HOA SƠN TIÊN MÔN

Bây giờ Hữu Huyết Vương Cam Đạo cho rằng mình thắng chắc, đang nghĩ đến bản thân và Tả Huyết Vương La Vi làm sao cướp cơ hội tiến vào văn minh thánh địa. Tả Huyết Vương La Vi không phải loại người dễ đối phó, lúc Huyết Thần Vương chưa chết thì cho rằng gã có cơ hội, bây giờ Huyết Thần Vương chết rồi, việc tốt tiến vào văn minh thánh địa đương nhiên rơi trên đầu mình và ả Tả Huyết Vương La Vi rồi. Hữu Huyết Vương Cam Đạo thầm tính toán.

Lục Nguyên mỉm cười nói:

- Nếu ta không nhớ lầm thì trong đại chiến xếp hạng môn phái nếu lãnh đạo tối cao nhận thua thì môn phái sẽ chịu thua, hình như còn có quy định này đúng không?

Đương nhiên có quy định này.

Ai nấy đều biết.

Ví dụ trận Lục Nguyên đấu Vô Song Môn, hắn dựa vào chiêu Yến Hồi Thiểm buộc môn chủ không thể hét ra ba chữ ta chịu thua, chết dưới kiếm của Lục Nguyên.

Bây giờ Lục Nguyên nhắc tới quy định này làm cái gì?

Hữu Huyết Vương Cam Đạo, Tả Huyết Vương La Vi đều là nhân vật nổi danh nhiều năm, phản ứng rất nhanh, nghe ra không ít ẩn ý trong câu nói của Lục Nguyên. Hai người cùng biến sắc mặt.

Lục Nguyên cười, nụ cười rực rỡ như gió xuân.

- Không sai, bây giờ người lãnh đạo Huyết Môn cao nhất chắc là hai vị nhỉ? Kiếm Diệt lão tổ, có đúng không?

Trước khi chiến đấu Lục Nguyên luôn trùng kích thế giới cảnh lục tầng nguyên khí cảnh nên không xem nhiều tư liệu.

Kiếm Diệt lão tổ gật đầu nói:

- Không sai, chính là hai người này. Một là Hữu Huyết Vương Cam Đạo, am hiểu huyết ảnh phân thân phương pháp, có thể hóa thành ngàn vạn huyết dơi đối địch với người, trong cùng cảnh giới hiếm có người địch lại.

- Còn một người chính là Tả Huyết Vương La Vi, thích nhất hút máu đàn ông. Bởi vì sắc đẹp của ả, thậm chí có người thế giới cảnh thất tầng vì cùng ả hoan hảo một lần mà đưa không ít máu cho hút, thực lực mạnh mẽ, có khả năng trùng kích thế giới cảnh thất tầng.

Lục Nguyên gật gù nói:

- Thì ra là Hữu Huyết Vương Cam Đạo, Tả Huyết Vương La Vi, lần đầu tiên nghe tiếng các ngươi. Bây giờ các ngươi là người lãnh đạo Huyết Môn cao nhất, bây giờ ta còn lại bốn kiếm, để ta nghĩ xem bốn kiếm giết hai người không khó, một người hai kiếm, đều không?

Một người giết hai kẻ cùng cảnh giới, chuyện này rất là khó khăn gần như không thể nào. Nhưng chiến tích Lục Nguyên sáu kiếm giết Huyết Thần Vương bày ngay trước mắt, ai dám phủ định hắn?

- Vốn ta đối với đám tà ma ngoại đạo các ngươi không nương tay, nhưng có khi chuyện cần biến thay đổi.

Lục Nguyên lạnh nhạt nói:

- Không bằng vầy đi, hai ngươi tự nhận thua thì ta không chém ra bốn kiếm, nếu không thì bốn kiếm cuối lập tức chém ra ngay. Sau khi chém ra ta lập tức nói nhận thua, Huyết Môn các ngươi thắng.

Lục Nguyên mỉm cười nói.

Lục Nguyên cho lựa chọn rất đơn giản.

Không sai, ta chính là còn lại bốn kiếm.

Nhưng bốn kiếm đủ giết Hữu Huyết Vương Cam Đạo, Tả Huyết Vương La Vi rồi.

Nếu hai ngươi là lãnh tụ cao nhất Huyết Môn không đồng ý Huyết Môn nhận thua thì sẽ chết dưới kiếm của gia, vậy thì dĩ nhiên là Huyết Môn thắng, nhưng hai ngươi đã cao thượng như thế thì không thoát khỏi tay gia đâu, Lục Nguyên nghĩ như vậy.

Nếu hai lãnh tụ cao nhất Huyết Môn các ngươi đồng ý Huyết Môn thua, trận chiến này không cần đánh, bốn thanh kiếm cuối sẽ không chém xuống. Huyết Môn thua nhưng hai lãnh tụ cao nhất Huyết Môn Hữu Huyết Vương Cam Đạo, Tả Huyết Vương La Vi có thể sống.

Quyền lựa chọn giao cho đối phương, để xem lãnh tụ cao nhất Huyết Môn hiện tại, Hữu Huyết Vương Cam Đạo, Tả Huyết Vương La Vi cao thượng như thế không.

Đương nhiên Lục Nguyên không cho rằng đối phương có tấm lòng cao thượng, tà ma ngoại đạo mà được như thếm ới là lạ.

Hơn nữa lần này Lục Nguyên dùng kỹ xảo.

Mục tiêu là hai người, Hữu Huyết Vương Cam Đạo, Tả Huyết Vương La Vi. Nếu như một người gánh vác cái danh tranh tài xếp hạng môn phái chịu thua thì áp lực rất lớn, tuyệt đối bị ngàn người chỉ trích, bị thế lực đối địch dập đầu. Nhưng bây giờ không phải một mình mà là hai người, áp lực chịu thua do Hữu Huyết Vương Cam Đạo, Tả Huyết Vương La Vi cùn gánh vác. Hiện tại hai người nắm quyền to chưởng môn, cùng gánh vác danh tiếng nhận thua cũng không phải chuyện khó khăn.

Cho đối thủ giảm chút áp lực thì sẽ đầu hàng dứt khoát luôn.

Mình không có nói muốn giết đối phương, đối với tà ma ngoại đạo đương nhiên mình muốn giết, tiên hiệp nhất kiếm, vừa tiên vừa hiệp không phải luyện chơi.

Nhưng mình không phải nhiệt huyết đầu trái nho thiếu niên suốt ngày kêu gào chính nghĩa, trước giữ mạng mới có thể càng tốt vừa tiên vừa hiệp. Mình ở trung ương thiên triều kết thù nhiều đến không tưởng được, không biến mạnh thì sao giữ mạng đây? Vì giữ lại mạng sống, phải tiến vào văn minh thánh địa cho nên mới tạm thời thả tà ma ngoại đạo Huyết Môn.

Bây giờ làm gì? Chờ xem kịch vui thôi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

- Khụ khụ!

Định xem kịch thì phát hiện vết thương bị tác động, liên tục ho khan. Lần này bị thương nghiêm trọng chưa từng có, từ khi mình ra đời không bị nặng như vậy.

Muốn khóc quá.

Thanh y thanh niên lau khóe môi,ống tay áo xanh đã có một vệt đỏ thắm, tay phải vẫn siết chặt kiếm, hắn đang chờ hai lãnh tụ Huyết Môn lựa chọn.

Hữu Huyết Vương Cam Đạo, Tả Huyết Vương La Vi, hai người cùng nhìn Lục Nguyên.

Là thanh kiếm đó, sáu kiếm chém chết Huyết Thần Vương.

Hai người liếc nhau, rốt cuộc cùng mở miệng:

- Thôi được, vì giữ lại chút thực lực cho Huyết Môn, không để nhiều người hơn mất mạng trong tay ngươi, chúng ta nhận thua.

Sự thật là bọn họ vì giữ mạng của mình nhưng ở mặt ngoài tihf muốn kiếm cớ, nói là giữ thêm nhiều thực lực cho Huyết Môn.

Hữu Huyết Vương Cam Đạo, Tả Huyết Vương La Vi cùng nhìn mấy người Huyết Môn khác, hỏi:

- Các ngươi có ý kiến gì không?

Bây giờ Huyết Môn do hai Huyết Vương dẫn đầu, hai người đều đồng ý và mắt lóe mũi nhọn, ai mà dám phản đối chứ, chỉ có nước gật đầu, nếu không gật thì e rằng sẽ bị hai người mạt sát.

Thắng!

Cứ thế thắng!

Kiếm Môn thắng Huyết Môn!

Vốn ngựa ô đụng phải mười môn phái mạnh nhất thì chỉ có nước tua, đằng trước mấy môn phái như Trúc Tiết Môn đều chứng minh chứng minh điều này, nhưng Kiếm Môn cứng rắn nghịch chuyển lại đây, thắng Huyết Môn. Một Vô Thượng Đại Giáo bình thường thắng Huyết Môn trong mười môn phái mạnh nhất thật là điều khó thể tưởng tượng.

Càng đáng sợ là trận chiến này chỉ mình Lục Nguyên Kiếm Môn ra tay, đa phần là vậy. Đương nhiên Kiếm Diệt lão tổ cũng có giúp đỡ một lúc, không có lão thì Lục Nguyên không thắng được.

Trong toàn quá trình Lục Nguyên phá Huyết Thần Chi Cổ, chặn Vô Thượng Huyết Phách Châu, cuối cùng dưới tình huống bị thương xảo diệu lợi dụng mười kiếm cuối thắng Huyết Môn.

Toàn quá trình cao trào phập phồng, không thể không dùng hai chữ đặc sắc để hình dung. Bởi vì một trận chiến này là cực kỳ đặc sắc, quá xảo diệu, khiến người không thể không tán, không thể không thán.

Người Kiếm Môn sớm cảm động đến không còn hình tượng.

Kiếm Môn đã có bao lâu không vào mười hàng đầu rồi.

Đây là mười hàng đầu đại chiến môn phái, chỉ nhgix thôi đủ khiến người rơi lệ đầy mặt.

Bà nội nó, dễ dàng lắm sao!

Kiếm Diệt lão tổ phát hiện mình có xu thế khóc sướt mướt. Kiếm Diệt lão tổ luôn tự biết tài năng của mình, thủ thành không đủ càng đừng nói đến khai thác, những năm lão chấp chưởng có xuất hiện người kinh tài tuyệt diễm, thứ nhất là Yến Thương Thiên, nhưng Yến Thương Thiên bị tiên cổ văn minh bức đi rồi. Thứ hai là Kiếm Chi Tử, nhưng gã tự cao tự đại, bá đạo vô cùng, khó thể dung người, ai không phục thì chết. Bây giờ ra người thứ ba, Lục Nguyên, hắn luôn khiêm tốn, hơn nữa tiềm lực lớn đến trên cả Kiếm Chi Tử. Tin tưởng chỉ cần Lục Nguyên không chết thì hắn chắc chắn sẽ phát dương quang đại.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi