn minh tranh giành lẫn nhau. Nhưng Thôn văn minh cũng đã bị Lục Nguyên giết mất tên lãnh tụ nhỏ, Mộc thì đã bệnh tới mức coi như tàn phế, bởi vậy cây trúc này bị đám Tiên cổ văn minh giành lấy một cách nhẹ nhàng. Chỉ là, người mạnh nhất trong Tiên cổ văn minh rõ ràng là Ngân Phát Thiếu Nữ Thường Nga, nhưng Ngân Phát Thiếu Nữ Thường Nga nhất quyết không chịu động đậy, dường như cây trúc này còn chưa thể hấp dẫn cô vậy, nên nó bị một người khác trong Tiên cổ văn minh đạt được.
Còn kỳ vật thứ hai mang hình ngôi sao đang cháy đó lại được Hỏa chi văn mình và Hồ chi văn mình cùng với Tinh chi văn minh tranh giành, tất cả đều muốn đoạt được nó.
Hình sao đương nhiên là của Tinh chi văn minh, nhưng lại có ngọn lửa đương cháy thì Hỏa chi văn minh ắt không thể bỏ qua, mà Hồ hỏa của Hồ chi văn minh cũng tương đối nổi tiếng, nếu nói cây trúc lúc trước bị Tiên Cổ văn minh giành được thì cuộc tranh dành kỳ vật lần này, thực lực của ba nền văn minh không hề có chút tổn hại, thì cuộc chiến thực sự vô cùng hấp dẫn và ác liệt.
Sau một phen long tranh hổ đấu, cuối cùng rối cuộc Hỏa chi văn minh cũng giành thắng lợi, dựa vào sự liều mạng bất chấp nguy hiểm họ đã đạt được món kỳ vật này.
Lần phun trào thứ hai của Thế giới hỏa sơn, cuối cùng cũng kết thúc.
Lục Nguyên cũng không vội, lúc này đang trong lúc hồi phục tinh lực, vừa nãy sau khi uống thuốc, hiện tại khỏe lên không ít, cơ bản cũng tầm hơn kém chin mươi phần trăm. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
chấm cơm.
- Đúng rồi, Đông Dã sư thúc, Thế giới hỏa sơn này mà phun trào thì sẽ phun trào mấy lần cùng lúc?
Lục Nguyên tùy hứng hỏi.
- Cái này thì cũng không biết được
Đông Dã Chí Tôn nói:
- Cái này còn phải xem tình hình, vì nó tương đối không ổn định, có điều nhiều nhất cũng chỉ ba hoặc bốn lần một lúc, có đợt cũng chỉ phun trào một lần, hoàn toàn là tùy hứng, chúng ta chẳng đoán nổi, mà nó sẽ phun ra thứ kỳ vật gì, chúng ta cũng không biết trước được.
Lúc vừa nói xong, miệng Thế giới hỏa sơn bên kia lại ầm ầm một trận rung động, không biết lần này sẽ phun ra thứ kỳ vật gì.
Chỉ thầy một chiếc lệnh bài trong vầng nguyên khí rực rỡ, chầm chậm bay lên.
Tấm lệnh bài này, trông rất mờ nhà, cũng không biết rốt cuộc là tầm lệnh bài như thế nào.
Nhưng lúc này, trong tất cả những người có mặt tại Thế giới hỏa sơn, hình như đều phát hiện, chiếc lệnh bài này, có liên quan khá lớn tới việc tiến vào Thế giới cảnh. Gần như có một thứ năng lực có thể làm tăng khả năng đột phá thế giới cảnh.
Chiếc lệnh bài kỳ vật này! Có sức mạnh tương đối lớn!
Lúc trước, bất luận là đợt phun trào lần đầu tiên của Thế giới hỏa sơn, hay lần phun trào thứ hai của Thế giới hỏa sơn, những kỳ vật được phun ra, đều chỉ có một số người dùng được, nhưng kể cả như thế, sự cạnh tranh cũng rất ác liệt, sự tranh giành ác liệt vô cùng, thậm chí còn có người mất mạng trong lúc tranh giành, chẳng hạn như Trương Thương Lệ, còn kẻ bị thương thì vô số.
Mà bây giờ, chiếc lệnh bài kỳ vật vừa được sinh ra, lại hữu dụng đối với hầu như tất cả những người có mặt ở Thế giới hỏa sơn này.
Lần này, quả thật ai ai cũng như phát cuồng lên.
- Trời ơi, là thứ có thể tiến vào Thế giới cảnh đấy.
- Lần này ta quyết liều một phen.
- Chúng ta cũng phải giành cho bằng được.
Trong chớp mắt, tựa như ong vỡ tổ, có như ong vỡ tổ cũng dễ hiểu, tất cả tập trung trên Thế giới hỏa sơn mục đích là vì cái gì? Ngoài tiến vào Thế giới cảnh ra còn mục đích gì nữa chứ? Thế giới cảnh đóng vai trò là cảnh giới lớn cuối cùng trên con đường tu hành, nên vô cùng khó phá vỡ được, có thể nói là sự khó khăn lên đến cực điểm.
Không biết có bao nhiêu nhân tài, bao nhiêu nhân vật kiệt xuất đều phải thất bại trước Thế giới cảnh, mãi đến nay vẫn chưa có người phá được cảnh giới này.
Đã từng có người nói, vào thế giới cảnh còn khó hơn cả lên trời.
Đúng đấy, khó hơn cả lên trời.
Nhưng, một khi đã luyện thành thế giới cảnh thì lập tức có thể trở thanh bá chủ một phương của Thiên triều trung ương, có thể lập mở môn phái.
Mà nếu đạt được cấp ba cấp bốn của Thế giới cảnh thì cơ bản có thể lập mở một môn phái có một không hai.
Đạt được Cấp bảy Thế giới cảnh, thì sẽ trở thành Thiên Tôn, cũng là trở thành đại nhân vật nổi tiếng khắp Thiên triều trung ương.
Thế giới cảnh vốn dĩ rất khó phá vỡ, nhưng một khi tiến được vạo thì sẽ có được giới cảnh hồi báo cực kỳ lớn. bất kỳ cảnh giới nào trước đó luyện khí, luyện thể, phát triển, đại đạo, hỗn động đều không thể nào so sánh được với Thế giới cảnh, bởi sự khác biệt thực sự là quá lớn.
Cho nên, lần này tất cả đều vô cùng kích động.
Ai ai cũng muốn giành được chiếc lệnh bài này!
Mà trong lúc đó, trong Vô thượng đại giáo, có rất nhiều nhân vật kiệt xuất bay đến, số người lần này xuất hiện có thể nói là gấp đôi bất kể lần nào trước đó. Ba trăm sáu mươi môn phái dưới đáy Thế giới hỏa sơn không có môn phái nào là không có rất nhiều người bay lên, còn ở những nơi ngoài Thế giới hỏa sơn hơn tám trăm Vô thượng đại giáo cũng có người nhao nhao bay thẳng đến. trong chớp mắt hàng ngàn người đã bay đến trung tâm của Thế giới hỏa sơn.
Nhưng trong lúc ấy, khu trung tâm Thế giới hỏa sơn, những nền văn minh đó, mỗi nền văn minh đều có mấy chục người ở đó, thậm chí là gần trăm người, mà trong chớp mắt cũng phát động toàn bộ, hơn nghìn người nhất loạt bay lên, xong thẳng lên đỉnh Thế giới hỏa sơn.
Mà trên đỉnh Thế giới hỏa sơn cũng đang có hơn ngàn người đang bay lên, xông thẳng đến phía chiếc lệnh bài.
Cơ hồ chỉ trong một cái nháy mắt đó, gần trăm ngàn người đang giao đấu, gần trăm ngàn người này đều là những người xuất sắc nhất, tinh anh nhất của Thế giới hỏa sơn, tất cả nhất loạt rat ay!
Mục tiêu của tất cả đều là chiếc lệnh bài đó.
Đấy chính là niền hi vọng Thế giới cảnh.
Đương nhiên không chút hoài nghi, lúc này Đông Dã Chí Tôn cùng Hạ Hầu Chí Tôn cũng xông lên. Hai người đều là Thế giới cảnh Thập trọng thiên, vì một chút hi vọng đột phá Thế giới cảnh mà phát cuồng, nhưng Bách Lý Chí Tôn là Hữu động cảnh Cửu trọng thiên lại không xông lên, ông không nhịn được cười nói:
- Đây chính là sự hấp dẫn của Thế giới cảnh đấy.
Đúng đấy, có quá nhiều quá nhiều người muốn trở thành Thế giới cảnh, nhưng đáng tiếc thực tế khó quá, chẳng có mấy ai có thể trở thành nổi Thế giới cảnh.
Hơn nữa, gần trăm ngàn người đấm đá tranh nhau, cảnh tượng hỗn loạn vô cùng.
Cái gì, văn minh, ngươi rõ ràng mạnh hơn Vô thượng đại giáo, còn có văn tự có thể sử dụng, nhưng trong cảnh hỗn loạn này, trong trận hỗn chiến của gần trăm ngàng người, thì có văn tự trong tay uy lực cũng chẳng là bao, ai ai cũng bị đối thủ vây quanh tứ phía, tất cả chỉ có một mục tiêu duy nhất, xông đến chiếc lệnh bài trên đỉnh Thế giới hỏa sơn.
Ai ai cũng đều nỗ lực xông lên, có điều người thực sự quá nhiều, quá dày, trong tình trạng này, có người lại tìm cách chặn những người khác ở phía sau, một mình xông lên phía trước, trong chớp mắt, vung tay một cái, đồng thời có đủ các loại vũ khí đang giao chiến, thoáng cái cuộc chiến càng thêm hỗn loạn.