HOA SƠN TIÊN MÔN

Nhưng thật sự có chuyện như vậy, lực lượng hồng hoang thiên bẩm khắc chế kiếm, bình thường Kim Đồng Lăng Vân ưng tuy có tu vi Thế Giới Cảnh tầng thứ ba, nhưng có thể tương đương với Thế Giới Cảnh tầng thứ tư dùng kiếm, có phần thắng thật lớn mà Lục Nguyên tu vi Thế Giới Cảnh tầng thứ nhất dùng kiếm mà có thể khắc chế lực lượng hồng hoang thế giới cảnh tầng thứ ba, thật là chuyện không tưởng tượng nổi.

Đám người trong Kiếm Vân trung tổ muốn ra tay giúp đỡ nhưng sau đó phát hiện mình không cần ra tay nữa.

Nói ra có lẽ không tin, nhưng cảnh tượng trước mắt là như thế.

Một người một ưng vẫn giằng co.

cuối cùng Kim Đồng Lăng Vân Ưng chịu không được nó ở Kiếm Tổ tinh thần không có địch thủ chỉ có Kiếm Diệt lão tổ làm cho nó sợ hãi, hiện tại xuất hiện một người trẻ tuổi đánh nó, nó mang theo tiếng gió sợ hãi, bổ sung khí tức hồng hoang đánh về phía Lục Nguyên, tuy chỉ là một yêu thú nhưng chiêu thức của nó rất hoàn mỹ, ngay cả Kiếm

Vân trung tổ muốn đối phó cũng không dễ dàng.

Mà kiếm quang của Lục Nguyên lại giương lên, trong nháy mắt nổi lên thiên vạn đạo kiếm quang, hai chân của Kim Đồng Lăng Vân Ưng bị chém tạo thành vô số huyết quang.

Lục Nguyên giờ khắc này bắt đầu tiến vào, một đoàn kiếm quang đánh vào lông vũ của nó, thân hình của Lục Nguyên nhỏ bé, mà Kim Đồng Lăng Vân Ưng khổng lồ, Lục Nguyên tiến vào trong đó không thấy bóng người đâu hết.

Nhưng rất nhiều thái thượng trưởng lão lại nghe được tiếng của Kim Đồng Lăng Vân ưng kêu thảm hiển nhiên nó đã rơi vào thế hạ phong.

Kim Đồng Lăng Vân Ưng vốn tung hoành khắp Kiếm Tổ Tinh Thần nay lại rơi vào thế hạ phong trước Lục Nguyên.

Thật là đáng sợ.

Lục Nguyên mới tới Kiếm Tổ Tinh Thần đã làm cho tất cả các trưởng lão ở đây trợn mắt há hốc mồm, bởi vì chuyện này ngay cả Kiếm Vân Trung Tổ cũng không làm được. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Độ khó quá cao, cao đến không tưởng tượng được.

Trog thành Kiếm Vân toàn trường đưa mắt nhìn.

Hơn mười thái thượng trưởng lão đều e sợ không nói nên lời.

Thực lực của Kim Đồng Lăng Vân còn cao hơn cả Kiếm Vân Trung Tổ nhưng lúc đánh nhau với Lục Nguyên lại bị Lục Nguyên áp chế.

Theo đạo lý bình thường Lục Nguyên phải bị áp chế mới đúng.

Chuyện này thật không hợp với lẽ thường.

Nhưng một màn quỷ dị đã xuất hiện.

Thái thượng trưởn lão Ngôn Thương Sơn nói:

- Có nên nói cho Kiếm Diệt lão tổ không.

Ở trong Kiếm Tổ Tinh Thần có bốn thành trì mỗi thành trì đều có phòng ngự mà đơn giản nói, thành trì này xảy ra một chuyện thì các thành trì khác căn bản sẽ không biết.

Kim Đồng Lăng Vân thực lực còn hơn cả Kiếm Vân Trung Tổ.

Cho nên thái thượng trưởng lão muốn báo cho Kiếm Diệt lão tổ biết.

Nhưng hiện tại Lục Nguyên một mình đấu với một ưng còn chiếm được thượng phong.

Kimế Vân Trung Tổ cười một tiếng:

- Ngươi hiện tại thấy còn tất yếu sao?

Ngôn Thương Sơn không nói gì đành lắc đầu:

- Đúng là không cần phải báo.

- Đúng rồi Kiếm Vân Trung Tổ, tại sao Lục Nguyên lại có thể áp chế được Kim Đồng Lăng Vân?

Ở bên kia Thương Dã Minh cất tiếng hỏi.

Kiếm Vân Trung Tổ nhún vai:

- Ta làm sao biết.

Ngôn Thương Sơn nhìn về phía Gia Cát Trí Thương:

- Gia Cát ngươi là người tiếp xúc với Lục Nguyên nhiều nhất, ngươi có biết không?

Gia Cát Trí Thương lắc đầu:

- Ta làm sao biết được.

Hơn mười thái thượng trưởng lão đều không hiểu tại sao Lục Nguyên lại áp chế được Kim Đồng Lăng Vân Ưng.

Bóng người thanh y, bóng ưng vạn trượng.

Ánh trời nghiêng chiếu.

Bóng người thanh y tuần hoàn chuyển động một kiếm đánh bay rất nhiều lông vũ của ưng.

Vô số kiếm quang nổi lên, là Yến Hồi Thiểm đánh vào mắt cự ưng.

Lại một màn kiếm quang kinh diễm nổi lên, một kiếm này đâm vào bàn chân của cự ưng khiến chân của nó điên cuồng phun ra máu.

Về sau còn có kiếm quang mang theo cảm xúc, ba phần tương tư ba phần ly biệt ba phần thương tâm kèm theo một phần cô đơn, đây là tuyệt kỹ của Chu Thanh Huyền, Lục Nguyên trước kia bái kiến Chu Thanh Huyền khi ấy không nhìn ra hương vị của thanh kiếm này, kỳ thật lúc ấy ở Tấn quốc cũng không ai hiểu, mà Lục Nguyên sau khi thi triển kiếm thuật tiến bộ bây giờ mới có thể thể hiện.

Lục Nguyên đã chiếm thượng phong tuyệt đối.

Cự ưng này không phải là đồ ngốc nó dĩ nhiên là muốn chạy trốn nhưng trốn cũng không thoát được, Lục Nguyên một đường truy kích, kiếm quang đuổi theo cự ưng, lướt tới đuôi nó.

Lúc này các vị thái thượng trưởng lão nhìn thấy Lục Nguyên đè ép cự ưng cũng chỉ cảm thấy tức cười.

Cuối cùng tất cả đã kết thúc, Lục Nguyên đã đứng lên trên đầu cự ưng.

Đúng thế Lục Nguyên đã hàng phục được nó, vốn bình thường hồng hoang khắc kiếm nhưng đột nhiên cự ưng này đã bị Lục Nguyên khắc chế, tạm thời bắt giữ, nói không chừng sau này nó còn có tác dụng gì sao có một cự ưng vạn trượng hàng phục, sẽ là một lực lượng lớn giúp đỡ Kiếm Vân Trung Tổ.

Đương nhiên bởi vì hàng phục nó cho nên nó đã bị đánh bị thương rất nhiều muốn cho nó hồi phục hoàn toàn cũng phải một hai năm.

Lục Nguyên hàng phục xong vạn trượng cự ưng thì đám người thái thượng trưởng lão đã tới.

- Ngươi làm sao làm được?

- Ngươi làm sao mà thuần phục được Kim Đồng Lăng Vân ưng?

Nguyên một đám hỏi đây là một chuyện quá cổ quái, Lục Nguyên liền nói:

- Kỳ thật đơn giản, con có một quả Câu Thú Lệnh có tác dụng cưỡng chế yêu thú.

Nguyên nhân Kiếm Khắc Hoang của mình không thể nói rõ ràng, không thể hoàn toàn tin bọn họ được, nếu tiết lộ ra ngoài chắc chắn là thái cổ văn minh sẽ phái người đến giết mình, thái cổ văn minh có thể cho phép một thiên tài kiếm đạo mới xuất hiện nhưng không cho phép kiếm đạo khắc chế thái cổ văn minh xuất hiện.

Cho nên vì sự an toàn của mình cần phải có một cái cớ.

- Thì ra là thế.

- Hóa ra còn có loại câu thú lệnh này.

Trung Ương Thiên triều to lớn không hề thiếu điều lạ có Câu Thú Lệnh cũng không phải là điều kỳ quái, hơn nữa Lục Nguyên càng mạnh bọn họ càng cao hứng bọn họ còn mong Lục Nguyên có thể thắng Kiếm chi Tử.... Nhưng Kiếm Chi Tử vẫn là một tòa núi cao trong lòng bọn họ.

Ở trung tâm Kiếm Tổ Thành có một quảng trường quảng trường này cũng không có tên gọi, bởi vì ở giữa dựng thẳng một thanh thạch kiếm nên người ta gọi nơi này là Thạch Kiêm Quảng Trường.

Ở phía đông có một tòa lầu các.

Ở trên lầu có một công tử tuấn mỹ, vị công tử này ở mi tâm có một nốt ruồi màu đỏ, lộ ra vẻ anh tuấn không nói nên lời, ở trên bàn lúc này có một bầu rượu, công tử tuấn mỹ nhàn nhạt uống một ngụm:

- Rượu này tư vị cũng bình thường chẳng hiểu sao Lục Nguyên lại thích như vậy, nghe nói còn xây của một tòa Túy Tuyền sơn.

Kiếm Chi Tử Kiếm Văn Xương nthản nhiên nói.

- Bởi vì hắn là tửu quỷ.

Kiếm Hư Trung Tổ chắp tay đứng ở trên lầu:

- Tửu quỷ này cũng có chút phong phạm cường giả.

- Kỳ tỷ kiếm sắp bắt đầu rồi.

Kiếm Hư Trung Tổ thản nhiên nói.

- Đúng thế sắp bắt đầu rồi.

Kiếm Chi Tử gật đầu ném bầu rượu qua một bên hắn không phải là người thích uống rượu hắn chỉ thích quyền thế vô tận, đứng trên vô số người, nhìn muôn dân trăm họ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi