HOA SƠN TIÊN MÔN

Vốn còn tưởng nên đi đâu tìm kiếm khí, kết của ba đầu sư tử Cổ Cổ Thú tặng cho vô số kiếm khí, khiến mình chỉ kém một chút kiếm khí nữa là có thể đột phá rồi. Khi quyết đấu với Kiếm Chi Tử nhất định phải dùng kiếm đạo môn. Tốt quá, tốt quá đi, ba đầu sư tử Cổ Cổ Thú đúng là người tốt, không đúng, là thú tốt!

Lục Nguyên nhẹ nhàng phá thiên cương địa sát cùng cực kiếm trận của cái đầu bên trái ba đầu sư tử, khiến đầu bên trái ngẩn ngơ.

- Ha ha ha ha!

Cái đầu chính giữa cười nói:

- Trận pháp dở tệ của ngươi dễ dàng bị người phá rồi, buồn cười quá!

Cái đầu bên phải cũng cười to nói:

- Tả Sư Tử, ngươi yếu thật đó, không thấy mất mặt sao? Danh tiếng Cổ Cổ Thú chúng ta bị ngươi bôi nhọ rồi.

Cái đầu bên trái tức giận nói:

- Các ngươi đắc ý cái gì! Các ngươi cho rằng mình có thể làm khó được nhân loại này sao? Theo ta thấy thì là không thể!

Cái đầu chính giữa cười to nói:

- Bản thân vô dụng liền cho rằng hai chúng ta cũng như vậy sao? Giờ đến lượt ta. Nhân loại, bây giờ do bổn đại nhân ta thông minh trí tuệ vô cùng thử thách ngươi. Nếu ngươi thông qua cửa của ta thì sẽ không ăn ngươi, nếu không thông qua thì ta ăn ngươi. ăn một kẻ bị làm khó, mùi vị rất ngon nha.

Lục Nguyên nhún vai, hắn đã bình tĩnh lại. Hết cách, không bình tĩnh không được, hoàn toàn đánh không lại ba đầu sư tử Cổ Cổ Thú.

Cái đầu chính giữa giơ vuốt lấy ra một khối đá đen như mực.

- Vấn đề thứ hai là ngươi có thể phá hủy tảng đá này không.

Nó lấy ra tảng đá, sư tử bên trái hét to:

- Gian xảo quá! Tảng đá này dù là chúng ta cấp thiên tôn cũng không phá hủy được, ngươi giao cho nhân loại yếu ớt thì sao hắn phá hỏng được chứ?

Sư tử bên phải gật đầu đồng ý:

- Đúng là gian xảo.

Sư tử chính giữa cười nói:

- Các ngươi mặc kệ ta gian hay không gian, ta là trí tuệ. Ta là thông minh nhất tộc Cổ Cổ Thú, trong ba cái đầu chỉ ta thông minh nhất.

Nó thốt câu này ra lập tức khiến hai đầu sư tử khác tranh luận, dường như tộc Cổ Cổ Thú luôn giống vậy, thích tranh chấp cái đầu nào thông minh nhất.

Lục Nguyên lấy làm lạ, Cổ Cổ Thú ba đầu sư tử là yêu thú quái dị nhất hắn từng gặp. Từ khi hắn ra đời chưa từng thấy yêu thú quái lạ như vậy, xem như mở rộng tầm mắt.

Nhưng nếu đối phương đã ra đề mục thì mình phải giải đề thôi.

Tảng đá đen như mực này là cái gì?

Lục Nguyên cầm tảng đá trong tay, đè mục lần này là đánh bại nó. Tảng đá trong tay trọng lượng cỡ mười vạn cân, trông không quá lớn, cỡ bàn tay thế mà nặng đến mười vạn cân. Đá bóng loáng lạnh lẽo.

Lục Nguyên lập tức thi triển ra kiếm pháp nặng nề đánh vào tảng đá, nhưng đá không có chút gì biến đổi.

Khoan đã, không phải thế.

Không phải chẳng có chút biến đổi, tảng đá đang hấp thu kiếm khí của mình.

Một tảng đá mà hấp thu kiếm khí, Lục Nguyên nổi lên hứng thú, lập tức dùng kiếm khí liên miên bất tận rót vào trong tảng đá. Hút kiếm khí thật lâu sau đột nhiên tảng đá bùm một tiếng nổ tung, một luồng sáng phóng vào trán.

Lục Nguyên liền cảm giác tinh thần hoảng hốt, thấy trong ý thức đại hải trên không trung có một mặt kiếm giả lệnh.

Trên kiếm giả lệnh Lục Nguyên có thấy một câu thơ.

Từ xưa thánh hiền đều tịch mịch, chỉ có kiếm giả để lại danh.

Lục Nguyên liền đưa ý thức vào trong, mới hiểu thì ra đây là vật phẩm kiếm kỷ nguyên trước để lại vật phẩm, tên gọi kiếm giả lệnh. Kiếm giả lệnh này có tác dụng gì? Có thể thông hành trong phạm vi kiếm giả. Ở kỷ nguyên trước kiếm giả có rất nhiều chỗ thuộc về mình nhưng kỷ nguyên này thì không, vậy nên không có tác dụng gì cả.

Đương nhiên kiếm giả lệnh dùng tìa liệu đặc biệt chế tạo nên vô cùng cứng rắn, dù là ba đầu sư tử có tu vi cấp thiên tôn cũng không thể phá hỏng.

Lục Nguyên dùng kiếm khí đưa vào trong mới kích phát kiếm giả lệnh.

Nhưng kiếm giả lệnh này không có ích gì cả.

Không đúng, không thể nói như vậy.

Kiếm giả lệnh chắc là cũng có tác dụng.

Ví dụ như có một nơi gọi là Kiếm Giới, Lục Nguyên lập tức tinh thần phấn chấn đi Kiếm Giới ngay.

Mở ra Kiếm Giới môn, tay hắn cầm kiếm giả lệnh. Lần này tới hắn phát hiện trong Kiếm Giới phạm vi thông hành lớn rất nhiều. Lúc trước chỉ có một góc một trăm tiên kiếm bây giờ tăng lên đến phạm vi một ngàn thanh tiên kiếm.

Mình bởi vì có thể ở trong Kiếm Giới tăng lớn phạm vi đi lại cho nên đối với toàn cảnh Kiếm Giới có chút nắm bắt.

Dường như trong Kiếm Giới có hàng vạn thanh tiên kiếm.

Trong số đó dường như hàng vạn tiên kiếm đều là quay quanh nơi nào đó của trung ương thiên triều mà định, chính giữa Kiếm Giới hình như có vật gì đó không bình thường, tên là kiếm vực thì phải. Bây giờ mình chưa thế tiến vào kiếm vực, tất nhiên trừ chỗ đó ra thì phạm vi chín trăm thanh vẫn có thể đi.

Vậy thì kiếm thất, tiểu kiếm giới, kiếm bát, vạn kiếm quy nhất của mình! Hai chiêu này có khả năng tăng cường rất lớn. Bản thân hai kiếm chiêu này căn cứ theo Kiếm Giới mà ín hra, nắm giữ Kiếm Giới càng nhiều thì hai chiêu càng cường.

Lục Nguyên không vội vã, mất thời gian khá dài để tăng cường kiếm thất, tiểu kiếm giới! Kiếm bát, vạn kiếm quy nhất! Hai chiêu này dù gì đều là cường chiêu phải luyện tập vì tương lai đối mặt các loại khiêu chiến.

Làm xong những điều đó hắn mới mở mắt ra.

Mở mắt ra hắn phát hiện Cổ Cổ Thú ba đầu sư tử trong Cổ Cổ tuyệt địa đang giậm chân.

Đầu sư tử chính giữa rất bực mình quát:

- Tại sao? Tại sao chúng ta có tu vi cấp thiên tôn mà không thể phá hủy tảng đá đó, nhân loại như ngươi có tu vi yếu vậy mà hủy được nó!

Bọ dạng nó hung tợn như là phải hỏi cho ra lẽ.

Lục Nguyên không sốt ruột, đáp:

- Nghe nói có rất nhiều kẻ ác bình thường khi không làm khó được đối phương thì sẽ không giữ lời hứa, không lẽ Cổ Cổ Thú đại danh đỉnh đỉnh cũng là kẻ ác bình thường, không đúng, ác thú bình thường?

- Đúng rồi, chúng ta là Cổ Cổ Thú ba đầu sư tử đại nhân thông minh đại danh đỉnh đỉnh, sao có thể làm giống kẻ ác bình thường được.

Đầu sư tử chính giữa gật gù rồi bị hai đầu sư tử bên cạnh mắng nhiếc, nhưng coi như đã qua cửa thứ hai, giờ đến lượt cửa thứ ba.

Đầu sư tử bên phải nhìn hướng Lục Nguyên, nói:

- Bây giờ tới ta. Nhân loại, bổn đại gia chính là cái đầu thong minh nhất trong Cổ Cổ Thú ba đầu sư tử.

Khi nó nói lời này thì hai đầu sư tử bên cạnh tỏ rõ bất mãn.

- Cửa thứ nhất để ngươi may mắn phá trận, cửa thứ hai cho ngươi phá đi tảng đá, cửa thứ ba sẽ không dễ dàng. Cửa thứ ba là đi tử vong địa.

Lục Nguyên ngây ra.

Cái gì là tử vong địa?

Cái đầu bên phải trong ba đầu sư tử cười đắc ý nói:

- Không sai, là tử vong địa. Nhân loại các ngươi chắc không biết địa bàn yêu thú ngoài đường chính chúng ta có đủ các loại tử vong địa. Bất cứ sinh linh nào đến tử vong địa đều sẽ chết, dù là chúng ta cũng không muốn ở đó, bây giờ sẽ mang ngươi đi tử vong địa!

Tử vong địa!

Lục Nguyên bị cái đầu bên phải hù người lạnh lẽo, phải vô cùng cẩn thận, tuyệt đối không thể xem thường!

Lập ba đầu sư tử đi đằng trước dẫn đường, mang Lục Nguyên đến tử vong địa.

Tốc độ của ba đầu sư tử khá nhanh, tốc độ của Lục Nguyên cũng không chậm, rất nhanh đã đến tử vong địa. Chưa đến tử vong địa mà Lục Nguyên đã cảm giác khối đất này có hơi thở tử vong ngột ngạt bất an, lại nhìn thì thấy đất rất quái dị, đỏ thẫm như máu, không cảm giác hơi thở sinh mệnh.

Đây chính là tử vong địa!

Đầu sư tử bên phải nhìn Lục Nguyên, nói:

- Ngươi có thể ở trong tử vong địa mười ngày thì coi như ngươi thành công, thông qua thử thách của ta.

Lục Nguyên đi vào trong tử vong địa, bước vào đây thì vẻ mặt hắn kinh ngạc. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Đây chính là tử vong địa?

Đùa gì vậy?

Lục Nguyên đang ở trong tử vong địa, phát hiện có đủ các loại nguyên tố, các loại phóng xạ, lấy tư thế cực kỳ cuồng bạo. Bên trong có hơn chín mươi nguyên tố mình đã nắm giữ, còn có một phần chưa nắm bắt được.

Lục Nguyên dùng thần niệm phân tích, phát hiện rất ghê gớm, bên trong nguyên tố hắn chưa nắm giữ không nhiều không ít, vừa lúc là hai mươi loại.

Trong thiên địa kỷ nguyên có tổng cộng một trăm hai mươi loại nguyên tố mà thôi, lúc trước mình đã nắm giữ một trăm loại, chỉ còn hai mươi loại là chưa bắt được. Tức là nói nơi này tồn tại nguyên tố mình không nắm giữ, vậy là thi triển ra chiêu kiếm thất, tiểu kiếm giới chẳng phải sẽ hốt hết nguyên tố còn lại, rồi đến thế giới cảnh tứ tầng dịch vật cảnh ư?

Lục Nguyên hiểu nguyên nhân nơi này vi cái gì cũng không để lại, ngay cả ba đầu sư tử cũng nói là khổ sở. Thật ra đơn giản thôi, nguyên tố chỗ này cuồng bạo, gấp vạn lần trong Tháp Nguyên Tố, đủ loại phóng xạ ăn mòn, ở trong này rất khó chịu, Lục Nguyên vừa đi vào đã tháy rất khó chịu rồi.

Còn ba đầu sư tử, Lục Nguyên nghi ngờ chúng nó trùng kích thế giới cảnh tứ tầng không luyện đủ một trăm hai mươi loại nguyên tố nên mới thấy khổ sở. Thật ra Lục Nguyên chỉ nghĩ được một lý do, nguyên nhân thứ hai là vì yêu thú đa số không am hiểu biến vật, yêu thú thế giới cảnh tứ tầng trùng kích thế giới cảnh tứ tầng khác biệt rất lớn với nhân loại. Cổ Cổ Thú ba đầu sư tử bản thân có chỉ số thông minh không cao lắm, tiếp xúc ít với nhân loại nên không biết tử vong địa là cực kỳ bổ với nhân loại.

Thật là may mắn!

Lục Nguyên cảm thấy gần đây mình quá sức may mắn.

Từ khi mình ra đời tới nay chưa từng ăn may như vậy.

Đến ngoài đường chính Cổ Cổ tuyệt địa rồi đụng đến yêu thú cường đại hơn xa mình, cố tình là Cổ Cổ Thú. Cổ Cổ Thú ra ba vấn đề khó đều khiến mình tu hành.

Một lần này thật là hết sức may mắn.

Kỳ thực lý do là vì khí vận của Kiếm Chi Tử quá cường, tuyệt kỹ của ga rất khó tính toán, thiên đạo vì cân bằng Kiếm Chi Tử và Lục Nguyên cho nên hắn cũng may mắn một phen, tăng lên chút khí vận.

Cái gì là may mắn? Cái này là may mắn!

Cái gì là nhân phẩm? Cái này là nhân phẩm!

Lục Nguyên phát hiện lần này mình bùng phát siêu may mắn, siêu nhân phẩm!

Cổ Cổ Thú ba đầu sư tử còn đang ở bên ngoài ca:

- Cái gì sáng sớm bốn chân, giữa trưa hai chân, buổi tối ba chân. Các ngươi đều không biết a. Chỉ có Cổ Cổ Thú đại nhân ta thông minh mới biết, Cổ Cổ Thú đại nhân có ba cái đầu là thông minh nhất, các ngươi không ai sánh bằng!

Lục Nguyên phát hiện Cổ Cổ Thú ba đầu sư tử này rất thích hát bài đó.

Phải rồi, mà nó rốt cuộc là gì?

Lục Nguyên ngẫm nghĩ, trong thoáng chốc không nghĩ ra cái gì mà sáng sớm bốn chân, giữa trưa hai chân, buổi tối ba chân. Vốn Lục Nguyên không phải loại người nhanh trí, bình thường uống rượu luyện kiếm nhiều hơn, không đọc bao nhiêu quyẻn sách, nếm đọc sách nhiều thì có thể biết đây rốt cuộc là thứ gì rồi.

May là Cổ Cổ Thú ba đầu sư tử không lấy ra vấn đề này làm khó mình.

Trong tử vong địa, nguyên tố phóng xạ cực kỳ cuồng bạo, so vớip hóng xạ bình thường tăng gấp vạn lần, thậm chis là mấy vạn lần.

Lục Nguyên biết đã đến phút mấu chốt. Chỗ này có tổng cộng ba mươi loại nguyên tố phóng xạ điên cuồng, bây giờ hắn chưa nắm giữ hai mươi loại. Hai mươi loại không ngừng tổn thương thần thể của hắn, dù thần thể có lợi hại cũng không chịu nổi lăn qua lộn lại thế này. Chỉ có không ngừng nắm giữ nguyên tố, giảm bớt phóng xạ thương tổn mới tiếp tục ở đây được.

Lục Nguyên quát dài:

- Ra đi, kiếm thất, tiểu kiếm giới!

Lần này phạm vi tiểu kiếm giới so với lần trước rõ ràng lớn hơn rất nhiều, gấp mười lần.

Thi triển ra kiếm thất, tiểu kiếm giới rồi Lục Nguyên ngồi xếp bằng, giờ bắt đầu cảm nhận nguyên tố phóng xạ cuồng bạo trong thiên địa đi.

Mật độ nguyên tố nơi này lớn hơn Tháp Nguyên Tố rất nhiều.

Lục Nguyên cảm ứng nguyên tố, phải cảm ứng nguyên tố thứ một trăm lẻ một, nguyên tố môn. Nguyên tố môn là một loại nằm trong nguyên tố tính phóng xạ. Lục Nguyên cảm ngộ nó, tốn thời gian ngắn hơn bốn canh giờ trong Tháp Nguyên Tố, đã nắm giữ được nguyên tố môn.

Đến đây thì thương tỏn phóng xạ giảm bớt nửa phần.

Lục Nguyên bắt đầu nắm giữ nguyên tố kế tiếp, số một trăm lẻ hai là nguyên tố nặc, hắn chỉ mất bốn canh giờ mà thôi.

Tiếp theo nguyên tố một trăm lẻ ba là nguyên tố lao, cũng không mất bao nhiêu thời gian.

Lục Nguyên tham ngộ từng loại, trong quá trình không gặp bao nhiêu khó khăn. Mỗi khi thân thể có chút chịu không nổi loại siêu cấp phóng xạ này thì nắm giữ một nguyên tố, khi đã khống chế rồi thì tất nhiên loại đó sẽ không tọa thành tổn thương gì cho mình nữa. Cứ thế Lục Nguyên một đường thuận lợi hiểu ra số một trăm lẻ

bốn, năm, sáu, bảy vân vân, tiếp tục lĩnh ngộ.

Vô cùng trôi chảy.

Hơn nữa lúc nắm giữ những nguyên tố này thì Lục Nguyên phát hiện một việc, chính là nguyên tố số một trăm hai mươi có thể tồn tại thời gian rất ngắn, chỉ cần sinh ra lập tức một phần một vạn giây suy yếu biến thành nguyên tố số một trăm mười tám. Chỉ cần nguyên tố một trăm mười tám tồn tại một phần một vạn giây thì suy yếu thành nguyên tố một trăm mười sáu. Tương tự, nguyên tố một trăm mười sáu tồn tại thời gian rất ngắn rồi tiếp tục yếu đi biến thành nguyên tố một trăm mười bốn.

Chính vì những nguyên tố thời gian tồn tại khá ngắn nên lúc bắt đầu Lục Nguyên muốn nắm giữ chúng đã khó càng khó thêm.

May là mặt sau dùng kiếm chiêu kéo dài thời gian mới nắm giữ được loại nguyên tố này. Nếu không phải hắn có thời gian thiết tắc thì muốn khống chế nguyên tố rất khó khăn.

Và hắn phát hiện thời gian nguyên tố suy yếu, có thể đem nguyên tố suy yếu thêm vào kiếm linh, xuyên tâm nhất kiếm, bổ úng cho nó.

Nói đơn giản là kiếm linh, xuyên tâm nhất kiếm, tứ liên kích!

Một kiếm này tính xuyên thấu có thể xuyên bốn lần.

Bình thường vũ khí tuyệt đối khó chặn bốn lần.

Chiêu kiếm linh bị mình khiến cho ngày càng đáng sợ, Lục Nguyên thầm nhủ.

Rốt cuộc nguyên tố một trăm hai mươi bị mình nắm giữ, nguyên tố là quan trọng nhất trong nguyên tố, cũng là nguyên tố cuối cùng.

Cùng lúc đó, mười ngày đã đến.

Lục Nguyên mở mắt ra, đứng dậy.

Cái đầu bên phải Cổ Cổ Thú nhìn Lục Nguyên, nói:

- Nhân loại, ngươi là thứ gì vậy? Ngay cả tử vong địa mà ngươi cũng vượt qua, tao ở đây lâu như vậy rất khó chịu, thế mà ngươi không có việc gì, lạ quá lạ.

Đầu bên trái nói:

- Ngươi thật vô dụng.

Đầu sư tử chính giữa gật lia lại, hát đệm:

- Đúng vậy, quá vô dụng, đơn giản thế đã bị nhân loại thông qua.

Đầu sư tử bên phải nổi giận nói:

- Hai ngươi cũng giống như thôi, nói gì đến ta!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi